Phía sau núi Trường Bạch Sơn, nơi đây đã sớm dựng lên một thành lũy năng lượng thiên địa. Bức thành đó bao quanh toàn bộ thiên trì, vây chặt một vùng trời đất.
Trong và ngoài hàng rào đó dường như là hai thế giới biệt lập. Bức thành lũy ấy hình thành theo dọc đường đi của Trương Dương, nguồn năng lượng trên cao ở Trường Bạch Sơn ngưng tụ lại mà thành.
Trong lòng hắn hiểu rõ, kim quan mãng thập nhị quan này và Phác Thiên Ân ở Dã Nhân Sơn lúc trước, bản chất hoàn toàn khác nhau. Phác Thiên Ân có sức mạnh ngũ tầng trong thời gian dài, cũng coi như một ngũ tầng cường nhân, nhưng thân thể của gã từ đầu tới cuối đều hạn chế năng lực của gã, cho nên Trương Dương vẫn có thể dễ dàng hạ gục gã.
Nhưng con kim quan mãng thập nhị quan kia lại không đơn giản trong giới tu luyện ngũ tầng nhiều năm, hơn nữa thân thể của nó quanh năm được cường hóa bởi Vô Căn Thủy trong thiên trì. Thân thể dũng mãnh của nó có thể nói là mạnh hơn bất kỳ linh thú nào.
Bản thân linh thú đã mạnh hơn con người rất nhiều, về điểm này, tại nơi có bàn đào vạn niên, tam nhãn thú lông xám đã sớm chứng minh tất cả. Con kim quan mãng thập nhị quan trước mắt kia còn lớn mạnh cỡ nào?
Trương Dương dừng bước đứng lại bên hồ, ngẩng đầu đối diện với cặp mắt như hai đèn lồng đỏ kia… Truyện Sắc Hiệp -
Phía sau hắn, Đại Lôi Tiểu Lôi núp sau tam nhãn thú màu vàng, run lên sợ hãi. Bản năng của hai tiểu tử đó với con mãng lớn bên hồ là vô cùng sợ hãi. Còn với tam nhãn thú màu vàng, sau khi tiến vào bên hồ nó đã sớm đi chậm lại, không biết từ lúc nào tạo khoảng cách với Trương Dương.
Tam nhãn thú màu vàng căn bản không dám tới gần thiên trì, điểm này cũng giống như con tam nhãn ma thú ngũ tầng kia. Đại Lôi Tiểu Lôi sau khi tới thiên trì thì cả nửa thân sau đã bị lún trong bùn đất ven hồ, linh trí của nó giống như đang gặp nguy hiểm và bản thân cho rằng như vậy là an toàn.
- Ngươi hãy dẫn Đại Lôi Tiểu Lôi lui vào bên cạnh hàng rào ta dựng lên.
Một đạo mật âm truyền tới tam nhãn thú lông vàng, rõ ràng Trương Dương muốn tự mình đối đầu với con kim quan mãng thập nhị quan đó. Hắn cũng biết mang theo Đại Lôi Tiểu Lôi và tam nhãn thú lông vàng cũng không giúp ích gì được, nhưng sự xuất hiện của chúng có thể khắc chế con tam nhãn ma thú ngũ tầng, như vậy là đủ.
Sau khi đến gần thiên trì, mỗi bước di chuyển của tam nhãn thú lông vàng đều rất khó khăn, nó không những phải áp chế nỗi sợ hãi của bản thân đối với kim quan mãng thập nhị quan, mà còn phải ngăn chặn sự tiếp xúc năng lượng thiên địa khi Trương Dương và nó vô tình va chạm.
Nghe được lời Trương Dương nói, tam nhãn thú màu vàng lập tức dẫn Đại Lôi Tiểu Lôi lùi về phía sau, lui trở lại bức thành Trương Dương đã dựng lên. Từ trong đó có thể nhìn thấy Trương Dương bên cạnh hồ, cũng có thể tránh xa những áp lực lớn giữa Trương Dương và kim quan mãng thập nhị quan.
Tinh hoa linh khí mà Trương Dương cung cấp cho nó được giấuu dưới lưỡi, nếu tình huống khẩn cấp, nó sẽ nuốt tinh hoa linh khí của Trương Dương, tiến lên trạng thái ngũ tầng.
Bên thiên trì, Trương Dương ngẩng lên, con kim quan mãng thập nhị quan khổng lồ cũng cúi xuống.
- Truyền nhân của y thánh Trương Gia, trưởng môn y thánh vũ tông, minh chủ thiên hạ Trung Quốc Trương Dương đặc biệt tới thăm tiền bối.
Tiếng nói của Trương Dương to, khí thế như cầu vồng vang vọng bên hồ như tiếng sấm rền.
- Nay Trương Dương đến Trường Bạch Sơn, một là để giải quyết chút việc riêng, hai là hy vọng có thể tới thiên trì, cầu một chút Vô Căn Thủy, hy vọng tiền bối có thể toại nguyện.
- Hí!
