.............
Hai người hỏi thăm khắp nơi. Ai nấy đều lẫn tránh. Nghe tới Quỷ Diện là họ chạy nạn. Ko có đc thông tin gì.
Đành mò theo các chiến trường mà có Quỷ Đệ Tử có mặt. Đến nơi chỉ toàn Xương Khô hôi thối.
!!!!!
Ực....
- Vãi thật... ta đổi ý rồi... ko theo bọn này nữa. Biến chất tàn độc quá....
" Chủ nhân đừng vào Quỷ Diện... nguy hiểm lắm.... "
- Ai dô.... một tiểu nam tử... sao lại ở đây...
!!!!!
Giật mình nhìn lên cây. Một Nũ Tử trung niên Tuyệt Sắc đang ngồi trên cây chống càm nhìn hắn. Hở hang vô cùng.
- A... ta ko biết gì hết... đừng giết ta...
- A... hi hi.... sao ta lại giết Mỹ Nam chứ...
Vút....
- Á....
Ả bay tới trước mặt. Liền cụp đầu nằm xuống ôm đầu run rẫy.
- Ai dô... sao lại như vậy... ngẩng lên xem nào....
Tay nâng mặt hắn rồi nhìn chằm chằm....
Hắn nhắm mắt nhăn nhúm sợ hãi. Uy áp quá lớn. Người này cấp bậc ko nhỏ. Nếu ra tay thì xác định chết chắc.
- Đúng lúc ta đang cần Ái Nô... mi là của Bổn Cung...
- Hả.... Tha cho ta đi....
- Hử... theo hoặc chết... chọn đi...
- Ta... ta.... ta theo.... hức hức...
- Thế mới ngoan... Bổn Cung ko bạt đãi mi đâu...
Kịch.... Vù....
Liền xách hắn bay về Quỷ Diện Giáo.
Đến nơi là một động quật đi xuống lòng đất. Ngoài tưởng tượng. Đỏ rực một màu. Chia ra Khu. Khu của hắn toàn là nữ.
Lũi thủi đi theo sau Ả. Mọi ánh mắt đổ dồn về hắn.
- Nhìn kìa... một Ái Nô mới nữa....
- Ài... thêm một Mỹ Nam đoản mệnh...
- Ai mà phục vụ nổi ả đó chứ...
- Ừ... đen cho hắn rồi...
Lời xầm xì to nhỏ khắp nơi.
Vào sâu là một Cung Phòng to lớn. Hắn nhìn ngơ ngác.
- A hem... tới rồi...
- Vậy... ta ngủ ở đâu....
- Dưới đất...
- Hở....
- Mi sẽ ở chung với Bổn Cung. Ngày ngày tắm rửa thay xiêm y. Hầu hạ ta. Làm tốt sẽ có thưởng....
- Hở....
- Hở cái gì.... còn đứng đó mau thay đồ rồi nấu nước nóng cho Bổn Cung tắm.
- Con mụ thối dam sai vặt Bổn Đại Gia... sau này ta quật khởi trị mi thế nào... chờ đó...
Hắn lẩm bẩm rồi đi nấu nước.
Chuẩn bị xong. Ả cởi đồ trước mặt hắn rồi ngồi vào Hồ Nước.
Hắn chịu ko nổi đi ra ngoài. Thân thể tuyệt mỹ làm cho hắn nóng lên...
- Mi đi đâu đó... mau qua bóp vai thư giản cho ta....
- Hở....
- Muốn chết à... ko mau qua...
Từ phía sau hắn nhẹ nhàng bóp. Ả đê mê thư thái.
Gần canh giờ mới đc về Giường Đá ngủ.
" Chủ nhân thật... có phúc... "
" Phúc cái móc.... đen vãi nồi. Bị mụ sai vặt làm người hầu. Nhục chết... "
" Kệ đi... thăm dò từ từ... chủ nhân đừng bi quan... dưới mà trên vạn người... "
" Ừm... ả này ta nghĩ ko vừa dám xưng bổn cung chắc cấp cao "
" Thì thế... Chủ nhân chịu thiệt một chút có sao... "
" Đành cắn hành vậy... "
.............
Sáng hôm sau.....
- Ta đi có việc.... ở nhà quét dọn sạch. Ko là chết với ta....
Mắt hắn giật giật. Ngậm đắng nuốt cay.
Vận dụng Phong Khí một loáng tất cả sạch sẽ.
Ngồi đó chẳng biết làm gì. Hắn vận Khu Minh Thần Công.
Thân thể bay lơ lửng tỏa uy áp.
Phong bê tất cả giác quan.
Lần lượt Nguyên Tố đổi màu.
Đỏ xanh dương vàng nâu....
Đủ Cầu Vòng. Thể hiện bản thể hắn là Vạn Khí. Tiểu Lang thấy rõ ràng chỉ có hắn ko biết gì rơi vào Vô Thức.
- Nhìn kìa.... tên đó đang vận công gì thế...
- Lực lượng tăng ghê quá....
