Thánh Gióng Tại Tu Chân Giới

chương 161: thí luyện bắt đầu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thung lũng nhỏ ven Nguyên Thọ Sơn, các đệ tử tham gia thí luyện tới từ các tông môn thành Lam Nhiên đã bắt đầu tập trung lại thành hàng ngũ, từng ánh mắt dõi về hướng về nơi tổ chức thí luyện trông chờ.

Nguyên Thọ là một ngọn sơn phong lớn, yêu thú được người tứ tông tuyển chọn từ các khu vực lân cận tập trung về nên có số lượng đông đảo, đệ tử săn giết yêu thú được tính điểm và nhận thưởng theo số điểm nhận được thế nên đây cũng là dịp đệ tử có tích lũy riêng để tu luyện trong năm tới.

Trại chủ Việt Tông, Gióng ngồi trên ghế chủ vị, mấy người khác thì ngồi hai bên phía dưới, ở giữa là ba mươi năm đệ tử tham gia thí luyện.

Lý Thông phân phó chấp sự phát cho đệ tử lệnh bài thí luyện và dặn dò lại sơ bộ luật lệ cần chú ý, đám đệ tử cầm lệnh bài trong tay chăm chú lắng nghe để không bỏ sót một từ nào mới gật đầu nhớ kỹ.

Gióng nhìn mấy đệ tự này cất lời:

- Luật lệ các ngươi đã rõ, tuy nói là thí luyện nhưng không thể tránh khỏi nguy hiểm, nếu không thể tiếp tục thì dứt khoát rời đi, con đường tu luyện còn dài đừng quá mà sính cường.

- Vâng..

- Nói vậy không phải là bảo các ngươi cứ gặp khó mà lui, nhưng trong mọi hoàn cảnh phải biết sử dụng cái đầu, biết làm gì nên làm gì và không nên làm gì, quan trọng là biết lúc nào nên dừng lại, nhịn nhận khả năng và ra quyết định chính xác.

- Ngoài việc bảo hộ bản thân thì bảo hộ đồng môn cũng cần chú trọng, đó cũng là nghĩa và trách nhiệm, trên người các người ngoài lệnh bài thí luyện còn có lệnh bài tông môn, nếu khi gặp nguy hiểm thì rót linh lực vào để tìm sự trợ giúp từ đồng môn, và trợ giúp đồng môn khi cần thiết.

- Giả dụ như bình thường ăn một vả với ăn một quyền vậy, quyền đầu sẽ mang lại sát thương uy lực lớn hơn đúng không?? Đó là vì sự liên kết của các ngón tay được đồng bộ và nắm chặt, mỗi người các ngươi như thể các ngón tay chỉ khi đoàn kết lại đó là lúc mạnh mẽ nhất.

Gióng nắm chặt quyền đầu, đấm nhẹ vào khoảng không nói.

Những ánh mắt nhìn theo sáng rõ, đồng thanh cất giọng:

- Rõ, công tử.

Gióng gật đầu phân phó:

- Tốt, giờ đội ngũ chia làm hai nhóm, lúc vào trong thí luyện tuỳ tình hình tập trung hay phân tách thì hãy tính.

Ba mươi năm đệ tử gật đầu nhìn nhau rồi Bình Nhi đang đứng ngay sau Kim Liên liền đứng lên tạo thành một hàng song hành với sư tỷ của mình, nhị nữ nhìn nhau cười nhẹ.

Những đệ tử phía sau từng người theo thứ tự người trước ở lại người sau đi, không hề có sự phân biệt gì, mỗi nhóm mười bẩy người xếp thành bốn hàng dài.

Gióng gật đầu nhưng nhìn Hoắc Xiêu lúc bước bên này bên kia gãi đầu thì cười nói:

- Ngươi cứ tuỳ tiện vào hàng là được.

- Vâng.

Tuy hắn là tân đệ tử nhưng Gióng vẫn chọn tham gia vì cảm thấy hắn cũng không tệ, lần này cho học hỏi đôi chút.

