Thần Mộ

chương 24: sinh dực hổ vương

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nối liền đông tây đại lục là con đường quanh co, khúc khuỷu băng ngang qua núi đồi, có đoạn xuyên qua sơn động, có đoạn cheo leo qua sườn núi. Đoàn dong binh cùng bọn khách thương ở giữa núi non trùng điệp phải trèo đèo lội suối thật gian nan.

Tiểu bảo chủ thường ngày vẫn huyên náo ầm ĩ, nhưng trong mấy ngày qua tâm tình khẽ lắng xuống. Núi non kéo dài liên miên bất tuyệt cả năm bốn mùa xanh tươi bạt ngàn, trên núi có các loài kỳ hoa dị thảo, trân cầm dị thú tai chưa nghe, mắt chưa thấy đã hấp dẫn mọi sự chú ý của cô nàng.

㬬㬬Trên đường đi, cô ta ngắt không ít hoa dại tươi đẹp (tiên diễm dã hoa), hái không ít quả dại ngon miệng (sảng khấu dã quả), thỉnh thoảng cô lại không ngừng la hét vì những động vật kì lạ bất ngờ nhảy từ trong rừng ra đường.

㬬㬬Phong cảnh mĩ lệ, đường đi muôn màu muôn vẻ, khiến tiểu bảo chủ dần dần quên đi bản thân mình đang là tù nhân, cô càng lúc càng cảm thấy chuyến lữ hành sinh hoạt thế này như là một kiểu hưởng thụ, đương nhiên cũng chỉ có cô ta, một hoàng gia thiên nữ ít khi rời khỏi hoàng cung mới có cảm giác như vậy.

㬬㬬Trên đường đi quả thật xuất hiện vài bọn trộm cướp nhưng gặp phải sức tấn công cường đại khủng khiếp của ma pháp sư cấp một cùng địa long kị sĩ, những đám ô hợp này nhanh chóng bị tiêu diệt.

㬬㬬Điều này làm cho tâm tưởng sắp được xem "kịch hay" của tiểu bảo chủ bất mãn phi thường, liên tục mắng chửi lũ cường đạo vô dụng. Bọn thương nhân cùng đám dong binh nghe thấy cứ trố mắt nhìn nhau, tự ngoáy móc lỗ tai, hoài nghi rằng thính giác của mình có vấn đề gì hay không.

㬬㬬Cuối cùng khi Thần Nam búng tay một cái, tiểu bảo chủ đau quá la làng lên, đám người này mới hoàn hồn, thầm than rằng cô bé này "quả thật không được bình thường".

㬬㬬Trên đường cũng không có thấy qua rồng hoặc viễn cổ cự nhân , chỉ xuất hiện một vài tây phương ma thú có ma pháp, đều bị gã râu ria Quan Hạo giải quyết trong nháy mắt. Mỗi khi hắn móc lấy ma tinh hạch từ xác ma thú, tiểu bảo chủ đều mắng hắn tham tiền, độc ác.

㬬㬬Sau khi nghe đoàn trưởng đám dong binh giải thích, Thần Nam mới biết được không phải Quan Hạo tham lam, vì hắn ta muốn đến học viện Thần Phong ở thành Tội Ác để học công pháp cao thâm, nhưng nghe nói học phí của học viện cao khủng khiếp nên bất đắc dĩ hắn làm mọi thứ có thể để kiếm tiền trên đường đi.

㬬㬬Tiểu bảo chủ ở bên cạnh bĩu môi nói: "Thần Phong học viện chỉ tuyển mộ thanh niên cấp bậc cường giả, ngươi già như vầy rồi mà còn ham vui, có đi đến đó cũng không ai thèm đâu."

㬬㬬Tất Hạo trầm giọng: "Ai nói ta già hả? Ta chỉ mới có tuổi rưỡi thôi, chưa đến tuổi nên vẫn có thể ghi danh tham gia kỳ thi thử của học viện Thần Phong."

㬬㬬"Trời ạ, ngươi chỉ tuổi rưỡi hả? Sao ta cảm thấy tướng ngươi giống tuổi rưỡi rồi đó, đại thúc à!"