Kim quan mãng thập nhị quan động đậy lưỡi rắn, trên không trung, mây đen kéo đến ùn ùn che phủ bầu trời, những tia chớp xanh lè lại lóe lên, tiếng gầm rú không thua kém Trương Dương chút nào.
Trong hai con mắt to như hai đèn lồng toát ra vẻ khinh thường, con rắn lớn lắc lắc đầu. Vô Căn Thủy, tất nhiên nó không thể đưa cho Trương Dương một cách dễ dàng như vậy.
Ầm ầm!
Trên bầu trời. Sấm sét vang dội.
Trương Dương nhíu mày, con kim quan mãng thập nhị quan cự tuyệt không có gì là bất ngờ, có thể…
Ầm!
Đồng tử của Trương Dương đột nhiên mở rộng, vội vàng nghiêng người tránh né!
Một đạo lôi điện từ trên trời giáng xuống, lập tức bổ về phía Trương Dương ngay lúc đó. Thân ảnh to lớn ẩn mình trong mây đen, đồng thời phóng ra những tia sét như những mũi tên nhọn bắn xuống.
Mây mù trong phút chốc vỡ tan, một cái đầu rắn khổng lồ lao vút xuống về phía Trương Dương. Cái miệng lớn đỏ lòm mở rộng, những chiếc răng nanh sáng loáng cả mây đen.
Trương Dương một chân làm trụ đỡ, một chân nâng lên thật mạnh, hung hăng lún xuống.
Két!
Mặt đất cứng rắn ven hồ bỗng nhiên nứt toác, lộ ra một khẽ hở lớn như động đất. Trương Dương như một cỗ pháo lao thẳng lên không trung.
Keng!
Một thanh Khiết Bạch Vô Hà băng kiếm hiện ra trong tay Trương Dương. Chuôi kiếm cao bằng nửa thân người, thân kiếm rộng, trong tay Trương Dương nhằm thẳng về phía trước.
Xoạt!
Mây đen dày đặc trong chớp mắt bị xé toạc ra hai bên, ngay cả tia hồ quang cũng bị một kiếm chém làm đôi.
Thức thứ nhất Phá thiên nhất kiếm!
Trương Dương nắm bắt vô cùng thuần thục, đến hôm nay hắn một tay có thể sử dụng thành thục chiêu thức này. Uy lực cực đại, khai thiên lập địa, mây đen càng kéo đến ùn ùn.
Ầm ầm...
Toàn bộ Trường Bạch Sơn không ngừng chấn động, nhưng cuộc chiến sức mạnh thiên địa bên thiên trì lại không hề tổn thương đến bất kỳ ai. Tất cả những nguồn năng lượng thiên địa đã bị bức thành lũy Trương Dương dựng lên lúc trước cản lại. Tam nhãn thú lông vàng cuộn mình lại, dùng tất cả năng lượng của mình tạo ra một vòng bảo vệ bản thân và Đại Lôi Tiểu Lôi.
Con tam nhãn ma thú nửa thân bị rơi xuống khe nứt mà Trương Dương chấn động tạo thành. Nó cuộn mình trốn hẳn vào trong cái khe đó, nhưng cái khe đó lại thông với thiên trì, nước hồ như đê vỡ, tràn vào trong khe hở, chớp mắt đã nuốt chửng lấy con tam nhãn ma thú.
- Hống!
Tam nhãn ma thú mở to mắt nhìn, đến lúc này nó mới dám ngẩng đầu nhìn lại, xuyên qua lớp nước, trên không trung, Trương Dương đang cầm trong tay cây cự đại băng kiếm, chống lại con trăn lớn.
Nó nhận ra người đó!
Chính hắn là kẻ đã giết chủ nhân của nó, khiến nó chỉ có thể trốn chui lủi ở đây, nửa năm nay, nó chưa một lần được ăn thịt, càng không có phút giây nào ngủ yên!
Bùng phát, phẫn nộ!
Chút linh trí cuối cùng còn sót lại trong đầu tam nhãn ma thú cũng hoàn toàn biến mất, thay vào đó là suy nghĩ giết chóc đáng sợ!
Chính hắn đã buộc nó phải ở nơi đây, chịu đựng sự uy hiếp của con kim quan mãng thập nhị quan kia, buộc nó phải giam hãm nơi đây, không dám đi tới đâu!
- Hống!
Con mắt thứ ba của tam nhãn ma thú bỗng nhiên biến thành màu đỏ tươi. Sát khí tỏa ra từ trong mắt nó kéo theo cả nguồn năng lượng thiên địa trong hồ, trong phút chốc, mặt hồ như bị đóng băng bỗng bùng nổ một nguồn năng lượng!
Trên không!
- Hí!
Kim quan mãng thập nhị quan lần nữa há rộng cái miệng đỏ lòm, không trung ngưng tụ một nguồn năng lượng thiên địa kịch liệt. Vòng năng lượng màu trắng nhạt bỗng chốc biến thành màu vàng, uy lực của nó vô cùng kinh người!
- Năng lượng nổ!