- Hai nhóm các ngươi, một nhóm sẽ do Khải Đức phó đường chủ Chiến Đường dẫn đội, nhóm còn lại sẽ do ta đảm nhận.

- ồ...

Hai nhóm đệ tử ồ lên kinh ngạc vì việc này chúng không hề biết trước, phần cũng hi vọng nhóm mình được công tử dẫn đội ah, đặc biệt nhị nữ đứng đầu và đâu đó có một đôi mắt trong veo lấp lánh phía sau.

Gióng hướng Khải Đức ra hiệu:

- Nhóm mười tám người Bình Nhi do ngươi làm chủ thế nào?? có lợi thế hơn người nha! Lúc thua đừng viện lý do đấy??

Khải Đức ngồi yên vị nhìn nhóm của mình gãi đầu cười nói:

- Nam nhân ah, đã nói thì phải làm thôi.

Hắn đứng dậy chống nạnh đi lại nhìn nhóm đệ tử của mình nói lớn:

- Các ngươi nghe đây. Như công tử đã nói hai người chúng ta mỗi người dẫn một đội tham gia vào thí luyện, bên cạnh đó cũng đã có chút cá cược nho nhỏ, nhóm nào có tổng thành tích tốt hơn sẽ được thưởng còn thua sẽ tiếp nhận cực hạn huấn luyện của công tử.

- Ta có nghe qua trên đường tới đây các ngươi đã tham gia săn giết yêu thú, nhưng so với cực hạn thì nó chỉ là một cái sợi lông, hơn nữa nếu các ngươi thua ta cũng chịu chung số phận nên các ngươi phải gắng hết sức cho ta, không thì trở về hứng chịu lửa giận của ta.

Khải Đức lớn tiến căn dặn mà sát khí lay lắt, khiến nhóm đệ tử đổ mồ hôi lạnh mà tặc lưỡi, cảm giác bị vắt kiệt mấy ngày qua còn in đậm tâm chí.

- Đại nhân...

- Cứ gọi là sư huynh là được.

- Vâng sư huynh, không biết là hai vị sư huynh có tham gia vào kết quả thí luyện không??

Bình Nhi nghi hoặc mà hỏi, những người khác cũng hướng mắt nhìn lại, tuy không biết cảnh giới hai người ra sao nhưng qua thể hiện thì vị Phó đường chủ này không hề e ngại mấy người đứng đầu các tông môn ở đây, còn công tử tuy nhỏ tuổi nhưng thần bí khó lường.

- Về chuyện này thì tất nhiên hai ta chỉ phụ trách dẫn đội đề phòng dị biến xảy ra, sẽ không tham gia vào kết quả thí luyện nên các ngươi có thể yên tâm là thắng thua nằm trong tay các ngươi.

Gióng cười nói giải đáp nghi vắn cho chúng đệ tử, khiến từng tiếng thở phào nhẹ nhõm, từng ánh mắt nhìn nhóm kia đầy chiến ý.

- Sư tỷ.

- Ta Sẽ không thua đâu

- hì hì.. Muội cũng không muốn thua đâu.

- ai thua giặt đồ thế nào??

- được..

Nhị nữ nhìn nhau ngoắc tay ước định vui vẻ.

- Công tử nếu người thua cũng phải tham gia huấn luyện gì đó cùng chúng ta sao??

Thanh âm trong trẻo cất lên khiến mọi người hướng lại, đó là một nữ hài có khuôn mặt dễ thương tinh nghịch.

- Tất nhiên là cũng vậy rồi! Nếu nhóm chúng ta thua, ta sẽ tham gia huấn luyên cùng các ngươi theo đúng ước định, không phải tiểu nương tử ngươi muốn cá độ thua đấy chứ??

- hì hì.. Công tử thử đoán xem?? Linh nhi không nói đâu..

- Ý kiến không tệ đâu, muội cũng muốn sư huynh tham gia huấn luyện ah.

- Hừm... Nếu vậy thì coi chừng nếu thua thật, ta sẽ tăng mức độ huấn luyện của các ngươi lên rất nhiều.