㬬㬬Tất Hạo vô cùng bực bội, chịu không được liền mượn một con dao cạo râu, cái mặt đầy râu mau chóng bị cạo sạch sẽ, trông bộ dạng đúng là trẻ ra một chút.

㬬㬬Sau khi đã biết tường tận về Quan Hạo , tiểu bảo chủ không còn mắng chửi hắn là đồ tham lam, đồ tham tiền nữa, bắt đầu thân thiết gọi hắn là: Hạo tử.

㬬㬬Gọi như vậy làm Quan Hạo càng thêm bực bội.

㬬㬬"Lạy cô, tiểu cô nương nhà ngươi nếu không nguyện ý gọi ta một tiếng đại ca, thì hãy gọi là Quan Hạo, đâu cần phải kêu ta là Hạo tử mãi."

㬬㬬"Hi hi, đó là ngươi nghĩ vậy, ta thực sự không có ý đó, vì những lời ngươi vừa nói nên ta sẽ không khách sáo nữa, từ nay về sau ta sẽ kêu ngươi là Hạo tử."

㬬㬬Mọi người cười to khanh khách còn Quan Hạo thì tức khí đến ói máu.

㬬㬬Năm ngày sau, mọi người tiến đến một thung lũng nằm giữa núi rừng, dù lúc này đã là buổi trưa nhưng hai bên đường đại thụ vươn cao, che hết ánh mặt trời nóng rực nên mọi người đều không có cảm giác nóng bức.

㬬㬬Đúng lúc mọi người đang làm bếp chuẩn bị nấu cơm thì đột nhiên trong rừng ào ào đến một ngọn gió tanh tưởi, mặt đất nhẹ rung lên, lớp lớp dã thú từ trong rừng xuất hiện, chạy về phía trước, to lớn có dã tượng, sư tử, hổ; nhỏ thì như dã hồ, tuyết thỏ, may mà đám bách thú đó lại không tập kích mọi người.

㬬㬬Đoàn trưởng dong binh đoàn hét lên một tiếng "không xong" rồi hối hả triệu tập người chuẩn bị chiến đấu.

㬬㬬"Anh em tất cả rút vũ khí ra, chúng ta gặp phải phiền phức rồi, ở phía trước khả năng có thể xuất hiện một ma thú cường đại."

㬬㬬Quan Hạo hạ giọng giải thích với Thần Nam: "chiếu theo tình trạng hiện tại mà xét khả năng có thể do một ma thú cấp hai vừa đột phá thành công lên cấp ba, cường đại khí tức làm bách thú xung quanh không thể tự chủ chạy đến bái lạy."

㬬㬬Thần Nam kinh dị không thôi: "không ngờ lại có việc này?"

㬬㬬Quan Hạo gật đầu đáp: "Thật đó, bình thường đoạn đường này rất an toàn, hiếm khi gặp phải việc như thế này, không thể tưởng chúng ta lại đen đủi như vậy, lại đến ngay lúc cường đại ma thú tu luyện thành công, ắt hẳn muốn bắt giữ ngoại địch lập uy, bây giờ khó mà tránh khỏi một trường thảm chiến."

㬬㬬Tiểu bảo chủ nghe xong liền lộ ra thần sắc hưng phấn, vỗ tay khen hay như điên.

㬬㬬Thần Nam gõ cô ta một cái rồi nói: "tiểu ác ma ngươi lo sợ thiên hạ không loạn hả, nếu như còn ở đây đợi gặp ma thú đến gần, mọi người ở đây lo cho mình còn chưa xong khi nào lại còn quản đến ngươi."

㬬㬬"Hứ, ngươi mà dám để ta tổn thương một cọng tóc nhỏ xíu thì tỷ tỷ của ta sẽ không tha cho ngươi đâu, đến lúc nhà ngươi chết chắc là khó coi lắm."

㬬㬬Thần Nam thình lình cười phá lên: "Ha ha, tiểu ác ma nhà ngươi hãy còn ngây thơ quá, đến lúc này mà dám quay lại uy hiếp ta, ta nếu sợ tỷ tỷ của ngươi thì sao dám bắt theo ngươi đến đây chứ? Hừm, ta biết tiểu nha đầu nhà ngươi quỷ kế đa đoan, nhưng mà trước mặt ta đừng có mà giả bộ ngây thơ vô tội, bớt lẻo mép đi ta không thích đâu.

