(Cảnh báo nha!! che miệng cười gian)
Đêm hè, tiếng ếch kêu, gió luồn qua cửa sổ thổi vào phòng lại thổi không tắt ngọn lửa trên hai người.
Thượng Quan Tiểu Mai một bụng đầy lửa giận.
Ăn trộm gà không được, lại làm mất nắm gạo. Này hàng hóa của nàng không tìm được mà ngay cả người cũng phải bồi cho Hạ phủ .
Hạ Nhĩ Trúc đối với việc Thượng Quan Tiểu Mai tự đưa mình tới cửa cũng không có ý định an phận.
Lồng ngực của hắn áp chặt vào ngực mềm mại của nàng, cảm thụ thân thể mềm mại của nàng, thân là nam nhân hắn đã sớm vì nàng rung động. Lần này, hắn chính là thừa nhận đối với nàng hắn đặc biệt có tình cảm.
Kể từ ngày từ Đại Lý chuyển đến Phượng Thiên thành, cùng Thượng Quan phủ làm hàng xóm đã năm, Thượng Quan Tiểu Mai ở trong lòng hắn lưu lại ấn tượng không thể phai nhòa.
Mặc dù nàng có một muội muội sanh đôi, mặc dù các nàng giống nhau như đúc nhưng hắn vẫn có thể dễ dàng phân biệt nàng với Thượng Quan Tiểu Điệp, ngay cả so với Thượng Quan Tiểu Điệp nàng cũng có thể dễ dàng bước vào tim hắn.
Vì vậy năm nay, hắn tận lực dùng các loại phương thức, ngoài mặt thì khi dễ nàng, trăm phương ngàn kế bắt nạt nàng, tất cả cũng chỉ vì muốn nàng đối với hắn đặc biệt có ấn tượng.
Coi như nàng ghét hắn, ghen tỵ hắn… Các loại tâm tình đều tốt, chỉ cần nàng luôn nhớ tới hắn.
Cho nên hắn cùng nàng đấu mười năm.
Tối này, hắn rốt cục cũng đợi được nàng chạy vào phòng của hắn, cũng cuối cùng khiến nàng tự dâng mình tới cửa.
Mỹ vị tự dâng tới miệng, hắn làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho đây?
Cần phải đem nàng ăn một lần, ngậm qua một lần, mới có thể làm dịu bớt được sự vất vả chờ đợi mười năm của hắn, dù sao nữ nhân Thượng Quan phủ vô cùng không tốt.
Các nàng quá mức độc lập, quá mức mưu mẹo khôn khéo, nếu muốn tới cửa cầu hôn, chẳng những trước là phải thông qua Thượng Quan lão gia mà còn phải trải qua tính toán tỉ mỉ của Thượng Quan Tiểu Nguyệt mới có thể đem Thượng Quan Tiểu Mai gả cho hắn.
Những thứ này cũng không thành vấn đề, vấn đề lớn nhất, chính là ở Thượng Quan Tiểu Mai.
Nữ nhân này tựa như một ngọn lửa, nếu không phải tự nàng thần phục hoặc đáp ứng, căn bản không có người trị được nàng.
Vì vậy hắn mới dùng hết các phương pháp, để cho nàng chú ý tới hắn, để cho nàng cảm thấy hắn cùng nam nhân khác không giống nhau, dù có nhiều người theo đuổi nhưng ở trong mắt nàng hắn vẫn phải là người tài giỏi nhất.
Hắn dĩ nhiên làm được.
Nàng mỗi ngày tâm đều treo ở trên người hắn, nên không có dư thừa tâm lực mà đi chú ý tới người khác. (anh quá gian)
Tối nay, chính là thù lao mà hắn xứng đáng được nhận. (thù lao =.=!)
Miếng thịt ngon tự đưa tới cửa, nếu không ăn liền rất có lỗi với chính mình.
“ Hạ Nhĩ Trúc…” Thượng Quan Tiểu Mai cắn môi, phát hiện hơi thở của hắn phảng phất ở trên mặt nàng.
