“Siêu năng lực à…”
Nobita một mặt trầm tư ngồi tại bàn học, trước mặt cậu ta là một quyển sách có tựa đề “Con người và những năng lực siêu phàm”.
Đã là hai ngày trôi qua từ lần Mami trình diễn pha “thuấn di” thần kì tránh thoát vụ tai nạn giao thông đó. Lúc đó cô nàng coi bộ cũng bị chính bản thân mình dọa mộng, Nobita cũng chẳng biết nói sao để an ủi cô nàng nữa nên cũng đành đáp ứng sẽ tìm rõ nguyên nhân gây ra sự tình.
Nobita gần đây cũng thực sự là bận hoảng, khiến cho bị bệnh lười lâu năm bất trị hắn có một loại nhân sinh bản thân có thể đã sắp đi đến cuối, sử dụng hết công suất để hoàn thành tất cả điều mà cần cả đời để làm ảo giác.
Tóm lại hắn rất mệt, rất muốn ngủ, cơ mà sự tình đã đáp ứng hắn lại không thể từ bỏ. Cuối cùng thì hắn cũng coi như tìm ra manh mối của hiện tượng siêu phàm xảy ra trên thân Mami.
Cũng không thể trách hắn lâu như vậy mới tra ra cái vấn đề này, quả thực Doraemon thế giới nước thực sự là quá đục.
Nobita hắn cần phải loại bỏ đi hàng loạt thứ sức mạnh mà bản thân hắn có thể liên tưởng ra được để tìm đến đáp án á.
Tại Doraemon thế giới các loại sức mạnh phải nói là loạn thất bát tao, nói đến đứng đầu, cũng là nổi bật nhất sức mạnh đó chính là (Hắc) Khoa học kĩ thuật, rồi đến ma thuật- chính Nobita hắn có, lại nói đến thần hệ- cái gì kiếm thần, giáp thần, tượng thần các loại, lại có cả vu thuật-vương quốc Maya, lại có cả các chủng loại người ngoài hành tinh, vân vân và mây mây.
Nobita hắn cũng thật đủ vất vả để tìm ra nguyên nhân á.
Nhưng nói thật là trên cái mảnh lĩnh vực này Nobita hắn thực sự dốt đặc cán mai, hắn cũng không có cái nghiên cứu gì về nhân thể học, sinh vật gene các loại cao cường học thức.
Kiến thức của hắn cũng đều là học tập từ hàng đống sách vở kiến thức của nhân loại, mà nói thực nhân loại trên cái lĩnh vực gene học vẫn là cất bước quá chậm.
Nobita hắn tự sáng tạo ra cái gì tu tiên cũng đều là dựa trên quan tưởng cơ thể hắn để người tu luyện có thể đạt đến sinh mạng tầng thứ cao hơn, đạt đến trường sinh.
Nhưng vì sao cơ thể hắn lại trường sinh cái nguyên lí này hắn lại tuyệt không biết, dẫu sao cái này đã dính đến thần hệ, mà thần hệ từ xưa đến nay là lấy thần bí huyền học để nhắc đến.
Tóm lại nước cả một dãy chữ như thế nhưng vẫn là Nobita hắn không biết quá nhiều về siêu năng lực của Mami.
Mọi người cũng không cần tò mò tại sao hắn không biết đến Mami cái vấn đề này, thực chất có bao nhiêu người con trai thích đọc truyện có nhân vật chính là nữ? Nobita hắn kiếp trước cũng là như vậy, thành thử hắn là không biết “Mami cô bé siêu phàm” cái bộ truyện cùng tác giả này.
“Gặp chuyện không thể giải quyết hỏi Doraemon” câu này tuyệt đối không sai, dĩ nhiên là không phải ai cũng có thể làm được, nhưng ai bảo hắn là Nobita đâu nè.
Không khó mà tìm ra Doraemon đang dưới bếp lấy đá lạnh chuẩn bị chế đá bào, quả thật là trời nóng quá mà, Nobita cũng không dài dòng mà đi thẳng vào vấn đề.
“Doraemon, cậu biết gì về siêu năng lực?”
“Siêu năng lực? Có phải cậu xem trên tivi người ta biểu diễn ma thuật nhiều rồi?”
Doraemon một tay cầm khay đá, một tay xách máy bào, một mặt không hiểu hỏi lại.
“Ai chẳng biết mấy cái biểu diễn trên tivi đều chỉ là các thủ thuật che mắt chứ. Ý tớ chính là chân chính Siêu năng lực ấy.”
Nobita đính chính lại.
“Siêu năng lực à… Có! Mũ điều khiển bằng ý nghĩ! Đội mũ này lên đầu thì chỉ cần cậu tập trung tinh thần thì cậu sẽ có siêu năng lực, ví dụ như nhìn xuyên tường, ví dụ như dịch chuyển tức thời hay điều khiển vật thể bằng ý nghĩ.”
