Tinh đấu đại sâm lâm.
Một khu rừng to lớn xanh biếc tràn ngập hồn lực quang cảnh yên bình tĩnh lặng cũng thuộc về dạng xinh đẹp nhất, mỹ lệ say lòng người, đúng hơn là nơi thích hợp hẹn hò.
thi thoảng cũng có mọt vài cường đại hồn thú đi đến nhưng chúng phi thường mẫn cảm với sức mạnh do chúng sống cũng quá lâu, vì thế thấy Hoắc Lân là cong đuôi bỏ chạy.
-Rõ như ban ngày là ta không khi dễ bọn hắn nghe chưa!
Hoắc Lân cười cười nhìn đám bỏ chạy hồn thú
-Chẳng phải do ngươi quá cường đại hồn lực đều là phong hào đấu cấp cực hạn rồi hỏi vì sao chúng nó lại không sợ chứ! Bởi thế ta bây giờ mới toàn tâm toàn ý thuộc về ngươi ( ngươi giống Esdeath quá đấy!)!Mà không phải ta sỡ hữu ngươi! Ngươi cái này chỉ có thể tính là Yêu Nghiệt chứ đừng gọi là nhân loại! Tư chất thật đáng sợ
Kế bên Lam Ngân tỷ tỷ lại thở phì phò
- Hì Hì Hì!
Hoắc Lân ngại ngùng cười một chút.
-Phu quân cũng có thể trực tiếp thành thần cơ mà sao ở dưới cái chốn này! Mà cũng phải quá hoa tâm tính nết sao dám rời đi chứ!
Lam Ngân vừa nói vừa cười lạnh thi thoảng liếc về phía sau....
Phía sau....hàng đống nữ hồn sư sếp thành hàng nói đúng ra các nàng là hắn nha hoàn đó nha!
Sắc mặt không có một từ gọi là bất mãn bởi vì các nàng đều đạt cấp hồn cmn sư rồi!
Đều hưởng qua sung sướng của căn cứ! Nói chung thì...toàn chơi!
Bị nói trúng tim đen thành ra Hoắc Lân cúi đầu cười khổ một phát.
Đi một quãng thì đến giữa rừng, nơi đó có một cái hồ rất mỹ lệ và tĩnh lặng, nếu chỉ xứng làm bồn tắm thôi là có án mạng liền đó!
Ở đó tồn tại cái mỹ lệ thân ảnh một cái lớn thành thục xinh đẹp ngự tỷ còn một cái thì là đáng yêu nhỏ nhắn tiểu la lỵ ( loli).
Giống như thấy Hoắc Lân giống nhau cả quay đầu quay lại lộ ra một cái trương tú đa phần giống nhau vẻ mặt.
("chảy nước miếng " lão tác ta sắp chịu không nổi rồi, đẹp quá!)
Đến gần Hoán Khê nói câu làm Hoắc Lân thực sự sững sờ.
-Lam Ngân tỷ tỷ cơn gió nào thổi tỷ đến đây vậy!
- người quen biết nhau à?
Hoắc Lân nghi hoặc hỏi.
-Từng giao thủ quá! kết quả thì chính là ta thắng!
Nhắc tới quá khứ Lam Ngân không ngần ngượi khoe khoang chiến tích, làm một cái biểu cảm " ngươi hãy khen ta đi"
.-Ta hạn hán lời!
-Giới thiệu với ngươi đây là Hoắc Lân, ta phu quân,phu quân đây là Hoán Khê cùng tiểu Vũ, tộc nhân cuối cùng của hồn thú nhu cốt mị thỏ!
-Chào ngươi ta là Hoán Khê!!
Hoán Khê hiền từ cười lên nắm tay cùng Hoắc Lân
-Hoắc Lân,tự Ma.
...
-Tiểu Vũ hóa hình cũng được năm rồi nhỉ! Hoài niệm ghê trước đó nàng cũng chỉ là một con thỏ bé xíu dễ thương!
-Cô Cô đừng chọc tiểu Vũ nữa
Tiểu Vũ tựa hồ sinh khí phồng má rất tức giận nói! Bất quá giống làm nũng hơn, thật Kawaii.
Còn vị thập vạn niên thì ta thấy như tuổi cô nương đấy!
....
lại sống qua ngày
...
có lẽ ta drop các bác ạ!