Chương
Cẩn thận thế nào rồi cũng có sơ sót, mỗi bước đi của Phượng Khương Trần đều hoàn hảo đến cực điểm, nhưng lại quên mấy có loại nhân chứng này, Phượng Khương Trần đứng trước công đường, vẻ mặt rất nghiêm túc, đối mặt với lời nói của Đại Lý Tự Khanh, Phượng Khương Trần chỉ có thể cắn răng nói: “Tuyệt đối không có việc này.”
Nàng không thể nhận được, hiện tại nàng cũng chỉ có thể đánh cược, đánh cược người trong cung sẽ không đứng ra làm chứng, nàng tin người trong cung, mà thật ra người trong cung đứng ra làm chứng nàng cũng không sợ.
Nàng và Cửu hoàng thúc uống rượu chơi cờ, nhưng cũng không hề nói đó là lúc nào, vậy trước khi vào thành là được rồi, dù sao lúc ấy trời cũng đen, còn vè phần cao thủ thần bí như lời hai tên lính kia, hừ, có bản lĩnh thì đi tìm Tả Ngạn.
“Không sai, tuyệt đối không có việc này, bổn thế tử cũng có thể làm chứng.” Phượng Khương Trần vừa dứt lời, giọng nói của Địch Đông Minh đã vang lên sau đám người.
Mọi người theo giọng nói kia nhìn lại, nhìn thấy Địch Đông Minh mặc bộ triều phục của thế tử, uy nghiêm mười phần, dưới sự hộ tống của bốn hộ vệ, vô cùng khí phách đi vào công đường …
Hai mắt Phượng Khương Trần sáng ngời, nhìn thấy Địch Đông Minh tới đây, trong lòng nàng cũng dần bình tĩnh lại.
Nàng biết, nàng biết để Đồng Dao đi tìm Vương Cẩm Lăng là một nước cờ hay, Vương Cẩm Lăng biết nàng muốn tới Đại Lý Tự cáo trạng, chắc chắn sẽ tìm Địch Đông Minh, đương nhiên vì thân phận của Địch Đông Minh không hề tầm thường, hắn ta có thể chứng minh giúp nàng lời của hai tên thủ thành kia là giả.
Cẩm Lăng quả nhiên biết nàng, biết hôm nay nàng sẽ cần đến Địch Đông Minh…
Tối hôm qua sau khi cướp ngục, Phượng Khương Trần đã muốn phái người đến Túc Thân Vương phủ tìm Địch Đông Minh, chuyện đêm qua có thể giấu được người khác, nhưng không thể lừa gạt được người phụ trách an nguy của kinh thành như Địch Đông Minh, có Địch Đông Minh bảo vệ mình, vậy chuyện này sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
Nhưng mà, Phượng Khương Trần không dám phái người của Phượng phủ đi, thứ nhất làm thế sẽ khiến người ta tìm được nhược điểm, thứ hai Túc Thân Vương cũng không nhất định sẽ cho gặp người của nàng, để Vương Cẩm Lăng ra mặt thì lại không giống thế, Cẩm Lăng có thể tự do ra vào Túc Thân Vương phủ, cũng có cách gặp được Địch Đông Minh.
Quả nhiên Cẩm Lăng rất tuyệt vời, biết mục đích khi nàng cố ý đến Vương gia mượn trạng sư, trên mặt Phượng Khương Trần ngập tràn tươi cười, gia hỏa Địch Đông Minh nhìn thế nào cũng cảm thấy rất thân thiết, có Địch Đông Minh ở đây, lời của hai tên lính thủ thành kia rất nhanh sẽ bị lật đổ…Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ ngưng lên tại đây và tập trung lên tại áp nhé.
Lời khai của hai tên lính quèn và hộ vệ phản bội Phượng phủ nằm ngoài dự đoán của Phượng Khương Trần, tối hôm qua bận rộn của một đêm, tuy tâm tư nàng rất kín đáo, nhưng cũng sẽ có lúc làm sai, cũng sẽ có chỗ không chú ý đến, đúng là không thể không nói điểm này Huyết Y Vệ vẫn rất lợi hại, vừa ra tay đã tìm thấy chỗ nàng không chú ý đến.
Trên thực tế, ngay cả nàng cũng không nhớ mình vào thành từ lúc nào, vội vàng chuẩn bị, trời còn tối đã xuất phát, một lòng chỉ trông về nhà, làm gì còn thời gian chú ý đến điểm khác thường của binh lính.
Sự xuất hiện của Địch Đông Minh thật ra cũng nằm trong dự kiến của Phượng Khương Trần, nàng nghĩ tới chuyện Huyết Y Vệ sẽ phái người kiểm tra vết thương, mà lúc này Địch Đông Minh lại rất có tác dụng.
Nhưng không ngờ, Địch Đông Minh không những có thể ngăn cản Đại Lý Tự phái người nghiệm thương, còn có thể lật đổ lời khai của hai tên binh lính gác thành, khuôn mặt Phượng Khương Trần đầy nụ cười nhìn về phía Địch Đông Minh, nếu Địch Đông Minh đến muộn như vậy, chắc chắn hắn ta đã chuẩn bị đầy đủ.
Quả nhiên, không khỏi dự liệu của Phượng Khương Trần, bây giờ Địch Đông Minh mới đến đúng là vì chuẩn bị hết mọi thứ, sau khi Địch Đông Minh tiến vào, không hề nhìn Phượng Khương Trần, mà gật đầu với ba vị đại nhân của Đại Lý Tự xem như hành lễ.