hiện giờ anh ta tạm thời vừa đi làm vừa học thêm vào bữa tối , hy vọng có thể nâng cao trình độ của mình để xin vào công ty khác tốt hơn .
anh ta hiện đang sống chung với người mẹ đáng kính của mình . anh ta mồ côi cha từ nhỏ , và chưa từng nhìn thấy qua khuôn mặt của ông ta lần nào cả . không biết ông ta là ai , ở trong nhà ngay cả tấm ảnh của ông ta cũng không có , mỗi lần Tiền Thế Kiệt hỏi về người cha của mình ,mẹ của anh cũng chỉ ngập ngừng nói là người cha đó đã bỏ đi xa từ hồi anh ta mới lọt lòng .
theo suy nghĩ của anh ta thì , chắc là giống như mấy bộ phim truyền hình cùi bắp , người cha vô lương tâm đó đã bỏ rơi mẹ con mình để đi theo tiếng nói của con tim chứ còn gì nữa .
đánh răng rửa mặt xong bước ra khỏi phòng , chiếc bóng nhỏ bé từ phía xa nhào thẳng về phía anh ta , Tiền Thế Kiệt mỉn cười ôm lấy chiếc bóng nhỏ bé đó , thì ra là chú cún con dễ thương . chú chó này thuộc giống chó phúc thuần chủng , cơ thể của nó chỉ dài khoảng gang tay , cụt đuôi , đôi mắt long lanh to sáng . nó đang dùng chiếc lưỡi nhỏ bé màu hồng phấn của mình liếm lên má của Tiền Thế Kiệt .
Tiền Thế Kiệt nhẹ nhàng thả nó xuống đất , vỗ nhẹ lên đầu nó . bỗng nhiên từ trong nhà bếp vang lên giọng nói thanh trong : “ dậy rồi hả , đợi chút nhé , bữa ăn sáng sắp xong rồi .”
Tiền Thế Kiệt mỉn cười , đáp lại : “ vâng , cứ từ từ đi má , còn sớm mà , mà có đi làm trễ chút cũng chẳng sao cả .”
Sau đó chỉ nhìn thấy bóng người mảnh mai từ trong nhà bếp bước ra , người đó có khuôn mặt đoan chính xinh đẹp , có đôi ngươi long lanh sáng ngời , mặc dù đã ngoài tuổi , nhưng tuổi tác vẫn chưa thể quật ngã được vẻ đẹp mặn mà của bà ta . chỉ đơn giản bộ đồ thường trong nhà , với chiếc tạp dề khoác ở trước ngực , nhưng tôi dám bảo đảm bất kỳ người đàn ông chính chắn nào cũng sẽ bị quật ngã bởi vẻ đẹp của bà ấy .
Trên tay của bà có bưng đĩa trứng ốp la , nhẹ nhàng bước tới bàn ăn để đĩa trứng xuống , quay người lại nhìn vào Tiền Thế Kiệt : “ hay quá nhỉ , đi làm trễ mà không sao à , tháng này bị trừ hết bao nhiêu tiền lương rồi nhỉ ?”
Tiền Thế Kiệt gượng cười : “ cái này thì …… à , trứng ốp la mẹ chiên ngon quá nhỉ ? chỉ ngửi thấy mùi thôi mà nước miếng đã chảy đầm đìa rồi , hí hí !”
bà Tiền lắc đầu thở dài : “ chỉ biết đánh trống lảng là giỏi , thôi không nói nữa , ngồi vào bàn ăn đi nào .”
Tiền Thế Kiệt vội vã ngồi vào bàn ăn , ăn như con ma đói . bà Tiền ở ngồi đối diện con trai tay chống cằm nhìn chằm chằm vào anh ta , bỗng nhiên thót lên câu : “ dạo này ngày nào mẹ cũng phải thay khăn trải giường của con đấy?”
Tiền Thế Kiệt nghe xong câu nói của bà mẹ , cổ họng như bị tắt nghẽn , khuôn mặt đỏ phồng lên , ngượng ngùng nói : “ cái này … cái này …..”