Tóc Trầm Ngư rủ xuống vai cản tầm mắt của nàng để nàng nhìn không thấy động tác môi thị nữ kia, không cách nào phân biệt ra đang nói những gì. Chỉ là quay đầu vừa vặn đối diện ánh mắt Huyền Thiên Dạ. Cặp mắt theo thói quen trợn trắng nhìn lướt qua nàng, rồi nhìn chằm chằm hồ lô trên eo nàng.
Phượng Vũ Hoành nhếch khóe môi cười phá lên, đưa tay vỗ vỗ trên hồ lô kia, sau đó nâng chén trà trong tay, ấy mà mời xa Huyền Thiên Dạ kia một ly.
Huyền Thiên Dạ cũng không tránh, rượu trong chén uống một hơi cạn sạch. Lúc này, trên sân đã bắt đầu ca vũ, vũ cơ xinh đẹp cách tâm mắt đi hai bên yến sảnh, chỉ thấy kỹ thuật nhảy nổi bật, y phục rực rỡ phất phới, thỉnh thoảng thấy đối diện nâng ly cạn chén, không ngoài thói quen yến hội, cũng không có ít nhiều mới mẻ.
Huyền Phi Vũ làm như tiểu thọ tinh, tự nhiên không cách chủ đài, đang bị mấy vị thúc thúc hắn chơi đùa.
Ánh mắt Phượng Vũ Hoành đảo một vòng quanh sân, cuối cùng lại trở về bàn mình, nhìn quanh trước mắt mình.
Bên trái, mấy tiểu thư bị nói tới mất mặt đã sớm dời đi, phía bên phải, Phấn Đại chuyển tới từng chút nhỏ, ngồi xuống sát bên Tưởng Dung, nhưng mà ánh mắt vẫn không khống chế được liếc nhìn trên người Trầm Ngư.
Trầm Ngư nói với các vị tiểu thư bên cạnh vài câu, sau đó mọi người tản ra, nàng cũng ngồi xuống.
Phấn Đại không muốn ai gần quá nàng, nghĩ dời đi, rồi ai từ bỏ vì cần phải nhìn những đồ thủy tinh kia.'Truầm Ngư cũng không biết nghĩ thế nào, trong ánh mắt nóng rực của Phấn Đại, đưa tay gỡ xuống, gỡ ra bộ khuyên tai thủy tinh trong suốt của mình.
“Tỷ tỷ thấy Tứ muội muội thích vật này, nếu muội muội không chê, thì ?ấy đi thôi.”
Hành động lần này không chỉ khiến Phấn Đại sợ ngây người, ngay cả Phượng Vũ Hoành cũng cau mày.
Đây là tình huống gì?
Có tiểu thư gần đó nghe được Truầm Ngư nói, không khỏi cả kinh bật thốt ?ên
“Ngươi muốn đưa vật quý trọng như vậy cho người khác?”
'Tuầm Ngư cười với người vừa ®ên tiếng, ôn hoà nói:
“Đây tà tứ muội trong nhà ta, ta ®à tỷ tỷ, mặc dù có đồ tốt đi nữa, chỉ cần muội muội thích, cũng muốn tặng cho muội muội. Chỉ 8à bộ đồ trang sức này cũng ®à do quý nhân tặng, không được chuyển tặng tất cả, bằng không ——”
Nàng nhìn về phía Phấn Đại.
“Tỷ tỷ đưa hết bộ thủy tinh này cho muội muội cũng vui lòng.”
Vị tiểu thư kia nghe được nước mắt cũng muốn rớt xuống, thẳng thắn cảm thán: “Có thể có ngươi tỷ tỷ như vậy thật ®à tốt.”
Lập tức đứng dậy, đi bát quái với các tiểu thư nhà khác.
Phượng Vũ Hoành cười gẵn trong ®òng, chỉ sợ sau bữa yến hội này, Đời đồn quan hệ Phượng gia đại tiểu thư thân thiện hữu ái tỷ muội cỡ nào ðại sẽ truyền ra một trận.
Nhưng nàng cũng không thể không thừa nhận, nguyên nhân khiến Phượng Trầm Ngư cam lòng tặng khuyên tai, phải biết, bộ thủy tinh này sở dĩ lôi kéo người †a thán phục là bởi vì nó một bộ đầy đủ, thiếu một bộ khuyên tai hiệu quả đã giảm bớt. Nàng buông tha vật như vậy, nếu chỉ vì đổi cái hiền danh, Phượng Vũ Hoành cảm thấy, với đầu óc Trầm Ngư là vạn vạn không bỏ được.
Mà sở dĩ có thể chuyển tới trong tay Phấn Đại...
Nàng mắt híp càng sâu, chỉ thấy Trầm Ngư đã động thủ đeo bông tai thủy tinh lên cho Phấn Đại, vừa đổi vừa nói với Phấn Đại:
“Lần trước tỷ tỷ đưa ngươi kia bộ khuyên tai tuy nói cũng dễ nhìn, nhưng cùng cái này so ra thì còn kém rất nhiều.”
Đổi khuyên tai xong, Trầm Ngư nhìn Phấn Đại không nhịn được than thở: “Tứ muội muội thật càng ngày càng đẹp, chừng hai năm nữa trưởng thành chút, chỉ sợ đại tỷ tỷ cũng không bằng ngươi?”
Phượng Phấn Đại nguyên bản đối với Truầm Ngư phiền chán, mắt cũng chả thèm ?iếc, có thể hiện nay bất đồng, khuyên tai thủy tinh trong suốt nàng thích đến tận xương chỉ chớp mắt đã đeo ®ên trên 0õ tai mình, kinh hỉ kém chút muốn ôm T/uầm Ngư hôn hai cái.
Bạn đang đọc truyện ở .(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!