Thặng Nữ Pk Tổng Giám Đốc Lưu Manh

chương 118: chúng ta cùng nhau tra tấn cuộc sống đi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- _-|||

Nguyễn Miên Miên hắc tuyến, đây là đều logic sao?! Không nói……

Hơn nữa hơn nữa, Nguyễn Miên Miên lập tức cảm giác sắp có việc lớn xảy ra, bởi vì nếu là thật sự có con…… Rốt cuộc nó là hồ ly hay là người a?! Hay là nửa người nửa hồ?!

Vẻ mặt của Nguyễn Miên Miên đau khổ, thật là rối rắm a ……

Lam Dạ Ảnh đoán được suy nghĩ của cô, buồn cười nói:“Yên tâm đi, sẽ là hình người, sẽ không có sinh ra một con hồ ly……”

Nguyễn Miên Miên bối rối nhìn hắn một lúc, một câu nói của Lam Dạ Ảnh đã lắp hết lo sợ của cô,“Nhưng mà cha của anh là người, gien trung gian?có loại gien hai thế hệ, có thể xuất hiện một gien biến dị hay không, như nửa người nửa hồ ý?!”

Lam Dạ Ảnh thiếu chút nữa hộc máu mà chết……

Hắn cắn răng,nắm lấy cổ áo của cô, sau đó ôm ngang cô đi đến trên giường trách móc:“Ngủ, không được dong dài……”

Nguyễn Miên Miên ngậm miệng, cảm giác trong lòng vẫn như cũ là lạ.

Cô suy nghĩ,trong lúc đó con người có phải chỉ có giải tỏa bí mật mới có thể tín nhiệm lẫn nhau, hơn nữa, đã không có bài xích tâm?!

Cô và Lam Dạ Ảnh thật sự giống như gần hơn, có cái gì ở bên trong tâm mọc rễ nẩy mầm.Tuy rằng, đối của thân thế và thân phận của hắn, vừa mới bắt đầu có chút sợ hãi.

Khi An tiểu mễ tỉnh lại,liền nhìn thấy Lam Tư Thần nằm ở bên người cô,cô sửng sốt một chút,có chút hoảng hốt, ngày hôm qua rõ ràng cô và bạn học uống rượu, tại sao hắn đột nhiên xuất hiện ở trong này?!

Cô hoạt động một chút, đầu đau quá……

Ngày hôm qua không phải Nguyễn Miên Miên đưa cô trở về sao?!

Cô cầm lấy di động nhìn thời gian, vừa thấy liền ngây ngẩn cả người, mở ra thấy tin nhắn của Nguyễn Miên Miên, cái gì quý trọng người bên cạnh?! Lam Tư Thần……

An Tiểu Mễ tức giận, khó chịu từ trên giường nhảy xúông, tên đàn ông xấu xa này dám mua chuộc Nguyễn Miên Miên, thật sự là chán ghét!!

Tay đột nhiên bị giữ chặt,cô lại bị một lực mạnh túm lấy kéo lên gường,cô vừa ngẩng mặt, liền thấy được ánh mắt hồng hồng của Lam Tư Thần……

An Tiểu Mễ sửng sốt một chút, lập tức phát hỏa nói:“Đầu của anh bị hỏng rồi? Buông, nhà của tôi không phải là nơi anh giở trò lưu manh……”

Lam Tư Thần cười hi hi hi tay nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên, nhìn dáng vẻ cô giương nanh múa vuốt, hắn cười nói:“Vẫn là này dáng vẻ tiểu mèo hoang,ai ya, thật là không dễ nhìn nha……”

Dễ nhìn?!!

An Tiểu Mễ hắc tuyến,“Anh nha, cả nhà anh mới dễ nhìn sao, lão nương cũng không phải vật phẩm, có thể dùng từ đó để hình dung tôi sao?!”

“Được được……” Lam Tư Thần thấy cô giãy dụa lợi hại, giận giữ đến đỏ mặt tía tai, vội vàng buông cô ra,An Tiểu Mễ một cước đá qua, giận giỗi nói:“Ngừơi kỳ quái, cút khỏi nhà của tôi……”

Ngừơi kỳ quái?!

Lam Tư Thần hắc tuyến, làm bộ không có nghe thấy, ngược lại không tức giận còn ngọt ngào nói:“Say rượu, đau đầu sao? Tôi gọi đồ ăn bên ngoài bán, thuận tiện làm canh giải rượu cho cô,cô lại đây uống một chút đi, đầu sẽ không đau nữa ……”

An Tiểu Mễ kinh ngạc đi đến phòng khách, nhìn đầy bàn đầy đồ ăn, có chút đau đầu,“Anh cũng không cần lãng phí như vậy nha, quả nhiên là công tử nhà giàu cho nên không biết cuộc sống khó khăn cỡ nào……”

Lam Tư Thần chỉ là thản nhiên cười cười,“Tôi đau lòng mới gọi đồ ăn tới, đặc biệt nhìn cái tủ lạnh trống không của cô,tủ lạnh nhà cô để trưng sao?! Đợi lát nữa, chúng ta đi ra ngoài mua đồ ăn trở bỏ đầy vào đó, còn có…… Tuy rằng gia đình bối cảnh của tôi hơi lớn nhưng mà, cũng không thể nói tôi là người chỉ biết sống phóng túng như đại gia, hiểu chưa?! Tôi cũng sẽ kiếm tiền ……”

An Tiểu Mễ liếc mắt, không muốn quan tâm hắn.

