Thần Tọa

chương 1467: xuất phát (2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Loại năng lực này "Thị Huyết lãnh tụ" cũng có. Nhưng mà hắn cũng không có áp dụng phương thức này, nguyên nhân rất đơn giản, năng lực "Nạp tu di tại giới tử" phải trả giá và gánh nặng thật lớn, cho nên tiêu hao cũng thật lớn.

Cân nhắc một chút "Hải thần mộ địa" chỉ mới diễn ra, tùy thời khả năng phải đối mặt với các loại nguy hiểm, "Thị Huyết lãnh tụ" áp dụng phương thức bảo thủ nhất.

"Tiểu động thiên pháp khí" có thể cách ly bản thân mình, đem năng lượng tiêu hao giảm bớt tới thấp nhất, tiết kiệm chân khí, dùng ứng phó khả năng xảy ra tình huống khi tiến vào "Hải thần mộ địa". Cũng không phải mỗi người đều có thể như Lâm Hi, có được rất nhiều chân khí tiêu xài liên tục không ngừng.

- Ngươi có ý kiến gì không?

Thị Huyết lãnh tụ nói:

- Tuy địa vị của Hải ngoại thập phái không bằng đại tông phái lục địa, nhưng mà chung quanh đám chưởng giáo và cung chủ kia không thiếu cao thủ. Nếu như đi quá gần sẽ bị chúng phát hiện. Ta lần trước đã bị đảo chủ Tam Tiên Đảo phát hiện, hôm nay lần này còn bị nàng phát hiện thì chỉ sợ xấu hổ không tìm nơi nào mà trốn đây.

Cường giả đều chú trọng mặt mũi, thể diện không còn thì không đẹp mặt chút nào. Nếu như hai lần bị một nữ nhân bắt được, dù là Thị Huyết lãnh tụ cũng mất mặt. Đến lúc đó hắn sẽ ngượng ngừng không dám tương kiến.

Lâm Hi trầm mặc không nói, không nói gì. Chỉ chốc lát sau Thị Huyết lãnh tụ cũng cảm giác được khí tức của Lâm Hi khí đã đi tới trước.

Môi hắn động động cũng không có nhiều lời.

Lâm Hi khác với hắn, hắn và đảo chủ Tam Tiên Đảo chạm mặt qua, không nên tương kiến, nhưng Lâm Hi không có kiêng kỵ như vậy.

Lâm Hi tiến gần đám người đang đi vào kia.

Ông!

Trong tích tắc đám người kia đi vào bên trong, đột nhiên hào quang lóe lên, tên trưởng lão Tiên Mẫu Cung đã đi vào trong, ánh mắt có chút ngốc trệ, Lâm Hi cũng thuận thế theo vào.

Sau khi đạt tới Tiên Đạo cửu trọng "Tiên đế" thì Lâm Hi dùng "Khôi Lỗi Đại Tiên Thuật" đã đạt tới đỉnh, đối phó một tên trưởng lão Hải ngoại thập phái chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, hắn cũng thuận lợi đi vào trong triều tịch cuồng bạo.

- Quả nhiên lợi hại.

Thị Huyết lãnh tụ ở bên ngoài nhìn thấy thì khen thầm.

Lâm Hi có "Khôi Lỗi Đại Tiên Thuật" hắn đã biết sớm, nhưng mà không nghĩ tới lại đạt tới mức này. Lúc này người chung quanh không có ai phát giác.

Xoạt!

Nhưng mà trong nháy mắt Lâm Hi đã khống chế được trưởng lão Tiên Mẫu Cung và rời khỏi hải chi sâm lâm, xuất hiện ở vị trí của Thị Huyết lãnh tụ.

Thị Huyết lãnh tụ hiểu ý, co rút "Tiểu động thiên pháp khí" lại, cũng chui vào trong cơ thể tên trưởng lão này.

Trong mắt những người khác, trưởng lão Tiên Mẫu Cung chỉ đi tuần tra ngoại vi một vòng, cũng không có người nào nhìn ra khác thường.

- Khôi Lỗi Đại Tiên Thuật quả nhiên lợi hại, Lâm Hi, ngươi đúng là khiến người ta hâm mộ, ta lúc đầu nếu có môn đạo pháp này, đã sớm xác minh bí mật của Hải thần mộ địa rồi.

Thị Huyết lãnh tụ cười nói.

Chỉ nhìn Lâm Hi ra tay, bản năng chiến đấu, trực giác và phương diện nắm chuẩn thời cơ đã so được với cự phách, bá chủ của Tiên Đạo Đại Thế Giới rồi.

- Ngẫu nhiên đoạt được a.

Đối với tán thưởng của Thị Huyết lãnh tụ Lâm Hi chỉ cười cười, rất nhanh khống chế tên trưởng lão Tiên Mẫu Cung xoay người lại, xuyên qua rừng cây trùng trùng điệp điệp, bước vào sâu trong Hải chi mộ địa.

Chung quanh Hải chi mộ địa chính là một đám quái vật biển và các cường giả.

