“ chỉ trong thời gian ngắn nữa , ma thần sẽ phục sinh . tới lúc đó ma tộc nhất định sẽ đánh trở về đại lục Aden này . ta sợ chủng tộc của đại lục Aden sẽ chống đỡ không nổi . cả ta và Pole đều đã hứa với ả nữ thần ánh sáng là không được nhúng tay vào mọi việc . vả lại ,với thực lực của ta và Pole , cho dù liều cái mạng gìa này , cũng không thể ngăn cản nổi ma thần . chắc Ares cũng từng kể cho cháu biết rồi đấy , cả vị thần cùng hợp sức lại cũng không thể đánh bại được ma thần đang trong tình trạng yếu đuối nhất . huống chi là sau khi phục sinh , sức mạnh của hắn chỉ có thể tăng chứ không bao giờ giảm . vả lại , tới lúc đó cũng chẳng còn ai có thể lợi dụng thời cơ để khai thác được điểm yếu của hắn nữa. cho nên , ta …. Ta lo sợ đại lục Aden này sẽ trở lại tình trạng bi thảm của năm trước …..” câu nói vừa dứt , viền mắt của Gongro bỗng nhiên đỏ hẳn lên ,dường như ông ta đang rất xúc động , có dấu hiệu muốn bật khóc vì sự bất lực của mình .
nhìn thấy cụ già đã trên tuổi muốn bật khóc trước mặt mình , vả lại người đó còn là vị thầy đáng kính của mình nữa chứ . Tiền Thế Kiệt có chút chạnh lòng , do dự hồi ,bỗng nhiên đứng bật dậy , mang theo vẻ mặt vô cùng nghiêm túc ,nghiêm giọng nói : “ cụ hãy yên tâm , cháu hứa với cụ rằng tuyệt đối không để cho chuyện đó xảy ra đâu . cho dù thực lực của cháu lúc này chẳng đáng là gì so với cụ , lão Pole hay thậm chí là ả nữ thần ánh sáng . nhưng cho dù chết , cháu cũng tuyệt đối không để cho những cảnh tượng bi thảm của năm trước tái hiện thêm lần nữa .”
nhìn thấy vẻ mặt kiên quyết của Tiền Thế Kiệt ,Gongro hài lòng mỉn cười nói : “ ta tin cháu ! từ lúc mới gặp cháu , ta đã cảm thấy cháu là con người bất phàm , tuyệt đối không phải là hạng tầm thường . ta tin có ngày cháu sẽ vượt qua cả ta , Pole , nữ thần ánh sáng hay thậm chí là ma thần . trở thành vị anh hùng mới của đại lục Aden này !”
anh hùng của đại lục Aden ?? thật nực cười , con trai của ma tộc trở thành vị anh hùng của chủng tộc khác trong đại lục Aden ?? điều đó có thể xảy ra sao ??!!
chương : lên đường
sau khi rời khỏi nhà Gongro , Tiền Thế Kiệt lặng lẽ trở về tiệm vũ khí của Pole .
vừa bước vào cửa tiệm , chỉ còn lại mỗi mình lão Pole đang ngồi thưởng thức ly trà trong phòng khách . Isbel đã không còn nằm ngủ ở đó nữa , chắc là cô ta đã được đưa vào phòng nghỉ ngơi rồi .
vừa nhìn thấy Tiền Thế Kiệt bước vào , trong đôi mắt của lão Pole nhấp nháy tia sáng bí hiểm , bỏ ly trà trên tay xuống ,cười nói : “ thế nào ? ông anh nhân hậu của ta đã kể hết mọi chuyện cho cậu nghe rồi chứ ?”
lúc này trong lòng Tiền Thế Kiệt không kèm được nảy sinh chút kính trọng đối với Pole . ngày thường lão làm ra vẻ tên gian thương xảo trá , nhưng thực ra lão quái vật trên tuổi này là kẻ mạnh lãnh vực , thực lực gần như sánh bằng vị thần . đúng là con người không thể trông mặt mà bắt hình dong được .
Tiền Thế Kiệt khẽ cúi người chào hỏi , mỉn cười nói : “ vâng , cụ Gongro đã kể hết cho cháu nghe rồi ạ .”
không để ý tới tới việc Tiền Thế Kiệt đã thay đổi giọng điệu tôn kính khi nói chuyện với mình , lão Pole chỉ mỉn cười nói : “ ngồi xuống đây trò chuyện với ta chút nào .”
Tiền Thế Kiệt khẽ ngật đầu , từ từ bước tới ngồi xuống bên cạnh lão Pole . lão vô cùng thuần thục pha ly trà đưa sang cho Tiền Thế Kiệt , sau đó nhìn chằm chằm vào anh ta , nói : “ sắp tới cậu có dự định gì đây ? đi tới khu rừng băng phong ??”
Tiền Thế Kiệt có chút do dự , sau hồi đắn đo suy nghĩ ,khẽ ngật đầu cái .
“ cậu sẽ đi cùng với Isbel chứ ?” lão Pole cầm ly trà lên bỏ vào miệng nhấp ngụm nhỏ .