“ Ừ” Áng trăng nhàn nhạt xuyên qua cửa sổ mang chút ánh sáng vào, hắn có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt nàng, đã hóa hồng từ bao giờ.
“ Để cho ta rời đi” Thân thể của hắn ở trên người nàng, làm cho nàng có cảm giác bị áp bách không thở nổi, hơn nữa nhìn tuấn nhan hắn gần như vậy, nàng lại một lòng nóng bỏng.
Tại sao lòng của nàng lại có cảm giác đó?
Hơn nữa khi hơi thở của hắn lởn vởn trước mặt nàng sẽ khiến nàng có một loại tâm niệm.
“ Ngươi cho rằng có người đưa lên miệng điểm tâm ngon, ta sẽ dễ dàng bỏ qua sao?” Hắn dùng một tay nắm chặt lấy hai tay của nàng, đem giơ cao lên, một tay khác lại lần mò đến cái eo thon nhỏ hấp dẫn.
Hắn dùng lực xé ra, đem thắt lưng đang bó sát vào y phục màu đen cởi ra.
“ Ngươi muốn làm gì” Nàng cau mày, nhìn chằm chằm động tác của hắn.
Hắn thế nhưng đem thắt lưng của nàng cởi ra, không những thế còn cột chặt hai tay của nàng vào thành giường để cho nàng không cách nào nhúc nhích.
“ Đừng nóng vội, rồi ngươi cũng sẽ biết” Hắn vươn nhẹ đầu lưỡi phác họa theo cách môi mềm mại ướt át của nàng.
“ Ngộ, ngộ…” Nàng mím môi, không muốn cho hắn thám hiểm vào trong miệng
Thấy nàng ương ngạnh chống cự như thế, hắn nhếnh lông mày.
“ Như vậy ngoan cố?” Hắn không tức giận, chẳng qua là khẽ cười một tiếng.
“ Ngô hừ” Nàng mắt hạnh nhìn chằm chằm hắn, phảng phất lấy ánh mắt mà nói cho hắn biết———————- thà chết chứ không khuất phục.
Thú vị.
Bàn tay của hắn vuốt ve khuôn mặt mềm mại nhỏ nhắn.
Đã sớm muốn rồi, nhưng bởi vì nàng cá tính không khuất phục, đem hắn biến thành địch nhân mà cách xa ngàn dặm, để cho hắn nếm mùi mười năm bế môn quan.
Mà nay, hắn chính là muốn
Cũng muốn cho nàng hiểu, không thấy hắn đánh lại không có nghĩa hắn là mèo bệnh ,mà chính là một nam nhân có tính xâm lược.
Vì vậy lưỡi của hắn đơn giản cạy ra đôi môi đang đóng chặt của nàng, đầu lưỡi trượt vào cái miệng nhỏ nhắn của nàng.
Vừa trượt vào, hắn không những tham lam nếm hương vị nước miếng ngọt ngào, còn quấn quít cái lưỡi ấm áp thơm tho.
Ngọt.
Đó là một loại hương vị để cho hắn sau khi thưởng thức, còn muốn nếm tiếp rung động cùng dục vọng của nàng.
Chẳng qua Thượng Quan Tiểu Mai nào có đơn giản như vậy liền bị hắn chinh phục.
Đầu lưỡi của nàng liều mạng hướng ra ngoài chống cự, tránh né đầu lưỡi linh hoạt của hắn.
Nhưng nàng vốn dĩ không phải là đối thủ của hắn, cái miệng anh đào nhỏ nhắn cùng cái lưỡi thơm tho nhanh chóng bị hắn chiếm cứ, không ngừng quấn quit, trêu trọc.
“ Ngô ngô…” Nàng cau mày, bởi vì môi hắn mang theo vô vạn xâm lược, muốn phản kháng, nhưng là hai tay của nàng lại bị hắn cột vào trên giường.