- Hắn... ko phải bình thường đâu...
- Các ngươi làm gì bu trước Cung ta thế....
- U Lan Cung Chủ...!!!!!
- Bẩm cung chủ... Tiểu Nữ thấy tên đó đang vận công. Uy áp rất kinh khủng....
- Hử....
U Lan lại nhìn.... quả thật rất uy lực. Thân thể tay chân khô cứng. Bắp thịt cuồng cuồn.
- Hừ.... tên này giấu ta cũng nhiều nhỉ...
- Cung Chủ.... nếu thấy ko ổn thì đừng lưu lại... đại họa ko phải chơi....
- Chuyện của ta tự biết tính... ko cần mi sen vào...
- Rõ.....
Ả nữ nhân này mặt biến sắc khi nghe U Lan nạt. Đủ thấy U Lan quyền lực cỡ nào.
Nàng chờ hắn tu xong mới vào.
Từ Luyện Khí Nhất Trọng liên tục tăng đến Ngũ Trọng.
Liền tăng Trọng một hơi. Do Bổ Nguyên Đan đc đẩy nhanh hấp thụ trong canh giờ đã hấp thu hết.
Bọp... bọp... bọp... giỏi lắm.
!!!
- Cung chủ về rồi à...
- Mi một lúc tăng Trọng. Ta chưa từng thấy đấy....
- Trọng...???
- Tên ngố này.... Luyện Võ mà ko biết gì...
Liền hướng dẫn các cảnh giới cho hắn lúc này mới hiểu.
- Nhà cửa dọn dẹp chưa...
- Xong rồi...
- Hừm... ko tệ... mau nấu nước nào.... ta muốn tắm....
Hắn lại nấu nước.
Trong kho củi....
" Chủ nhân thử vận hỏa lực xem nào. "
" Hỏa lực...?? Là sao... "
" Thử đi... vận thử... "
Xoẹt... Oành...
!!!!!
Hắn vận ra lôi điện chấn nổ cả thanh củi.
- Hơ..... gì thế...
" Lôi Hệ... tiếp chủ nhân... "
Liên tiếp tiếng động phát ra từ phòng củi. U Lan cũng ko biết hắn làm trò gì....
Một lúc sau mới thuần thục các thuộc tính vận theo ý muốn.
- Hơ hơ... bá đạo rồi. Ta muốn cái gì có cái đó ho ho....
" Chủ nhân Uy Vũ... "
................
- Nước tới rồi đê....
Làm rất nhanh gọn. Hắn tạo ra Tôi Thể Dịch đổ vào hồ.
Nước tỏa linh khí hương thơm bát ngát.
U Lan... cảm thấy rất kì là. Hồ nước này có vấn đề...
- Mi... bỏ gì vào thế....
- Hơ hơ... Bí mật....
- Tính ám hại ta à....
- Có đâu... Là Dược Thảo... thử sẽ biết...
- Hừ... ta ko tin... mau xuống dưới thử trước....
- Hở....
- Cởi đồ ra...
- Ta ta....
Hự... tẹt... tẹt... Á....
Áo bào bị ả xé nát. Hắn run rẫy đi đi xuống hồ.
Cơ bắp cuồng cuộn săn chắc khiển U Lan cũng động dung.
Kịch.... chủm....
- Thấy ko... việc gì đâu....
- Hừm... khôn hồn đừng giở trò. Ko thì... rắc rắc....
Nói rồi đuổi hắn ra. Một mình tắm.
Vừa ra hắn hóa ra một bộ đạo bào khác.
" Tiểu Nữ Nhân.... tốt với mi mà đối xử ta thế... T_T mất trong trắng bổn đại gia "
Bên trong Cô Nàng bị hình ảnh của hắn làm cho đỏ mặt. Quá Tiêu Sái cái Mỹ Nam. Cho nên mới đuổi ra. Sợ ko kiềm lòng đc ^^.
Hắn lọt chọt đi tham quan.
Động này rất rộng. Ánh sáng tràn ngập. Từ lối vào là một sân lớn chia ra Nhánh tức Cung.
Hắn đi ra Sân Lớn tham quan.
Rất náo nhiệt. Nhưng người đây ko luật gì. Mạnh đc yếu thua. Chỉ là ko đc giết người. Cướp đánh nhau các kiểu đều đc. Kể cả hoang lạc trước mặt người khác. Đây là thế giới Tà Giáo.
- Ô... tiểu mỹ nam... kìa...
- Mau... tới đây phục vụ chúng ta nào...
Hắn vội né ra. Mấy ả này ko mảnh che thân đi khắp chốn ko biết ngại.
" Chủ nhân... khỗ rồi... "
" Đúng đúng... khổ rồi... "
Ra tới Sân Lớn. Các nam nhân khác ánh mắt đổ về hắn. Toàn Kết Đan với Nguyên Anh trở lên. Với thực lực hiện tại hắn như kiến hôi.
- Hư... hư... tiểu tử... thấy bổn gia ko chào...
Âu Dương Phong im lặng.