Trương Dương không rảnh bận tâm những thứ khác, tay cầm kiếm đặt ở sau lưng vận sức chờ phát động. Tay còn lại năm ngón tay chống đỡ cực hạn, năng lượng thiên địa cực đại đã bị Trương Dương cướp đoạt từ trong miệng kim quan mãng thập nhị quan bây giờ ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn.
Kim quan mãng kia quả nhiên lợi hại, năng lượng kim quang trong miệng nó tuy chỉ lớn như một trái bóng rổ nhưng gần như nén ép tới sáu phần sức mạnh thiên địa của bức tường rào. Còn Trương Dương chỉ tích tụ được ba phần, trong việc tranh đoạt nguồn năng lượng thiên địa của Trường Bạch Sơn, Trương Dương còn kém nó đến hai lần.
Dù sao thì đây cũng là nơi con kim quan mãng thập nhị quan sinh sống quanh năm, đối với nguồn năng lượng thiên địa nơi đây nó đã quá quen thuộc. Nhưng cũng may là gặp phải Trương Dương, nếu như là một ngũ tầng khác, chỉ e không thể chống đỡ nổi hai phần năng lượng của con ngũ tầng linh thú này.
Quả bóng năng lượng nhằm thẳng tới Trương Dương, Trương Dương cũng bất ngờ đem quả bóng năng lượng ngưng tụ trong lòng bàn tay đẩy về phía trước.
Thoạt nhìn có vẻ như Trương Dương có chút yếu thế, không biết lượng sức.
Nhưng…
- Chu thiên đại tuần hoàn!
Cây kiếm thủ thế đã lâu sau lưng Trương Dương, ngay sau khi quả cầu năng lượng trên tay Trương Dương được phóng đi, cũng lần nữa vung lên.
Phá thiên nhất kiếm, thức thứ hai!
Mũi kiếm hướng xuống, hai quả cầu năng lượng càng tới gần nhau thì càng không ngừng phát ra vô số thiên địa năng lượng tạo thành một cơn lốc xoáy, tuôn hướng băng kiếm của Trương Dương.
Một quầng năng lượng cực đại ngưng tụ trên đầu mũi băng kiếm, hai quả cầu năng lượng càng tới gần nhau thì càng lớn mạnh.
Năng lượng bạo này từ khống chế nguồn năng lượng thiên địa đã sớm phát triển trở thành sự khống chế linh khí của bản thân. Trương Dương vừa khéo đưa ra quyết định cuối cùng đem yếu tố then chốt của uy lực bạo năng lượng hai bên chuyển thành cuộc đấu linh khí.
Ngộ ra tu luyện tâm pháp nghịch thiên chu thiên đại tuần hoàn này, đối với việc khống chế linh khí Trương Dương sớm đã vượt qua bất kỳ người luyện nội công cũng như bất kỳ linh thú nào. Trận đọ sức này, kim quan mãng thập nhị quan ngoài nguồn linh khí khổng lồ tích trữ trong người ra không còn bất cứ ưu thế nào.
Hai quả cầu năng lượng giằng co giữa không trung, quầng năng lượng trước mũi kiếm của Trương Dương lại không ngừng tăng sức mạnh, tuy hiện tại năng lượng của nó chẳng thấm vào đâu so với hai quả cầu năng lượng kia nhưng chẳng bao lâu nữa năng lượng cuả nó có thể ngang bằng với năng lượng của khối cầu kim quang được con kim quan mãng thập nhị quan kia phun ra.
Nhưng trước mắt Trương Dương và kim quan mãng thập nhị quan chỉ có thể tạm thời duy trì trạng thái giằng co!
Trạng thái này cũng không kéo dài, cùng lắm là trong một cái chớp mắt mà thôi!
Chính là một giây này!
- Hống!
Phía dưới, từ trong vết nứt lớn, nước tràn vào đóng băng đông cứng. Theo một tiếng gầm giận dữ, một bóng đen đột ngột từ mặt đất phi lên!
Nguồn năng lượng cực đại hóa thành một cột khói đen, bao bọc lấy bóng đen đó!
Mất đi sự khống chế, nước dưới hồ lại bắt đầu trút xuống, lấp đầy kẽ đất trống, một cột bọt nước theo bóng đen nhằm thẳng phía Trương Dương.
Tất cả, đều ở một giây này!
Ven thiên trì, năng lượng thiên địa bạo động đã biến nơi này thành năng lượng bão cát, bất kể là ai cũng khó có khả năng nhìn thấy bất cứ điều gì bên trong.
Nhưng, dường như trong tối tăm, vẫn có người có thể nhìn xuyên qua bức tường rào của Trương Dương, tới tận trung tâm của năng lượng bão cát.
Tất cả những gì xảy ra bên trong, đều đã bị bên ngoài nhìn thấy.
Trương Dương đã sớm phát hiện tam nhãn ma thú đánh lén phía dưới, nhưng lúc này hắn tự hỏi nên tránh sự tấn công của tam nhãn ma thú thế nào, cùng lúc, trong lòng hắn có cảm giác đang bị theo dõi.