Thần Thoại Tái Sinh

chương 60: phần 12: dị giới. ăn hành. kiếm chủ. full

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

..............

- Có thằng muốn chạy kìa...

- Giết nó....

Phành... Phành....

Binh... Aaaaaa....

Dương Khiết ăn một cước nằm lúng dưới đất. Không còn khí tức. Bọn kia kiểm tra xong bỏ đi.

Bên trong tất cả dập nát. Xương lòi gãy.

Rắc... Rắc.....

- Ai.... bọn chó này..... đau vãi ra....

Dương Khiết hồi phục lại. Rất nhanh. Nó gắn liền với Lực Lượng. Càng mạnh càng nhanh.

- Đếch mịa... giờ ra ăn hành ngập mặt. Làm sao ta.

Dương Khiết ngồi lì trong đó khoảng nửa tháng.

Cánh giới ở thế giới cũ xem là Địa Tiên.

!!!!!!

Vừa giật mình nghỉ lại. Hai tên vừa rồi sức mạnh trên cả Chủ Thần thế giới cũ. Cái đếch mịa.

Phụp... phụp... phụp....

Rất nhiều người bị triệu hồi đến đây.

Dường như cường giả tất cả chiều ko gian bị hút vào đây. Liên tục ko ngừng.

Dương Khiết đọc lại thần thức tên. Lên đây là phải theo thế lực. Ko thì khó sống.

Hai tên đó là người của Quyền Vực.

" Ưm.... theo vực nào đây. Đao kiếm Cung. Đạo Vực!!!! Có đạo vực sao. Ha hả... ta theo. "

Đạo Vực gọi là Tu Pháp Giả. Tập trung tất cả Đạo Gia.

Phụp....

Phụp....

- Đứng lại...

- Ta... xin gia nhập...

- Tên.... mi là gì.

- Dương Khiết.

- Rồi. Về phòng. Sáng mai làm tạp dịch lau chùi môn phái.

!!!!!

Địu... đường đường là thần mà làm tạp dịch.

Dương Khiết soi soi. Toàn công pháp khủng bố. Công pháp hắn chả là cái mô tê gì.

Chia Cấp.

Địa Thần.

Thiên Thần.

Huyền Thần.

Hoàng Thần.

Ở đây muốn mua công pháp Hoàng Thần là ko thể. Vì chỉ thể ngộ ko thể cầu.

Hắn lên đây quá sớm. Ai đc đưa đến đây đều là Chủ Thần Cấp. Hắn giờ Tạp Dịch ko bằng. Cần một năm mới có thể đạt đến cấp Chủ Thần.

- Đếch mịa... gặp các anh ko chào...

Binh... Hự....

Một đám tạp dịch khác tẩm hắn một trận. Thành đầu heo. Dương Khiết im lặng nhịn.

Trong một năm ngặm đắng nuốt cay. Các công pháp gắng vào Tinh Cầu Gốc.

Vạn Hóa Thần Công.

Bác Minh Thần Công.

Nộ Kình Quyết.

Thần Hồn Hỏa.

Hấp Khí Công.

Tất cả đều trải ra cả cơ thể như một bản năng.

Hấp Khí ở cấp độ tinh bào nhỏ nhất. Lực lượng ngày càng tăng mạnh ko có giới hạn.

- Đếch mịa chờ thêm vài ngày nữa ta sẽ trả thù bọn chúng mày. Bọn khốn kiếp.

Tại đây ko có quy định cấm. Chỉ là ko giết nhau thôi.

Mỗi ngày có hơn vạn người lên đây. Người đông như kiến cỏ. Chết cũng vô số.

- Đếch mịa... vẫn ko chào bọn anh...

Binh.... Cong...

- Kim Cương Thể.!!!!

- Hừm.... Chống à...

Uỳnh... Uỳnh.... Ầm....

Dương Khiết bị ăn một chưởng nằm bẹp trong vách đá.