Gióng hừ nhẹ nhìn hai người tung hứng.

- Được rồi! Cũng đã sắp tới giờ chúng ta đi thôi!

Gióng đứng dậy nói rồi bước ra ngoài, hai nhóm đệ tử hơi nép vào nhường đường sau đó nối đuôi theo sau hàng ngũ chấp sự mà rời đi.

Trước Nguyên Thọ sơn, đệ tử tứ tông môn và nhóm người các tông môn khác tới dự khán cũng đã tề tụ đông đủ, thấy nhóm người Việt Tông tới thì hướng lại nhìn rồi xôn xao bàn tán to nhỏ.

Thạch Sanh với Lý Thông hơi chắp tay chào hỏi với mấy người khác một cách hữu hảo, Gióng cùng Khải Đức lúc này lùi lại sau về hàng nhóm đệ tử của mình.

Một lão giả tiến lại hơi chắp tay với Thạch Sanh nói đôi lời rồi rời đi, Thạch Sanh hướng mọi người nói:

- Ta phải đi gia cố lại phong ấn Nguyên Thọ Sơn, mọi người lát cứ theo thủ tục tiến hành là được.

- Tốt, đệ cứ đi đi, việc ở đây để ta lo.

Lý Thông gật đầu đáp lời, chuyện này hôm trước bàn bạc với các tông môn hắn cũng nắm qua, năm người có thực lực ở các tông môn sẽ cùng nhau lập cấm chế để cách biệt Nguyên Thọ với xung quanh, với hai mục đích đề phòng sự xâm nhập của yêu thú cường đại tiến vào hay người khác có ý định can dự vào kết quả thí luyện.

Thạch Sanh hướng về phía mấy lão đầu hơi chào hỏi nhẹ, mấy lão này tu vi cũng cỡ bán thần nhưng vẫn phải cung kính đáp lễ cẩn thận với Thạch Sanh chứ không giám cậy già lên mặt, chuyện ah không muốn ăn vả thì phải đứng đắn.

Người chủ trì thí luyện bước lên nói đôi điều về luật lệ, bên cạnh đó cũng như giới thiệu mấy người các tông môn khác đến rồi cũng thông báo thí luyện chính thức bắt đầu.

Đám đông đệ tử xôn xao một hồi to nhỏ, tứ tông môn số lượng đệ tử tham gia không ít hơn hai trăm đệ tử trẻ tuổi tạo nên tràng diện náo nức, ai nấy mắt sáng khí tức rạo rực.

Từng người theo hàng ngũ tiến vào qua sự tra xét độ tuổi đệ tử của người tổ chức, trong đó Tiểu Kim cũng góp vào một chân ah, nàng ngồi vắt chân trên ghế để lộ cặp chân dài trắng muốt, miệng cắn hạt dưa như không quá để tâm đến mọi chuyện, sự xuất hiện của nàng khiến nhiều đệ tử trẻ tuổi không tránh được mà nhìn chăm chú.

- Công tử chúng ta cũng nên vào đi chứ??

Khải Đức thấy người tông môn đã kéo nhau vào liền hướng Gióng hỏi.

Gióng lắc đầu nhìn những đệ tử một lượt, thấy ai cũng trở nên háo hức mong đợi liền cười nói:

- Không cần vội vàng như vậy, cứ để bọ họ vào trước đi, thí luyện diễn ra trong một tuần cơ mà.

- vâng.

Khải Đức đáp lời, lên trước cũng vẫn phải xếp hàng, nhanh thêm một chút cũng không quá ảnh hưởng gì nhiều, sớm muộn cũng là vào thì cũng không cần phải chen chúc chi cho mệt.

Gióng hướng mắt nhìn những để tử phía trước này tu vi cũng không quá nổi trội là mấy, nhưng có thể nói ở Lam Nhiên này thế đã là tốt rồi, khẽ để ý thấy có vài ánh mắt nhìn về phía này đầy ý tứ khiến Gióng cười nhẹ trong lòng, xem ra những người này trong lòng đúng là đã có ý xấu ah.

