Thần Nữ Ngạo Cuồng Thiên Hạ

chương 143: giành lấy tình yêu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Kinh thành Thương Vũ là một nơi rất phồn hoa rộng lớn...

Đoàn Minh Lãm được sắp xếp cả một viện phòng rộng lớn để nghỉ ngơi.

" Phượng... Hy..."_ An Hiểu yếu ớt nói.

" Ta đến chẩn bệnh"_ Nàng ôn nhu nói.

Thật ra An Hiểu và Nguyễn Trang đã tỉnh lại trước khi rời khỏi Lạc Linh thành... nhưng nàng luôn bị họ tránh mặt nhất là An Hiểu.

Mặc dù lúc đó An Hiểu hoàn toàn bị người khác khống chế nhưng tâm trí vẫn còn...

Tận mắt nhìn thấy bản thân đâm một nhát vào Nhạc Phượng Hy, máu chảy ướt đẫm cả bàn tay, hình ảnh Nhạc Phượng Hy ôm một bụng đầy máu như là một cơn ác mộng không thể nào quên được đối với An Hiểu.

Nhạc Phượng Hy thấy An Hiểu tự trách mình như vậy, nàng cũng muốn đến khuyên nhủ nhưng chỉ cần thấy bóng dáng nàng thì An Hiểu lại bị co giật và sốt cao, trong mắt tràn đầy nỗi hối hận và sợ hãi. Vì vậy nàng đành phải tạm thời tránh mặt để không để An Hiểu kích động nữa...

Thân thể An Hiểu vẫn còn rất yếu, độc trong người vẫn chưa được giải hết lại gặp phải tinh thần sa sút như vậy... nếu không kịp chữa trị thì e rằng ngay cả tính mạng cũng khó mà giữ được.

Trong thời gian qua nàng luôn gián tiếp chữa trị cho hai người họ thông qua Hiên Viên Ninh nhưng nếu không thể tiếp cận họ thì nàng không thể nào điều trị tiếp được.

Đối với Nguyễn Trang thì có chút thuận lợi hơn ngoài việc hắn cứ ngây ngốc gọi tên Thiên Lâm. Sau khi chẩn bệnh xong nàng liền giao cho Hiên Viên Ninh chăm sóc hắn rồi tiếp tục đến gặp An Hiểu.

An Hiểu vừa thấy nàng thì bắt đầu run rẫy, theo bản năng nhìn xuống hai bàn tay mình rồi liên tục chà chà lên chăn.

Máu... máu có rất nhiều!!! Tay nàng đều là máu của Nhạc Phượng Hy, là nàng đâm, chính tay nàng đâm...!!!

Nhạc Phượng Hy đau xót bắt lấy tay của An Hiểu rồi ôm chặt An Hiểu.

" Ổn rồi, ổn rồi, mọi chuyện đã qua rồi, không sao nữa rồi"

" Xin lỗi... Xin lỗi... Ta không cố ý... Lúc đó... "_ An Hiểu càng nói trong mắt càng lộ ra vẻ hốt hoảng, hình ảnh đầy máu kia lại hiện rõ rệt trong đầu.

An Hiểu bắt đầu co quắp người lại co giật...đôi mắt thâm đen chảy hai hàng nước mắt nhìn mà thấy xót xa.

Nhạc Phượng Hy nhanh chóng châm vài huyệt lên đầu An Hiểu. Sau khi cả người An Hiểu mềm nhũn đi, nàng cẩn thẩn đỡ An Hiểu nằm lại rồi lấy tay bắt mạch.

Mạch đập nhanh yếu, mặc dù đã giải được phần lớn độc tính trong người An Hiểu nhưng do ảnh hưởng tâm lý mà đã đẩy phần chất độc còn lại phát tán mạnh lên.

Cứ như vậy An Hiểu sẽ không qua khỏi hai tháng...

Nhạc Phượng Hy chau mày nhìn An Hiểu yếu ớt ngủ trên giường. Điều trị tâm bệnh không phải dễ, nhưng nguyên nhân là ở nàng vì vậy chỉ có nàng mới có thể giúp được An Hiểu.

Khi An Hiểu tỉnh dậy đã là quá trưa... dưới ánh nắng chói chang xuyên qua cửa sổ, có một bóng người đang ngồi đọc sách. Theo hướng nhìn của An Hiểu thì chỉ thấy dáng nghiêng của người đó, An Hiểu ngồi bật dậy chăm chú nhìn.