- Hắc hắc... chúng mày sắp đến báo ứng....

- Địu.... Đánh nó phế cho tao...

Vù... Kình... Kình... Kình....

Dương Khiết bị đạp lúng vào vách đá ngày càng sâu. Tan nát ngũ tạng.

- Đại ca. Đệ nghĩ hắn ko sống nổi đâu.

- Chúng ta đi.

Bọn chúng đi mất.

Khạc... Chụt....

Dương Khiết nôn ra ngụm máu.

- Tao mà ko giết bọn bây thề ko làm Người...

Kịch....

Đứng dậy hồi phục. Còn một khoảng nhỏ đến Chủ Thần.

Một tháng sau.

- Bọn Chó....

!!!!!!

Dương Khiết kêu đám tạp dịch.

Kèn... Kẹt...

Vù... Bang....

Một thằng bị đấm nát mặt.

- Giết... hắn...

Uỳnh... Uỳnh....

Cả khu tạp dịch hỗn chiến. Một mình Dương Khiết cân hết.

Xoẹt... Bùm...

Chíu chíu chíu...

Aaaaaa....

Các Hỏa Chĩ xuyên thủng từng tên. Giết sạch.

Phừng....

Thiêu rụi tất cả. Tên đại ca còn sót lại.

- Mi... muốn làm gì...

Từng bước bước tới.

Dương Khiết nắm tay xé đứt.

Á.....

Lại... một tay.

Á.....

Sau đó hai chân.

Á.....

THÚC CỨU CON....

DỪNG TAY....

!!!!!!

Phành....

Một Trưởng Lão thấy ngập tràn ánh lửa. Tất cả chỉ còn xương. Trước mặt là cháu lão bị xé nát tứ chi.

- Tên khốn này.!!!!!

Vù... Phụp....

Lúc lão vừa đánh thì Dương Khiết biến mất.

NGÀY... NÀO.... ĐÓ... TA... SẼ DẸP.... ĐẠO VỰC.... CHỜ ĐẤY...

!!!!!!!!

- Đúng khốn kiếp.

...........

Dương Khiết dịch chuyển đến một nơi nào đó. Phía trước có một đám người vây công một tên.

Dương Khiết lại gần xem.

- Đông Vô Mệnh. Hôm nay ngày chết của mi.

- hừm... nói nhiều tới đây.

Xoẹt... keng keng.. phành phành...

" Đúng là các tuyệt thế cường giả. Ta lên đây phong vân cũng khó. "

- Kẻ nào ám hại Đông Huynh...!!!

" giọng nói nghe quen quá... "

Một Hắc Tử xuất hiện. Một thanh kiếm đen ngòm.

" Kiếm Ma!!! "

Dương Khiết mừng húm. Gặp đc người quen.

Đông Vô Mệnh đang chật vật. Giờ đc kiếm ma trợ giúp đỡ phần nào. Nhưng số lượng chênh lệch.

- Để ta giúp...

Phành....

Một luồng hỏa diễm lao tới. Người sát bên.

!!!!

- Là ngươi...!!!

- Hắc hắc... lên đây lâu chưa...

- Cũng vừa lên.

- Ai thế Ma Huynh.

- Là người đánh bại ta trong vài ức năm...

!!!!!

Đông Vô Mệnh giật mình.

- Bọn chúng muốn chết thì cho chết.

Vù... Bang Bang...

Phành phành...

Người hợp lực đánh. Dần dần bên kia yếu thế giết đc vài tên chúng bỏ chạy.

- Ha hả... thoải mái thật...

- Dương Huynh sao yếu hơn trước thế...

- Hắc... ta đi trùng sinh vòng vòng. Nên lực lượng giảm.

!!!!!

Đông Vô Mệnh kinh hãi. Phế lực lượng như ăn cơm. Trong khi hắn tích góp biết bao năm mới đc như hiện tại.

- À hỏa diễm của huynh sao hơi lạ...

