“Thực ra cũng không có gì cả, cùng lắm cuối tháng bị gọi tên phê bình chút thôi. Hơn nữa, yêu cầu thấp nhất của bọn chị là một tháng phải bán được một chiếc xe, từ giờ đến cuối tháng còn ba bốn ngày nữa, biết đâu may mắn lại bán được xe cũng nên!”, Hứa Tịnh cười một cách thoải mái.
“Chị Tịnh Tịnh, em không mua xe này đâu”, Hoàng Hách đột nhiên lên tiếng.
“Ừ, không sao, hôm nay gặp được em là chị rất vui rồi”, Hứa Tịnh mỉm cười, khuôn mặt đầy sự chân thành. Từ đầu đến giờ, cô cũng không hề cho rằng Hoàng Hách sẽ mua xe, còn Hoàng Hách bảo cô giới thiệu xe cho anh, hoàn toàn là vì thể diện đàn ông thôi.
“Chị Tịnh Tịnh, chị hiểu nhầm rồi, không phải em nói là không mua, chỉ là em không thích mẫu xe này thôi”, Hoàng Hách mỉm cười nói: “Chị giới thiệu cho em mấy loại xe khác đi, em muốn loại to hơn chút, ừm, nhìn phải oách một chút”.
“Cái gì?”, Hứa Tịnh dường như chưa phản ứng kịp, cả người cô cứ ngây ra tại chỗ. Một lúc lâu sau, cô mới gật đầu, rồi chỉ về một phía cho Hoàng Hách: “Hay là chúng ta qua đó xem đi”.
Hoàng Hách nhìn theo hướng Hứa Tịnh chỉ, chỉ thấy hướng mà Hứa Tịnh chỉ chính là nơi Lương Bình và ông giám đốc Từ đi vào.
“Đi, chúng ta qua đó xem”, Hoàng Hách gật đầu, cùng Hứa Tịnh đi về phía đó.
Sảnh triển lãm này giống như một phòng ngăn độc lập, trong đại sảnh showroom 4S chỉ nhìn thấy một lối ngoặt chữ L. Cho nên đứng từ đại sảnh nhìn, sẽ không thể nhìn thấy tình hình bên trong sảnh đó. Để đối xử khác biệt, showroom 4S sẽ đặt những loại xe sang trọng ở trong sảnh đó, chuyên để tiếp đón những đại gia đích thực đến mua xe. Cùng Hứa Tịnh đi vào trong con đường chữ L, Hoàng Hách liền nhìn thấy một sảnh triển lãm với diện tích không hề nhỏ, sảnh triển lãm này trang trí giống với đại sảnh bên ngoài, nhưng các loại xe trưng bày bên trong, mỗi loại đều có giá cao khủng khiếp.
Nhìn rộng ra, chỉ thấy từng chiếc xe sang trọng đang đỗ ở từng vị trí triển lãm trong sảnh, như thể bước vào khu triển lãm siêu xe vậy.
“Showroom 4S của bên chị là showroom 4S Mercedes-Benz lớn nhất ở Hải Thành, trong showroom có đầy đủ hết các mẫu, các loại xe Mercedes-Benz trên thị trường gần như ở đây đều có hết”, Hứa Tịnh mỉm cười giải thích với Hoàng Hách.
Nhưng lúc sau, sắc mặt cô ấy lại thay đổi: “Ơ, bọn Lương Bình đâu nhỉ?”.
Chỉ thấy trong sảnh triển lãm khá lớn, không còn bóng dáng của Lương Bình và giám đốc Từ nữa, giờ là buổi tối, trong showroom vốn không có bao nhiêu người, nhất là trong sảnh triển lãm xe sang trọng, lúc này thế mà lại vắng tanh, ngoài Hoàng Hách và Hứa Tịnh ra thì không còn ai khác.
“Lạ thật, vừa nãy rõ ràng hai người họ vào đây rồi mà!”, Hứa Tịnh đưa mắt nhìn xung quanh cảm thấy khó hiểu, trong mắt đầy vẻ nghi ngờ.
Hoàng Hách cũng hơi thắc mắc, trong sảnh triển lãm này ngoài lối đi vừa nãy bọn họ đi vào, thì những nơi khác đều đã bị khóa bằng khóa xích bên ngoài, đúng ra bọn Lương Bình không ra ngoài được mới phải. Nếu như vậy thật thì bọn họ đâu rồi.
Đúng lúc này, khóe mắt Hoàng Hách hơi động đậy. Anh nhạy cảm nhìn thấy trên chiếc xe việt dã sang trọng trong một góc khuất phía trước hình như có tiếng động gì đó. Còn chưa chờ cho Hoàng Hách nói ra nghi hoặc của mình, thì chiếc xe việt dã đó lại đột nhiên rung rung, bánh xe nhấp nhô liên hồi.
“Ơ, có chuyện gì thế?”, lúc này, Hứa Tịnh cũng phát hiện ra động tĩnh trên chiếc xe việt dã, liền thắc mắc đi tới xem sao.
Một lúc sau, Hứa Tịnh nhẹ nhàng lại gần chiếc xe việt dã đó. Hoàng Hách đi theo phía sau, trên khuôn mặt lại lộ ra vẻ mờ ám.
Anh có Vô Thượng Tiên Đồng, nên sức cảm nhận về xung quanh sẽ lợi hại hơn một người bình thường như Hứa Tịnh rất nhiều, chỉ cần hơi phân tích, là Hoàng Hách đã biết ngay trên chiếc xe việt dã kia đang xảy ra chuyện gì.
Nhưng Hoàng Hách lại không hề ngăn Hứa Tịnh, để kệ tay cô ấy đặt lên tay cầm cửa xe việt dã và dùng sức kéo ra.
“Cạch”.
Một âm thanh vang lên, cửa xe việt dã lập tức được Hứa Tịnh mở ra.
“Á!”, ngay lập tức, Hứa Tịnh bịt miệng hét lên, chỉ thấy ở hàng ghế sau của xe, hai cơ thể trần truồng đang quấn lấy nhau, bị mở cửa xe đột ngột, sắc mặt hai người kia hốt hoảng không kịp phản ứng gì.
“Lương Bình, các người...”, Hứa Tịnh nhìn tư thế của hai người với vẻ không dám tin, khuôn mặt đỏ bừng lên. Quá thể mất mặt, sao hai người này có thể làm cái chuyện đó trên xe chứ.
“Á, Hứa Tịnh, cô là đồ khốn!”, một lúc sau, Lương Bình cũng định thần lại, vội vàng bước qua người đàn ông kia rồi đứng lên kéo mạnh đóng cánh cửa xe lại.
Trong chốc lát, khuôn mặt Hoàng Hách liền lộ ra vẻ mờ ám. Khoảnh khắc Lương Bình đứng dậy khỏi người đàn ông kia, anh đã nhìn rõ một số bộ phận xấu hổ rồi.
“Mộc nhĩ đen, kim thêu hoa, đúng là sự kết hợp hoàn hảo”, không biết có phải cố tình trọc tức hai người trong xe không, Hoàng Hách đột nhiên cười ha ha nói: “Chị Tịnh Tịnh, đi thôi, chúng ta mặc kệ họ đi, xem xe cái đã”.
Vừa nói, Hoàng Hách liền kéo tay Hứa Tịnh đi ra chỗ khác.
“Á, loại nghèo kiết xác kia, mày không xong với tao đâu!”, không biết có phải câu nói của Hoàng Hách đã kích thích hai người trong xe hay không, hai người lúc này thế mà lại đồng thanh chửi lên.