Lại có một đạo khí lưu xoắn tít thành hình bàn tay khổng lồ, phun đến như sao băng lướt ngang bầu trời mà bay vụt tới. Vào lúc hai người giao đấu trong hư không, hai bàn tay chợt lóe sáng mãnh liệt rồi hóa thành một đạo cấm chế thật lớn, dòng tiên khí va đập hỗn loạn bộc phát ra ngoài bị hai người cùng vội vàng ngăn trở, sau đó toàn bộ hóa thành những luồng khí lưu bình thản mà biến mất vô tung.
Sau lần này đây, Không Thánh Vương không lại ra tay thêm nữa.
Xoạt! Xoạt! Xoạt! Xoạt! Xoạt! Xoạt!
Ở tít tên trên trời cao, có những điểm đen lóe ra một hồi, trong phút chốc nó vượt qua tầng tầng không trung mà xuất hiện ở phía trên chiến trường.
Không Thánh Vương tóc dài tung bay, hai môi mấp máy, ở trong đôi mắt phụt ra những cơn lửa giận ngút trời.
- Hải Thánh Vương, ngươi dám đối địch với ta?!
Không Thánh Vương đứng ở trong hư không, đôi mắt phẫn nộ nhìn về phương đông.
Ở phía mà ánh mắt của hắn nhìn tới, có một bóng dáng màu xanh nước biển, hào quang rạng rỡ đang không nhanh không chậm đi từ xa xa tới.
Thần sắc của hắn có hơi mất tự nhiên, tuy nhiên cũng vẻn vẹn chỉ như thế, còn ngoài ra không có bất cứ điều khác thường nào.
- Không sư huynh, những lời thế này làm sao có thể nói ra được? Chính ta cũng không có ý định đối địch với huynh.
Hải Thánh Vương thản nhiên nói. Truyện được copy tại Truyện FULL
So với việc Không Thánh Vương đầy phẫn nộ và kích động, thần sắc của Hải Thánh Vương với nụ cười như có như không, thật là vô cùng lắt léo.
Giữa các Thập Thánh Vương, Không Thánh Vương xếp hạng ở phía trên Hải Thánh Vương, tuy nhiên cũng chỉ vẻn vẹn có như thế. Chênh lệch giữa hai người còn chưa tới mức một trời một vực, một chiêu là có thể đạt đến tình trạng quyết định sinh tử.
Rắc rắc rắc!
Hải Thánh Vương tung chưởng xuất ra một chiêu, một bộ bàn tay to lớn dày đặc bạch cốt lập tức xuất hiện ở trong tay của hắn.
Từ trong bộ xương cốt này tản ra dao động năng lượng mãnh liệt, hơn nữa lại có thêm một cỗ khí tức đại dương nồng đậm. Cái loại khí tức hải thú mênh mông từ xa xưa này, hiển nhiên không phải chỉ do một con sinh vật hình dáng bàn tay có thể có được.
Rất hiển nhiên, bản thể của bộ hài cốt này tuyệt đối không nhỏ.
Chưởng của hai người trong tích tắc giao đấu như chớp lửa đá chạy cát bay. Những người ở bên ngoài có thể nhìn thấy rõ ràng con hải thú hóa thân kia, là có thể đếm được trên đầu ngón tay. Đại bộ phận mọi người chỉ vẻn vẹn nghe được một tiếng rít gào to lớn mà thôi.
Ý định của Hải Thánh Vương tựa hồ như cũng không muốn quá nhiều người chú ý tới bộ pháp khí trong hình dạng hài cốt này.
- Hừ! Không có ý tứ làm kẻ đối đầu với ta? Ngươi không chỉ vũ nhục ta mà còn là vũ nhục cả trí thông minh của bản thân ngươi sao?
- Khí Thánh Vương, ngươi đang ở đâu? Có phải là ngươi cũng cùng đối địch với ta đúng không?
Không Thánh Vương nhìn về phía một phương hướng khác.
Từ trong đám người bên ngoài, một người thanh niên đầu đội mũ vàng thần sắc bình thản, hắn chậm rãi đạp chân mà đến. Ở chung quanh người hắn, Nguyên Khí Thiên Địa lẫn bầu không khí đều thể hiện ra tư thế thần phục nguyện làm tôi tớ, phảng phất như một vị Quân Vương đang đi giữa đám đông chen chúc.
- Tham kiến Khí Thánh Sư huynh!
- Tham kiến Khí Thánh Sư huynh!
- Tham kiến Khí Thánh Sư huynh!
- Tham kiến Khí Thánh Sư huynh!
- Tham kiến Khí Thánh Sư huynh!
... Đám đông các đệ tử Thần Tiêu Tông ở phụ cận quanh đó vội vàng cúi đầu hành lễ, để biểu thị sự tôn trọng hắn.
