Lời Trùng Trùng nói khiến mạch suy nghĩ của Tuyên Vu Cẩn quay trở về một ngàn năm trước. Những tưởng đã quên rồi, nhưng tất cả lại vẫn hiện ra rõ ràng trong đầu ――
Lúc ấy trông hắn không già như bây giờ, thậm chí còn trẻ hơn cả Tín Đô Ly Nan, sau khi bị thương nặng, không thể nào kiểm soát được bản thân nữa nên đã biến thành gương mặt trung niên của ngày hôm nay.
Hắn hận, bởi vì tất cả đều là do Tín Đô Ly Nan gây nên.
Một ngàn năm trước, sư phụ truyền vị cho hắn rồi thăng tiên, sau đó không rõ tung tích, hắn hăng hái muốn làm cho Thiên đạo đứng đầu lục đạo, muốn đặt quy tắc cho mười châu ba đảo, cho dù là con kiến cũng phải tuân theo quy tắc ấy. Trong lòng hắn, thống nhất thế gian, vạn vật có thứ tự trước sau mới là cảnh tượng đáng có của thế gian, mà Thiên đạo, mà hắn, tất nhiên sẽ là thủ lĩnh dẫn đầu tất cả.
Hắn trời sinh đã hoàn hảo, tu luyện cực khổ, cả thế gian này ai mà không biết hắn là nhân tài trong thế hệ trẻ đương thời. Trong mắt hắn, chuyện hắn giành lấy danh hiệu đệ nhất thế gian chỉ còn là vấn đề thời gian, đến lúc ấy giang sơn và mỹ nhân đều đủ cả. Tuy hắn không hề quan tâm đến những thứ phàm tục này, nhưng hắn kiêu ngạo, muốn đứng trên đỉnh cao nhìn xuống, không cho phép bất cứ cái gì đạp phía trên đầu hắn.
Nhưng nếu trời cao đã sinh dưỡng một kỳ tài như hắn thì cớ sao lại cho ra thêm một Tín Đô Ly Nan nữa?!
Năm ấy, hắn tràn trề cảm giác ưu việt của Thiên đạo mà đi vào Quỷ Đạo, muốn cứu vớt chục ngàn linh hồn quằn quại dưới địa ngục, muốn chỉ điểm siêu độ vô số hồn ma lầm đường lỡ bước gia nhập Quỷ Đạo tu luyện.
Song hắn phát hiện hắn sai rồi.
Tuy Quỷ Đạo ở dưới Cửu U sâu thẳm, nhưng cuộc sống rất thịnh vượng, quy tắc pháp luật nghiêm minh, chỉnh tề, phòng ngự lớn mạnh, còn hơn cả mười châu ba đảo do Nhân đạo cai quản. Người trong Quỷ Đạo ai ai cũng cố gắng tu luyện, võ lực mạnh mẽ, các lính Quỷ bình thường cũng có pháp lực tinh thâm hơn cả những người có địa vị ở năm đạo khác.
Lúc ấy hắn rất ngạc nhiên, bèn bảy phần ngờ vực, ba phần bất ngờ xin được diện kiến Minh Vương đương thời, cũng chính là Tín Đô Ly Nan vừa được sư phụ truyền vị. Vừa mới gặp mặt, hắn càng không ngăn được cảm giác tự ti hơn, mong muốn tỉ thí so bì càng mãnh liệt hơn.
Gương mặt của Tín Đô Ly Nan tuấn tú đến vậy, cử chỉ cao quý ngạo mạn, tựa như vị quân chủ thế gian chân chính vậy, càng giống vị thần cai quản vạn vật trên đời này hơn hắn. Đồng thời, trong trận tỉ thí có chút khinh thường, lại có chút thăm dò của hắn, hắn còn thua nữa.
Lần đầu tiên hắn thua! Thua đến thảm hại.
Trước đây, hắn tưởng tu vi của Thiên đạo là cao nhất trên đời, người trong Thiên đạo cũng cao quý hơn năm đạo khác, bản thân hắn càng là cao thủ bậc nhất, không ngờ chưa tới mười chiêu đã thua dưới tay của Tín Đô Ly Nan.