Lam Tư Thần có chút phẫn nộ, muốn nói cái gì lại phát hiện cô căn bản không có nghe, hắn thở dài một tiếng nói:“Đem cái này uống trước đi, đối với thân thể tốt lắm ……”

“ƯM……” An Tiểu Mễ cũng không khách khí, trực tiếp lấy tới đây uống.

Lam Tư Thần một mặt ăn, một mặt nhìn cô, thật lâu sau, mới nhẹ giọng nói:“Tiểu Mễ,sau này…… Có thể để tôi đến chăm cô hay không, chuyện xưa của cô tôi nghe Nguyễn Miên Miên nói qua, tôi có thể lo cho cô thật tốt,cô như vậy lòng tôi đau lắm……”

“A……” An Tiểu Mễ trầm mặt, ném cái chén giận dữ nói:“Anh quản nhiều quá rồi đấy, Miên Miên đâu? Ai bảo cô ta nói cho anh nghe?! Dù cho nói cho anh thì thế nào? Chuyện của tôi thì mình tôi chịu, không cần anh tới quan tâm……”

Lam Tư Thần nhanh chóng giữ chặt cánh tay kích động của cô, lớn tiếng nói:“An Tiểu Mễ, tôi biết cô kích động, đừng sống mãi cuộc sống như vậy được không? Nếu cô muốn tra tấn chính mình, không bằng đến tra tấn tôi, hoặc là chúng ta cùng nhau tra tấn chính mình, được không?!”

“Không cần,anh quản nhiều lắm,Anh Lam hãy đi khỏi nhà của tôi,tôi không muốn nhìn thấy anh nữa…..” An Tiểu Mễ giận giữ cả người run rẩy,cô rơi lệ đầy mặt, hắn không đi,Lam Tư Thần lại cố chấp ôm chặt cô, thật chặt, hắn thật sự rất đau lòng……

An Tiểu Mễ giãy dụa như thế nào cũng không thoát ra, dường như tức đến điên rồi,há miệng thật to cắn lên bờ vai của hắn,Lam Tư Thần thét lớn một tiếng,không động đậy vẫn ôm chặt cô

Mắt của An Tiểu Mễ đỏ hồng, thật lâu sau,cơn tức mới tan đi, sau đó bị đau khổ bao phủ,cô khóc lớn, thật lớn……

“Hu hu……” An Tiểu Mễ lớn tiếng khóc nức nở,“Anh thật là hư, anh cho là…… Anh không né,tôi sẽ đau lòng sao, tôi sẽ không, tôi sẽ không……”

“Nhưng mà tôi sẽ,Tiểu Mễ……” Lam Tư Thần bi thương nói.

“Hu hu……” An Tiểu Mễ thật sự thực thương tâm, đem áp lực vài năm trước toàn bộ khóc trên người hắn,cô mang theo tiếng khóc nức nở nói,“Anh chảy máu……Hu…hu……”

Khốn kiếp,dám sử dụng khổ nhục kế…… Rõ ràng biết là cô nói năng chua ngoa nhưng trong lòng mềm mại a, đàn ông đáng ghét……

……

“Miên Miên,anh yêu em……” Lam Dạ Ảnh ở bên tai cô nỉ non, lông mi của Nguyễn Miên Miên rung rung một chút, nghe thấy Lam Dạ Ảnh cúi đầu tiếng cười ở truyền đến bên tai,“Anh biết em giả bộ ngủ, mau đứng lên, nói cho anh biết, nói cho anh biết, em có yêu anh hay không?!”

Nguyễn Miên Miên bị hắn ồn ào không ngủ được, đành phải mở mắt, ai oán nhìn hắn.

Cô không múôn nói, mặt xấu hổ có chút đỏ hồng.

“Hừ hừ……” Lam Dạ Ảnh liền nở nụ cười, nói:“Cho dù em không thương anh,anh cũng không quản, dù sao anh muốn em ở chung một chỗ …… Em nhất định phải lấy anh, hiểu chưa?! Đem cái này ăn……”

Nguyễn Miên Miên nghi hoặc hé miệng, nuốt vào, có chút đắng, cô cau mày,“Không phải là đường,còn đắng nữa là cái gì a?!”

“Cái này là chuyên tình đan,em ăn cái này,từ nay về sau chỉ yêu có một mình anh, ha ha……” con ngươi Lam Dạ Ảnh lóe lên ý trêu chọc.

Nguyễn Miên Miên giận giữ,“Anh,anh……” Cô đỏ mặt

Lam Dạ Ảnh, cười ha ha không ngừng,“Nha đầu ngốc……”

Truyện Chữ Hay