Âu Dương Nạp Hải thận trọng nói. Chỉ nhìn vẻ mặt Lâm Hi là đã biết rõ rằng có một số điển cố bí ẩn, do hắn giới hạn trong tri thức thu được qua những chuyện đã từng trải nên vẫn không biết.
- Sư đệ, Lão Tổ tông Thái Bạch hoàng triều này phi thường đáng sợ, đã giết cường giả Tiên Đạo vô số kể. Là nhân vật đích thực mà có khả năng một kiếm đã định đoạt sinh tử, một kiếm biết thiên mệnh. Hành tung của lão khó lường, ngay cả chưởng giáo rất nhiều tông phái đều phải kiêng kỵ không thôi. Ta đã từng nghe sư phụ nhắc tới.
Bạch Nguyên cũng có thái độ khác thường, đứng ở bên cạnh nói thêm.
Lâm Hi nhíu mày, như có điều suy nghĩ.
Người trong Kiếm Đạo là nhân vật đáng sợ nhất mà Tiên Đạo Đại Thế Giới khó lòng ứng phó nhất.
Bốn chữ Cường giả Kiếm Đạo, cơ hồ liền đại biểu cho Hung thần khủng bố nhất của Tiên Đạo Đại Thế Giới. Bá chủ một chốn mặc dù là rất nổi danh, kiêu hùng, cự phách, nhưng cũng kiêng kỵ không thôi, phải lo âu thấp thỏm.
Người có bóng, cây có cảnh, cũng vì nguyên nhân này mà ngay cả Kiếm Giả tầm thường tập luyện Kiếm Đạo mà cũng không có bao nhiêu người dám trêu chọc.
Thái Bạch hoàng triều có một Lão Tổ tông tung hoành thiên hạ, hung thần ác sát, chiến lực kinh người như vậy che chở, nên có thể nghĩ căn bản không có bao nhiêu người dám trêu chọc!
Lâm Hi bản thân mình chính là tu luyện Kiếm Đạo, đồng thời cũng từng nghe Thái Tử Hoàng Tuyền nói qua sự lợi hại của Cường giả Kiếm Đạo. Ngay cả người trong Ma Đạo cũng đều khâm phục không thôi. Có thể nghĩ, Lão Tổ tông của Thái Bạch hoàng triều có uy phong tới đâu!
- Người của Thái Bạch hoàng triều rốt cục cũng không có khả năng vô duyên vô cớ trêu chọc chúng ta. Về phương diện này, nhất định có nguyên do gì đó đi?
Lâm Hi mở miệng nhận định.
Hắn là xuất thân thế tục, Thái Bạch hoàng triều mặc dù có hậu trường vững chắc, bối cảnh mạnh mẽ, nhưng dù sao không phải tùy tiện giết người. Rốt cuộc cũng phải có nguyên nhân gì đó.
- Chuyện này nói rất dài dòng.
Nam Cung Thích thở dài một tiếng, liền kể lại một lượt tiền tiền hậu hậu những điều đã trải qua. Có một số chỗ thật không rõ ràng thì còn có các sư huynh đệ khác ở một bên bổ sung.
Qua thời gian một chung trà thì Nam Cung Thích mới nói xong. Đám người Lâm Hi cũng đại khái từ bọn họ trong miệng mà biết được chuyện trải qua.
Vốn Tiên Đạo Đại Thế Giới là xứ sở rộng lớn có rất nhiều di tích cổ đại rải rác ở các nơi, để khai thác được chúng liền nhìn xem vận may mỗi người như thế nào. Nên bình thường sau khi làm nhiệm vụ của tông phái thì ai nấy đều sẽ đặc biệt lưu ý một phen.
Đám người Nam Cung Thích làm xong nhiệm vụ của tông phái, vừa lúc đáp xuống xứ sở của Thái Bạch hoàng triều. Cho nên liền ước hẹn đi đến Thuần Dương tửu lâu phồn hoa nhất Thái Bạch hoàng triều để ăn uống và nghỉ ngơi.
Trong tiên đạo Luyện Khí Sĩ, trừ phi là tiến vào một số nơi hoang vu, căn bản không tìm được cái ăn nên mới đành phải chịu dùng Ích Cốc Đan. Nhưng đệ tử cảnh giới Luyện Khí dù sao ăn Ích Cốc Đan trường kỳ thì sẽ tổn thương đạo cơ.
Cho nên một khi rảnh rỗi, nếu như trên đường mà đi qua thành thị thì thông thường đều sẽ đi ăn uống một chầu.
Mấy người bao một phòng thuê riêng, rồi ở bên trong uống rượu. Bỗng đột nhiên, có một số cường giả ăn mặc trang phục hoàng gia xông vào, sau đó là một hồi gặp họa sát thân.
- Chuyện này, nói đến thật buồn cười. Chúng ta vừa mới tới Thái Bạch hoàng triều. Đặt chân cũng không được bao lâu liền gặp trận họa sát thân này.
Nam Cung Thích vừa nói với vẻ mặt cười khổ.