Nàng chỉ có thể dãy dụa vòng eo, nhưng hành động này lại vô tình khiến bụng dưới của hắn dán vào tâm giữa chân nàng.
Nụ hôn của hắn tựa như nước xoáy không đáy, không ngừng đem nàng cuốn vào không thể tự kiềm chế, cứ thế mà công chiếm cả người nàng.
Lưỡi của hắn chính là không tha mà quấn chặt lấy lưỡi của nàng, còn môi mỏng thì nhẹ mút đôi môi của nàng, từ từ chính phục ý thức phản kháng còn sót lại của nàng.
Hắn biết nàng nhất định sẽ thích nụ hôn của hắn, vì vậy lưỡi càng thêm linh hoạt mà trêu trọc khiêu khích, bàn tay cũng lặng lẽ dời về phía bên hông nàng.
Vì thiếu đai lưng, váy hơi mở rộng, lộ ra bên trong áo lót, cùng với cái yếm như ẩn như hiện.
Bàn tay hắn đem váy của nàng gạt ra, ngay cả áo lót cũng bị mở ra, lại vô cùng hứng thú khi phát hiện cái yếm của nàng màu xanh đậm.
Nàng thật yêu màu xanh tựa như nàng rất yêu thích cây mơ.
“ Ngươi thật đáng yêu….” Hắn ngậm phiếm môi của nàng, làu bàu nói.
Khả ái của nàng khiến hắn nhịn không được mà muốn đem nàng ăn sạch.
Lưỡi của hắn rời đi môi của nàng, nàng mới có thể thở dốc nói “ Ngươi tại sao muốn đối với ta như vậy?”
Hắn khẽ cười một tiếng, bàn tay to dò vào trong vạt áo của nàng, nắm lấy đôi nhũ phong.
“ Ai dạy ngươi trước kia luôn tỏ ra một bộ dạng rất ngon miệng” Lưỡi của hắn liếm môi nàng.
“ Ngươi cái đẳng đồ tử…” Nàng cau mày, hi vọng có thể tìm lại được ít lý trí của mình “ Ngươi nếu khi dễ ta, Thượng Quan phủ từ trên xuống dưới cũng sẽ không bỏ qua ngươi”
Hắn nhếch mày, bộ dánh không thèm đếm xỉa đến nàng “ Vậy thì như thế nào? Cho dù ta có đối địch với khắp thiên hạ, ta đây cũng khó lòng mà buông tha ngươi”
Sau khi phun ra lời vàng ngọc, hắn bắt đầu động thủ rút đi trên người nàng y phục dạ hành.
Không bao lâu, nàng toàn thân cao thấp chỉ còn yếm và quần lót, lại càng tôn lên nước da trắng nõn động lòng người của nàng
“Ta sẽ trả thù ngươi” Nàng cắn chặt rằng phun ra những lời này
“ Ta cầu cũng không được” Hạ Nhĩ Trúc cũng không phải là nam nhân dễ dàng bị đe dọa, huống chi hắn chính là ước mọi người khắp thiên hạ biết nàng cùng hắn có “ gian tình”, sau đó có thể trực tiếp đem nàng lấy về nhà, không cần như hiện tại, cùng nàng đấu mười năm, nhưng là lòng của nàng vẫn như cũ không hiểu ra.
Nàng hít sâu một hơi, vậy mà lời nói đến đầu lưỡi vẫn như cũ không nói ra được.
Dù sao cũng là một cô nương, là lại đêm khuya xông vào phòng của hắn, nói thế nào cũng là nàng thua thiệt.
Ghê tởm! Người đàn ông này như thế nào nham hiểm như vậy, cư nhiên tính toán đến nàng ban đêm sẽ đánh lén vào sương phòng hắn.
Khi nàng tự buồn bã hối tiếc thì bàn tay to của hắn ở trên cái yếm nhẹ nhàng mà ma sát.
Cách cái yếm, bàn tay Khinh Doanh cầm lấy nhũ phong mềm mại kia, phát hiện khéo léo mà cao nhọn, xúc cảm mềm mại giống như banh báo vậy.
