- Dựa theo tình hình của Tiên La Phái, ngoại trừ Thần Tiêu Tông chúng ta ra, họ còn có thể mời đệ tử ưu tú của các tông phái khác đến dự hội, bao gồm Bắc Đẩu Cung, Đế Cực Tông, Tử Vi Tông..., ngay cả đệ tử ba phái Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A cũng sẽ được mời đến dự. Thậm chí ngay cả đệ tử mười phái hải ngoại cũng thuộc vào diện được mời.
Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông chậm rãi nói ra, lão giải thích cho Lâm Hi:
- Loại xem lễ, từ ngày khai sáng tới nay, vốn chính là cơ hội cho các tông phái biểu hiện thực lực với nhau. Đồng thời cũng là cơ hội so đấu nội tình và thực lực của tông phái giữa các tông phái với nhau. Mỗi một lần xem lễ, các phái đều sẽ phái đến đệ tử ưu tú để tranh giành đấu đá lẫn nhau. Có đôi lúc, thậm chí sẽ phát sinh tình huống vai chính bị tân khách xem lễ làm mất danh tiếng, thậm chí còn có thể phát sinh tình huống ngay trong nghi thức tấn chức bị người khác khiêu chiến.
- Cái gì!!
Lâm Hi thất kinh:
- Còn có người có thể đánh bại đệ tử chân truyền đang được tấn chức?!
- Căn cơ của đệ tử chân truyền vừa mới tấn chức còn chưa được vững chắc như vậy. Chỉ là đệ tử Luyện Khí bình thường còn chưa có khả năng chống lại nổi. Nhưng cái đó cũng không phải tuyệt đối. Ít nhất, ở đằng trước ngươi thì Thần Tử đã từng lấy tu vi cảnh giới Luyện Khí để đánh bại vai chính Đệ tử chân truyền trong lúc xem lễ. Trong lịch sử của Thái Nguyên Cung cũng đã từng xuất hiện đệ tử tài hoa hơn người như vậy.
Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông nói thản nhiên, ánh mắt của lão không có dấu vết nhìn lướt qua Lâm Hi, miệng tóm tắt sơ lược tình huống cơ bản cho Lâm Hi hiểu. Trái lại lão hy vọng, Lâm Hi cũng có thể mang đến cho lão một niềm vui bất ngờ nho nhỏ, giúp cho thể diện của Thần Tiêu Tông được rực rỡ rạng ngời. Nhưng mà loại chuyện này là chỉ may mắn có được, còn cố tình đi tìm kiếm thường hay mất công không.
Liệt kê suốt lịch sử dài dòng của từng môn phái trong Tiên Đạo Đại Thế Giới, số người có được thực lực như vậy cũng sẽ không quá nhiều.
- Cảnh giới Luyện Khí mà đánh bại được đệ tử chân truyền?!
Trong lòng Lâm Hi rung động, nổi lên một cơn phong ba mãnh liệt mênh mông:
- Làm thế nào mà có thể được?
- Thần Tử, lại vẫn là Thần Tử. Gia hỏa này năm đó rốt cuộc đã mạnh đến tình trạng gì...
Trong lòng Lâm Hi hết đợt này đến đợt khác, trong đầu lướt qua rất nhiều ý nghĩ.
Đến thời gian gần đây, Lâm Hi đều vẫn còn chưa từng gặp qua Thần Tử, nhưng mà truyền thuyết về hắn lại đã lưu truyền rất nhiều trong Tiên Đạo Đại Thế Giới.
Long Băng Nhan là phi tử của hắn, đệ ngũ Thần Phi là phi tử của hắn. Ở trong các đệ tử chân truyền, hắn có được danh vọng và lực thu hút không thể địch nổi. Ám Long là bộ hạ của hắn..., mà hiện tại, Lâm Hi lại từ chính miệng của Phó chưởng môn lại được nghe một sự tích khác về hắn.
Lấy tu vi mới chỉ là cảnh giới Luyện Khí để đánh bại Đệ tử chân truyền cảnh giới Tiên Đạo!
Loại chuyện này có vẻ gần như là chuyện thần thoại. Chênh lệch giữa cảnh giới Luyện Khí và cảnh giới Tiên Đạo so sánh với chênh lệch giữa trời và đất thì có vẻ còn lớn hơn.
Đệ tử cảnh giới Luyện Khí mà muốn đánh bại đệ tử chân truyền, cơ hồ chính là không có khả năng!
Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông lại không để ý đến sự rung động trong lòng Lâm Hi, chỉ là cứ thản nhiên nói tiếp:
- Lâm Hi, ngươi đến Tiên La Phái chính là đại biểu cho Thần Tiêu Tông chúng ta. Thần Tiêu Tông chúng ta sẽ không phái đệ tử chân truyền, hoặc là Thập Đại Thánh Vương đi xem lễ. Bởi vì bản thân bọn họ đều đã cường đại, nếu phái đi tới đó liền không hề có ý nghĩa, mà cũng không thể biểu hiện được thực lực của Thần Tiêu Tông chúng ta.
