Thẳng Thắn Sẽ Bị Nghiêm Trị

chương 2: 2: độc thân

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lang Hành thả Dương Quyển xuống khỏi ngựa, nữ Vũ cơ tên "Dương Bảo" có vẻ tràn đầy địch ý với cậu, định khoe tình cảm nồng nàn của cô ta trước mặt cậu.

【Gần】 Dương Bảo: Chồng yêu! hôn một cái.

Lang Hành làm bộ như không thấy.

Đối phương vẫn không từ bỏ.

【Gần】 Dương Bảo: Chồng yêu! Hôn nhẹ một chút thôi mà!

Lang Hành nhịn không nổi nữa gửi cho cô ta một cái icon hôn nhẹ

Lúc này đối phương mới chịu thỏa mãn, bắt đầu đưa mắt nhìn sang Dương Quyển.

【Gần】 Dương Bảo: Mặc dù tôi không biết cô là ai, nhưng mời cô cách xa chồng tôi ra một chút.

Lần sau mà còn thấy cô dây dưa với anh ấy, tôi sẽ không khách khí đâu.

Nhận ra được địch ý từ thái độ của cô, Dương Quyển khẽ cau mày.

【Gần】 Dương Mao Quyển: Thật ngại quá, tôi nhận lầm người.

【Gần】 Dương Bảo: Nhận lầm người? Tên người chơi rành rành trên đầu kia kìa, mù à mà bảo nhận lầm.

【Gần】 Dương Mao Quyển: Tôi không bị mù.

【Gần】 Dương Mao Quyển: Tôi chỉ cận khoảng , độ thôi.

Dương Bảo nghẹn lại, nổi giận đùng đùng gửi cho cậu một tin nhắn.

【Người lạ】 Dương Bảo: Mày bị điên à? Đừng có mà giả ngu, cách xa bọn tao ra một chút.

Tuân theo nguyên tắc không chấp nhặt với con gái, Dương Quyển trực tiếp chặn tài khoản của cô.

Mãi đến lúc này Trác Lan mới khoan thai tới muộn, sau khi tìm hiểu tình huống thì vội vàng giải thích với mọi người.

【Gần】 Dương Liễu Ti Nhi: Ngại quá, đây là bạn cùng phòng của tớ, cô ấy mới chơi nên không hiểu lắm.

Mấy người ở đây bình thường có quan hệ không tệ với "cô", hơn nữa Đinh Đang Linh Nhi còn là bạn bè thân thiết của "cô".

Hiểu lầm được hóa giải đơn giản như vậy.

【Gần】 Đinh Đang Linh Nhi: Hóa ra là bạn cùng phòng của Liễu Liễu, sao hồi nãy không giải thích?

gốc là Ti Ti, tui mạn phép đổi qua Liễu Liễu cho hay hơn.

Trác Lan cũng gọi điện thoại cho Dương Quyển, hỏi cậu sao không giải thích.

【Gần】 Dương Mao Quyển: Tôi có giải thích.

【Gần】 Dương Mao Quyển: Các cậu hỏi cói phải tôi đang đợi người của Phong Hỏa Lang Yên không, tôi bảo phải.

Lúc các cậu gọi tôi là chị dâu, tôi bảo không phải.

【Gần】 Đinh Đang Linh Nhi:...

【Gần】 Mối tình đầu:...

【Gần】 Khứu Sắc Vi:...

Lang Hành không nói gì, dẫn theo Dương Bảo nhanh chóng rời đi.

Những người khác đều có việc của riêng mình, cũng không ở lại lâu.

Còn lại Trác Lan dẫn Dương Quyển đi làm nhiệm vụ thăng cấp.

Tới gần lúc chạng vạng, Dương Mao Quyển đã qua level , cậu chuẩn bị offline đi ăn cơm.

Tối nay Trác Lan muốn ra quán Internet đánh Thành chiến, không rảnh dẫn cậu chơi cùng.

Dương Quyển thoát khỏi game, tắt máy vi tính, định buối đến thư viện đọc sách.