- Hắc Ma Hỏa Diễm. Đốt cả Thần Hồn và Thể Xác.

- Lợi hại vậy sao.

- Hắc... trên đây toàn bất tử cho thân. Thần Giả khắp nơi. Ko dùng thì sao diệt đc.

- Nói cũng đúng. Ta lúc xưa cầu bại. Giờ lên đây bại thê thảm. Suýt chết vài lần. Nhờ Đông Huynh đây.

- Ồ.... lợi hại vậy sao.

- Không dám.

Đông Vô Mệnh cảm giác Dương Khiết này rất đặc biệt.

- Vậy đây tính cấp độ như nào.

.............

- Chia cấp.

Khai Môn Thần.

Linh Môn Thần.

Huyền Mộng Thần.

Thoát Thai Thần.

Hóa Thần Cảnh.

- Chỉ biết vậy. Còn kẻ mạnh nhất chỗ này cũng chỉ Linh Môn Thần là các vực chủ.

- Ha hả... ít vậy sao... có ý nghĩa....

- Đừng vội mừng.

........

- Chưa ai đạt đến Huyền Mộng. Đừng nói chi xa. Giữa Cảnh Khai Linh cách biệt Lực Lượng như trời với đất. Ta đợi hàng ức năm chưa đc.

- Ha hả.... vậy nếu ta nói đã đạt Khai Môn Tam Trọng Huynh tin ko....

- Đùa... Ta Lục Trọng đứng ko biết bao năm.

Hự...

Phành...

!!!!!

Khí áp bành trướng. Đông Vô Lệ khựng lại. Cách hắn chỉ một khoảng. Nãy giờ là hắn chưa tung hết thực lực.

- Tin rồi chứ.... một năm nữa. Ta sẽ là Vực Chủ.

- Ko thể nào... tại sao... ko thể.... ta chờ bao lâu. Hắn...

- Quá bất... công đúng ko. Ta lúc đầu cũng vậy. Hắn bảo đệ chờ vài năm. Đệ ko tin. Nhưng khi gặp thì bại thảm hại.

Kiếm Ma nói trấn an.

- Ai... tài ko bằng người... đành vậy...

Đông Vô Lệ nhìn xuống đất ngậm hành.

Vút... Vút....

Hai tinh thể nhỏ từ hai người lấy ra.

Bất Tử Thể.

Kim Cương Thể.

Hấp Khí Công.

Roẹt...

Vụt....

Phụp... Phụp...

Hai người ko phản kháng. Khi tiến nhập vào. Phát ra Công Pháp toàn thân.

- Vận xem nào...

Dương Khiết nói.

Roẹt... Roẹt...

Keng... Keng...

!!!!

- Kim Cương Thể...

Chưa đâu. Ma Huynh lấy kiếm cắt tay xem.

Liền gật đầu.

Xoẹt...

!!!!!

Vết thương kéo lại thần tốc.

- Mi... đúng là Thần của Thần...

- Hắc hắc... Ma huynh quá khen rồi. Chúng ta đi thôi. Ở đây lâu ko tiện.

- Đi đâu...?

- Dò la. Sẵn ngao du. Lấy tinh tức. Gây sóng gió các kiểu...

- Ồ.. đc. Ta thích đấy...

Đông Vô Lệ khoái chí.

.............

Phành... phành...

người lao đi. Rất nhiều thông đạo cuốn bọn người mới tới.

- Hắc... Nhiều như vô cùng vô tận.

- Rất nhiều. Có cả yêu tộc. Ma tộc. Vu tộc thì rất ít. Và cả các tộc khác.

- Rốt cuộc thế lực phía sau này là tổ chức nào đây.

Ma Kiếm cùng Đông Vô Mệnh. Nghe đến đây đều suy nghĩ. Dương Khiết nói có lý. Ko phải tự nhiên tới đây như vậy.