㬬㬬Bấy giờ từ đằng xa đột nhiên truyền lại một tiếng rống vang trời: "Oàm......"

㬬㬬Mấy con ngựa kéo xe liên tục hí vang, lui lại không ngừng.

㬬Đám khách thương bị một trận khủng hoảng, không chỉ sợ ma thú cường đại chưa biết kia mà còn lo lắng đến mấy con ngựa này sợ quá bỏ chạy lung tung thì sẽ mất hết hàng hóa và súc vật.

㬬㬬Đoàn trưởng đám dong binh thấy mấy con ngựa sợ hãi quá liền la quát: "Nhanh lên, hãy bắt mấy con ngựa đó lại, đập xỉu chúng đi."

㬬㬬Mấy tên dong binh chia nhau ra hành động, hoặc dùng côn bổng hoặc dùng thủ chưởng tàn nhẫn đập lên đầu mấy con ngựa, tức thì hơn con ngựa ngã lăn ra đất..

㬬㬬Tên đoàn trưởng cưỡi trên địa long, quát lớn: "Chuẩn bị chiến đấu!" Nói xong dẫn đầu xông về phía trước, những tên dong binh tay cầm vũ khí chạy theo sau, tên phó thủ lãnh thi triển Phiêu Phù thuật bay lên trên không, theo ngay sát phía sau đội ngũ..

㬬㬬Thần Nam xem xong liền nhìn tiểu bảo chủ rồi nói: "Ngươi, nếu không muốn làm món điểm tâm cho ma thú, tốt hơn hết nên ngoan ngoãn ở lại nơi này."

㬬㬬"Ta không nghe." Nói xong tiểu bảo chủ liền chạy theo.

㬬㬬Thần Nam không ngăn cô ta lại mà cũng chạy theo sau.

㬬㬬Ở phía trước đường đi là một mảnh đất rộng mở ra, không có lấy một cây đại thụ, chỉ có một vài bụi rậm. Tại đó một đám đen lúc nhúc thật to, dã thú bò lổn ngổm, cảnh tượng trông rất hoàng tráng.

㬬㬬Ở nơi bách thú bò lổn ngổn phía trước, có một cự thú toàn thân trắng như tuyết, da lông phát sáng, hình dáng giống như mãnh hổ, nhưng so với mãnh hổ thì to lớn và uy mãnh hơn nhiều, chân dài ba trượng, không thua kém gì so với con địa long mà tên đoàn trưởng đang cưỡi trên . Ma thú khổng lồ này đem đến cho con người cảm giác cực kỳ bất an bởi vì thân hình quá to lớn của nó.

㬬㬬Cảnh tượng trước mắt trông giống như chư hầu thần tử cung kính tham kiến quốc quân, làm cho mọi người không thể không vô cùng kinh ngạc.

㬬㬬Có người sợ hãi kêu lên: "Bạch hổ sao lại to lớn quá vậy, không lẽ đã thành tinh rồi?"

㬬㬬"Dù là bạch hổ cũng phải có vằn vện, đây căn bản không phải là một con hổ được."

㬬㬬"Đây là yêu quái gì chứ?"

......

㬬㬬Chúng nhân lao xao bàn luận.

㬬㬬Tiểu bảo chủ xuýt xoa: "Uy mãnh thật, hấp dẫn quá, trông thật là đáng yêu!"

㬬㬬Mọi người: "......"

㬬㬬Tất Hạo nói: "Ở trong dãy núi trùng trùng điệp điệp này, quái thú không ngớt xuất hiện, hổ vương này có thể là huyết thống của một con bạch hổ cùng ma hổ."

㬬㬬Tên đoàn trưởng gật đầu đồng ý, nói: "Thứ ma thú này càng biến dị càng đáng sợ, sức mạnh tăng lên rất nhiều. Nó từ ma thú cấp hai đột phá thành công lên cấp ba, chính lúc này đang muốn lập uy thì gặp phải chúng ta cản trở, trận ác chiến này không tránh được nữa rồi."

㬬㬬Hổ vương xứng đáng là bách thú chi vương, chẳng thèm để ý đến đoàn người đang tiến đến, chỉ liếc mắt nhìn lạnh lùng.