Tiểu luận giáo sư hướng dẫn mới giao, cậu còn chưa làm xong.

Cơm nước xong đi tới cửa thư viện, cậu mới phát hiện.

Bởi vì thư viện phải tạm thời sửa chữa nên buổi tối sẽ đóng cửa,

Cậu đi theo đường cũ trở về ký túc xá, ngồi trước bàn học nửa ngày, cuối cùng vẫn mở máy tính ra một lần nữa.

Đối tượng của Trác Lan cũng trong bang Phong Hỏa Lang Yên, bang này không thu nhận tài khoản phụ, không vào bang lại không có cách nào tiếp cận đối tượng của Trác Lan.

Hồi chiều Trác Lan đã nhắc nhở cậu, bảo cậu nếu không bận thì cày nhiệm vụ thăng cấp nhiều vào, tranh thủ nhanh chóng thỏa mãn điều kiện gia nhập bang phái.

Dưới level chỉ có thể làm nhiệm vụ Môn phái, Dương Quyển chạy ngược chạy xuôi trong môn phái, đợi đến level có thể xuất sư đi du lịch thì

Thành chiến mới kết thúc.

Phát hiện ra Dương Quyển đang online, Trác Lan kéo cậu vào đội ngũ, muốn đưa cậu đi đánh phụ bản kiếm kinh nghiệm.

Dương Quyển nhìn giờ, không từ chối cậu ta.

Lúc còn học đại học cậu làm việc và nghỉ ngơi rất đúng quy luật, mỗi ngày tới đúng giờ tối sẽ lên giường đi ngủ.

Sau khi lên nghiên cứu sinh, số lần phải thức đêm ở phòng thí nghiệm nhiều lên, đồng hồ sinh học của cậu cũng dần dần thay đổi.

Trác Lan kéo "Dạ Hắc Phong Cao" vào, định nhân cơ hội giới thiệu Dương Quyển và người kia làm quen với nhau.

Dạ Hắc Phong Cao là chồng trong game của cậu ta.

Đối phương không biết chuyện hiểu nhầm hồi sáng, quay đầu đã gọi thêm Lang Hành, cùng với cả Dương Bảo cũng đang rất cần kinh nghiệm.

Năm người hẹn gặp ở trước Tinh La Cốc.

Đêm Khuya Gió Lớn là Phó bang chủ, nửa tháng nữa là tới thời điểm Bang Chiến, sau khi chiến đấu sẽ căn cứ vào tỉ lệ thắng bại để phân chia lại nơi đóng quân.

Cho nên chỉ cần nhìn thấy tài khoản xa lạ cấp thấp, theo bản năng hắn đều có chút cảnh giác.

【Bạn bè】 Dạ Hắc Phong Cao: Vợ yêu, Dương Mao Quyển là bạn của em hả?

【Bạn bè】 Dương Liễu Ti Nhi: Là bạn cùng phòng của em.

【Bạn bè】 Dạ Hắc Phong Cao: Trước đây chưa chơi game bao giờ hả?

【Bạn bè】 Dương Liễu Ti Nhi: Đây là lần đầu tiên, em thấy cô ấy không biết chơi cho nên muốn dẫn cô ấy chơi cùng.

【Bạn bè】 Dạ Hắc Phong Cao: Quan hệ của bọn em có tốt không?

【Bạn bè】 Dương Liễu Ti Nhi: Bọn em học khác chuyên ngành nên cũng không thân lắm.

Trác Lan tính toán cẩn thận tỉ mỉ, bình thường nếu nói rõ là chị em tốt thì người kia sẽ không làm ra chuyện giấu diếm sau lưng đâu.

Cho nên trước tiên cậu ta phải ám chỉ trước mặt Dạ Hắc Phong Cao là mình và Dương Quyển không thân.

Dạ Hắc Phong Cao không dò hỏi thêm nữa, để mắt một chút tới sự xuất hiện bất ngờ của Dương Quyển.

Lúc vào trong cốc, danh hiệu đội trưởng giao cho Lang Hành.