Theo thần thức. Đây giống như Thời Không độc lập. Nhưng nó có ý nghĩa mục đích gì. Ko lẽ chỉ thanh tẩy giết chóc.

Uỳnh.... Xì... Xì....

Khai Môn Thần Tứ Trọng.

Hai người kia nuốt nước miếng. Quá nhanh. Nhưng họ ko biết bản thân cũng tiến nhanh như vậy.

Tới một vách núi. Bên trong có hang. người nghỉ chân. Dương Khiết lấy heo ra nướng người ăn ngon lành.

- Đông Huynh. Trên này có kẻ thù ko...

- Có....

- Nói đi. Ta trả thù cho.

!!!!!!

- Mai Tiên.... Lão Bà của ta.

- Hả...!!!!

Hai người nghe xong đứng hình.

- Ả chiếm ghế vực chủ Phi Kiếm Môn trong Kiếm Vực của ta. Bằng cách gian dăm với Vực Chủ Kiếm Vực. Ta may mắn nghe đc nên đêm đó bỏ trốn. Những kẻ bữa trước mi thấy là người Kiếm Vực.

- Ài.... Dâm phụ...

- Huynh đừng buồn. Tiếc rẻ gì. Tìm người khác.

Kiếm Ma suy nghẫm.

- Ha hả.... Muốn ả run sợ. Dễ. Tấn Công Vực Chủ. Làm hắn chó gà ko yên.

- Nhưng.... lực lượng hắn đến Linh Môn Thần. Quá xa với chúng ta.

........

- Lo gì... giết tép riu. Phá cơ sở. Đánh sập nhà. Nói chung là các kiểu. Thích gì làm đó.

- Ha hả... ta thích mi rồi đấy...

- Quá khen quá khen.

Trong Đêm Dương Khiết suy ngẫm. Một đan dược.

Cấp độ này ngốn dược lực kinh khủng. Các vị phân tích đã đủ. Nhưng ko đủ mạnh. Cái Lực Lượng Ngàn Tỷ này thứ gì cho đủ.

Rồi lấy Tinh Lực Yêu Thú trộn vào. Đan bị vỡ vụng. Khí lực quá mạnh. Ko kiểm soát đc.

Cứ đi đi lại lại. Hai người tiềm tu nhìn hắn mà muốn chống mặt.

!!!!!!

" Luyện Linh... Ái dà... sao ko nghĩ ra nhễ. Thử xem. "

Một viên tạo ra đủ dược vị cần. Đỏ ao tỏa khí nhàn nhạt.

Hai người chăm chú xem. Vị Đan Sư này. Người khác mặc dù cường đại. Nhưng Đan. Luyện Khí. Và nhiều thứ khác ko tinh. Hoặc là ko quan tâm. Dương Khiết thì phát triển hết.

Phừng... Xèo xèo.... viên đan trên tay đc nung trong ngọn lửa sắc.

Phát sáng ngày càng chói lòa.

Phành....

Ngoài dự liệu. Chấn động vang dội bốn phương. Khí áp viên đan tỏa ra ko kiểm soát đc. Các Cường Giả bốn phương bị thu hút mang theo cái nhìn tham lam.

- Thần... Đan...!!!!

Phành....

Vực Chủ Đao chấn kinh.

Phụp... phụp... phụp....

Từ đâu bốn phương tụ lại. Hớn Triệu Cường Giả.

" Địu.... ta kháo... tính lấy thịt đè người à. "

- Dương Huynh. Kéo họa tới rồi.

Ực.... Xì... Xì....

Rắc Rắc....

Phành... Phành... Phành...

Dương Khiết nhanh chóng nuốt vào.

Đan vừa vào liên tục tăng Trọng đến Thất Trọng Khai Môn dừng lại.

- Kẻ luyện đan mời ra gặp mặt.

Đao Chủ Đổng Vô Thương.

- Khửa Khửa... Đổng Chủ cũng hứng thú với Đan Thần sao.

