..............
Sáng hôm sau....
Lực Lượng tăng lên Ngàn. Để đạt Viên Mãn cần Ngàn Lực Chiến. Còn khá xa.
Rồi hai người đi đến Vân Long Các....
- Ờ... ta muốn bán Đan Dược.
- Mấy Phẩm....
Nữ Tử xinh đẹp đang tính toán sổ sách ko nhìn hắn nói.
- Thập Phẩm....
!!!!!!!
Nghe tới đây dừng bút nhìn hắn kinh ngạc.
- Ko giỡn đấy chứ....
- Tất nhiên....
Kịch.....
Từ trong áo móc ra viên Vàng Ống. Phượng Cơ bên trong áo nhìn rất kĩ lưỡng. Chỉ thấy hắn thò vào rồi lấy ra. Quá nhanh. Ko thấy đc. Tức tối nhìn ra ngoài đúng là Viên Hoàng Hồng Đan.
Cả Phượng Cơ cùng Cô Gái đớ người. Đan Sư Thập Phẩm có thể xưng Thần Cấp.
Một tiểu tử chưa tới .
- Cái này.... ta... ko quyết định đc. Chờ tí... ngài chờ tí....
Lúc này cách nói chuyện đã khác. Vội vã chạy vào trong.
- Tiểu tử... mi... lấy đâu ra thế... rõ ràng ta ko thấy gì trong này...
- Đừng hỏi....
Phượng Cơ rất tò mò. Riêng Sói Tinh cười mĩm ko nói.
- Công Tử... nơi đây lộng lẫy quá...
- Ừ...
- Tất nhiên rồi.... Vân Long Các là tổ chức Thương Gia hùng mạnh hơn Vạn Năm rồi. Cả Đại Thần Triều còn ko dám động tới.
- Đại Thần Triều...
Nghe Phượng Cơ nói tới. Hàn Lâm hơi tò mò.
- Đại Thần Triều ngọa hổ tàng long. Các Giáo Chủ mỗi năm đều phải gặp Hoàng Đế. Vị Hoàng Đế này võ công cái thế. Cảnh Giới chưa ai rõ. Nghe nói năm trước khi ta còn sống đã là Thiên Hà Cảnh Đỉnh Phong. Nửa bước Vũ Trụ Cảnh.
!!!!!!!
- Lợi hại vậy sao...
- Uhm.... ngay cả Thần Độc Cổ Bá Nhiên ko dám giỡn mặt.
- Tiền bối cũng hiểu biết nhiều....
- Tất nhiên... ko phải do bị hãm hại. Ta cũng chả thê thãm thế này.
- Hãm hại...????
- Lúc đó do tin lời trai đẹp. Đi cùng hắn tới Thiên Nhai Cốc. Trong sương mù. Hắn tung Chưỡng đánh ngã ta xuống hố nước nhão. May nhờ Tu Công Ly Hồn Thoát Xác mới giữ đc tàn hồn.
- Ra vậy... hắn tên gì...
- Cổ Bá Nhiên...
!!!!!!
- Thần Độc...
- Tên khốn... ta mà gặp lại sẽ cho hắn chết khó coi.....
.............
- Hắn.... hại tiền bối à....
- Hừm... tên trơ trẽn bám váy nữ nhân. Sau khi hết tác dụng thì hãm hại.
- Tán tận lương tâm vậy sao...
- Thôi đừng nói tới hắn...
Lúc này một nữ nhân trung niên đi ra cùng cô gái. Ăn mặc hở hang mị hoặc. Tiểu Lam nhăng nhúm bực bội.
- Đan Sư đây sao... trẻ thế...
- Xin hỏi quý danh....
Hàn Lâm ra vẻ biết điều.
- Ta là Trịnh Lan. Còn đây muội ta. Trịnh Oanh.
- Hân hạnh....
- Ko biết.... à.... cậu muốn đổi thế nào....
- À.... Công Pháp.... và tin tức...
!!!!
- Nói xem....
- Cổ Bá Nhiên....
!!!!
- A hi hi... một vài viên đan mà để Vân Long Các đối đầu Thần Độc....
- Ta biết... vậy nếu cung cấp Đan độc quyền cho quý Các thì sao....
- Hử.....
- Ta biết cũng ít thôi.... loại Đan...
!!!!!!
- Cái gì....
Trịnh Lan kinh hãi. Tất cả mọi người cũng thế. loại... đan sư nào có chứ.... đùa a...
- Hít... hà.... chuyện này nguy hiểm. Ta cần hỏi ý Cao Tầng. Đan Sư ko phiền chứ.
- Đc... nhưng cho ta xem buổi đấu giá đc ko...
- Tất nhiên.... Muội dẫn họ lên ghế Thượng Khách....
- Rõ....
Còn Canh giờ diễn ra. Hàn Lâm cùng Tiểu Lam đeo mặt nạ vào ngồi chờ. Hàng người kéo vào dần đông....
................
TAM THÁI TỬ GIÁ ĐÁO....
KẾ ĐÔ CÔNG CHÚA GIÁ ĐÁO...
TRỊNH ĐẠI GIA TỘC GIÁ ĐÁO...
PHƯƠNG ĐẠI GIA TỘC GIÁ ĐÁO.
Rất nhiều thế lực đến đây. Trong đó có vị Tam Hoàng Tử cùng Công Chúa tới dự. Hàn Lâm ngồi ở góc nhìn. Ai nấy đều vào vị trí.