Nhìn cái mũ sắt bên trên còn có cái tay chỉ ra ngón trỏ, Nobita thực tình không muốn nhận xét về ngoại hình của nó, quả thật là low hết mức.
“Ý của tớ là thực sự siêu năng lực cơ, chứ đây đã trở thành cái mũ siêu năng lực chứ có phải người có siêu năng lực đâu chứ.”
Đặt xuống máy bào đá, cho đá vào, động tác tràn đầy thành thạo, nhìn đá bào từ từ chảy ra, Doraemon nói:
“Cái gì cũng là cần cái giá của nó, như muốn ăn hoa quả thì bắt buộc phải trồng cây, muốn học giỏi thì cần chuyên cần,… bất kì cái gì cũng là cần mồ hôi và sức lực bỏ ra mới có thể có thực chất hồi báo.
Dĩ nhiên có phương pháp khác không cần bỏ ra mồ hôi công sức nhưng cũng có thể hưởng thành quả, ví như bao nhiêu người không trồng cây nhưng vẫn có thể bỏ tiền ra mua hoa quả, không học giỏi nhưng vẫn có thể mua bằng cấp các loại.
Tuy nhiên những việc này lại khó mà lâu dài, cũng không bền lâu, nhưng lại hiệu suất cao. Cái mũ này cũng tương tự, hiệu suất cao nhất cái chủng loại kia. Không cần mệt mỏi bỏ ra bất kì công sức nào cũng sở hữu siêu năng lực, đối với người nào đó lười chảy thây thì quả thật không thể thích hợp hơn.”
“Ách!” Nobita tắt tiếng. Quả thực nếu như là bình thường muốn kiếm ra một cái trò chơi cái gì thì thực sự Doraemon nói hoàn toàn đúng.
Nobita hắn thuộc thể loại có thể nằm quyết không ngồi, có thể ngồi quyết không đứng. Bởi vậy nên Doraemon một chữ cũng không sai, cái mũ này tuyệt đối là nhất thích hợp hắn.
Nhưng lần này hắn mục đích lại vì Mami chứ không phải vì chơi vui cái gì cả, bởi thế mà hắn không thể không cần chân chân thực thực đi dò tra cái thế giới cánh cửa mới về siêu năng lực này.
Bỏ qua một bên trào phúng Doraemon, Nobita một mặt nghiêm túc nói:
“Lần này tớ là muốn bỏ ra công sức thành quả ra để có thể nhận hồi báo xứng đáng. Cậu hãy mang bảo bối có thể rèn luyện siêu năng lực của cậu ra đi!”
Doraemon một mặt kinh ngạc nhìn lên Nobita, quả thực là không thể tin vào mắt mình. Nhưng Doraemon chính là muốn Nobita cố gắng phấn đấu đôi chút, chứ thực sự cậu ta quá lười rồi.
Bởi vậy Doraemon cũng không chần chờ mà rút ra bảo bối. Đây là một cái hộp có chút giống hình cầu, phong cách khá cổ điển, có các đường vân và chấm tròn có chút giống như mạch điện tử, lại có chút giống với các chú văn cổ lão được khắc trên các di tích cổ, tóm lại nhìn trông thật bất phàm.
Doraemon cũng không dài dòng mà nhanh chóng giới thiệu về bảo bối:
““Đây là hộp tôi luyện sức mạnh ý chí” Nếu như tập luyện nghiêm túc thì cậu có thể dùng ý chí di chuyển được vật thể, nhìn xuyên vật thể, thậm chí đá văng người khác văng xa chỉ bằng ý chí.”
Nghe thấy giới thiệu của Doraemon Nobita hắn thật sự là có chút sục sôi lên, nhưng nghe tiếp theo câu sau thì dòng máu sục sôi của hắn có chút nguội mất nửa, bởi câu nói đó là:
“Để đạt đến mức độ đó thì cậu cần nghiêm túc mỗi ngày tập luyện trong vòng năm.”
“Ba năm???” Nobita trợn trắng mắt, hắn xuyên qua đến đây chưa được tròn một năm nữa đấy, còn đòi ba năm??? Đó là chưa nói đến cái thời gian tuyến quái dị trong thế giới Doraemon nữa.
Phải biết tại trước khi hắn xuyên qua Nobita là vẫn chưa tốt nghiệp tiểu học đó, hắn không biết đời này có lên được lớp hay không nữa á…
Dĩ nhiên đây là thế giới thực sự, chuyện đó là không thể nào, Nobita hắn cũng chỉ là nhổ nước bọt chút mà thôi, nhưng mà thời gian ba năm quả thật có chút dài a, phải biết Mami cô bé kia mới bắt đầu đã là teleport á, bức cách cao bạo lều, quả thực người so với người tức chết người a…
Ps: Hôm nay chương hơi ngắn, ae thông cảm...