“ Thật mềm” Tâm thần của hắn toàn bộ đặt ở trên thân thể xinh đẹp lả lướt của nàng, ánh trăng xuyên thấu chiếu lên cơ thể nàng, da thịt của nàng càng lộ vẻ xinh đẹp vạn phần.
Dựa vào bản năng tìm kiếm đầu nhũ, ở trên đầu nhũ nhẹ nhàng đụng vào, mặc dù cách một tầng tơ lụa, vẫn có thể cảm nhận được cảm xúc mềm mại.
“Ngô…” Nàng khẽ rên tiếng, chưa bao giờ bị nam nhân đụng chạm vào thân thể trinh tiết, hôm nay lại liên tục bị hắn công chiếm.
Hắn đụng chạm, tạo cho nàng cảm giác chưa bao giờ có, phảng phất có người cầm lông vũ , ở nơi mẫn cảm nhất của nàng mà gãi ngứa.
Kia ngón cái thỉnh thoảng tăng thêm lực đạo cách cái yếm đè ép đầu nhũ, hoặc ở trên đầu nhủ mà xoay tròn, hai tay đồng thời ở trên hai nhũ phong của nàng càn rỡ giày xéo.
Một lát sau, hắn đem bàn tay nắm toàn bộ nhũ phong của nàng, lại phát hiện bàn tay vừa vặn nắm giữ nhũ phong tròn trịa hoàn mĩ của nàng, mười ngón tay xoa bóp không buông tha nơi mềm mại đầy đặn đấy.
“ Đừng….” Thân thể nàng giãy dụa, muốn rời khỏi sự kiềm chế của hắn.
Hắn cách cái yếm tiếp tục xoa nắn bộ ngực của nàng, khiến hô hấp của nàng càng lúc càng dồn dập, mà bàn tay của hắn chính là theo hô hấp của nàng mà phập phồng.
Động tác của hắn càng lúc càng mạnh mẽ, trong cái yếm hồng môi cũng dần dần thành thục, cách một lớp quần áo mỏng, có thể nhìn thấy rõ đang dựng đứng lên. ( ~~ nàng xem chỗ này nó kì kì) (ta cũng thấy có chút kì, thôi để tạm)
Hắn dùng lấy ngón cái cùng ngón trỏ, nhẹ nhàng bắt được cái hồng môi, nhẹ nhàng mà nhéo mà xoay. (cảnh tả thực thật =.=)
“ A…” Trong miệng của nàng nhẹ rên rĩ,hai tay nhịn không được nắm chặt thắt lưng hắn.
“ Có phải hay không từ trước tới giờ chưa hưởng thụ qua cảm giác thỏa mản như thế?” hắn nhìn nàng giãy dụa thân thể, tà khí hỏi. (anh hỏi hơi bị thừa bĩu môi)
“ Ngươi…” Nàng cảm thấy vừa xấu hổ vừa ngượng ngùng, khuôn mặt nhỏ nhắn muốn tìm cái động mà chui vào.
Nhưng nàng hiện tại gần như trần truồng, bị người ta lột gần sạch quần áo, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn tiếp tục khinh bạc nàng.
Hắn như vậy không ngừng trêu trọc, làm cho ngọn lửa trong lòng nàng không ngừng lớn lên, giống như củi khô gặp lửa lớn lập tức liền bị cắn nuốt.
Vì vậy lý trí của nàng, cũng vì bị hắn trêu chọc mà bắt đầu trở nên hỗn độn không rõ, đầu nặng nề không cách nào suy nghĩ được.
Nàng còn là một xử nữ đơn thuần, căn bản vô lực cự tuyệt đòi hỏi của hắn.
Huống chi hắn bây giờ an ủi, tựa như gải đúng chỗ ngứa của nàng, thân thể dần nóng lên.
Thấy nàng phản ứng chân thật, nhẹ nhàng ưm lêm một tiếng, nụ cười của hắn càng rộ lớn hơn.
