Chương : sắc thần cung
Vị trưởng lão vẫn còn đang ngơ ngác ngồi đó , đôi mắt dán chặt vào ao nước , tận mắt chứng kiến tên “ thần lửa” của ổng từ từ chìm ngập xuống đáy ao . toàn thân run rẩy , trong miệng không thót ra được chữ nào .
Tiền Thế Kiệt từ từ bước bên cạnh ông ta , từ trên cao nhìn xuống , trên môi mang theo nụ cười “ vô hại” , cười lạnh nói : “ thế nào ? tên tay sai lợi hại nhất của ông cũng đã ra đi vĩnh viễn rồi , ông còn muốn tiếp tục hay là ngoan ngoãn khoang tay chịu trói đây ??”
vị trưởng lão giận tới nỗi run bắn cả người , ông ta rất muốn nhảy cẫng lên ăn thua đủ thằng nhóc đáng ghét ở trước mặt . thế nhưng , lúc nãy đã tốn gần hết số sức mạnh tinh thần của bản thân để triệu hồi “ thần lửa” , lúc này chỉ còn đủ sức sử dụng vài chiêu ma pháp cấp thấp thì làm sao mà đánh lại Tiền Thế Kiệt đây ??
Nhìn thấy vị trưởng lão đang nghiến răng nghiến lợi , dùng ánh mắt đầy căm phẫn nhìn chằm chằm vào mình , Tiền Thế Kiệt hừ mạnh tiếng , giơ tay , từ trong không khí xoay thành vòng tròn . ngay lập tức , luồng sáng màu trắng bạc từ trong bàn tay của anh ta phóng thích ra , hình thành sợi dây ánh sáng trong suốt trói chặt lấy vị trưởng lão lại .
Cơ thể của vị trưởng lão bị trói chặt như cái bánh chưng . hoàn toàn không ngọ ngoạy được gì cả . Tiền Thế Kiệt hài lòng với “ kiệt tác” của mình .không thèm để ý tới ông ta nữa , quay người đi thẳng về phía bức tượng thần .
Tiền Thế Kiệt tung người nhảy tới gần bức tượng , đưa bàn tay sờ lên dấu khắc thần chú trên bức tượng . đôi lông mày khẽ díu lại , vẻ mặt vô cùng tập trung . luồng sáng từ trong bàn tay của anh ta trực tiếp truyền thẳng vào trong bức tượng .
Những dòng thần chú khắc trên bức tượng lập tức rực sáng , bức tượng bắt đầu rung rinh dữ dội . mắt thường có thể nhìn thấy bức tượng đang dần dần trượt hẳn về phía sau . ở vị trí lúc nãy của bức tượng lập tức xuất hiện cái hố vừa dài vừa sâu .
Tiền Thế Kiệt đưa mắt nhìn xuống cái hố , chỉ thấy có vật thể thon dài lấp lánh nằm trong đó . đó là cây cung được làm bằng ngọc bích , thân cung phơi bày ra loại màu sắc khác nhau , tạo hình rất bắt mắt , thân cung được trạm trổ cách điêu nghệ , những đường nét hoa văn đều phơi bày ra thứ khí chất bất phàm , điều đặc biệt nhất chính là , cây cung này không hề có dây cung gì cả , cũng không biết làm sao để bắn tên nữa . và ở đầu của cây cung có khảm viên kim cương màu xanh lá . hình dáng của cây cung này giống hệt như cây cung mà bức tượng thần đang cầm . đó chính là sắc thần cung !
Tiền Thế Kiệt thò tay vào lấy cây cung ra khỏi cái hố . vị trưởng lão đang nằm ngọ ngoạy ở phía xa nhìn thấy cảnh đó , lập tức thét rống lên : “ không được , đừng có đụng vào thánh vật của tinh linh tộc .”
” thánh vật ??” Tiền Thế Kiệt quay đầu lại nhìn vào vị trưởng lão , lại nhìn vào cây cung trong tay . cây cung này cầm khá chắc tay , nhưng ngoại trừ tạo hình của nó rất đặc biệt , ngoài ra không có điểm gì khác thường cả . anh ta thậm chí còn nghi ngờ rằng cây cung thật ra cũng chỉ là vật trang trí đó thôi , làm sao mà sử dụng để chiến đấu được chứ …
Vị trưởng lão vẫn đang nằm đó hét om sòm . Tiền Thế Kiệt díu mày lại , có chút bực mình . nhún người nhảy ra khỏi cái đài nước . từ từ bước tới bên cạnh vị trưởng lão , từ trên cao nhìn xuống nhìn vào ông ta , lạnh lạnh nói : “ cây cung này là thánh vật ??? nhưng tôi cảm thấy nó giống như vật trang trí thì đúng hơn , cũng chẳng có gì đặc biệt cả ….”