㬬㬬An đoàn trưởng từ không trung đáp xuống nói: "xung quanh hổ vương có nguyên tố ma pháp dao động rất cường liệt, chứng tỏ ma pháp công kích quyết rất đáng sợ, mọi người cần phải cẩn thận." Thấy mọi người lo lắng, hắn lại nói tiếp: "Chúng ta nếu có thể đánh chết nó thì có thể bán ma tinh hạch trong người nó với giá ngất trời."

㬬㬬Đoàn trưởng dùng thanh âm rất nhỏ thán: "Khó à, đây là một con ma thú cấp ba, mặc dù ở đây có đến ba vị tu luyện giả cấp một nhưng sự chênh lệch giữa các cấp độ tu luyện khác nhau không đơn giản là phép tính cộng. Nên dù là bên ta có nhiều người hơn nhưng cũng không chắc là người chiến thắng."

㬬㬬An đoàn trưởng đột nhiên hét lớn: "Không hay rồi, nó chuẩn bị tấn công rồi kìa, ta đã cảm ứng được nó đang tụ tập ma pháp nguyên tố."

㬬㬬Đám dong binh náo loạn một hồi khi biết rằng phải đối phó với Hổ vương cấp ba cường đại, so với địa long của đoàn trưởng còn cao hơn hai cấp, đích thực là ma thú khủng khiếp.

㬬㬬Tên đoàn trưởng ra lệnh: "mọi người không được hoảng loạn, nhanh chóng phân tán ra, không được tập trung vào một chỗ."

㬬㬬Những tên dong binh này đều đã kinh qua sanh tử khảo nghiệm, rất nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, tức tốc phân tán ra chiếm lấy địa thế có lợi.

㬬㬬Mặc dù An đoàn trưởng đã hơn năm mươi tuổi nhưng phản ứng rất mẫn tiệp, dẫn đầu phát động công kích, một đạo phong nhận hàn quang chớp lóe phát ra từng đợt từng đợt rít quái dị nhắm Hổ vương chém đến.

㬬㬬Hổ vương phát ra một tiếng rống chấn thiên, tựa hồ nổi giận vì chúng nhân dám chủ động công kích nó, nó chỉ hơi hơi thấp đầu xuống, tựa như tránh né cường đại ma pháp năng lượng của phong nhận, rồi ngẩn cao đầu lộ xuất biểu tình cao ngạo.

㬬㬬Mọi người như không tin được, đưa tay dụi mắt, cuối cùng đã hiểu được Hổ vương đang ra vẻ khinh nhờn đòn tấn công vừa rồi.

㬬㬬"Con hổ thành tinh này không ngờ cũng có biểu hiện tình cảm như loài người."

㬬㬬......

㬬㬬Chúng nhân xôn xao thầm thì.

㬬㬬Tiểu bảo chủ hưng phấn nói: "Nhìn thật đáng yêu quá"

㬬㬬Thần Nam nắm cổ cô ta kéo lui lại phía sau, nhanh chóng tránh xa nơi nguy hiểm.

㬬㬬"bại hoại, thả ta ra, thả ta ra nhanh lên......"

㬬㬬Hổ vương gầm vang một tiếng, bách thú bò lúc nhúc xung quanh rùng mình, rồi run run rẩy rẩy tránh sang bên nhường đường cho Hổ vương.

㬬㬬Thần Nam nhìn thấy rất ngạc nhiên, không kìm được nói: "Đúng là chuyện lạ ......Không ngờ cũng giống loài người."

㬬㬬Lúc này Hổ vương cùng đoàn trưởng, phó đoàn trưởng và Quan Hạo ba người tạo thành thế đối lập, những tay dong binh khác tản ra xung quanh, bao vây bọn họ, bách thú sợ hãi uy thế của Hổ vương, sợ sệt đứng đằng xa không dám lại gần.

㬬㬬"Oàm......" Hổ vương sau khi gầm lên một tiếng, mở miệng phun ra một đạo, điện hồ(hồ quang điện) cường đại tại không trung vang lên những tiếng "bùm bùm" trực tiếp phóng thẳng đến ma pháp sư.