Binh.....
Ầm....
Khụ... Khụ....
Bị ăn một cước văng vào tường nôn máu.
- Ko biết sống chết... thấy Thái Tử Gia mà ko chào....
- Phi....
Liền nhỏ nước bọt. Cả đám người biến sắc. Tên lỳ lợm này...
- Kẻ nào dám đánh người của bổn cung....
!!!!!
- Cái gì... U Lan...
- Nguy rồi Thái Tử....
- Sợ cái gì.... Ả dám đụng ta sao...
- Là kẻ nào...
U Lan mặt biến sắc nổi giận...
- Là ta... thì làm sao.
Độc Lang thái tử lên tiếng.
BA... BA... BA...
Liên tiếp mấy chục bạt tay giáng tới. Máu mồm cùng răng rụng xuống tuôn ra....
- Mi... dám đánh ta....
- Hừm... cả mẹ mi ta cũng đánh chứ đừng nói mi...
- Mi... mi.... Đc lắm... chúng ta đi....
Lúc này nhìn về Âu Dương Phong thì thấy hắn chả có việc gì. Vừa lúc nãy xương gãy mấy khúc. Giờ phủi ảo bình thường.
U Lan thấy ko bình thường....
Kịch.... Á..... theo ta về.... Ái... đừng nhéo tai ta.... hừm... đi ko báo... ái... ái... ta sai rồi.... tha cho ta....
..........
Ai nấy nhìn theo. Chưa thấy U Lan hành xử nhẹ tay với người ko nghe lời như thế. Thường là..... xong rồi...
Người của Độc Cung sẽ ko để yên. U Cung sóng gió rồi.
Bang....
- Cái gì... con ả đó đánh con. Theo ta...
- Bình... tĩnh nào lão nương... để ta nghĩ cách....
- Ông Già... con ta bị đánh thế mà...
- Ta cũng xót vậy... nhưng bình tĩnh.... ta sẽ có cách bóp chết tên đó ko cần ra tay...
?????
- Hở.... là sao...
Hai mẹ con hắn vểnh tay.
- Hai người biết luật trong đây chứ...
- Tất nhiên....
- Người mới phải làm một nhiệm vũ bên ngoài. Lúc đó ta sẽ cử cao thủ.... xẹt.... xong chuyện...
- Ô... đúng là hảo kế... kêu ai đây...
- Ma Thi Lão Quỷ...
- Có cần kêu tới Chí Tôn ko....
- Hành xử phải chắc cú. Ko giỡn đc.
- Vậy con ả đó theo thì sao...
- Hì... bà nghĩ đơn giản thế. Chúng ta lúc đó kiếm chuyện làm ùm trời ko cho ả ra ngoài lúc đó thì hắn phơi thây rồi...
- Ông đúng là gian xảo...
- Hắc... ta vậy mới làm lão công của bà đc....
- Tốt... cứ như thế. Người đâu dẫn con ta đi trị liệu...
- Vâng... cha mẹ... ai.... đau...
Hai ánh mắt rực lửa thù hận đang đâm chiu nhìn về phương xa....
...............
Ngay hôm sau... người của nhiệm vụ đường ban nhiệm vụ Tìm Linh Ma Thảo ở Viêm Ma Cốc.
U Lan ko cách nào bảo vệ đc.
- Cung chủ cứ để ta đi.... nhanh mà....
- Ài.... cẩn thận... luật ko đc giúp đỡ ta hết cách...
Âu Dương Phong đi ra ngoài. Tại sân lớn hàng trăm ánh mắt thù hận đỗ về.
......
Tại U Lan Cung.... khi hắn vừa đi...
- Cung chủ....
- Ngươi mau bảo vệ hắn... đây là trò của Cha Con họ Độc. Dẫn theo cao thủ nữa.
- Rõ....
Hắc Y Nữ bịt mặt lui ra.
- Con mụ kia... mi sống chán rồi dám giở trò với ta....
U Lan tức tối đang suy ngẫm...
..........
Tốc độ như gió. Âu Dương Phong đạp khí bay đi. Ma Thi Lão đuổi theo. Lão gày gọc trơ xương. Như một bộ xương bay tới.
" Tên tiểu tử này.... khinh công ko tồi... "
Phụp... Phụp.... Phụp....
Lão thấy truy thế rất lâu. Liền Thuấn Di đuổi theo hắn.
Âu Dương Phong biết có người đuổi theo. Liên tục đổi vị trí hướng. Làm lão đoán già non đủ chỗ.
Nhưng cách biệt thực lực bị lão dần tới gần.
Phụp....
- Hừm... mi chạy cũng nhanh đấy....
- Hắc hắc... vẫn ko trốn đc....
- Hử... ta nghe nới Luyện Khí Ngũ Trọng... sao giờ Bát Trọng... sao lại thế....
...........
Trong khi hai người đối mặt. Sát Thủ của U Lan Cung đang mất phương hướng. Vì mất dấu.
Hắn lành ít dữ nhiều rồi......
................ hết chương ......