【Đội】 Lang Hành: Cấp cao đi vào trước, người mới cấp thấp trốn đằng sau, đừng để chết là được.

Dương Quyển tự giác đi xuống cuối cùng.

Phụ bạn nằm ở trong khe của một hang động dưới đáy vực, tổng cộng có ba cửa ải, hai Boss nhỏ phòng thủ ở cửa và một Boss lớn.

Mấy nhân vật cấp cao đi trước giết quái mở đường, đội ngũ dễ dàng đánh vào sâu trong hang động.

Boss nhỏ phòng thủ nhảy ra chặn đường, Trác Lan đứng dậy rời khỏi chỗ đi vệ sinh, Lang Hành và Dạ Hắc Phong Cao thoải mái treo Boss lên mà đánh.

Boss nhỏ nhanh chóng tụt gần hết máu, Dương Bảo bỗng nhiên lên tiếng trong kênh đội.

【Đội】 Dương Bảo: Chồng ơi cho em đánh hai cái đi, đi đằng sau mọi người để kiếm kinh nghiệm, em ngại lắm.

Lang Hành không lên tiếng, trực tiếp nhường cho cô một con đường để lên.

Người chơi game đều hiểu, bất cứ Boss nào bất kể lớn nhỏ, chỉ cần rời vào trạng thái còn lại ít máu sẽ hắc hóa.

Lang Hành không biết Dương Bảo muốn bày trò gì, thế nhưng nếu đối phương đã muốn chết, hắn cũng không ngăn cản.

Dương Bảo từ phía sau đi lên, dùng cây dù nhẹ nhàng đâm Boss một tí rồi bất thình lình quay sang làm khó dễ Dương Quyển.

【Đội】 Dương Bảo: Chẳng biết sao lại có vài người, không biết xấu hổ trốn sau lưng người quen, nhận ké kinh nghiệm trắng trợn.

Dương Quyển nghe hiểu được đối phương đang nói đến mình cũng không giận, cậu cũng cầm cây dù tiến lên, học theo dáng vẻ của cô ta đâm Boss mấy cái.

Boss nhỏ lập tức rơi vào trạng thái hắc hóa, nó vung dây mây trên người, quét ngang hai người mới máu mỏng.

Quá bất ngờ, Dương Bảo không kịp chuẩn bị, bị dây mây trói chặt gắt gao, thanh máu rớt mất ba phần tư.

Cô ta tái mặt quay đầu nhìn lại, Dương Mao Quyển thế mà lại né được dây mây quét qua, thanh máu chỉ rớt một phần ba.

Cô ta ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo nên rất tức giận.

Mắt thấy Boss vẫn buộc chặt mình hút máu bèn cắn răng nghiến lợi gõ chữ,

【Đội】 Dương Bảo: Chồng ơi cứu em

Nhân kẽ hở lúc cô đánh chữ, Boss vung dây mây lần thứ hai, quấn lấy Dương Quyển còn chưa kịp lùi lại.

Thanh máu của cậu bây giờ cũng tụt xuống với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy rõ.

Nhìn thấy Dương Bảo chat chữ này lên, Lang Hành cầm theo đoản đao đang chế giễu bấy giờ mới cử động.

Dư quang xẹt qua hai bóng lưng Vũ cơ nóng bỏng, tầm mắt bắt được một chữ "Dương" trên đỉnh đầu một người, hắn tiện tay ném qua một kỹ năng Phá bỏ khống chế.

Dương Quyển tránh thoát dây mây, thuận lợi tránh né.

Trong nháy mắt, thanh máu của Dương Bảo tụt về không, trực tiếp ngã xuống.

Mọi người ở đây đều sững sờ, lúc này Lang Hành mới nhớ tới, trọng tên của hai Vũ cơ đều có chữ "Dương".

【Đội】 Lang Hành: Xin lỗi vợ yêu, hai người quá giống nhau, anh nhìn nhầm.

【Đội】 Dương Bảo:...

Trác Lan đi vệ sinh ra kéo cô ta từ trên mặt đất dậy.

Sắc mặt cô ta rất xấu, trong lòng âm thầm ghi thù Dương Quyển một lần.