- À... hưm.... lão phu là Quản Giáo. Xin tuyên bố. Cuộc đấu giá bắt đầu....
Bộp... bộp... bộp....
Tiếng vỗ tay vang trời.
- Món thứ nhất. Ngưng Khí Đan. Dùng đột phá Kết Đan Kỳ. Giá khởi điểm Vạn....
- Ta trả Vạn .
- Ta trả Vạn .
- Vạn....
Tiếng đấu giá im lặng. Giá vạn quá chát....
Ngưng Khí Đan thuộc về một Lão Giả Gia Chủ.
Lần lượt giá trị từ thấp đến cao diễn ra.
- Tiểu tử... Hoàng Hồn Đan dùng làm gì thế...
- Đúng đấy Công Tử... Tiểu Lam cũng ko hiểu...
- Hồi Sinh người sắp chết... hoặc bệnh hiểm nghèo...
!!!!!!
- Cái gì....
!!!!!!
Tiếng la của Phượng Cơ làm góc đài nhìn về. Rồi họ lại nhìn chỗ khác.
- Ta... ta xin lỗi.... nó hơi quý giá...
- Hắc... bình tĩnh... ta còn chuẩn bị Xác cho Tiền Bối. Nhưng chưa có cách...
- Ý... ý... mi là... thân xác thật của ta....
- Chính xác... nhưng ta cần vài thứ nữa. Ráng đợi....
Nói rồi Phượng Cơ im bặt. Trong áo Ả suy nghĩ. Tên này sao tốt thế.... tốt đến lạ lùng...
- Món tiếp theo.... Truy Phong Đao. Giá khởi điểm Ức Vạn....
A Hoàn hai tay bưng đao cuồng cuộn Phong Bạo. Áo quần mọi người xung quanh thổi phành phạch.
!!!!!!!!
- Hở..... Cái này mới đây....
Hàn Lâm dùng Thông Linh nhãn xem xét. Là Phong Trúc Luyện với Thiên Cang Thiết. Cùng với vài Nguyên Liệu Phong Hệ.
- Hà.. hà... lại học đc một món...
- Công tử lẩm bẩm gì thế...
- À... ko gì....
- Ta trả Ức....
!!!!!!
Cả kháng phòng kinh ngạc. Người lên tiếng là Tam Hoàng Tử. Tất cả tắt đài.
Ức lần .
.
.
- Chúc mùng Tam Hoàng Tử. Truy Phong Đao là của ngài...
Vớ đc món hờ lớn. Lão cười tít mắt....
...............
- Món cuối cùng. Cũng là quý nhất... Hoàng Hồn Đan.
!!!!
Tất cả chăm chú nghe. Một viên đan tỏa hào quang.
- Tác dụng hãy để chủ nhân của nó giải thích.... Xin mời Đan Sư...
Lão Quản Lý đưa tay chỉ về Hàn Lâm. Hắn cũng hơi bối rối. Hàng trăm ánh mắt đổ về.
- Ờ... hum.... Hồi Sinh kẻ chết ko quá ngày. Ngoài ra giải hết bệnh tật. Nội Thương.
!!!!!!!
Ta trả Ức...
Ta trả Ức...
Ức....
Ức....
Ức....
!!!!!!!
- Công tử ko thách giá đấy chứ...
- Ta mua cả Viên. Ức....
- Ồ Vị Đại Gia đây.... chịu chi lắm...
Lần .
.
.
- Xin chúc mừng. Viên này thuộc về Công Tử.
- Muội.... nghe giọng nói này quen ko...
- Nghe rất quen tai.
Tam Hoàng Tử cùng Công Chúa nghe rất quen. Nhưng lại che mặt.
Viên Huyền Thiên Linh Thạch. Trị giá Ức đc lấy ra.
!!!!!
- Quả ko ngoa....
- Giàu thật...
Nhiều người xầm xì về vị công tử này.
Có kẻ nổi sát khí muốn giết hắn. Hàn Lâm ko quan tâm. Viên chỉ mở chào mà đã Ức. Giá trị của hắn đã đc đẩy lên.
Hắn đứng dậy bước ra ngoài.
Nhiều người đi theo. Đám người Hàn Lập vừa ra khỏi đó. Rất nhiều Thế Lực tới chào hỏi gạ quan hệ.
Hàn Lâm ra vẻ tao nhã tiếp. Phương Gia chưa biết chuyện. Cũng ko biết hắn là ai. Lại gạ chuyện. Hắn làm ngơ bõ đi.
- Đan Sư.... xin dừng bước...
- Ồ Trịnh Cô Nương...
- Ngài chưa lấy phần mà....
- À... ta quên....
- Đây là Tu Công Pháp vừa chép xong. Khi nào có chúng ta sẽ thông báo trong ngọc giản này.
- Đc rồi...
- Đan Sư.... đừng khách sáo... sau này còn hợp tác...
- Nhất định... nhất định...
Trịnh Lan đi vào. Ánh mắt ngưỡng mộ mọi người đổ về hắn. Đc Vân Long Các coi trọng đc mấy ai.
Riêng bọn người Phương Gia tức tối. Bị hắn phớt lờ.
- Gia chủ.... cần ta cho hắn bài học ko....
- Hừm.... ko cần. Cướp Viên Đan kia về cho ta......
- Rõ....
Mực tiêu là vị Công Tử che mặt vừa rồi.
.............. Hết Chương ........