" Công tử.. Hai tên đó dường như có âm mưu gì ah."

Tiểu Thanh truyền âm nhẹ.

" ừm.. hẳn là như vậy, nhưng có thể quẫy được cái vũng gì chứ??"

" Công tử cũng nên cẩn thận chút, cần ta đưa trợ giúp vào theo không?? "

" Không cần đâu, nước tới đất ngăn binh tới tướng chặn, đây chỉ giới hạn tu vi thì có gì đáng ngại "

" vâng."

Hai người truyền âm trao đổi qua lại, thấy những người khác đã tiến vào gần hết, Gióng liền bỏ tay khỏi tay Tiểu Thanh hướng mọi người nói:

- Chúng ta đi thôi!

- Vâng.

- Sư huynh.

- uh.

Kim Liên nắm lấy tay Gióng nháy mắt, Gióng gật đầu nắm tay nàng mà tiến về hướng cổng vào, hàng đệ tử phía sau thấy vậy cũng bước ngay sát theo sau.

Khải Đức dẫn nhóm đệ tử của mình song hành ngay bên cạnh, nhìn hắn như hạc giữa bầy gà vì thân hình quá nổi trội, hắn cao hơn cả những người cao nhất cả mấy cái đầu.

Tiểu Kim thấy mọi người tới thì đứng dậy nghiêm chỉnh, nàng hướng Gióng cười tươi rồi gật đầu nhẹ với sự hành lễ của các đệ tử.

- Khoan vị đại nhân này...

Người tứ tông thấy Khải Đức dẫn nhóm đệ tử vào trong liền chắp tay ngăn lại, hắn có ấn tượng với người này, đây chẳng phải người hôm trước đối đầu với hai vị đại nhân kia sao??

Khải Đức thấy bị ngăn lại liền hỏi:

- Có chuyện gì thế??

- Đại nhân đây là thí luyện dành cho đệ tử, quy củ đã rõ ràng tiền bối tông môn không được tiến vào trong thí luyện mà chỉ có thể ở bên ngoài đợi mà thôi.

Gã tận tình khuyên giải, quy định đã được bàn bạc rõ ràng từ trước nên gã không có gì lo lắng cả.

Thanh âm không lớn nhưng sao tránh khỏi thần thức của những người khác, có những kẻ trên mặt khẽ cười lạnh, người thì hiếu kỳ hóng hớt xúm xít lại theo dõi.

Người Việt Tông thì chỉ có cười nhẹ, chuyện này đã nằm trong dự đoán từ trước, tên Khải Đức này quá nổi trội giữa đám đệ tử thí luyện đi mà, cười nhưng vẫn tiến lại theo dõi.

Khải Đức gật đầu nói:

- Quy củ này ta biết cũng biết qua, Ta chính xác là có muốn tiến vào, đây là làm đúng quy củ ah, ta cũng là đệ tử Việt Tông là suy huynh của mấy nhóc này thôi chứ không phải tiền bối gì trong tông môn.

Gã tra xét nghe vậy vẫn cung kính trình bày:

- Đại nhân, thí luyện đúng là dành cho đệ tử các tông môn nhưng là lại có giới hạn về độ tuổi, chỉ dành cho đệ tử có độ tuổi từ hai mươi trở xuống, đại nhân phải chẳng có điều hiểu lầm gì chẳng??

- Đúng ah, đây là có giới hạn độ tuổi mà??

- Nếu ai cũng vào được thì thành thí luyện toàn tông phái mất.

- Hay ta cũng vào nhỉ?? Ta cũng mới ba hai ah..

- Việt Tông đây chẳng phải là muốn phá vỡ quy củ sao?? Không phải hôm trước mới nói chuyện quy củ ah.

Viên Hoè góp lời tỏ vẻ bức xúc thay người khác.

Vương Doãn cũng gật gù không thôi tiếp lời:

- Phải chăng huynh đài này có chút quên quy củ ah, nên quay trở lại thì hơn.

- ...

- ...