Tâm thần Lâm Hi chấn động. Hắn khẽ hít vào một hơi để phục hồi tinh thần lại, trong tai chỉ nghe được những lời Phó chưởng môn nói tiếp:
- ... Chuyện của ngươi ở Phong Bạo Chi Môn đã làm ầm ĩ đến mức được thiên hạ đều biết. Cũng có đủ tư cách tham gia lần xem lễ này. Nhưng mà điều ngươi cần phải chú ý chính là, khi đến nơi đó, nhất định có rất nhiều người của các tông phái khác khiêu khích ngươi, bao gồm cả Thái Nguyên và Đâu Suất muốn giết ngươi một cách nhanh nhất, cũng bao gồm các tông phái khác, thậm chí chính người của bản thân Tiên La Phái. Mọi người chúng ta đều hy vọng ngươi vượt lên tất cả. Ngươi nổi trội, cũng liền là Thần Tiêu Tông chúng ta nổi trội. Ngươi nở mày nở mặt, cũng liền là Thần Tiêu Tông chúng ta nở mày nở mặt.
Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông nói xong lời cuối cùng, thần sắc bắt đầu trở nên nghiêm túc:
- Cho nên, đối với hành động lần này của ngươi, ta chỉ có một yêu cầu. Đó chính là nhất định phải thắng lợi. Tất cả các trận chiến đấu, bất kể người khiêu chiến là ai, chỉ cần phát sinh khiêu chiến thì ngươi đều chỉ có thể thắng, không thể bại. Hiểu chưa!
Nói xong lời cuối cùng, Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông nghiêm mặt, trong ánh mắt lộ ra một vẻ đầy nghiêm nghị.
- Đệ tử đã hiểu rõ ràng!
Lâm Hi nhìn ánh mắt nghiêm nghị của Phó chưởng môn, chỉ cảm thấy trong lòng có một luồng nhiệt huyết đang thiêu đốt, hắn đột nhiên cất cao giọng đáp.
- Rất tốt.
Vẻ mặt Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông đã hòa hoãn đi không ít, lão nói thấm thía tình ý sâu xa:
- Bên trong Tiên La Phái nhất định cũng giống như chúng ta, có không ít âm thanh khác nhau. Lúc các ngươi ở tại Tiên La Phái thì cũng là mục tiêu mà bọn hắn quan sát. Biểu hiện của các ngươi cũng trực tiếp ảnh hưởng đến suy tính của bọn họ đối với thực lực tông phái chúng ta, cùng với ý nguyện kết minh mạnh hay yếu. Không ai muốn kết minh với người yếu, bên trong Tiên Đạo Đại Thế Giới, đạo lý này cũng đồng dạng được áp dụng. Đó cũng là nguyên nhân mà ta yêu cầu ngươi, chỉ có thể thắng, không thể bại.
- Phó chưởng môn yên tâm đi. Chuyện này đệ tử nhất định sẽ xử lý thích đáng.
Lâm Hi trả lời.
- Ừ, chỉ cần ngươi hoàn thành tốt đẹp trọn vẹn chuyện này thì về sau trong tông phái tự nhiên không có trưởng lão nào có dị nghị đối với ngươi. Câu chuyện Bắc Bộ Băng Nguyên coi như ngươi cũng nỗ lực đủ trả giá, cũng coi như kết thúc viên mãn. Sau này liền không quan hệ gì với ngươi.
Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông nói.
Lâm Hi gật đầu, không hề nói thêm gì nữa.
- Sau khi ngươi trở về thì lo chuẩn bị việc sắp tới. Điều chỉnh trạng thái, sau vài ngày nữa sẽ xuất phát. Về phần bên phía Thái Nguyên, Đâu Suất, ngươi cũng không cần lo lắng. Tất cả ta tự có thu xếp.
Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông dặn dò thêm.
Những lời này tương đương là căn dặn thêm trong lần gặp gỡ này.
Lâm Hi hiểu ý, khom người thi lễ:
- Đệ tử đa tạ Phó chưởng môn.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Áo lam bào phất một cái, lập tức mặt đất dưới chân Lâm Hi như không gian bị lún sụt, cảnh vật bốn phía lướt qua rất nhanh, sau đó trước mắt chợt tối sầm. Đến sau Lâm Hi phục hồi tinh thần lại, rõ ràng phát hiện chính mình đã qua trở lại Chấp Pháp Phong.
Hô!
Bão lốc từ trên đỉnh núi xẹt qua làm phát ra âm thanh vù vù.