- Không sai? Đệ tử Chấp Pháp chúng ta từ trước đến giờ đoàn kết, tại sao lại tự mình làm khó dễ người của mình?
- Chúng ta đã sớm muốn tới thăm hỏi. Nhưng mà, Bạch Nguyên nói, huynh còn đang bế quan. Cho nên, thật vất vả đợi cho huynh rời khỏi Chấp Pháp Phong, chúng ta cũng chờ không được đến sáng ngày mai, cho nên liền nhất loạt tới vào buổi tối.
Mọi người phụ họa theo.
- Sư huynh Bạch Nguyên...
Trong óc Lâm Hi hiện lên hình ảnh một người thanh niên mặt mũi trắng trẻo, trong lòng như có điều suy nghĩ: Thì ra là hắn...
Chấp Pháp trưởng lão một mực ám chỉ, khi Lâm Hi muốn cải tổ Chấp Pháp Điện thì sẽ gặp khó khăn không nhỏ. Lão cũng nói có thể phải mặt đối mặt với chuyện các đệ tử Chấp Pháp khác làm khó dễ. Nhưng mà nếu như mà Làm khó dễ là cái dạng như thế này thì Lâm Hi trái lại cảm thấy cực kỳ mừng rỡ khi xong việc.
- Hôm nay chúng ta chỉ là nhóm thứ nhất, lúc này đến ra mắt Lâm sư huynh. Xác nhận sư huynh ngươi đã luyện thành Vạn Kiếm Đại Pháp. Sau một hồi nữa, còn có thể có các nhóm thứ hai, nhóm sư huynh đệ thứ ba tới thăm hỏi...
Viên Triêu Niên giảng giải mấy câu.
- A?
Lâm Hi lông mày giật giật, trong lòng như có điều suy nghĩ.
Nhìn dáng vẻ của Chấp Pháp trưởng lão sau khi dùng Luyện công độn thì không giống như là định lấy chuyện này để mà vui đùa trêu chọc hắn. Lâm Hi hiểu rõ, phương diện này chỉ sợ có duyên cớ ở bên trong nào đó mà chính mình không biết.
Nếu không như thế, tuyệt đối không phải là tình trạng hi hi ha ha như lúc hiện tại này.
- Nếu đã đến đây thì mọi người liền đi vào ngồi một lúc đi. Sau này chúng ta đều là sư huynh đệ, việc chấn hưng Chấp Pháp Điện còn phải dựa vào tất cả chúng ta. Mọi người cứ đứng ở ngoài điện thì cũng có vẻ quá xa lạ.
Lâm Hi thu kiếm khí, nén xuống tâm tư, mời tất cả mọi người ai nấy đều đi vào trong đại điện. Hắn bày ra một chút trái cây, sau khi khách và chủ phân chia ngồi xuống thì bắt đầu hàn huyên.
Kế tiếp, Lâm Hi nói bóng nói gió để dò hỏi một lượt. Ngay từ đầu mà làm như vậy là hoàn toàn không thích hợp. Nhưng mà trong lòng Lâm Hi thật sự là quá mức hiếu kỳ. Hắn quả thật không cho rằng, chính mình trời sinh có khí phách bá vương gì đó, để có thể khiến cho những đệ tử Chấp Pháp Điện này nhìn thấy liền bái lạy, lập tức liền tiếp nhận địa vị của hắn.
Chấp Pháp trưởng lão trước đó lúc đề cập đến chuyện này thì nói rằng quá khó khăn. Nhưng mà đích thực khởi đầu thế này thì lại là thuận buồm xuôi gió xuôi nước, một chút khó khăn cũng không thấy bóng dáng.
Nếu có đổi thành những người khác, thì cũng khó lòng tránh khỏi có đồng dạng nghi hoặc tựa như Lâm Hi.
... Mọi người cũng không biết giữa Lâm Hi và Chấp Pháp trưởng lão trong lúc nói chuyện với nhau đã nói những gì, cũng không biết lúc trước Lâm Hi còn cho rằng bọn họ đến đây là để làm khó dễ. Cho nên lúc này được hỏi đến thì cũng là biết gì nói nấy.
Lâm Hi hỏi một câu, bọn họ ngay cả củ cải đang dính đầy bùn đất mà cũng mặc kệ cứ đào lên hết.
Kết quả cuối cùng, khiến cho Lâm Hi đã ngoài ý muốn, lại vẫn còn kinh ngạc.
Vốn là, những đệ tử này của Chấp Pháp Điện mặc dù mới chỉ là lần đầu tiên tiếp xúc với Lâm Hi, nhưng mà đích thực chú ý đến Lâm Hi thì kỳ thật lại đã từ rất lâu rồi.
Chăm chú ngược dòng về thời gian trước, bắt đầu từ lúc Lâm Hi lần đầu tiên bước lên Chấp Pháp Phong, đón nhận Nhiệm vụ của trưởng lão thì rất nhiều đệ tử Chấp Pháp cũng đã chú ý tới hắn.
