Parker ngậm đồ ăn trong miệng, yết hầu gầm gừ nhè nhẹ phát ra uy hiếp, ánh mắt sắc bén quét thú nhân chung quanh.
Các thú nhân đồng thời lui về sau vài bước, nhưng ánh mắt đánh giá Bạch Tinh Tinh chưa hề bị gián đoạn.
Bạch Tinh Tinh bị bao quanh bởi hàng chục ánh mắt nóng rực chiếu thẳng vào mình, gian nan mà nuốt nuốt nước miếng, Bạch Tinh Tinh cảm thấy kế hoạch thoát khỏi Parker của mình nên hoãn lại chút nữa.
"Tránh ra! Tránh ra!" đằng sau đám người truyền đến âm thanh của nữ nhân, mắt Bạch Tinh Tinh liền sáng lên, nữ! Là nữ nhân, vậy là dễ dàng nói chuyện rồi.
Nhóm đông giống đực liền vội vàng tránh ra, ba thú nhân giống cái mặc áo da thú vòng quanh ngực giống như váy cúp ngực hiện đại đi tới.
Bạch Tinh Tinh vừa thấy các nàng, tròng mắt đều trừng lớn lên!
Chỉ thấy các nàng da dẻ chỉ sáng hơn thú nhân giống đực một chút, nhưng bởi vì không vận động nhiều như thú nhân giống đực nên làn da sáng hơn chút, cơ bắp không phát triển, vừa không mềm mại như nữ nhân vừa không có dã tính mạnh mẽ như giống đực.
Vị đại thẩm này, bụng béo nhiều mỡ như vậy thì không cần phải mặc váy lộ bụng như này chứ, trông thật khó coi! Còn có vị đại tỷ tỷ đứng bên cạnh, là do vải thừa quá nhiều lên quấn lên người dày quá hay sao mà rõ ràng toàn thân đều thịt là thịt vậy sao ngực lại như sân bay vậy kìa?!
Bạch Tinh Tinh lại nhìn về phía giống cái thứ ba, còn may, giống cái này thoạt nhìn tuổi còn trẻ, dáng người tuy hơi mập nhưng vẫn tốt hơn hai người kia.
Thế nhưng cái mũi hướng lên trời, cặp mắt xếch kia là như thế nào?
Ở thế giới này khác biệt giữa giống đực và giống cái cũng quá lớn đi! Giống cái mũi thì hướng lên trời, mắt vừa híp vừa xếch lên, bụng thì béo nhưng lại mặc váy cúp ngực hở rốn!
Ý niệm gặp được giống cái yểu điệu nữ tính, quyến rũ như phượng hoàng của Bạch Tinh Tinh hoàn toàn bị đánh vỡ ngay tức khắc.
A! mắt ta! Đôi mắt của ta!
Chẳng trách Parker nói ta thật xinh đẹp còn phải lấy bùn đắp lên che mặt.
Bạch Tinh Tinh cảm thấy thật tiếc cho nam nhân nơi này.
"Parker, giống cái bẩn thỉu này là từ đâu tới đây a?" Nữ nhân đi đầu hướng mặt lên trời mà hỏi, hiển nhiên nàng chính là giống cái được nam nhân sủng nhất ở đây, phía sau nàng còn có một lão hổ, hai báo đốm, cộng thêm ba nam nhân (vs -_-).
Trong lúc nàng ta nói chuyện với Parker, bọn họ đều dùng ánh nhìn phòng bị mà trừng Parker, tựa hồ lo lắng hắn sẽ cướp đi giống cái của bọn họ.
Parker ngậm con mồi trong miệng, phát ra một chuỗi tiếng thú không rõ ràng: "Ta nhặt được, về sau nàng chính là giống cái của ta, chỉ một mình ta! Các người đừng có ý đồ gì với nàng!"
Nói xong, Parker liền chạy ngay đi, Bạch Tinh Tinh bị nữ nhân ở thế giới này dọa cho kinh hãi, khuôn mặt ngẩn ngơ vô thần mà ngồi trên lưng Parker không động đậy
"Hỗn đản! Parker sao ngươi lại có thể như vậy! Ta không tin là ta không sánh bằng giống cái bẩn thỉu kia!" Nữ nhân mũi hếch thở phì phì dậm chân mà hét.
"Vưu Đa Lạp đừng nóng giận, Vưu Đa Lạp của chúng ta là giống cái đẹp nhất ở đây! Là Parker không biết điều, dĩ nhiên từ chối ngươi! Sau này chúng ta không thèm qua lại với hắn nữa." Lập tức mấy nam nhân bên cạnh ( mấy người báo hổ gì gì đó vừa nãy đứng sau đó vs....) liền ôm nàng vào lòng mà dỗ dành.
Vưu Đa Lạp ở bộ tộc báo này rất được hoan nghênh, tuy không được tính là giống cái xinh đẹp nhất, nhưng tuyệt đối là kiêu ngạo nhất.
Khác với các giống cái khác, nàng sẽ không chủ động kết giao với giống đực, thế nhưng Parker lại không phải vậy.
Parker tuổi trẻ lại lợi hại, mười tám tuổi liền được thăng cấp làm thú nhân tam đẳng, đây là cấp độ mà đại đa số các thú nhân giống đực có dùng cả đời cũng không đạt được.
Vưu Đa Lạp liền như vậy mà hướng Parker thổ lộ lại bị hắn quyết đoán cự tuyệt, điều này làm cho Vưu Đa Lạp cảm thấy bị sỉ nhục.
Nàng còn tưởng Parker là thú nhân tới từ Vạn Thú Thành, ánh mắt cao hơn đầu, không nghĩ tới hôm nay hắn mang về một giống cái dơ hề hề lại còn kỳ quái, thân thể vừa gầy nhỏ lại thon dài, vừa nhìn thấy liền biết không đủ dinh dưỡng.
"Hừ!" Vưu Đa Lạp thở mạnh một hơi "Ta không tin ta không bằng giống cái kia."
"Đúng, đúng vậy, Vưu Đa Lạp của chúng ta đẹp nhất" Giống đực bên cạnh ôm nàng liên tục phụ họa, mấy giống đực còn lại cũng dựa gần vào nàng cọ tới cọ lui an ủi.