sau khi dựng chiếc lều vải lên ( chiếc lều vải mua trong đế đô , đó là vật dụng thiết yếu của người đi đường) , anh ta gom lại cây cối ở xung quanh thành đống , bắt lửa lên , sau đó ngồi ở trước đống lửa để ăn vài cái bánh bao để lấy lại sức .
lúc này trời đã tối hẳn , mặt trời đã hoàn toàn khuất đi sau quả núi . chỉ thấy Tiền Thế Kiệt đang ngồi trước đống lửa vừa ăn cái bánh bao vừa bực mình : “ mẹ kiếp ! cái thứ bánh bao quỷ quái gì thế này ? không có chút mùi vị gì cả , ăn không ngon miệng gì hết ! đã vậy còn dám bán với giá đồng vàng cái , đúng là cắt cổ ! thôi thôi , không thèm ăn nữa ,nuốt không nổi !” anh ta bực mình vứt cái bánh bao còn hơn nửa vào trong đống lửa .
từ trong túi hành lý lấy bình nước ra bỏ vào miệng uống . uống xong ngụm nước , anh ta thở dài tiếng , dùng tay lau lau mếp miệng , lắc đầu lẩm bẩm nói : “ giá như bây giờ bắt được con thú rừng nào đó thì hay biết mấy , lột lông nó xong bỏ vào trong đống lửa nướng , tối nay sẽ có món thịt nướng ngon miệng nhỉ!khà khà!”
nói xong , anh ta đưa mắt liếc nhìn xung quanh . tuyệt nhiên là không có con thú rừng nào rồi . thực ra , từ lúc bước vào trong khu rừng này anh ta đã cảm thấy rất kỳ lạ . trên đường đi không hề nhìn thấy con thú rừng hay chim rừng nào cả , đừng nói là bóng dáng của chúng, ngay cả tiếng hú của thú rừng hay tiếng hót của chim cũng không nghe thấy . trong khu rừng vắng lặng như bãi thay ma vậy .
vì Tiền Thế Kiệt không biết rằng , khu rừng này là nơi sinh sống của những con ma thú , nên những con thú rừng bình thường trong khu rừng đã nằm trong bụng của chúng từ đời nào rồi . còn đâu nữa mà để cho anh ta săn bắt nữa chứ .
ngồi trước đống lửa hét nguyền rũa cái khu rừng quái quỷ này được hồi , Tiền Thế Kiệt đã cảm thấy có chút buồn ngủ , định chuẩn bị vào lều vải nằm ngủ . bỗng nhiên , đùm cây ở phía sau lều vải đột nhiên phát ra tiếng “ xoạt xoạt” .
Tiền Thế Kiệt nghe thấy lập tức vừa vui mừng vừa cảnh giác hẳn lên . bàn tay của anh ta đã không tự chủ nắm chặt cán kiếm treo trên eo lưng , đứng bật dậy , nhìn chằm chằm vào phía đùm cây vừa phát ra tiếng động . trong lòng thầm mừng rỡ : à há ! thế mà cứ tưởng lũ thú rừng ở trong khu rừng này di cư hay đi nghỉ mát hết rồi chứ! Thì ra vẫn còn con xấu số ở đây ! vậy là bữa ăn tối phụ thuộc vào nó rồi !khà khà !”
Tiền Thế Kiệt đã rút kiếm ra khỏi bao , vừa mang theo nụ cười “ thân thiện vô hại” vừa từ từ tiến về phía đùm cây . dùng giọng nói vô cùng dịu dàng nói nhỏ : “ ra đây với anh nào cục cưng ! ra đây để anh đưa cưng tới nơi hạnh phúc vui vẻ nào !”
Tiền Thế Kiệt vừa bứơc tới gần đùm cây . bất thình lình , chiếc bóng đen từ trong đùm cây nhào ra , tông thẳng vào người của anh ta . “hự” tiếng , Tiền Thế Kiệt đã bị chiếc bóng đó tông bay ra xa . té ngã xuống đất , anh ta còn chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra , chỉ nghe thấy tiếng gào vang dội tới nỗi đinh tai nhức ốc vang lên “ gàooooo!!!” .