PaPi rất mộng bức một mặt đứng trên đường nhìn thấy chia năm xẻ bảy chiếc phi thuyền ngoài vũ trụ kia.
Người khác không biết chiếc phi thuyền kia là từ đâu tới nhưng mà cậu ta biết a.
Đây không phải là chiếc phi thuyền trâu bò tân tiến nhất của lão độc tài “Tàu chiến Pcia” sao?
Chiếc tàu trâu bức hống hống đó đã phá tan bao nhiêu căn cứ quân đồng minh tại quê hương Pirika của cậu, nó gần như được coi là át chủ bài trong chiến lược độc tài của lão ta.
Thế mà vừa xuất hiện trên Trái Đất này chưa ra sân được mấy giây đã hóa thành mảnh vỡ?
Nhìn đến đang hứng thú bừng bừng đóng cho xong phim mấy đứa trẻ địa cầu kia mà PaPi có cảm giác trí thông minh của bản thân không đủ dùng.
Là một thiên tài trên hành tinh Pirika, PaPi dễ dàng nhận ra cảnh vật xung quanh, đám “người dân” nơi đây cũng chỉ là phục vụ cho một bộ phim mà thôi, có nghĩa là cả đám trẻ nít kia chỉ đơn thuần là đóng phim.
Nhưng chỉ đơn thuần đóng phim diễn viên lại có thể trở tay phá hủy cả một chiếc phi thuyền vũ trụ, nói ra có lẽ chẳng ai có thể tin nổi, PaPi cũng có sự kiêu ngạo của bản thân, nếu không thì cậu ta cũng không từ rất trẻ đã quyết tâm trở thành tổng thống muốn mang đất nước đi đến phú cường.
Nhưng cũng coi như là tạo hóa an bài đi, cũng là sự công bằng trong quy tắc, đám người ngoài hành tinh Pirika bật hack này cũng không phải là không có nhược điểm.
Nói thế nào đây… Đám cư dân hành tinh Pirika này có trí thông minh không bàn cãi, tuổi làm tổng thống cái gì không nói, còn có thể chế tạo phi thuyền vũ trụ vượt qua tinh không vô tận, không thể không nói là ngưu bức.
Nhưng mà đám cư dân hành tinh Pirika này Iq một đống nhưng Eq một đồng a.
Nhớ trong nguyên tác thì PaPi là vừa mới gặp mặt Nobita và Doraemon đã gần như là một bộ hỏi gì đáp nấy, quen biết không mấy hôm thì đã thành là không có gì giấu nhau đồng bạn.
Tốt đi, coi như là Nobita và Doraemon bọn học có được đặc hữu khí chất khiến người người tin phục đi.
Nhưng đặc mã cái quái gì khi Shizuka bị bắt thì PaPi lại một bộ khẳng khái đi chịu chết dáng vẻ? Lại không nói đến đám bắt cóc kia còn một bộ đương nhiên?
Không thể nào a? Dẫu có là trẻ con thì PaPi hắn cũng là đánh bại bao nhiêu ứng cử viên mới có thể lên làm tổng thống a.
Là một chính khách, không phải tiếu lí tàng đao, đâm người sau lưng, ném đá giấu tay, âm người không đền mạng mới là bổn phận sao?
Đặc mã sao một bộ tiểu thí hài bộ dáng, “ta tin ngươi!” “Ừ, ta cũng tin ngươi.”???
Ách! Dẫu sao cũng là bộ truyện dành cho thiếu nhi, ông f có hiềm nghi hạ thấp Eq của truyện cũng coi như là lẽ tất dĩ ngẫu, bởi vậy chúng ta cũng coi như thiết lập ra cư dân hành tinh Pirika là như vậy tốt, mọi người cũng không thể gọi hồn ông f ra mà hỏi cho ra lẽ được á.
……………………………………………………
Rơi xuống Trái Đất cũng được mấy ngày, PaPi ít nhiều cũng hiểu được cách giao tiếp với người nơi đây, cùng với thù nhà nợ nước… ách, nói hơi quá, nhưng là cũng không quá kém cạnh, dẫu sao nhân dân cả tổ quốc đang sống trong nước sôi lửa bỏng, cần nhanh chóng có người đứng ra cứu vớt nhân dân.
Lại nhìn một đám “siêu nhân” trẻ tuổi kia, PaPi lấy hết dũng khí đi đến.
“Xin chào mọi người…”
Vốn đang một mặt vui sướng sau khi hoàn thành bộ phim mọi người bỗng nhiên nghe đâu ra một tiếng nói lạ hoắc của ai nói đến từ đằng sau.
Khi mà cả đám người nhận ra PaPi là một gương mặt xa lạ, lại có kích cỡ ngang bằng cả đám người đã hóa thành tí hon thì mọi người mới cực độ kinh ngạc.
Lich sử là phi thường tương tự, dẫu cho đã đổi một hoàn cảnh gặp mặt, đổi số người gặp mặt, nhưng đến cùng thì mọi người vẫn là không có chút nào do dự tin tưởng người ngoài hành tinh mới chỉ gặp mặt lần đầu này.
Nobita hắn chỉ đứng một bên mà cảm thán, quả nhiên là đơn giản đến không muốn không muốn a…
Cả một đám trẻ trâu vừa được cấp phát vũ trang đang hăng hái muốn qua một cái anh hùng nghiện đây, không kịp chờ đợi muốn ngay lập tức lên đường đi bảo vệ hòa bình vũ trụ-bao đồng- đi.
Khác với nguyên tác cả đám gian khổ hành trình, lần này cả đám là kéo bè kéo lũ đi xoạt quái.