Người nói này, kẻ nói kia xôn xao, tiếng chỉ trích qua lại, người mừng thầm khi thấy người khác gặp khó, tiện tay góp một viên đá nhỏ bỏ xuống giúp lấp đầy giếng khơi.

Khải Đức cười cười:

- hề hề... Quy củ ta nói là biết rõ ràng, vừa hay ta vừa bước qua tuổi mười tám vẫn trong diện phù hợp ah, chẳng phải có đội ngũ tra xét tuổi tác sao?? Các vị ở đây cũng có thể tuỳ tiện kiểm tra.

Khải Đức tuy cười dang hai tay ý cho người khác tuỳ ý nhưng trên thân thể sát khí toả ra từng sợi nhè nhẹ, có thể thấy rằng thời gian qua hắn săn giết không ít sát khí quấn thân, và lúc này hắn trong lòng nảy sinh ý nghĩ muốn đấm mấy thằng khọm rảnh chuyện này mấy phát.

- Đại nhân đã nói vậy thì để tại hạ kiểm tra qua.

- Tuỳ tiện mà làm.

- vâng.

Gã đáp lời rồi buông thần thức xem xét, ánh mắt trở nên mờ mịt gãi đầu, xem đi xem lại vài lần không thôi, không quên gọi thêm vài người tới, cả đám nhìn nhau mắt tròn mắt dẹt xem ra kết quả đều giống nhau.

- Đại nhân đúng là mới mười chín tuổi, tại hạ nghi ngờ vô căn thực sự xin lỗi.

- Không thể nào...

- Đùa à??

- ...

- ...

- .

Đám đông nhốn nháo, buông thần thức tìm tòi, thường ngày việc dùng thần thức tìm hiểu tuổi tác người khác là đại kị nhưng lúc này lại khó kiềm lòng lại được.

Từng luồng thần thức xiên vẹo khắp nơi nhưng rồi chẳng ai nói thêm lời nào nữa.

Bình nhi cười ôm cánh tay Khải Đức cười nói:

- Các vị tiền bối chắc có chút hiểu lầm ah, sư huynh ta từ trước tới nay đam mê luyện thể nên cơ thể có chút phát triển hơn người bình thường.

Khải Đức gãi đầu cười:

- Đúng là cơ thể có chút lớn so với tuổi ah, Không biết hiện tại ta có thể vào trong không??

- Ra vậy, có thể vào là điều dĩ nhiên, luyện thể tuy hiếm nhưng không phải không có, mời chư vị.

Mấy người kiểm tra ra dấu mời hắn tiến vào.

Vương Doãn đưa tay cất tiếng ngăn lại:

- Khoan, tuy là vậy nhưng ta thấy các hạ luyện thể e rằng có nhiều thành tựu, nếu các hạ tiến vào e rằng khó tránh khỏi chênh lệch cân bằng ah.

Lý Thông xoa bụng tiến lại cười:

- Quy củ đã được nhất thống từ lâu, đây là thí luyện đệ tử cho độ tuổi từ hai mươi trở xuống, chứ không hề nói là có hạn chế về tu vi, sự cân bằng mà các hạ nói có vẻ hơi nực cười, tu chân giới cái gọi là cân bằng vốn chỉ là trò đùa, tu vi do sự cố gắng của bản thân mà thành và cũng do nhiều mặt khác tạo nên, nếu thua người khác thì nên trách mình cố gắng chưa đủ mà thôi.

- Chuyện này...

Vương Doãn có chút ngập ngừng, những tiếng thở dài trong đám đông, có ai quy định đổ tuổi ấy tu vi phải giống như nhau?? Cân bằng chỉ là nói chơi.

- Mà thôi, như này đi, Sư điệt ta có thể lập lời thề thiên đạo sẽ không tham gia vào kết quả thí luyện, cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến việc đệ tử thí luyện của các tông môn khác, thuần tuý chỉ vào xem náo nhiệt thế nào?? Xem như không làm ảnh hưởng cái gọi là cân bằng ấy đi.

Lý Thông cười cười nói.

