Đến cửa phòng, hắn gõ cửa, kêu một tiếng
“Ta đã trở về”
Thấy bên trong không ứng tiếng, Hoắc Lân bèn mở cửa vào.
Căn phòng so với lúc sáng hắn đi cũng không thay đổi là mấy, chỉ khác là chăn màn của hắn cùng Chu Trúc Thanh đều được gấp chỉnh tề, cũng không biết là Chu Trúc Thanh hay Tiểu Vũ gấp cho hắn.
Nhìn chỉnh tề chăn màn, trong lòng Hoắc Lân khẽ chảy xuôi một dòng nước ấm, thầm nghĩ “Cảm giác được người quan tâm thật tốt”
Sau đó hắn cũng không để ý nữa, ngồi khoanh chân lên giường, tu luyện “Thánh Đế Ma Thần quyết!” Ổn định trong cơ thể ám thương và tiêu trừ dần.
Nửa giờ sau, mở mắt ra, Chu Trúc Thanh vẫn chưa trở lại. Nhàm chán đích hắn liền mở ra xem thông tin hệ thống đã lâu không xài!
“ A..a..chủ nhân khốn nạn,ngươi tận bây giờ mới nhớ ra chúng ta à??”
“ Xin lỗi nhé tiểu Y, tại vì chăm chú tu luyện nấu ăn quá!” Hoắc Lân áy náy nở nụ cười xin lỗi nói!
Không sai nàng là tiểu Y, trí năng của anh hùng hệ thống.
“ Nói đi, Tìm chúng ta có chuyện gì, và Tử Miên tỷ tỷ cũng đi vắng rồi đấy!” Tiểu Y không kiên nhẫn giận thở phì phò nói!
“ Ta nghĩ muốn rút thưởng!”
“ Tốt!”
Lập tức xuất hiện vòng quay trong đó chứa ô đồ vật lần lượt là “Rinne Sharingan câu ngọc”, “+ quay thường”, “ thượng phẩm nhân vật chính vầng sáng”, “Chúc may mắn lần sau”, “Chiến tranh chuyển sinh bộ cờ”, “thánh kinh ma điển”
Đầu tiên Hoắc Lân nhìn lấy ô số liền nhỏ dãi nhìn lấy Rinne Sharingan, vì đó là con mắt thần của Kaguya Oostustuki,uy lực thì khỏi bàn.
Cái thứ hai thì chỉ có + nên không có nhiều lực chú ý nên hắn lập tức chuyển sang nhìn cái Thượng phẩm nhân vật chính vầng sáng!
“ Tiểu Y, thượng phẩm nhân vật chính vầng sáng là cái gì quỷ?”
“ Là số mệnh gái auto bu, không tu cũng mạnh, chuyển nguy thành an, vân vân và mây mây!” Tiểu Y lười biếng cho hắn một cái giải thích!
“Còn Chiến tranh chuyển sinh quân cờ, thì giống như dxd ác ma quân cờ à?”
“ Đáp đúng, bộ chiến tranh quân cờ do linh hồn thứ chủ nhân ngài đích thân chế tạo, uy lực không tầm thường, nhận được cực lớn độ tăng phúc!”
“ Khoan đã, linh hồn thứ , ý ngươi là...gì?” Hoắc Lân lộ vẻ cực độ nghi hoặc hỏi, chả lẻ ngoài hắn cùng Hoắc Ma còn người khác?
“ Hắn gọi Hoắc Minh, đứng ở sự cân bằng, tâm tính khát máu so kém hơn Hoắc Ma một bậc,thiện lương cũng kém ngươi một bậc, nhưng lại mạnh hơn ngươi đấy! Vô dụng chủ nhân!Nói đơn giản hắn cũng là ngươi, chỉ là thực lực yếu hơn Hoắc Ma chủ nhân thằng xài hack này”
“ Mạ ơi! Còn Thánh kinh?”
“ Tẩy não thần khí, biết vậy đủ rồi!”
“ Ta kháng nghị a, cho ta giải thích đi!”
“ Rút được cái gì rồi em nói sau, mệt quá!”
“Lập tức rút thưởng”
Vòng quay lập tức chuyển động.
“Chúc mừng ký chủ đánh vào + lần rút thưởng!”
“ Hể?”
Không đợi Hoắc Lân tỉnh hồn vòng quay bỏ đi ô + rồi lại chuyển động, cây kim chỉ đánh vào ô….