Cũng không như nguyên tác như vậy dùng xe tăng đồ chơi của Suneo làm át chủ bài mà ai nấy đều mang trong mình tuyệt kĩ, quả thật là bành trướng đến không muốn không muốn.
………………………………………………….
Pirika là một hành tinh rất đẹp, nhìn từ cửa sổ phi thuyền thì quả thật như một viên bảo châu được bao vây bởi từng dải thiên thạch nhìn thật đẹp mắt.
Lấy lí do là “liệu địch tiên cơ, ra tay chậm mất phần” cả đám nhất trí cứng đối cứng.
ừ, chính xác phương pháp đó là không có phương pháp gì cả, hay còn gọi là mãng phu phương pháp.
Dẫu sao cũng là thực lực nghiền ép á, đám người Nobita lại đang đóng phim khởi kình lên muốn hóa giấc mơ thành sự thật làm một chân chính Super hero á.
Bởi thế mà cả đám chọn phương pháp đơn giản thô bạo nhất đó chính là đánh tan quân đội địch, bắt giữ lão quốc trưởng và nghị hội, giải quyết thật nhanh chóng.
……………………………..
Tiếng còi báo động vang lên inh ỏi khắp đường phố cũng như tại khu căn cứ quân sự báo động tình trạng khẩn cấp.
Tại một căn phòng trong dinh thự của Quốc trưởng, một đám người nghị viên đang cãi nhau chí chóe cố tìm ra đối sách với đám người xâm nhập.
Biểu tượng cho vũ khí mạnh mẽ nhất, chiếc phi thuyền tàu chiến Pcia nhận lệnh đi truy sát tổng thống PaPi bỗng nhiên mất liên lạc, không quá lâu thời gian bỗng nhiên tên trốn chạy như chó nhà có tang tổng thống bỗng nhiên mang theo một đám người ngoài hành tinh trở về, dùng gót chân cũng nghĩ được là đám viện binh này sẽ vô cùng ngưu bức hống hống a.
Là người quyền cao chức trọng thì tên nào cũng sợ chết, mấy tên nghị viên này cũng không ngoại lệ, nhất là nghe tin chiến bại liên tiếp cấp báo về khiến đám chỉ biết ăn no rồi phát biểu nghị viên sợ cho vỡ mật.
Nhưng mà có cãi nhau đến văng hết nước bọt thì cả đám cũng không tìm ra giải pháp gì ngoài trốn chạy cái phương án này cả.
Có cãi nhau đi nữa cũng không ngăn được xu hướng suy tàn của quân đội của đám độc tài, dẫu sao đây đã không phải là chiến đấu mà là đơn phương ức hiếp á.
Còn đám Nobita thì sướng quên cả trời đất rồi, khắp cả vùng thành thị lúc thì tiếng sấm vang rền, tiếng nổ inh tai, gió lốc gào thét.
Vốn vì chính sách của tên độc tài khiến cho người dân là không dám ra ngoài đường mà là nhân dân ai đó đều tìm hầm trú ẩn núp nên Nobita mọi người cũng không sợ ngộ thương người vô tội.
Cả đám được thả tay tận tình càn quét đánh từ ngoại vi đất nước đánh một mạch đến thủ đô chỉ trong thời gian mấy tiếng đồng hồ.
Phải biết đám quân đội vũ trang ngưu bức này cũng là đánh không lại mấy món đồ chơi của Suneo á, chưa nói đến đám vũ trang được tạo ra từ bảo bối thế kỉ của Doraemon này, quả là dùng đại pháo đánh muỗi á.
Cả đám đánh a đánh a, cuối cùng đánh đến dinh thự của quốc trưởng.
Có thể nói là đám chính khách này ngốc a? Vẫn là nói chúng ngốc a? Ai đời cãi nhau chí chóe đến khi người ta đánh đến tận cửa rồi mà vẫn chưa quyết định được nên làm gì.
Đâu như quốc trưởng nhiều tặc a, thấy cả đám cãi nhau không ai nhường ai nên đã nhanh chóng đào tẩu đi lên xe riêng định bụng chuồn đến sân bay lên tàu vũ trụ trốn đợi ngày đông sơn tái khởi.
Dĩ nhiên kết cục của đám nghị viên thì không cần phải nói, nhưng mà tên quốc trưởng có nhiều tặc thì cũng là có trứng dùng, sức mạnh của quần chúng nhân dân là vô hạn, bác Hồ đã dạy cho chúng ta một bài học mà đâu đâu áp dụng cũng đúng.
Trên đường tẩu táng lão quốc trưởng cuối cùng bị quần chúng nhân dân phẫn nộ nhấn chìm, bị đánh coi như thảm a thảm, quả thật là người nhìn thương tâm người nghe rơi lệ, bị đánh đến mẹ cũng không nhận ra.
Ps: Cái tập Tên Độc Tài Vũ Trụ này là một trong những tập Doraemon truyện dài mà tác cảm thấy vô vị đến tẻ nhạt nhất… Xin lỗi anh em khi thấy cái tập truyện dài này có chút đầu voi đuôi chuột, thật sự tác không nổi lên được kình mà viết á…
Tác đã nghĩ có nên bỏ qua tập truyện này mà đi viết các tập khác không, nhưng nghĩ đi nghĩ lại bản thân mục đích viết quyển sách này cũng là một dạng hồi ức, có tốt đẹp hồi ức thì cũng có không mấy tốt hồi ức a, dẫu sao cũng là tâm huyết ông f.
Bởi vậy cuối cùng tác vẫn là cố hoàn tất cái tập truyện này, cho dù có hơi… nhảm.