Thập Đại Thánh Vương ở trong Nội Môn, hay là tại Ngoại Môn cũng đều có tiếng tăm như sấm bên tai. Bình thường không có mấy người có thể nhìn thấy. Trong các đệ tử Thần Tiêu Tông, Thập Thánh Vương đứng đầu các đệ tử Nội Môn cũng có danh tiếng cực kỳ vang dội.
- Ta không hề có ý tham gia vào cuộc chiến đấu của các ngươi, chỉ là ta không muốn thấy khi các ngươi chiến đấu sẽ lan đến các sư đệ bổn môn mà thôi.
Khí Thánh Vương thản nhiên nói, ánh mắt của hắn nhìn thật cao xa, trạng thái rất bình thản, khi nói chuyện tựa hồ vĩnh viễn không hề nóng nẩy vội vàng.
Chỉ hắn là có thể tham gia vào trong cuộc chiến đấu giữa Hải Thánh Vương và Không Thánh Vương, có thể ngăn cản kình khí bùng nổ của hai người bộc phát lan đi ra ngoài, ảnh hưởng đến các đệ tử Thần Tiêu Tông khác.
Trong các Thập đại Thánh Vương, cũng chỉ có một mình Khí Thánh Vương là có thể làm được điểm này.
Ở trong Thần Tiêu Tông, với cấp bậc Đệ tử chân truyền trở xuống. Nếu nói rằng các thủ đoạn thao tác đối với nguyên khí, không khí mà Khí Thánh Vương Bạch Hầu nhận làm đệ nhị, vậy thì liền không có người nào dám vỗ ngực nhận mình là đệ nhất!
Không Thánh Vương đứng yên trong không trung, vẫn không nhúc nhích.
Ánh mắt của hắn nhìn lướt qua Hải Thánh Vương, lại nhìn lướt qua Khí Thánh Vương, nhưng không có dám hành động mù quáng.
Quan hệ thân sơ với nhau trong số các Thập Đại Thánh Vương đều là công khai. Ai cũng biết, Hải Thánh Vương và Khí Thánh Vương có quan hệ giao tình vô cùng tốt.
Mặc dù Khí Thánh Vương xưa nay không tuyên bố sai, nhưng mà với quan hệ công khai giữa hai người ở nơi này thì Không Thánh Vương cũng không có nắm chắc. Vào lúc chính mình xuất thủ thì Khí Thánh Vương sẽ không trợ giúp cho Hải Thánh Vương.
Mặc dù khi tranh đoạt Thần Tiêu Thánh Vương bảng thì hắn và Khí Thánh Vương, Hải Thánh Vương cũng từng có giao đấu với nhau. Đơn đả độc đấu thì hắn cũng không hề sợ ai, nhưng mà lấy một chọi hai, đó chính là một sự việc hoàn toàn khác.
Cái loại kết quả chiến đấu như thế này, căn bản có muốn thì cũng không cần phải nghĩ thêm gì nữa. Căn bản là hắn không hề còn cửa thắng nữa. Hơn nữa, các cuộc chiến đấu cấp Thánh Vương luôn luôn là còn rất lâu mới đi đến kết thúc. Có khi cuộc chiến giữa Chấp Pháp Điện và Hộ Pháp Điện đã phân ra thắng bại từ mấy canh giờ trước, nhưng bọn họ đều còn không phân ra thắng bại.
Trong cấp bậc Thập Thánh Vương, đây là điều rất bình thường!
Điều đáng kể, việc chiến đấu mà không phân ra được thắng bại thì không hề có ý nghĩa. Đây là điều mà Thập Thánh Vương đều công nhận.
Trên cả chiến trường đột nhiên liền yên tĩnh trở lại.
Không Thánh Vương không ra tay, Hải Thánh Vương liền cũng không ra tay, Khí Thánh Vương thì không hề động chân động tay. Có tam đại Thánh Vương ở chỗ này, toàn bộ hào quang của Ngũ Thánh Hộ Pháp đều bị trấn áp đè xuống. Làm sao chúng còn dám lại ra tay trước mặt Thập Thánh Vương, để tránh tự rước lấy nhục.
Bầu không khí hoàn toàn giằng co, yên tĩnh không tiếng động.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Đột nhiên, mặt đất chấn động, một bóng người phóng lên cao. Vù vù vù một hồi mà bay vút ngược lên không trung, rồi như một con đại bàng đậu xuống tại bên người Hải Thánh Vương.
- Đồ chết tiệt!
Không Thánh Vương ánh mắt phát lạnh, hắn hung hăng nhìn về phía Lâm Hi ở bên cạnh Hải Thánh Vương.
Cơ hồ là cùng trong lúc đó, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Lâm Hi.
Trong toàn bộ câu chuyện, Lâm Hi không nghi ngờ là sự kiện chủ yếu, cũng là duy nhất đồng thời tác động đến tất cả mọi người.