“ Chúc mừng ký chủ ngài nhận được chiến tranh chuyển sinh bộ cờ và Rinne Sharingan câu ngọc”
“ Như em đã nghi ngờ, dù anh đen như thế nào cũng bị hai thằng may mắn gánh tem kéo lên!” Tiểu Ly buồn nản mở mắt cá chết nhìn hắn, nàng ước muốn được đem hắn hành lên hành xuống cơ, vậy mới vui,nhưng xem ra ca này khó!
Vừa định lấy hàng ra thử thì cửa được mở ra
“Chi nha”
Một cặp ưu mỹ thon dài đùi đẹp xuất hiện. Da thịt tuyết trắng không chút tì vết, ngọc khiết bóng loáng. Tiểu cước nhu hòa, cặp chân nhỏ phập phồng có độ, để cho Hoắc Lân có loại hận không thể một tay sờ đi xuống xúc động.
Da thịt tuyết trắng oánh nhuận, tựa như có thể nhìn thấu xương cốt một loại trong suốt. Một chiếc khăn lông mỏng che kín bộ ngực tuyết sương căng phồng như đôi kinh hãi thỏ nhỏ muốn nhảy ra ngoài. Trượt xuống dưới là liễu eo mềm mại.
Vô luận từ hướng kia xem ra, đường cong cũng không sao bị được động lòng người. Nhân gian vưu vật, chính ở nơi đây.
Hai người nhìn chằm chằm nhau, há hốc mồm kinh ngạc. Một giây sau, Hoắc Lân trước phản ứng lại, lấy tốc độ nhanh nhất giơ tay đem lỗ tai của mình che. Quả không ra ngoài ý muốn, nửa giây sau, một tiếng hét lớn theo kẽ hở chui vào trong lỗ tai của hắn.
“Aaaaaaaaaaaaa!!!”
Chu Trúc Thanh lập tức xoay người, ôm chặt khăn lông bảo vệ trước ngực, đưa lưng về phía Hoắc Lân, giọng chiến chiến nguy nguy nói
“Ngươi... Ngươi... Ngươi... Ai cho ngươi vào phòng”
“Cái này... Ta cần phải hỏi ngươi, giờ này thế nào ngươi lại đi tắm, hơn nữa đây cũng là phòng ta, làm sao không được vào? ” Hoắc Lân nuốt nước bọt, gian nan nói. Ánh mắt từ của nàng phấn nộn bóng lưng trượt đến mỹ thối của nàng, cho dù Chu Trúc Thanh chỉ chừa cho hắn một bóng lưng, vẫn là dụ người chí cực.
Chu Trúc Thanh chẳng những có khuôn mặt trẻ non búng sữa, hơn người dung mạo, càng có một tỉ lệ gần như là hoàn mỹ, để cho người ta sợ hãi than mộng ảo vóc người... Mà hôm nay, đường cong hoàn mỹ của nàng mới thật sự bại lộ ở trước mặt một người đàn ông, bị một người đàn ông không kiêng kỵ chút nào thưởng thức.
“Ngươi... Ta cũng không biết ngươi sẽ sớm như vậy trở về... Ta muốn tắm... Ta cho là... A!!! Ngươi còn không quay mặt lại”
Hoắc Lân im lặng xoa trán, quay mặt lại, lại mở ra thánh nhãn thần mâu võ hồn nhìn!
Lòng nghĩ:” Nam nhân biến thái có gì sai? Nhìn một tí thôi mà:))”
“Xột xoạt... Xột xoạt...” Từng tiếng mặc quần áo vang lên, Hoắc Lân liền nhìn thấy thần bí khu rừng nguyên sinh ấy, cùng hai ngọn núi đang phát triển mà đã mê người!
Hai người cách nhau cũng không quá xa, Hoắc Lân cũng có thể dễ dàng ngửi thấy mùi thơm tỏa ra từ thân thể nàng, hắn không hỏi hung hăng hít một hơi thật sâu.
“Rầm” Một tiếng đóng cửa cực mạnh vang lên. Khi Hoắc Lân tỉnh hồn lại thì đã không còn tiểu mỹ nhân thân ảnh, cảm tình là cô nàng này quá xấu hổ, trực tiếp lấy tốc độ bú sữa mẹ vọt ra khỏi phòng.
“ Có lẽ tối nay hắn liền phải nấu một bữa ăn thịnh soạn tặng cho em ấy rồi, nhìn có vẻ giận quá!” Hoắc Lân nói nhẹ, nhưng đủ lớn làm thân ảnh đứng ngoài cửa mừng rỡ biết bao!