Thời kỳ thượng cổ, linh giới là một thế giới rộng lớn yên bình với năm châu bốn bể...
Rồi một ngày đại họa ập tới...
Linh giới chìm trong thời kỳ u tối và dần dần tan vỡ...
Khi đó, đất nước Việt Nam xuất hiện một đấng Tối Thượng nửa người nửa rồng. Nhưng dù là Tối Thượng, Lạc Long Quân cũng không thể cứu được cả linh giới, cuối cùng ngài hy sinh thân mình phong ấn Việt Nam vào một chiều không gian khác.
Việt Nam trở thành thành trì cuối cùng của linh giới. Qua thêm năm nữa, bao nhiêu triều đại trôi qua, Việt Nam giờ chia cắt thành miền và một biển, trung tâm của vùng này là tòa đại thành, gồm Yên Thành của Bắc Bộ ( Thành Yên Bái), Thiên Thành của Trung Bộ ( Kinh Thành Huế), Hồ Thành của Nam Bộ ( Thành Hồ Chí Minh), và Long Thành của biển Đông.
Yên Thành được xem là trái tim của Bắc Bộ, nơi ở của một vị Chúa Tể và là nơi tọa lạc của học viện cao quý nhất miền Bắc, học viện Thánh Phong.
Sau kỳ khảo hạch hàng năm, những thiếu niên có tư chất linh lực Trắng, Lam; tư chất trí tuệ trung bình và trước tuổi đạt Linh Úy trở lên sẽ được nhận vào học tại các học viện của huyện, tỉnh. Còn những thiên tài tư chất Lục trở lên cùng top khảo nghiệm kiến thức sẽ được tuyển vào học viện Thánh Phong ( Lê Thánh Phong.)
Sơn vừa đọc về lịch sử của Việt Nam ( Ở thế giới này hay còn gọi là Linh Giới.) vừa suy nghĩ tự sướng với bản mặt bỉ ổi éo thể tả:
"He he! ở thế giới này bố mày đạt Tối Thượng rồi đi tán gái thì lúc ấy không biết có bao nhiêu đứa cho mình phịch nhờ"
"Còn lâu mày mới đạt được Tối Thượng, trình mày thì tu luyện tỷ năm cũng éo đột phá được Linh Vương chứ chưa nói đến Linh Đế"Nghe thấy vậy mặt Sơn ỉu xìu xuống, "Nhưng nếu tu luyện theo cách anh mày bảo thì chuyện lên Tối Thượng cũng éo phải là mơ.".Sau khi nghe thấy vậy khuôn mặt Sơn hí hửng trở lại và ảnh giật mình mồ hôi tuôn như suối khi thấy trong căn nhà của mình có mỗi mình ảnh và quyển lịch sử thế giới cầm trên tay mà éo có ai khác. Ảnh nói lắp ba lắp bắp"M.....Mà.....Mày l... là ai có gan th...thì đi ra đây đừng có trốn bố mày sợ nhất là ma đấy đừng có mà dọa" Sơn vừa nói vừ run rẩy chân tay.
"Tao là Cốc cốc anh của google, có thể nói là bản nâng cấp của google trong Nữ Thần"Nghe zậy anh Sơn liền cảm thấy sung sướng như chưa từng được sung "Đây éo phải là đãi ngộ của mấy thằng nhân vật chính số hưởng sao, à mà trừ thằng Dương trong! Nữ Thần ra, thằng này toàn ăn hành ngập mồm tuy là toàn được chịch gái."
"Cơ mà đợi đã mày giống google là bảo vật lưu trữ toàn bộ thông tin thế giới này thì làm sao mà tao có được thứ quý hiếm như mày?"Sơn vừa qua cơn vui mừng thì lại bắt đầu nghi hoặc hỏi "Đơn giản vì mày ăn may chó ngáp phải shit thôi" giọng Cốc Cốc éo thương tiếc nói cho Sơn.
"Sơn ơi!"Anh Sơn đang trong nhà tiêu hóa đống thông tin lộn xộn thì bỗng có tiếng gọi cửa bước vào. Người bước vào là Lưu Vô Minh ( Thằng bạn thân của Sơn, nghe như Lưu Vô Sinh zậy.). "Mịa sao trông giống thằng Minh zậy!" Sơn biết thằng này vì trong đống ký ức cũ phần lớn là nó, nhưng Sơn éo thể tin được là thằng này trông giống thằng bạn ở thế giới cũ vãi, khác ở chỗ là nó cao to hơn và nhìn trưởng thành hơn thôi.
"Lưu Vô Minh, thiếu chủ của Lưu gia, là thiên tài trong lũ cùng lứa, tư chất Đỏ, là thăng bạn thân của phế vật Thiên Sơn"Cốc Cốc giọng đều đều vang lên"Vãi sao mày cứ nhấn mạnh từ phế vật zậy, đau lòng vl"Sơn nghĩ thầm trong đau đớn.
"Nhìn thấy thằng Sơn đơ người thì Minh liền chạy đến canh nó, ân cần giơ tay mình lên và "Bốp"tiếng va chạm của bạn tay và cái mặt hãm l Sơn vang lên dữ dội "Mày vừa hít thuốc lắc về à mà sao trông ngáo đá vậy" Tát xong Minh liền nói.Sơn ôm bên má vừa bị tát vừa chửi rủa thằng Minh trong lòng.
Thế mày đến đây làm gì" Sơn ôm quả mặt sưng phồng hỏi lại thằng Minh."Ơ mày quên hôm nay có buổi khảo nghiệm của học viện Thánh Phong để tuyển học viên à, hay là mày từ bỏ éo đi nữa?"Nghe Sơm hỏi vậy Mình liền làm bộ mặ kỳ quái.
"Đi chứ, đương nhiên là đi"Nói rồi cả hai đứa cùng rời khỏi nhà đến chỗ khảo nghiệm.