Khải Đức gật đầu giơ tay lên muốn cất lời thì đã bị ngăn lại:

- Đại nhân việc này không cần thiết, chúng ta tin tưởng đại nhân, tràng diện này làm sao lọt vào pháp nhãn của đại nhân.

Nhóm tra xét cất lời với Lý Thông khuyên nhủ, thí luyện đệ tử trẻ phần thưởng đáng mấy nếu để người khác lập thệ thì quá không thoả đáng.

- Dù sao ta cũng chỉ vào trong theo dõi sơ sơ mà thôi! Các ngươi cứ việc yên tâm.

Khải Đức gật đầu vỗ vai mấy người này, rồi đủng đỉnh tiến vào trong ánh mắt dõi theo của những người khác.

- Ta cảnh báo các ngươi lần đầu cũng là lần cuối, bất kỳ ai cũng không được đưa thần thức tiến vào Nguyên Thọ.

"phụt..."

"Phụt..."

Thanh âm của Thạch Sanh vang vọng, người người vội vàng thu hồi thần thức của mình lại, kẽ chậm trễ mặt mày đỏ au xem ra đã bị chút cảnh cáo, hai người Vương Doãn không kiềm lại được mà đồng loạt phún huyết hồng.

Đám đông nhìn nhau không nói mà quay người trở về trại của mình chờ đợi thí luyện kết thúc, vì đây cũng là dịp để tìm hiểu mấy đệ tử này thể hiện ra sao? Và từ đó cũng thả lợi ích kiếm thêm đệ tử phù hợp.

- Công tử, mọi chuyện cũng trong suy tính của người sao?? Việc chúng ta vào cuối, cũng như phản ứng của mấy người này??

Khải Đức bước vào cấm chế hướng Gióng mà hỏi, những đệ tử phía sau cũng tò mò chờ đợi câu trả lời.

- Đây chỉ là phản ứng bình thường, vốn đối nghịch ai chẳng có ý thừa cơ làm loạn?? Ngó chừng bọn họ có sắp xếp làm khó chúng ta phía trong thậm chí muốn gặt mạng người ah, các ngươi nhớ phải cẩn thận đôi chút.

- Công tử, nếu biết có nguy hiểm sao chúng ta không vạch mặt chúng từ bước đầu??

- Sắp xếp này hẳn là chỉ có thể năm trên người đệ tử tứ tông nhưng có lẽ tứ tông cũng không rõ ràng, chứng cứ đâu mà vạch?? Nhưng lại nói không phải người đó có tu vi quá sai biệt vì tiến vào sẽ không tể qua mặt được Tiểu Kim, vậy thì là trên người đệ tử của tứ tông sẽ có đồ tốt.

- Sau này các ngươi sẽ gặp kẻ địch có trang bị tốt hơn đó là điều dễ hiểu, vậy chi bằng cứ coi như giờ là khảo nghiệm của các ngươi đi, hãy luôn lường trước mọi tình huống phải nhớ sinh mạng bản thân luôn phải nắm giữ trong tay mình.

Gióng dặn dò mọi người trước khi thân hình biến mất vào trong cấm chế.

- Rõ, công tử.

Từng người nhớ rõ những điều vừa được nghe cúi đầu đồng thanh đáp lời, trong thâm tâm thầm tự nhủ bản thân phải trở nên cẩn thận hơn.

Cấm chế Nguyên Thọ sơn dần khép lại bóng người đệ tử cuối cùng đã biến mất, những người theo dõi cũng lần lượt trở về nơi ở của mình tu luyện chờ đợi kết thúc thí luyện.

Tiểu Kim gật đầu cáo biệt mấy người của tứ tông để trở về, nhưng thi thoảng nàng ngoái lại Nguyên Thọ, trên nét mặt dịu dàng xuất hiện thấp thoáng sự nghi hoặc nhè nhè, nàng cảm nhận được thứ gì đó trước khi cấm chế hoàn toàn khép lại, có thứ gì đó khiến con tim nhỏ bé của khẽ rung rinh.

Truyện Chữ Hay