Dương Quyển không hề biết chuyện này, cậu đang trò chuyện riêng với Trác Lan.

【Bạn bè】 Dương Liễu Ti Nhi: Bảo bối, không phải cậu mới chơi lần đầu hả?

Dương Quyển chậm chạp gõ bàn phím

【Bạn bè】 Dương Mao Quyển: Hồi còn học đại học bạn cùng phòng kéo tớ chơi cùng.

Tớ đâu có nói với cậu đây là lần đầu tiên tớ chơi.

Trác Lan thoáng nghĩ, đúng thật là vậy.

Trái lại là tại mình dựa vào ấn tượng ban đầu mà tự chủ trương.

Hai người cũng không để ý chi tiết nhỏ này, không ngờ lúc đánh xong Boss nhỏ chỉ còn tàn huyết, Dạ Hắc Phong Cao cũng âm thầm nói chuyện riêng với Lang Hành.

【Bạn bè】 Dạ Hắc Phong Cao: Vũ cơ này trông có vẻ không giống người mới chưa bao giờ chơi game.

【Bạn bè】 Lang Hành: Cô ấy không phải bạn cùng phòng của vợ cậu sao?

【Bạn bè】 Dạ Hắc Phong Cao: Vợ tớ bảo hai người vốn không thân, cô ta tự tìm vợ tớ, muốn được chơi game cùng.

Cũng chính cô ta nói với vợ tớ, đây là lần đầu bản thân chơi game.

【Bạn bè】 Lang Hành: Tìm thời điểm dò la một chút, xem có phải gián điệp không.

Mấy người tốc chiến tốc thắng, sau khi qua cửa ra ngoài thời gian cũng đã khuya nên liền giải tán đội.

Trác Lan còn muốn vội ra khu vui chơi lúc nửa đêm, sau khi nói tạm biệt với Dương Quyển đã vội vã offline.

Trước khi đi Trác Lan vốn định dặn cậu ngủ sớm một chút, lại nghĩ tới Dương Quyển cũng không phải dạng quá trầm mê vào trò chơi, thế là lời đã gần ra khỏi miệng lại nuốt trở vào.

Quả thực Dương Quyển cũng định logout, nhưng đột nhiên lại bị người chặn lại ở ngoài cửa Tinh La Cốc.

【Gần】 Hạnh Hoa Chi: Tao mua cho mày một cái thẻ đổi tên, bây giờ lập tức đi đổi tên đi.

【Gần】 Dương Mao Quyển:?

Cậu không nhớ mình đã gặp người này ở đâu.

【Gần】 Hạnh Hoa Chi: Đừng nói nhảm nữa, giờ mày có đổi tên không?

Tài khoản này cũng không phải của mình, cậu cảm thấy mình không có quyền quyết định.

【Gần】 Dương Mao Quyển: Tôi không đổi.

Nhạc Linh max level trước mặt gỡ xuống đàn cổ đeo sau lưng.

【Gần】 Hạnh Hoa Chi: Vậy tao sẽ giết mày tới lúc nào mày đổi thì thôi.

Dương Quyển không trốn không chạy, mà cũng không để ý đến cô ta, định logout tại chỗ luôn.

Hạnh Hoa Chi ôm đàn biểu diễn, tiếng đàn lập tức hóa hình, biến thành loan đao sắc bén chém về phía cậu.

Dương Quyển bị kéo vào hình thức chiến đấu, hệ thống thông báo hiện tại cậu không thể logout được.

Cậu nhếch miệng, thao tác di chuyển nhân vật game đang giảm máu liên tục, né tránh công kích.

Bất thình lình một mũi tên từ hướng rừng cây xé gió bay đến, bắn thẳng về phía Hạnh Hoa Chi.

Cô ta tránh không kịp nên bị rớt máu, khuôn mặt giận dữ ôm đàn quay đầu lại.

Nam thích khách mặc y phục dạ hành, tay cầm cung tên nhảy xuống từ cành cây rồi nhanh chóng đi về phía bọn cậu.