Hắc Ma Vực Chủ. Thái Vân Tung.

- Câm mồm. Cút về Ma Vực. Ko thì đừng trách.

Đổng Vô Thương lạnh lùng nói. Phía sau hơn vạn đao nhân.

- Hắc... mi tưởng chúng ta ngán sao. Thích thì kiếm huyết...

Thái Vân Tung cùng người Ma Vực tỏa khí áp chuẩn bị.

- Đếch... Kiếm Vực ta ko đứng yên đc rồi...

Quách Phú Thành. Kiếm Chủ.

Phe cũng đã Triệu người. Đông vãi.

- Đông huynh. Ta sẽ giúp huynh trả thù.

?????

CÁC VỊ. AI LẤY ĐC ĐẦU KIẾM CHỦ. THƯỞNG VIÊN.

KHAI MÔN ĐAN.

!!!!!!!

" Mượn dao giết người. "

" Tên này quỷ kế thật. "

Hai người nhìn về hắn kinh hãi. Đông Vô Mệnh cười trong bụng.

Lời vừa nói ra. Chẳng những hai phe nhìn về Kiếm Chủ. Cả những người cùng phe cũng muốn giết hắn.

............

- Hừm. Tính đục nước béo cò à. Chúng ta rút...!!!!

Đổng Vô Thương ra lệnh. Toàn bộ Vạn người Đao Vực rút về.

- Khửa Khửa... Ta chỉ cần biết. Mi có giữ lời ko thôi. Tiểu Đan Sư.

Thái Vân Tung nhìn về Dương Khiết nói.

- Hắc.... nhất ngôn cửu đỉnh.

Dương Khiết phe phẩy quạt nói.

!!!!!!

- Này... Thái Vân Tung.... mi đừng hiếp người quá đáng.

Quách Phú Thành run rẫy.

- Giết cho ta....

Thái Vân Tung nói nhẹ. Triều người ùa vào chém giết kiếm vực. Long trời lở đất. Run động cả Vị Diện.

- Đông huynh. Thời cơ trả thù tới rồi.

- Nhưng hắn là Linh Môn Tứ Trọng.

- Ha hả... ai bao huynh lao lên ngậm hành.... chúng ta đánh lén. Chờ Ma Chủ đánh thì ta vét....

- Mi... thiệt lợi hại.... bép bép.

Kiếm Ma vỗ tay khen.

- Ha hả.... xong chúng ta mở Kiếm Vực. Tranh hùng...

!!!!!

- Kiếm Vực.?.

- Hai huynh sẽ làm Đà Chủ Phân Đà. Ta là Kiếm Chủ.

!!!!!

- Tham vọng cao đấy.

- Hừm.... đệ chơi riết chán... ^^.

Hai người ko nói gì nữa.

Trận chiến diễn ra ác liệt. Thái Vân Tung Ngũ Trọng áp đảo Tứ Trọng Quách Phú Thành.

CHÍU... AAAAA......

- Thằng khốn kiếp....

Quách Phú Thành bị một chĩ làm loét một lõm. Vết thương khó lành. Nhìn về Dương Khiết căm hận.

Lại bị dập liên tiếp ko ngưng đc.

CHÍU... CHÍU... BÙM BÙM... Á....

!!!!

" NGUY RỒI "

BA..... AAAAA.... ẦM.... XÌ.... XÌ.....

Bị quấy rối bởi Chĩ lực. Lúc sơ xuất ăn một chưởng của Ma Chủ lúng vào đất sâu. Ma Khí cắn nuốt thê thảm. Huyết nhục bị thôn phệ.

Kịch....

Thái Văn Tung đáp xuống. Nhìn xuống hố sâu. Quách Phú Thành nhìn lên trời. Người của Kiếm Vực bị giết ko ngớt.

Vụt....

- Ngừng tay...

Thái Lão giơ tay lên. Màng chém giết ngừng lại.

- Tiểu Đan Sư... giải quyết hắn thế nào...