Sự chấn động và sụp đổ này mang đến cho hắn cú đả kích không thể nào nói được bằng lời, may mà trước nay hắn giỏi che giấu cảm xúc, lúc ấy đã rất “thành khẩn” bày tỏ sự khâm phục cũng như ý người tài gặp nhau với Tín Đô Ly Nan.
Trong mắt hắn thì kết bạn với kẻ địch chính là cách hay nhất để đánh bại kẻ địch, chỉ là trước nay hắn không có kẻ địch, bây giờ có rồi, và còn là kẻ địch mạnh nữa.
Tiếp xúc mấy ngày, trao đổi mấy bận, hắn phát hiện Tín Đô Ly Nan tuy pháp lực thâm thúy, hơn nữa vẫn còn trong quá trình đột phá để mạnh hơn nữa, nhưng tính cách ngay thẳng chính trực, còn mải đắm chìm vào việc tu luyện pháp thuật, không màng đến chuyện bên ngoài, cũng không quen với việc ngoại giao, vì vậy tuy hắn uy nghiêm, cũng hơi có khả năng phục chúng, nhưng trong Quỷ Đạo vẫn có kẻ ngầm phản bội, Vương vị hắn không được vững.
Quan trọng là hắn đã phát hiện ra điểm yếu của Tín Đô Ly Nan, và hắn dư sức đánh bại điểm yếu của kẻ địch mạnh này.
Tín Đô Ly Nan nặng tình nghĩa! Dù vẻ ngoài hắn lạnh lùng như tảng băng, nhưng một khi đã bước vào được nội tâm của hắn, giành được thiện cảm của hắn thì hắn sẽ gỡ bỏ hết mọi phòng bị với người đó, trở nên rất dễ hạ gục.
Dùng sức chào thua, có thể dùng trí, cơ thể chiến không được, cũng có thể tâm lý chiến.
Hắn chưa từng cảm thấy điều này hèn hạ đến nhường nào, hắn chỉ muốn dời hết mọi tảng đá cản đường ra thôi. Tất cả cũng chỉ là kế sách của hắn, hắn không thể nuôi ong tay áo, càng không thể cho phép bất kỳ ai ngăn cản nghiệp lớn thống trị mười châu ba đảo, đem lại thái bình cho thế gian.
Mà vốn dĩ hắn có thể không cần phải ra tay nặng như vậy với Tín Đô Ly Nan, nhưng ai bảo trên thế gian ngoại trừ hai anh hùng bọn hắn, còn xuất hiện một giai nhân nghiêng nước nghiêng thành, phong nhã tài hoa nữa chứ!
Từ lúc gặp La Sát Nữ, hắn đã muốn có được nàng. Hắn không biết đây có phải là yêu chung tình thật với mỹ nhân ấy hay không, nhưng hắn biết nàng là nữ nhân hoàn mỹ nhất, tốt đẹp nhất trên đời này, hắn yêu nét tài hoa tuyệt thế của nàng, tán thưởng Ma công cực cao của nàng, một nữ nhân thế này nên thuộc về hắn, cũng giống như người đời nên thần phục hắn, tất cả mọi người đều nên ngưỡng mộ sự tồn tại của Thiên đạo vậy.
Song cũng như dẫu cho hắn có cố gắng tu luyện pháp lực thế nào đi chăng nữa thì cũng không thắng nổi Tín Đô Ly Nan vậy, hắn phẫn nộ khi phát hiện ra rằng mình hoàn toàn không thể nào chiếm được trái tim của La Sát Nữ.
Hắn nhiều lần thành tâm thành ý cho người dùng trân bảo của Thiên đạo cầu thân, mà từ khi hai lão già đời trước của hai đạo Ma, Quỷ định thân cho Tín Đô Ly Nan và La Sát Nữ thì mỹ nhân này bắt đầu một lòng một dạ với vị hôn phu của mình, dẫu cho Tín Đô Ly Nan mải đắm chìm vào việc tu luyện, lạnh nhạt với La Sát Nữ, chỉ có nghĩa hôn ước với nàng chứ không có tình mến yêu, nàng cũng vẫn một lòng yêu Minh Vương nhỏ bé, bỏ mặc vị Thiên đế cao quý.