Những động vật biển này da ngâm đen, cứng rắn như sắt, phát ra hào quang, cũng giống như kim loại, trên người của chúng tỏa ra khí thế bàng bạc. Khí tức bạo ngược, hung lệ che khuất bầu trời, coi trời bằng vung, cơ hồ có thể so sánh với cường giả Nguyên thần và Tiên đế.

- Là động vật biển trấn phái của Hải ngoại thập phái.

Lâm Hi "Nhìn" từng đạo bóng tối trên đỉnh đầu, trong nội tâm hiện ra ý niệm này.

"Hải chi phần mộ" có vách tường vặn vẹo thời không vặn vẹo đáng sợ, có thể vặn vẹo, hỗn loạn tinh thần, thần trí của người ta, động vật biển bình thường căn bản không thể thừa nhận nổi.

Động vật biển có thể xuất hiện ở đây, toàn bộ đều là động vật biển Hải ngoại thập phái kinh doanh mấy ngàn năm mới bắt được. Nguyên thần, Yêu Đế mới có thể không bị những phong bạo này ảnh hưởng.

Giờ khắc này trên lưng của những con động vật biển này đang chở theo những bóng người. Khí tức mỗi người bàng bạc, chấn động hàng tỉ hư không, hai mắt khép hờ hiện ra hào quang sáng ngời.

Đối diện mấy chưởng giáo, cung chủ, Lâm Hi cùng Thị Huyết lãnh tụ cũng có cảm giác nín thở.

Tuy lực ảnh hưởng của Hải ngoại thập phái không bằng Thái Nguyên, Đâu Suất, Thần Tiêu là thập đại tông phái, nhưng mà tu vi của những cung chủ, chưởng giáo này vẫn vô cùng cường đại, đều là cao thủ siêu cấp của Tiên Đạo.

- Đảo chủ Tam Tiên Đảo đã tiến vào mộ địa, chúng ta cũng nhanh vào đi. Thời gian triều tịch có hạn, chúng ta phải trước khi triều tịch chấm dứt đi vào bên trong.

Lúc này một đám người đang niệm pháp chú ở ngay cửa ra vào.

Trong lúc nhất thời Lâm Hi nhíu mày lại. "Động vật biển" còn dễ nói nhưng mà pháp chú đi vào thì khó khăn.

Lâm Hi bên này đang suy tư, bên kia có một đạo thân ảnh chú ý tới bên này, ánh mắt khẽ động, lập tức bước tới.

- Nguyên Chương trưởng lão... Ngươi tới đây làm cái gì? Cung chủ không phải bảo ngươi thủ ở ngoại vi sao? Vì sao ngươi chạy tới đây?

Một giọng nói vang lên bên tai.

Lâm Hi bỗng nhiên cả kinh, hắn ngẩng đầu lên nhìn qua người trước mặt. Nữ nhân này tuổi chừng ba mươi, ăn mặc đạo bào Tiên Mẫu Phái, tóc mây trâm cài, khuôn mặt như vẽ, nhưng ánh mắt cực kỳ lăng lệ ác liệt.

Lâm Hi dò xét nàng thì mỹ phụ này dùng ánh mắt cổ quái nhìn qua Lâm Hi, sâu trong mắt hiện ra ánh sáng như kiếm.

"Tiên Mẫu Phái" có quy củ nghiêm khắc, Lâm Hi khống chế lão giả này chỉ là trưởng lão bên ngoài, không thể tiến vào đây. Đặc biệt là Lâm Hi vừa mới nhìn vào đám người vừa đi vào thì sinh lòng nghi ngờ.

- Phượng Tước Thánh cô, ngươi lo ngại.

"Nguyên Chương" trưởng lão cười nhạt một tiếng, trấn định tự nhiên:

- Ta đến nơi đây chỉ là nhìn một chút, thuận tiện hỏi một chút, ngươi có từng thấy qua loại vật này chưa?

Nói xong tiến lên vài bước, bắt lấy tay của nữ nhân kia.

- Ngươi!

Phượng Tước Thánh cô kinh hãi, chân mày lá liễu dựng lên, muốn tức giận nhưng mà một đạo tinh thần kỳ dị ầm ầm bộc phát, từ cổ tay truyền vào người của nàng, lúc này nàng ánh mắt rủ xuống.

- Ta,... Không có chuyện gì. Ta biết rõ không cần thiết phải báo cáo cung chủ.

Nàng kia nói ra.

- Vậy thì thuộc hạ xin cáo lui trước.

"Nguyên Chương" trưởng lão nói xong thi lễ, xoay người lại lui ra ngoài.

Phượng Tước thánh cô ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, ước chừng một lát trong mắt mới khôi phục thần thái, nhưng mà vẫn mê hoặc như trước.

- Cái này..., vừa rồi xảy ra chuyện gì?

Phượng Tước thánh mẫu nhìn qua chung quanh, ngây ngốc một chút, ẩn ẩn có chút không đúng, nhưng mà cẩn thận suy nghĩ thì không thấy gì.

- Tính toán, nên chuẩn bị đi vào.

Xoay người lại và rời đi.

Truyện Chữ Hay