㬬㬬Ma pháp sư liền niệm động chú ngữ, mặt đất phía trước mặt nứt ra, ùn ùn bay lên, một màn thổ thuẫn (khiên đất) xuất hiện trước mặt đồng thời gia cố thêm một màn thủy thuẫn (khiên nước) kế tiếp.

㬬㬬Thiểm điện xuyên thủng thổ thuẫn, lập tức làm nó vỡ tan thành nhiều mảnh đất đá, sau đó tiếp tục đánh lên thủy thuẫn,"bùm bùm bùm" một loạt tia lửa chớp lóe, thủy thuẫn xem như cũng vỡ tan biến thành một màn sương mù.

㬬㬬Ma pháp sư vội vội vàng vàng lăn qua một bên nhưng điện hồ(hồ quang điện) đã trúng vào người, hắn hét la đau đớn, tóc trên đầu dựng đứng lên hết, cả người từ trên xuống dưới bị điện đốt cháy đen.

㬬㬬Nếu không phải thổ thuẫn và thủy thuẫn đã đỡ phần lớn điện hồ thì sanh mệnh của ma pháp sư đã gặp nguy hiểm, mãi một lúc sau hắn mới run rẩy bò dậy.

㬬㬬Ngay lúc này tất cả thành viên của đoàn dong binh đã bắt đầu động thủ, tên nỏ "vèo vèo", mưa tên như châu chấu bay đồng loạt bắn về phía hổ vương.

㬬㬬Tuy thân thể Hổ vương to lớn nhưng động tác lại linh hoạt vô song, chỉ vài cái nhảy đã thoát ra khỏi vòng tròn bao vây của bọn họ rồi dùng cái đuôi to tướng theo thế "hoành tảo thiên quân" từ ngoài quét vào đoàn dong binh .

㬬㬬Năm tên dong binh bị đuôi của Hổ vương như ngọn cương tiên vĩ đại quất vào thân người, gẫy mũi đứt gân chết ngay tại trận. Mấy tên còn lại tim gan khiếp đảm, chạy nhanh ra xa.

㬬Đoàn trưởng gấp rút thúc động địa long vọt nhanh đến trước, Quan Hạo theo sát phía sau hắn.

㬬㬬Dưới sự chiếu xạ của ánh mặt trời, da lông của Hổ vương thiểm thiểm phát quang, toàn thân cường tráng của tuyết hổ hiển đắc vẻ uy mãnh ra bên ngoài. Đối mặt với khí thế hung hăng của hai người một rồng đang đến, trong mắt nó hung quang thiểm thước, nhìn bộ dạng như muốn đánh tới.

㬬㬬Đoàn trưởng ngồi trên yên địa long vọt đến trong nháy mắt, tay hắn cầm Đồ Long Thương xuất chiêu đâm vào yết hầu của Hổ vương. Cùng lúc ấy Quan Hạo cũng đã đến kịp, huy động đại kiếm chém vào chỗ lưng và bụng của Hổ vương.

㬬㬬Gầm vang một tiếng, hổ vương nhảy cả người lên cao tránh cả hai đòn công kích, rồi lao xuống đoàn trưởng đang trên người địa long.

㬬㬬Địa long so với Hổ vương thì to lớn hơn nhưng đối mặt với nó lúc này thì lại sợ sệt rụt rè.

㬬Đoàn trưởng thấy không còn kịp thúc động địa long tránh sang bên, ông vội vàng phi thân xuống đất, tức tốc nhảy ra xa.

㬬㬬Hổ vương dài ba trượng bất ngờ một chiêu đã đánh ngã địa long dài năm trượng, rồi há miệng cắn vào cổ nó. Địa long hoảng hốt muốn tránh nhưng vẫn không thể đào thoát khỏi miệng hổ, cái cổ bị Hổ vương ngoạm vào, máu tươi phọt ra ào ào.

㬬㬬Đoàn trưởng trợn nhìn muốn rách mí mắt, la lên một tiếng xông tới, Đồ Long thương sắc nhọn đâm một thế hiểm ác vào bụng hổ, một đạo huyết tiễn bắn vọt ra. Quan Hạo cũng huy động đại kiếm xông đến, tàn nhẫn bổ vào lưng hổ, huyết thủy theo lớp lông sáng trắng như tuyết của Hổ vương giọt giọt chảy xuống.