Tất cả mọi chuyện khiến lòng hắn như dòng nước sôi nung nấu mọi bất mãn, cũng khiến hắn đau đớn khôn cùng, dẫn đến việc phẫn nộ không thôi.
Vì sao? Vì sao Tín Đô Ly Nan phải chiếm hết mọi cái tốt trên đời này, chuyện gì cũng dẫm đạp trên đầu hắn?! Nếu đây là ý trời thì hắn phải đánh đổ nó, bởi vì không ai có thể thích hợp thống trị thế giới này, đặt ra mọi quy tắc hơn hắn.
Do đó, hắn quyết định trừ khử Minh Vương Tín Đô Ly Nan.
Chuyện này quá dễ, bởi vì Tín Đô Ly Nan mạnh, người xung quanh khó tránh khỏi kiêng dè, thậm chí là sợ hãi, mà Quỷ Đạo ngày càng lớn mạnh, ngày càng ngạo mạn hơn, hắn chỉ cần cho người làm chút chuyện ác, sau đó gán tội lên Quỷ Đạo, sau đó mang danh công chính tiến hành châm ngòi chia rẽ, khiến cho bốn đạo khác sinh lòng oán hận và bất mãn với Tín Đô Ly Nan cùng Quỷ Đạo, thậm chí tất cả mọi người đều cảm thấy Quỷ Đạo và Minh Vương là một sự uy hiếp, sẽ uy hiếp đến hòa bình của mười châu ba đảo, sẽ khiến dân chúng lầm than, sẽ chiếm mất lợi ích và quyền lợi của các đạo khác, tạo nên tình trạng ai ai cũng muốn diệt trừ hắn.
Hắn đã làm như vậy, và hành vi của Tín Đô Ly Nan cũng vô tình phối hợp cho hắn.
Tín Đô Ly Nan là người cực kiêu ngạo, vẻ ngoài lạnh lùng nhưng nội tâm khoan dung, song hắn chưa từng ỷ thế hiếp đáp người khác nên cũng không cho phép người khác cố tình mạo phạm mình, nhất là những chuyện liên quan đến sự tự tôn của hắn, sự tự tôn của nam nhân.
Thế là trận đánh lén hôn lễ ấy đã xảy ra.
Hắn đã liên hợp với bốn đạo khác từ trước để đặt cái bẫy này rồi, thậm chí ngay cả thủ hạ của Tín Đô Ly Nan và La Sát Nữ cũng bị hắn xúi giục thành công. Hắn mượn thân phận là bạn thân để đến gần hai người này mà không hề bị ai nghi ngờ và chú ý.
Với lão Yêu Vương và chủ Nhân đạo Dương Bá Lý, hắn hứa hẹn sẽ chia đều địa bàn của Quỷ Đạo; với Tiên đạo và Thiên đạo, hắn lấy nghĩa lớn ra nói cho họ hiểu rằng vì bá tánh, Tuyên Vu Cẩn hắn cũng có thể quay lưng với bạn bè, đã nói đến như vậy thì họ còn có gì không thể làm được nữa chứ. (BB: Lão trong lão Yêu Vương là cách gọi nhân vật đứng đầu một tập thể đã cao tuổi, hoàn toàn không phải mắng chửi hay mang ý thô tục gì cả nha)
Nhưng hắn đánh giá thấp thực lực và sự phẫn nộ của Tín Đô Ly Nan quá rồi, chỉ một mình hắn mà đã đánh cho bốn đạo khác chỉ còn cách chống đỡ, trong tình hình chiến đấu rung chuyển khắp chốn, cây ngọc ngã đổ, mảnh đất Lạc Lối mất tích, đại nạn ập xuống mười châu ba đảo.