Rừng rậm quá nguy hiểm đối với thú nhân, nên vì khen thưởng giống đực có thể giải cứu giống cái một mình trong rừng,giống đực này có thể yêu cầu giống cái kia làm bạn lữ hơn nữa giống cái không thể cự tuyệt.
Đương nhiên, nếu giống cái kiên quyết kháng cự, giống đực vì hạnh phúc của chính mình, phần lớn bọn họ sẽ không bắt buộc giống cái.
Rốt cuộc, giống cái có thể đồng thời có được nhiều giống đực, mà giống đực cả đời chỉ có thể có một giống cái.
Bởi vì giống đực cả đời chỉ có thể lập khế ước một lần, nếu bị giống cái vứt bỏ, suốt quãng đời còn lại bọn họ chỉ có thể sống cô độc một mình, đó là chuyện phi thường bi thảm.
Lúc Bạch Tinh Tinh và Parker đồng thời hỏi đáp, Parter cũng đã nghe từ chính lời nói của Bạch Tinh Tinh có đáp án mà mình vừa lòng, Parker lúc này mới thả lỏng chính mình, mừng rỡ vô cùng, liền hóa làm hình báo chạy như điên.
Quá tốt rồi! Giống cái này là vô chủ ( tức là còn độc thân chưa chồng con gì cả đó), chiếu theo quy tắc đã được định sẵn nàng sẽ thuộc về hắn hahaha! !
Bạch Tinh Tinh nhìn Parker chốc là người chốc là báo đang chạy như điên, vẻ mặt mơ màng.
Hắn cắn thuốc sao?
Còn có, cái đồ vật đang lắc lư lắc lư kia thật sự không quan trọng sao? Không sợ vọt đến sao?
Bạch Tinh Tinh che lại khuân mặt hồng rực rối rắm, lại hé ngón tay nhỏ chừng lỗ kim mà nhìn ra.
Parker sau một hồi phát tiết cảm xúc, liền bước nhanh về hướng Bạch Tinh Tinh, thân thể ở không trung liền hóa lại thành hình người, đột nhiên đem nàng đẩy ngã trên mặt đất.
" Ai nha, ngươi đang làm gì a, đau chết ta rồi.
" Nếu không phải nàng nhìn thấy khuân mặt đang cười của Parker, bị đẩy ngã như thế trong nháy mắt Bạch Tinh Tinh liền tưởng rằng hắn là đang muốn ăn mình, trái tim liền sợ đến nhảy khỏi lồng ngực.
Bạch Tinh Tinh nhíu chặt lông mày, đẩy đẩy nam nhân đang đè trên người mình.
Quả nhiên vật chết đều là thủ hằng ( ta không hiểu được chỗ này, chắc câu này nghĩa là vật chết thì đều không có trọng lượng hay sao í ), như vậy một con báo đốm biến thành người cũng không hề nhẹ, Bạch Tinh Tinh cảm thấy mình là đang bị một tòa núi lớn đè ép.
Parker gương lông mày kim sắc, mở miệng nói: " ta mang ngươi về bộ lạc"
"Được nha" Bạch Tinh Tinh tránh thoát khỏi áp chế của Parker, trong lòng khẩn trương sợ hãi, nhưng sắc mặt vẫn trấn định.
Thôi thì tới đâu hay tới đó đi, nàng không thể sống và sinh hoạt một mình giống dã nhân, sớm hay muộn cũng muốn gia nhập thế giới thú nhân này giống bọn họ.
Tròng mắt kim sắc của Parker co rút lại, ngăm đen dựng đồng (con ngươi màu đen) chợt béo chợt gầy, nặng nề đè nặng dưới thân giống cái, cường thế nói: "Ta phải nói trước với ngươi điều này, tuy rằng giống cái thực trân quý, có thể tìm nhiều giống đực làm bạn lữ, nhưng Parker ta chỉ có thể có duy nhất một giống cái, ngươi hiểu chứ?" (chị hiểu hơm??)
Bạch Tinh Tinh ngẩn ngơ, lại nữa rồi, nghe thấy tiếng giống cái gì đó cảm thấy thật sự hảo biệt nữu ( lại thêm một từ ta tra không ra TT), còn khi nào nàng thành giống cái của hắn a?
" Ta kh nào nói qua ta thành bạn lữ của ngươi?" Bạch Tinh Tinh nổi giận, rốt cuộc cũng hiện ra một tia kiên cường trong ánh mắt.
Gương mặt trẻ tuổi của Parker hiện ra một mạt dã tính mà quyến cuồng cong môi hình cung: " Ngươi là ta nhặt, ngươi chính là giống cái của ta.
"
Bạch Tinh Tinh: "! !.
.
"
Bạch tinh cùng Parker tranh chấp vài câu, cuối cùng vừa nhìn thấy rừng cây bên người hiện ra u tối cùng âm trầm, sự sợ hãi liền chiếm thế thượng phong, không dám quá khích, nói bất quá liền ngậm miệng không nói nữa.
Parker hóa thành hình thú, chở giống cái chính mình nhặt được mà hoan thiên hỉ địa (vui đến quên trời đất) mà hướng về phía bộ lạc phóng như bay mà đi!.
Bộ tộc Báo nằm tọa lạc giữa hai ngọn núi, bởi vì có hình dạng cực giống bướu của lạc đà mà nó được mệnh danh là Bướu Lạc Đà Cốc.
Phía nam gần Vạn Thú Thành, phía bắc nằm sát Rừng Sương Mù, đây là mảnh đất vừa an toàn vừa nguy hiểm.
Ở bên cạnh bộ tộc báo, có một mảnh sân cỏ ( thực ra chỗ này ghi là một mảnh sân gôn???) lớn nhỏ thanh hồ, một nửa nằm xuống rừng cây, một nửa nằm dưới ánh mặt trời.
Gió thổi nước gợn lăn tăn, ánh mặt trời chiếu sáng lấp lánh, trong không khí đều tỏa ra hơi thở thủy khiết tịnh(???)
Parker trong miệng một cái chiết thấu lang ( ta cũng không biết nó là cái gì nữa, hình như đây là đang diễn tả cảnh Parker cõng Bạch Tinh Tinh và ngậm xác sói trong miệng), trên lưng chở Bạch Tinh Tinh đã bị xóc đến nỗi mông rê rần, dần dần thả chậm bước chân đi tới bên hồ.