“ Ngươi thật sự là cô nương thành thực” Thân thể mềm mại của nàng nhiệt tình đáp trả lại bàn tay của hắn,, thân thể cong lên vừa đúng dán chặt vào bụng dưới của hắn.
“ Ngươi…” Nàng khẽ cắn môi, gương mặt bổng chốc đỏ ửng, giống như đóa hồng mai (??? Hồng mai???)(hoa hồng đỏ???)kiều diễm nở rộ.
Lúc này, hồng môi đã nhanh chóng trướng lên đỉnh cao, chạm vào lòng bàn tay hắn, cơ thể nàng cũng không chịu yên phận mà uốn éo. (ta chém gió viu viu)
“ Sao..” hắn nhẹ cười tiếng. Không nghĩ tới nàng lại là một oa nhi nhiệt tình, rất nhanh liền bị hắn kích thích.
“ Rất, rất nhột..” Nàng chu cái miệng nhỏ nhắn, vừa thở hổn hển vừa nói “ Ngươi đối với ta… làm cái gì?”
“ Chẳng qua là sờ sờ ngươi, ngươi liền toàn thân trở nên nhột?” Hắn ở bên tai nàng thổi khí, nhiệt thiết của hắn chính là lặng lẽ giương lên ép vào nơi giữa chân nàng.
“ Ngươi đừng nói những lời mắc cỡ đó nữa” Nàng khó khăn nặn ra lời nói, kiều mị mà nói chuyện.
“ Phải không?” Bàn tay to của hắn rời bỏ nhũ phong của nàng “ Vậy ta cũng không giúp ngươi xoa nắn”
“ A…” Nàng cau mày, ngực nóng bức vì hắn buông tay, cảm giác như cần lấp đầy cái gì đó.
“ Sao?” Liền thích xem trên mặt của nàng tràn ngập vẻ ảo não, hắn lành lạnh hỏi.
“ Nóng quá a….” Nàng thanh âm nghẹn ngào, thân thể của nàng nổi lên cảm xúc kì lạ, hơn nữa hai chân thật muốn quặp lại.
Giữa hai chân giường như có vật gì cứng rắn chĩa vào nàng, khiến cho thân thể của nàng cũng tiết ra chất lỏng lạ….
“ Ngươi hãy thành thực nói, muốn ta làm sao nha?” Hắn nâng cằm của nàng lên, ép nàng nói ra lời nói từ đáy lòng.
“ Sờ..” Nàng ngượng ngùng tránh ánh mắt của hắn “ Ngực,…” câu chữ cũng ngắt quãng không liên tục.
“ Sờ ngực đúng không?” Hắn bàn tay cố ý kéo cái yếm của nàng, kia rất tròn nhũ phong liền được phản chiếu trong mắt hắn. Đầu nhũ vừa tiếp xúc với không khí, càng nở rộ, càng kiều diễm hơn.
“ A…” Nàng thân thể khẽ run lên, so với vừa rồi, cảm giác kia chân thật hơn.
Bàn tay của che đậy nhũ phong tròn trịa không có gì che lấp, làm xông thẳng vào nàng dòng nhiệt lưu, càng thêm trực đạt chỗ sâu.
“ Nói ngươi muốn” Hắn dụ nàng, muốn từ trong miệng của nàng nói ra lời ngon ngọt.
“ Muốn, muốn…” Nàng không kịp suy nghĩ, phản ứng của thân thể đã đánh bại lí trí.
Nghe nàng mềm giọng nài nỉ, hắn quyết định cấp cho nàng một đêm khó quên.
Cặp mắt tà mị lướt từ khuôn mặt nhỏ nhắn thống khổ của Thượng Quan Tiểu Mai, trượt xuống cổ trắng nõn đi tới xương quai xanh gợi cảm, lại lượn theo đường uốn của xương quai xanh, phát hiện bộ nhũ phong dựng đứng căng tròn.
“ Không nghĩ tới bộ ngực của ngươi của ngươi thật to…” (>”.