Loại chuyện này nếu là dẫn đến kẻ thù nào đó thì còn dễ nói. Nhưng căn bản là không hiểu ra sao cả, thậm chí ngay cả đến bây giờ, thiếu chút nữa là chết mất mạng nhưng rốt cuộc là vẫn không hiểu vì nguyên nhân gì mà đắc tội với những cao thủ Thái Bạch hoàng triều này.
- Đúng rồi, trong những cao thủ của Thái Bạch hoàng triều này có một người gọi là thủ hạ do Thập Bát hoàng tử chiêu mộ. Ngay cả những cao thủ Đâu Suất, Thái A này cũng là do hắn sai khiển đến đây để đối phó chúng ta.
Một người Thần Tiêu Tông Khí Tiên, đứng ở một bên liền mở miệng bổ sung.
Lâm Hi và đám người Khí Thánh Vương hai mặt nhìn nhau. Náo loạn hồi lâu, bọn họ tiếp nhận được Pháp Phù cầu cứu liền vội vã chạy tới, thế nhưng đám người Nam Cung Thích cũng lại không biết vì nguyên nhân gì mà chọc phải mối họa sát thân này.
- Không có khả năng như thế? Thái Bạch hoàng triều dẫu có ngông cuồng tới đâu thì cũng không có khả năng vô duyên vô cớ hạ thủ. Khẳng định là có nguyên nhân gì đó mà các ngươi không hề phát hiện ra.
Lâm Hi ở một bên phân tích. Text được lấy tại Truyện FULL
- Cái tên Thập Bát hoàng tử này thì ta cũng biết một chút, quả thực là hắn có tính tình ngông cuồng, thường xuyên xảy ra xung đột cùng người trong tiên đạo. Hắn ỷ vào bối cảnh hoàng thất mà đã giết chết không ít người. Nhưng mà, trong tửu lâu Thuần Dương đang người nhiều như vậy, trừ bọn ngươi ra nhất định còn có nhiều người khác trong tiên đạo. Không có khả năng chỉ chọn trúng các ngươi.
Âu Dương Nạp Hải cũng mở miệng góp thêm.
Hoàn cảnh đám người Nam Cung Thích đã gặp hoàn toàn không nói được sáng tỏ.
- Nam Cung sư đệ, trong lúc uống rượu các ngươi đã nói qua những gì. Lặp lại lần nữa cho chúng ta nghe một chút.
Khí Thánh Vương đột nhiên mở miệng nhắc, vẻ mặt đầy suy tư.
Khí Thánh Vương nói không nhiều lắm, nhưng mỗi lần mở miệng, tất nhiên là bắn tên có đích.
Đối với Khí Thánh Vương, mọi người vẫn có chút kính trọng. Thân làm như đứng đầu đám đệ tử Nội Môn ở đây, Khí Thánh Vương trong số đệ tử Nội Môn có được địa vị cực cao. Cho nên đối với yêu cầu vừa mới rồi của huynh ấy thì mọi người lúc đầu cũng không hề có phản ứng lại.
Lâm Hi hơi nghĩ ngợi, rồi cũng phản ứng lại. Hắn đã hiểu ý tứ của Khí Thánh Vương.
Mặc dù là rượu nói, nhưng mỗi người đều còn nhớ tự mình nói những gì. Chỉ chốc lát sau, lại kể lần nữa nội dung nói chuyện kia, xem chừng cũng đạt xấp xỉ khoảng bảy tám phần.
Đại bộ phận nội dung, đều là những chuyện nói đâu đâu không hề có ý nghĩa, đích thị là chỉ nói một chút về tu luyện, đánh quái, về chuyện đi làm nhiệm vụ của tông phái. Nghe vậy mà mọi người đều cau mày.
Đột nhiên...
- Chờ một chút, vừa rồi ngươi nói cái gì?
Khí Thánh Vương đột nhiên lên tiếng.
-... Đệ có nói, sau khi chúng ta ăn uống xong xuôi sẽ ra khỏi thành đi Ly Long Sơn ở gần đây để thăm dò tìm kiếm. Nghe một số tiều phu đốn củi có nói ở nơi đó đã xuất hiện dị tượng, Khí Thánh Sư huynh làm sao vậy?
Tên đệ tử cấp Phù Lục kia hơi ngẩng đầu, nhìn Khí Thánh Vương mà kinh ngạc hỏi.
- Chính là cái này!
Trong óc Lâm Hi xẹt qua một tia chớp lóe lên sáng lòa, chính lúc hắn đảo mắt đón nhận cái nhìn của Âu Dương Nạp Hải thì cùng đều mỉm cười, đều đã hiểu rõ ràng suy nghĩ của đối phương cũng giống hệt như chính mình.
Những lời mà đám người Nam Cung Thích đã nói đều không có gì đặc biệt. Đều là một chút chuyện linh tinh do rượu nói, nghe tới nghe lui đều là như nhau. Cẩn thận nghe nữa thì vấn đề cũng chỉ có thể xuất hiện ở trong câu nói này.