【Gần】 Dạ Độ Chu: Cô đang làm gì thế?

Nhận ra đây là tài khoản phụ thích khách của Dạ Hắc Phong Cao, Hạnh Hoa Chi lập tức ngoan ngoãn thu đàn lại.

【Gần】 Hạnh Hoa Chi: anh Dạ, anh chưa logout nữa sao?

【Gần】 Dạ Độ Chu: Online sắp xếp lại một số nguyên vật liệu.

【Gần】 Hạnh Hoa Chi: anh Lãng đâu? Anh ấy có ở cạnh anh không?

【Gần】 Dạ Độ Chu: Cậu ta không ở đây.

Hạnh Hoa Chi nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm.

【Gần】 Hạnh Hoa Chi: Tối nay xui quá, nhận nhầm người.

Anh Dạ, không có việc gì thì em đi trước nha.

Dạ Độ Chu không lên tiếng, trái lại, Dương Quyển tiếp lời.

【Gần】 Dương Mao Quyển: Cô cũng bị cận , độ?

Hạnh Hoa Chi hoài nghi đối phương cố ý trào phúng mình, sắc mặt cô ta xanh lên, lại không muốn ầm ĩ trước mặt Dạ Độ Chu, chỉ có thể nuốt giận vào bụng, lấy bùa truyền tống ra, biến mất tại chỗ.

Dương Quyển thu hồi tầm nhìn, đánh chữ.

【Gần】 Dương Mao Quyển: Cảm ơn.

Thích khách áo đen không vội đi.

【Gần】 Dạ Độ Chu: Muốn cảm ơn như thế nào?

Dương Quyển ngẩn người, chọn động tác cảm tạ có sẵn của game.

Vũ cơ thon gầy xinh đẹp nghiêm túc khom người cúi đầu, hướng về phía Thích khách áo đen trước mặt nghiêng mình vái chào.

【Gần】 Dạ Độ Chu:...

【Gần】 Dạ Độ Chu: Nghiêng mình cũng vô dụng, làm gì thực tế chút.

Dương Quyển khô khan suy nghĩ một chút, lấy trong bao ra tất cả tài sản của bản thân – đồng, nhấn chọn vào thích khách, tiến hành giao dịch.

Dạ Độ Chu thấy thế thì nghẹn lời, hắn thả hồng mã xinh đẹp ra, vươn mình nhảy lên, ngồi vững rồi duỗi ra một bàn tay với cậu.

Một giây sau, Dương Quyển nhận được lời mời cùng cưỡi.

【Gần】 Dạ Độ Chu: Vừa khéo tôi còn đang thiếu gốc thảo dược, cô đào về thay cho tôi.

Dương Quyển đứng tại chỗ không nhúc nhích.

【Gần】 Dạ Độ Chu: Làm sao? Không muốn?

【Gần】 Dương Mao Quyển: Không phải.

【Gần】 Dương Mao Quyển: Tôi có một câu hỏi

【Gần】 Dương Mao Quyển: Cậu có vợ chưa?

Khuôn mặt Dạ Độ Chu lộ vẻ kinh ngạc, sau khi phản ứng lại mới nhướng mày tràn đầy hứng thú.

【Gần】 Dạ Độ Chu: Cô muốn làm vợ của tôi ư?

Dương Mao Quyển chậm chạp không đáp, không biết là bởi vì ngại ngùng, hay là đang vùi đầu đánh chữ.

Không còn kiên nhẫn để chờ thêm, Dạ Độ Chu gõ xong nửa câu nói, nhấn phím enter

Hai người đều gửi cùng một lúc.

Đối Phương ở trên, Dương Quyển ở dưới

【Gần】 Dạ Độ Chu: Muốn làm vợ của tôi cũng không phải là không thể.

【Gần】 Dương Mao Quyển: Nếu như cậu có vợ rồi thì tôi không thể cưỡi ngựa chung với cậu được đâu.

【Gần】 Dạ Độ Chu:...

【Gần】 Dạ Độ Chu: Ông đây vẫn còn độc thân..

Truyện Chữ Hay