" Tỉnh rồi"

An Hiểu nắm chặt chăn, cúi đầu xuống không dám nhìn thẳng vào Nhạc Phượng Hy.

" Ta hôm nay vận nữ trang"

Cảm thấy người đó bước từ từ đến gần, An Hiểu ngơ ngác ngước lên.

Nhạc Phượng Hy mặc một thân lam y thanh lịch, mái tóc đen xỏa dài được cài thêm trâm gỗ mộc mạc, đôi thủy mâu trong sáng nay được điểm thêm đôi mi cong vuốt đen nhánh, cánh môi anh đào phớt hồng đầy nữ tính.

Nhạc Phượng Hy quan sát thái độ của An Hiểu mà thầm thở phào. Ám ảnh của An Hiểu chính là tai nạn khi nàng là Lãnh Phi, nên mỗi lần thấy bộ dáng nàng như vậy liền có hiện tượng gợi nhớ lại những ký ức đáng sợ đó.

Bây giờ nàng là nữ nhân khác một trời một vực với Lãnh Phi, tất nhiên An Hiểu không còn bài xích nữa.

" Ta đẹp không? "

An Hiểu bất giác gật đầu.

Nàng phì cười vỗ nhẹ lên đầu An Hiểu.

" Vậy còn bài xích ta nữa không? "

" Không... ta không ghét ngươi... ta... ta... "

" Được rồi. Ta biết ta xinh đẹp đáng yêu như vậy làm sao ngươi ghét ta được chứ!? "

"...."

" Mau chóng hồi phục lại đi... hắn sắp trở thành phò mã rồi kìa"

Hắn? Trác Phàm???

" Có muốn giành lại không? "

An Hiểu bất ngờ bị hỏi như vậy, đầu óc nhất thời không linh hoạt, bất giác gật đầu sau đó lại lắc đầu...

" Hửm!?"_ Nhạc Phượng Hy nghiêng đầu tỏ vẻ khó hiểu.

" Ta... có thể sao? "_ Nàng có thể chen vào hôn lễ ấy giành lại Trác Phàm sao? Nhưng đó là hoàng cung, không phải là nơi có thể vào làm loạn được... Hơn nữa mối hôn sự này liên quan đến hoàng thân, nàng không phải là người Thương Vũ lại càng không thể can dự vào nếu không ngay cả An gia cũng sẽ bị vạ lây.

Có lẽ... ngay từ đầu nàng không nên chấp nhận tình cảm của huynh ấy.

" Chỉ cần ngươi muốn thì đều có thể"_ Nhạc Phượng Hy tự tin nói.

" Phượng Hy... Ước gì ta có thể mạnh mẽ như ngươi"

" Ngươi cũng rất mạnh mẽ mà... không nên tự ti bản thân như vậy chứ!? "

" Không... Nếu ta mạnh mẽ thì đã không bị kẻ khác khống chế, cũng sẽ không có chuyện ta làm ngươi bị thương "_ Hơi thở An Hiểu ngày càng gấp rút.

Trời ạ!!! Sao lại chuyển về vấn đề này vậy? Nàng đã cố ý lấy chủ đề khác nói chuyện để dụ An Hiểu quên đi nỗi ám ảnh này... Ai ngờ nói một vòng cũng về lại chuyện cũ &gt;_<br br="" nh="" ph="" hy="" v="" l="" k="" an="" hi="" h="" th="" b="" t="" hazzz...="" nhi="" m="" ra="" kh="" nghi="" tr="" n="" sao="" ta="" c="" thi="" gi="" chi="" ch="" ki="" ng="" d="" khi="" s="" r="" mau="" phu="" g="" lu="" ........................................................................br="" trong="" xa="" hoa="" x="" to="" xung="" quanh="" long="" tan="" xu="" giam="" cho="" gia="" bang="" gh="" say="" nghe="" ho="" vi="" minh="" xin="" quan="" ti="" lay="" linh="" qu="" linh...="" ai="" xem="" suy="" may="" sao...="" tho="" leo="" hai="" canh="" li="" kinh="" nay="" im="" lo="" ngh="" mu="">_

Truyện Chữ Hay