Hổ vương bị đòn đau nên nhả địa long ra.

㬬㬬Địa long được rãnh thở ra một hơi, trở mình bò dậy, có thể vì đang phải chịu đau đớn vô cùng làm nó oán hận Hổ vương, tạm thời quên đi sự sợ hãi, hung hăng dữ tợn nhắm Hổ vương tấn công.

"Sầm"

㬬㬬Hổ vương bị nó đánh một cái bất thình lình liền ngã lăn ra, dong binh ở bốn phía dũng khí đồng loạt tăng cao, đao thương côn bổng cùng một lúc đánh lên người nó, nháy mắt trên thân hổ máu chảy ra như tắm.

㬬㬬"Oàm ......" rống to một tiếng, Hổ vương run run rẩy rẩy đứng dậy, mở miệng phun ra một khối liệt diễm to lớn, đám dong binh bị thiêu cháy la hét thê thảm, lui nhanh ra sau. Nhưng vẫn có sáu tên bị Hổ vương đuổi theo xé xác, máu huyết nhuốm hồng đại lộ, những người khác sợ đến mất hồn mất vía.

㬬㬬Mọi người lâm vào tình cảnh nguy hiểm, phó đoàn trưởng đã khôi phục lại. Hắn niệm chú ngữ Nhất Xuyến Trường Trường, ma pháp nguyên tố phong cuồng tụ tập trước người, cuối cùng rung ma trượng trong tay một cái nhẹ nhàng, giữa đất trời đột nhiên bay bay những tuyết hoa bé xíu, vào ngày nóng nực như vậy mà chung nhân lại cảm thấy một cơn rét lạnh.

㬬㬬Hổ vương đang nhe răng múa vuốt đột nhiên trước mặt xuất hiện ma pháp nguyên tố cực lớn, một lớp băng chắc dày xuất hiện bên ngoài thân thể nó, rồi càng lúc càng dày thêm, cuối cùng cả người nó đều bị đóng băng.

㬬㬬Những người sống sót sau cơn nguy hiểm đồng loạt hoan hô, Hổ vương đã bị đông cứng trong một tảng băng khổng lồ.

㬬㬬Nhưng tiếng hoan hô của mọi người chưa dứt thì tảng băng phát ra âm thanh rạn nứt.

㬬㬬Một đường nứt bắt đầu từ trên đỉnh của tảng băng nhanh chóng lan rộng xuống dưới, cuối cùng "Ầm" một tiếng, toàn bộ tảng băng bị vỡ ra, Hổ vương xuất hiện lại trước mắt mọi người, nhưng hiển nhiên lần này nó đã nhụt chí không còn phấn chấn.

㬬㬬An đoàn trưởng, đoàn trưởng và Quan Hạo ba người tranh thủ cơ hội này phát động công kích, sau khi phó đoàn trưởng niệm động Hoàn chú ngữ, một cột băng thương xuất hiện trước người hắn, rồi như thiểm điện bay đến Hổ vương, đâm đến ngực nó chính xác vô cùng. Đoàn trưởng cùng Quan Hạo cũng chia ra cầm Đồ long thương và đại kiếm đâm vào giữa bụng nó, sau đó cả hai phi thân lên lưng nó, hung hăng đâm chém vào cái đầu hổ khổng lồ.

㬬㬬Hổ vương thân thể lắc lư, máu huyết từ thân thể nó vọt ra thành dòng, lúc này cả người nó từ trên xuống dưới như tắm máu, lớp lông trắng sáng như tuyết bị máu huyết nhuộm đỏ cả.

㬬㬬Bấy giờ địa long của đoàn trưởng không còn sợ hổ vương, điên cuồng lao đến nó, cả cái thân rồng khổng lồ bất ngờ húc vào người nó.

㬬Đoàn trưởng cùng Quan Hạo chuyển thân nhảy sang một bên khi địa long xông đến, Hổ vương đột nhiên run rẩy đứng lên, phát ra một tiếng hổ gầm chấn thiên, địa long bị dọa đến nỗi phải dừng chân lại.