- Giết...

- Mi... Mi.... dám....

Quách Phú Thành trọng thương ôm ngực ráng mò dậy nói.

Ò..... xì xì....

Từ bàn tay. Kiếm Khí đen ngòn dài ra từ tay.

Xoẹt... xoẹt... xoẹt....

Ko một tiếng kêu la. Kiếm Khí nuốt chửng ko đau đớn. Chia năm xẻ bảy. Tràng cảnh diễn ra trước mắt. Dương Khiết đã tạo ra viên để sẵn.

- Thế nào... đẹp bụng chứ...

- Ko tệ....

Vù... Bặt....

- Hơn giao ước Viên. Nhớ rõ... năm Viên. Uống thêm bạo thể tự chịu.

!!!!!

- Ha hả... rất sảng khoái. Đc. Khi nào cần giúp. Tới Ma Vực.

- Vậy ta ko khách sáo.

- Chúng ta đi...

Phành... phành.... phành...

Ma Vực nhanh chóng biến mất vô tung.

Tất cả người còn lại Kiếm Vực ở lại nhìn hắn. Giờ rắn mất đầu đầy lo sợ.

- Ta làm Kiếm Chủ. Ai theo thì theo...

Nói rồi người bay về Kiếm Vực. Ai ai cũng theo hắn. Ko kẻ chống đối.

Phi Kiếm Môn.

!!!!!

- Tướng Công...!!!!

Một mỹ nữ trung niên mặc Lam Bào giật mình....

- Hắc... ngạc nhiên lắm sao....

- Mi... kéo người tới tính làm gì...

Xung Quanh tất cả bị giết. Chỉ còn lại mình ả.

- Làm gì à...

Đông Vô Mệnh nhanh tay cắt đầu ả bay lên. Ánh mắt chưa nhắm lại.

Bịch.... Bịch....

Thủ Cấp lăng long lóc....

- Dọn dẹp đi.

RÕ....!!!!

............

Dương Khiết về Kiếm Điện chểnh chệ ngồi vào ngai vàng. Bên dưới Đà Chủ nắm hàng vạn người. Cảm giác hơn cả Hoàng Đế.

- Luật rất đơn giản. Đoàn kết. Ko làm việc ác. Vậy thôi. Giải Tán.

Tất cả lui đi.

- Vậy chúng ta làm gì...

Đông Đà Chủ và Ma Đà Chủ hỏi.

- Uống cái này.

!!!!!!

Ực...

Người phục dụng.

Kiếm Ma tiến đến Bát Trọng.

Đông Vô Mệnh từ Thất Trọng Đỉnh Phong liên tiếp tấng thăng. Đến Thập Trọng viên mãn.

Ầm... Ầm.... Ầm....

Rung chuyển cả Kiếm Vực. Khí tức dồn nén bấy lâu giải phóng. Khác với Kiếm Ma. Hắn đã bị dồn nén trên này hàng ức năm. Cộng thêm vết thương gân cốt ảnh hưởng. Giờ như phượng hoàng khải hoàn lột xác bay lên.

Oong.....

Trên trán xuất hiện vệt ký tự rất đẹp.

- Linh Môn...!!!

- Ko thể chúng ta vừa ra khỏi mà...

- Đây là đột phá Linh Môn sao....

Các thành viên Kiếm Vực nhìn lại.

Các Vực Chủ cũng bị thu hút. Càng thêm lo lắng.

- Hắc hắc... chúc mừng Đông huynh....

- Đúng đúng... chúc mừng....

Đông Vô Mệnh rất kích động. Ko ngờ mình có thể chạm tới Linh Môn.

Hắn nổi tiếng là một kiếm tất sát.

VÔ MỆNH THỌ KIẾM.

Giờ lại đạt Linh Môn. Là đe dọa đối với các Vực Khác.

Nhưng Dương Khiết đã có đối sách.

..............

Truyện Chữ Hay