Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

chương 10: 10: thức ăn ngon kỳ lạ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Parker từ trong chén cầm lấy một viên tỏi, chuẩn bị nhét trực tiếp vào thịt, Bạch Tinh Tinh thấy vậy liền kêu lên tiếng nhỏ, đem tỏi lấy trở lại: " Trước tiên phải rửa sạch đã.

Nhà anh có dao hay không vậy? Chính là công cụ dùng để cắt"

"Ngươi là đang nói tới nhận ()? Ta có thạch nhận cùng thú nha nhận." Parker đứng dậy đi vào phòng trong, cầm tới hai thanh chủy thủ ra tới, một cái màu xám trắng có vẻ được mà ra từ cục đá, một cái là được làm từ ngà voi.

()Nhận: Mũi nhọnNhận được gọi là lưỡi dao hay chỉ bộ phận sắc nhọn của binh khí, vũ khí có mũi nhọn.

Ví dụ như đao nhận tức tức là lưỡi đao.

Cho nên Thạch nhận là chỉ mũi dao được làm từ đá còn thú nha nhận là mũi dao được làm từ bộ phận của động vật.

Chủy thủ làm từ ngà voi có hình dạng trăng khuyết, không thích hợp dùng để thái hay cắt đồ ăn, Bạch Tinh Tinh liền cầm lấy thạch nhận trên tay Parker, "Cái này chắc là được, ta đi rửa sạch....dược liệu."

"Chân ngươi đang bị thương, phải hảo hảo ngồi, ta đi một lát rất nhanh liền trở về." Parker ấn Bạch Tinh Tinh ngồi trở về vị trí cũ, cầm chén dược liệu cùng chủy thủ, hướng bên con sông mà đi tới, để lại cho Bạch Tinh Tinh một bóng dáng cao to.

Từ chỗ gấp của váy da thú vươn ra cái đuôi vươn cao thể hiện tâm tình vui sướng của chủ nhân.

Bạch Tinh Tinh trong lòng dâng lên một cỗ ấm áp không tên, nếu không tính tới những điều kỳ lạ gì đó, thì thú nhân này đối vs nàng thật sự tối đến mức không còn lời nào để nói.

Parker thật nhanh đã quay về, Bạch Tinh Tinh đem tỏi cùng với gừng và vài gia vị khác để trên một cục đá rồi cắt nát, sau đó bôi lên mặt ngoài của miếng thịt, còn cho thêm một ít bột muối, cuối cùng thì đặt miếng thịt lên trên lửa nướng.

Bạch Tinh Tinh không nghĩ sẽ ăn ngon, cũng chỉ nghĩ là làm thử một lần xem sao.Thực mau có một mùi hương kỳ diệu tỏa ra, cái mũi của Parker nhúc nhích kịch liệt, lại không đề phòng mùi vị có phần gay mũi mà hắt xì hai cái.

"Trời ạ! Đây là mùi hương gì vậy?" Parker trong mắt chứa đựng đầy sự ngạc nhiên, lại cẩn thận mà ngửi ngửi, nước miếng trong miệng không thể khống chế mà tràn lan.

Bạch Tinh Tinh ngửi mùi hương thì biết mình đã thành công, đắc ý mà hướng Parker nhướng mày, dùng chủy thủ cắt một miếng thịt xuống đưa cho hắn: "Nếm thử xem!"

Đại não Parker đã không còn phản ứng, tay nhận được miếng thịt, động tác liền dừng lại một chút, ngay sau đó tưởng tượng mình phải ăn thử hộ giống cái, liền thản nhiên mà nhét vào miệng.

"Ngô!" Parker bỗng nhiên trợn tròn đôi mắt, kim sắc trong ánh mắt khuếch đại to ra, bộ dáng ngốc manh trước mỹ vị.

Tại sao lại có thể ăn ngon như vậy? Quả thực không thể tưởng tượng nổi!"Ăn ngon đến vậy sao?"

Bạch Tinh Tinh mong chờ mà nhìn Parker, liếm liếm khóe miệng mình."Ưm, Ưm, Ưm" Parker theo bản năng mà gật đầu lia lịa, bỗng nhiên lại dừng lại, ra vẻ thong dong mà nhai nhai nói: "Ân, cũng không tệ lắm đâu."

"Thật sao?" Bạch Tinh Tinh trợn trắng mắt, rõ ràng là thích vô cùng, hắn cho rằng nàng không nhìn ra sao?

Bạch Tinh Tinh tự mình cắt một miếng thịt ăn, hương vị xác thực không tồi, nhưng thịt vẫn bị khô, so với thị nướng của hiện đại kém thật nhiều.

Thế nhưng so với miếng thịt lúc trước chỉ chấm với bột muối, thì cũng là một cái trên trời một cái dưới đất.

Parker đến lúc này mới tin tưởng đây là phương pháp nướng thịt của bộ tộc Bạch Tinh Tinh, cũng không lo lắng có độc, hưng phấn mà giúp Bạch Tinh Tinh nướng thịt, chính mình cũng há to mồm mà ăn.

Parker phong mây tản cuốn ( hình tượng này có thể được diễn tả là ăn như hổ đói nhưng mình thấy để nguyên có vẻ hoa mỹ hơn nên không thay đổi), Bạch Tinh Tinh đôi mắt càng nhìn càng kinh ngạc mà mở lớn, không bao lâu toàn bộ con sói đều bị Parker ăn sạch sẽ chỉ còn lại mỗi bộ xương.

Bạch Tinh Tinh không thể tưởng tượng mà nhìn cơ bụng rắn chắc của Parker, gia hỏa này có máy nén trong bụng hay sao?!

"Chẹp..." Parker liếm khóe miệng, thỏa mãn nói: "Ngô ~ đã lâu không được ăn tận hứng như thế này!"

Bạch Tinh Tinh lo lắng nhìn hắn: "Ngươi không sao chứ?"Parker liếc tròng mắt nhìn Bạch Tinh Tinh, cao ngạo mà nói: " Đừng quên ta chính là giống đực Báo tộc, không giống với giống đực vượn tộc, ta ăn thịt thú nhân."

Được rồi! Bạch Tinh Tinh chịu thua hắn.

Truyện Chữ Hay