㬬㬬Dị biến phát sinh, phần bụng của hổ vương đột nhiên xuất hiện một đôi cánh trắng tinh, cùng với thân hổ máu chảy đầm đìa tạo thành sự so sánh rõ rệt, sau đó trên trán nó đột nhiên lại mọc ra một độc giác khiết bạch như ngọc dài ước chừng nữa thước.

㬬㬬Biến hóa lạ lùng này làm mọi người tại trường đều trợn mắt há miệng.

㬬㬬Thần Nam thầm giật mình, hắn biết đến bây giờ Hổ vương mới thực sự bước vào trạng thái chiến đấu, nếu mà nó ngay từ đầu thể hiện thực lực chân chính thì mọi người không cách nào đả thương nó được.

㬬㬬Tiểu bảo chủ trên mặt lộ nét hoan hỉ, nói: "Hổ vương này thực là uy mãnh quá, hấp dẫn quá, nếu mà bắt nó làm tọa kị cho ta thì tốt lắm a!"

㬬㬬Đoàn trưởng hét lớn: "Mọi người không phải sợ, nó biến thân đã quá muộn, lúc này toàn thân nó đã trọng thương, căn bản không thể chống cự lâu nữa, chúng ta đồng loạt xông lên nào." Vừa nói ông vừa dẫn đầu xông lên phía trước, mọi người theo sát phía sau, nhưng địa long thì thực sự run run sợ sợ, chẳng dám tiếp tục tiến lên.

㬬㬬Hổ vương phóng lên trên không, phút chốc đã lên đến tận trời cao, nó ở trên không gầm gừ liên tục, từng đạo thiểm điện từ không trung đánh xuống, sau đó từng đại phiến hỏa diễm cuồn cuộn như tấm thảm rớt xuống.

㬬㬬Thiểm điện, hỏa diễm trong không trung cuồng vũ, ở trên mặt đất truyền lại từng trận âm thanh than khóc, trong khoảnh khắc có một vài người bị điện hồ kích trúng, té ngã vì liệt hỏa đánh trúng, trong không khí đầy mùi cháy khét.

㬬㬬Bởi vì bị rừng già che mất nên những khách thương ở xa không thể thấy rõ thảm trạng của chiến trường, nhưng thực ra cũng nhìn thấy hỏa quang đầy trời, thiểm điện cuồng vũ và cũng thấy rõ ràng một cự đại ma thú gầm gừ liên tục trên không trung, họ bị dọa đến tim gan rối loạn (tâm kinh đảm chiến), thân thể run rẩy không thôi.

㬬㬬Cự hổ đã bị trọng thương trước đó nên sau một hồi lồng lộn điên cuồng, nó yếu dần đi, nhưng vẫn không ngừng tấn công, phía trên mặt đất lại có thêm một vài người mất mạng.

㬬㬬Tất Hạo nhặt một cây trường thương dưới đất rồi dùng sức ném, phụt một tiếng, đã đâm xuyên qua cánh phải của nó làm nó chao đảo một lúc giữa không trung, suýt nữa mất thăng bằng rơi xuống đất.

㬬㬬Hổ vương bạo nộ lần nữa, bắt đầu điên cuồng ngưng tụ ma pháp nguyên tố xung quanh, trên không phát ra từng đợt năng lượng dao động kịch liệt.

㬬㬬An đoàn trưởng la lớn: "Không hay rồi, ma pháp lực lượng này quá cường liệt, Hổ vương đã muốn liều mạng, mọi người mau chạy ra xa, nếu không thì sẽ cùng chết với nó (đồng quy vu tẫn)."

㬬㬬Thần Nam căn bản không muốn xen vào chuyện của người khác nhưng trông thấy đám dong binh hết sức chống cự, hắn không thể không xuất thủ.

㬬㬬Trông thấy hắn chạy về phía trước, tiểu bảo chủ la lên: "Bại hoại ngươi nếu muốn chết trước tiên hãy giúp ta giải cấm chế trên người đã chứ."

㬬㬬"Câm miệng lại đi con quạ đen." Nói xong hắn gõ trán tiểu bảo chủ một cái.

㬬㬬Tiểu bảo chủ đau quá la làng: "Bại hoại chết tiệt, ta trù ngươi một đi không trở lại."