Dù sao, đã nhiều năm như vậy, đã thật lâu rồi mà không thấy có ai muốn gia nhập Chấp Pháp Điện.
Lâm Hi lúc ở Thần Tiêu Tinh Túc Bảng tại Ngoại Môn đã sinh ra rất có danh tiếng, chiếm được vị trí đứng đầu. Hiện tại lại tiến vào Nội Môn, đột nhiên lựa chọn gia nhập Chấp Pháp Điện, khiến cho người chú ý thì cũng là bình thường. Chỉ có điều là, chính bản thân hắn không biết mà thôi.
Thời cơ đích thực khiến cho Lâm Hi ở trong mắt các đệ tử Chấp Pháp Điện liên can là lúc bắt đầu có tin đồn nên rất được chú ý, được rất nhiều đệ tử ngạo mạn, luôn tự cho là tài trí hơn người phải thừa nhận có lẽ là chuyện Phong Bạo Chi Môn phát sinh ở Bắc Bộ Băng Nguyên. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Cho dù là Chấp Pháp trưởng lão cũng đánh giá thấp chuyện này thì Lâm Hi ở trong Thần Tiêu Môn đã giành được lòng người và uy tín rất lớn!
Chuyện này, làm Lâm Hi đã giành được sự ủng hộ của tất cả đệ tử Thần Tiêu Tông này, trong đó liền bao gồm đệ tử Chấp Pháp Điện.
Mặc dù là dùng ánh mắt hà khắc thì trải qua chuyện này, ở trên người Lâm Hi cũng không bới ra một thói xấu nhỏ nào.
Thực lực, can đảm và quyết đoán, quyết tâm, ý chí ủng hộ môn phái..., Lâm Hi làm được những điều mà rất nhiều người muốn làm, nhưng lại không thể làm được!
Đặc biệt, rất nhiều đệ tử Chấp Pháp cũng biết, Lâm Hi sở dĩ phải bắc tiến, kỳ thật vẫn còn là vì để thực hiện nhiệm vụ Chấp Pháp mà Chấp Pháp trưởng lão thông báo.
Điều này trong vô hình đã làm rất nhiều đệ tử Chấp Pháp cảm thấy cùng ràng buộc vào với hắn. Ở trong nội tâm liền coi như hắn thay mặt chính mình để đi vào đó, nên đã đồng ý hắn là đệ tử của Chấp Pháp Điện.
Mặt khác, Lâm Hi đã giành được sự chấp nhận của Chấp Pháp trưởng lão, cũng là điểm quan trọng nhất.
Cuối cùng, còn có một lá bài rất quan trọng qua câu: Kẻ địch của kẻ địch chính là bằng hữu!
Giữa Lâm Hi và Chấp Pháp Điện có rất điểm lớn giống nhau, trong đó một vấn đề chủ yếu nhất chính là Hộ Pháp Điện và Lý Trọng Đạo!
Ân oán giữa Lâm Hi và Hộ Pháp Điện thì mọi người đều biết.
Hai lần xung đột với Hộ Pháp Điện, khiến cho danh tiếng của Hộ Pháp Điện ở trong Thần Tiêu Tông bị lâm vào cảnh xuống dốc không phanh.
Do đó đối với Lâm Hi, đệ tử Chấp Pháp Điện trời sinh còn có sự hòa thuận và đồng cảm.
Nhiều nguyên nhân hòa chung một chỗ như vậy cũng tạo thành một màn mà Lâm Hi hiện tại đang thấy. Chấp Pháp trưởng lão trong dự liệu có nhắc đến những chuyện Làm khó dễ, Chất vấn, thậm chí trong dự tính của Lâm Hi, chuyện sẽ phải mất thời gian khá dài để giành được sự đồng ý chấp thuận của đệ tử Chấp Pháp Điện...,.v..v... Rốt cuộc chuyện này, hết thảy đều không hề phát sinh!
Đương nhiên, nếu như đổi là những người khác, chỉ sợ sẽ là phải đối diện với một cục diện khác.
- Nếu như sư phụ mà biết chuyện này chính là được giải quyết như vậy, phỏng đoán hẳn sẽ tức chết đi được!
Lâm Hi ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về hướng Chấp Pháp Phong trên trời cao, khóe miệng hiện lên vẻ tươi cười.
- Ai!
Ở tít trên trời cao, Chấp Pháp trưởng lão ngồi trong điện, xuyên thấu qua hư không, Nhìn thấy một màn này mà không khỏi thở phào một hơi:
- Một đám không chịu tranh giành gì cả, thật sự là rất không có khí phách!
Lời tuy là nói như vậy, nhưng mà trên mặt Chấp Pháp trưởng lão cũng là vẻ mặt vui tươi.
Loại vui sướng phát ra từ nội tâm thế này, tựa như được uống mấy chén mật ong vậy.
Lâm Hi thu được sự đồng ý của đệ tử Chấp Pháp Điện nhanh như vậy, đương nhiêu là nằm ngoài dự liệu của lão. Nhưng điều này đối với Chấp Pháp Điện mà nói, cũng là một chuyện tốt.