㬬㬬"Vậy ngươi cứ chờ lúc Khốn Thần Chỉ Lực phát tác, xem mùi vị có tuyệt diệu không."

㬬㬬Thần Nam nhanh chóng đến bên cạnh phó đoàn trưởng, nói: "Ông có biện pháp gì có thể lập tức bí mật đưa ta lên trên lưng Hổ vương hay không?"

㬬㬬An đoàn trưởng kinh ngạc một lúc: "Ngươi......Sao lại đến đây làm gì, mau mau rời khỏi đi, lúc này ta không thể bảo vệ ngươi được đâu."

㬬㬬Thần Nam nhấc tay phát ra một đạo kim sắc kiếm khí, nói: "Chỉ cần ông đưa ta lên đó thì ta có thể giải quyết nó."

㬬㬬An đoàn trưởng lập tức tỉnh ngộ, thanh niên trước mặt này là một cao thủ, hắn do dự một lúc, nói: "Một mình ngươi có thể làm được hả?"

㬬㬬"Hiển nhiên có thể được, đừng do dự nữa, nếu không đến lúc nó tụ tập đủ năng lượng ma pháp thì sẽ có thêm nhiều người chết nữa."

㬬㬬An đoàn trưởng không chút do dự nói: "Tốt, xin đa tạ."

㬬㬬Hắn niệm một tràng chú ngữ, phong nguyên tố vô tận nhanh chóng ngưng tụ xung quanh Thần Nam rồi nhẹ nhàng huy động ma trượng, Thần Nam được một cổ cuồng phong cuốn bay lên không trung, nhắm ngay hướng Hổ vương.

㬬㬬Hổ vương đang giữa không trung ngưng tụ nguyên tố ma pháp, lúc nó chú ý đến vị khách bất ngờ từ mặt đất đang bay lên rất nhanh thì Thần Nam đã được phó đoàn trưởng đẩy lên cách nó chưa đầy ba trượng.

㬬㬬Nó vừa muốn mở miệng phun ra liệt diễm, Thần Nam đã nhanh hơn một bước, hắn mau lẹ phóng trường thương đã chuẩn bị sẵn trong tay, trường thương phát ra kim quang nhàn nhạt, lập tức đâm vào cổ của Hổ vương.

㬬㬬Hổ vương phát ra một tiếng gào kéo dài đầy thê lương, bay nhào một hồi ở trên không, tiên huyết bắn ra điên cuồng, trên không xuất hiện một đại phiến mưa máu.

An đoàn trưởng dùng hết phần năng lượng ma pháp còn lại cuối cùng đã đưa được Thần Nam lên lưng Hổ vương.

㬬㬬Lúc này Hổ vương ở trên không từ từ mất thăng bằng, thân thể chao đảo, Thần Nam vội vàng nắm chặt lấy lông của nó, giữ ổn định thân người.

㬬㬬Dần dần Hổ vương đã ghì lại được thăng bằng nhưng lúc này thương thế quá nặng đang đe dọa đến tính mạng, nó chẳng màng lập uy trước bách thú, vội vàng bay đi xa.

㬬㬬Thần Nam thấy quá nguy cấp, vội bò lên cổ nó, sau khi cả người đứng vững liền tận lực dùng nắm đấm nện xuống cái đầu hổ to tướng.

"Ầm", "Ầm", "Ầm"... ...

㬬㬬Thân mình Hổ vương lại rung lên, lập tức rơi xuống mặt đất.

㬬㬬Thần Nam không dám đánh nữa, lúc này Hổ vương yếu nhược vô cùng, nếu hắn thôi động kiếm khí có thể giết nó dễ dàng nhưng hắn cũng sẽ gặp cảnh thịt nát xương tan. Bên tai nghe gió rít ào ào, hắn vội vàng bám chặt vào nó.

㬬㬬Mãi đến lúc cách mặt đất chưa đến mười trượng, Hổ vương mới giữ vững thân hình được, dừng lại không rơi xuống nữa. Lúc này giữa tai và mũi nó máu chảy ròng ròng, cơ bắp toàn thân run rẩy co giật, bị thương nặng nhiều lần làm nó yếu ớt vô cùng.

Truyện Chữ Hay