Một cỗ xe bình thường đi ra từ Tề Thiên Hầu phủ, bánh xe nặng nề khiến lá khô, bụi tung mù mịt, rất nhanh đã ra khỏi hoàng thành.
Trong khoang xe.
- Cảm ơn ngươi. Đêm qua là đêm đầu tiên ta được ngủ ngon như vậy trong suốt mười năm qua. Có được một đêm như vậy cả đời này ta không còn gì hối tiếc nữa rồi.
Ngân Trì phu nhân mím môi, có vài phần ngượng ngùng của thiếu nữ, nói:
- Đêm qua ta mơ thấy ngươi.
Ánh mắt Ngân Trì phu nhân mơ màng như đang hồi tưởng lại điều gì:
- Ta mơ thấy mười lăm năm trước chúng ta gặp nhau. Khi ấy là lúc ta trẻ trung xinh đẹp nhất, ca múa đều tuyệt, được biết bao tài tuấn trẻ tuổi yêu thích theo đuổi. Đúng là thời vàng son. Mà lúc đó ngươi là đệ nhất thiên tài của hoàng thành, tiểu hầu gia của Kiếm Các Hầu phủ, hạ gục tất cả thiên tài tuấn kiệt. Rồi ngươi đưa ta chèo thuyền dưới ánh trăng, xung quanh đều là lá sen, trên mặt lá còn có những con đom đóm đáng yêu bay qua bay lại. Gió đêm se lạnh, ngươi liền ôm ta vào lòng, ghé sát tai ta khe khẽ kể chuyện cho ta nghe. Ngươi kể chuyện tình giữa một thiếu niên thiên tài và một thiếu nữ xinh đẹp.
Ninh Tiểu Xuyên có phần ảm đạm, nếu họ thật sự gặp nhau vào mười lăm năm trước thì kết quả sẽ thế nào?
- Sau đó thì sao?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
- Ta tỉnh lại.
Ngân Trì phu nhân cười.
- Thật ra có được giấc mơ như vậy ta cũng cảm thấy đủ rồi. Giống như đó mới thực sự là cuộc sống của ta bao năm qua.
Sinh mệnh của nàng chỉ còn lại chưa tới một năm, nguyên nhân của tất cả đều là vì Ninh Tiểu Xuyên.
Nếu không gặp Ninh Tiểu Xuyên thì nàng sẽ không thay đổi bản thân, sẽ không dùng Kim Châm Phong Tâm Quyết, cũng sẽ không giảm thọ mệnh.
Thời gian một năm rất ngắn ngủi, nhưng nàng không chỉ không thấy bi quan mà ngược lại, vì giấc mộng đêm qua mà cảm thấy cuộc đời của mình thật hạnh phúc.
- Thật hy vọng nàng ta mãi mãi trong giấc mộng đó không trở lại hiện thực.
Ninh Tiểu Xuyên thầm cảm thán.
Ngân Trì phu nhân nói:
- Giờ chúng ta đi đâu? Gặp ai?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Vấn Hoa Đạo Quan.
Ngân Trì phu nhân ngạc nhiên:
- Người ngươi muốn mời là nhất phẩm quốc sư Thái Sư Vấn Hoa?
Lần này đến lượt Ninh Tiểu Xuyên ngạc nhiên:
- Thái Sư Vấn Hoa sống ở Vấn Hoa Đạo Quan sao? Một người bạn của ta nói ở nhờ ở đó… Nhưng với thân phận của nàng ấy thì không thể lại tới đạo trường của Thái Sư Vấn Hoa ở nhờ được.
Rốt cuộc Vạn Âm Tiên Hậu định giở trò gì?
Thái Sư Vấn Hoa là thái sư đương triều, người có địa vị cao nhất Đạo Môn, tất cả quốc sư trong triều đều là môn sinh của hắn.
Vạn Âm Tiên Hậu nếu thật sự tới Vấn Hoa Đạo Quan thì chắc chắn sẽ xung đột với Thái Sư Vấn Hoa. Hai bên vốn thuỷ hoả bất dung, căn bản không thể ở chung một chỗ.
Ngân Trì phu nhân nói:
- Thật ra rất ít người biết Thái Sư Vấn Hoa đang ở Vấn Hoa Đạo Quan. Triều đình cũng chỉ năm ba người biết việc này. Bằng hữu của ngươi rốt cuộc là nhân vật nào? Sao lại thần thông quảng đại như vậy, lại tìm được đạo trường của Thái Sư Vấn Hoa?
- Ta cũng không rõ, tới Vấn Hoa Đạo Quan là biết thôi.
Ninh Tiểu Xuyên cứ cảm thấy việc này rất không ổn, muốn nhanh chóng tới Vấn Hoa Đạo Quan, thế là quất một roi lên lưng thanh lộc mã, xe ngựa lập tức tăng tốc.
Đến trưa Ninh Tiểu Xuyên và Ngân Trì phu nhân cuối cùng cũng tới bên ngoài Vấn Hoa Đạo Quan.
Vấn Hoa Đạo Quan được xây dựng sâu trong rừng trúc, là một đạo quan bình thường rất thanh tịnh. Nhưng giờ Ninh Tiểu Xuyên lại thấy bên ngoài có thị vệ và thái giám trong cung.
- Người trong cung sao lại cũng tới đây?
Ninh Tiểu Xuyên chau mày.
Ngân Trì phu nhân hạ thấp giọng:
- Ngươi giết gần hết cao thủ bên cạnh Ngọc Lam Đại Đế như Nhạc Vũ Dương, Thôi Thao, Quý công công, Long Tượng Hầu, mà hắn lại không thể xuất cung, vậy thì phải mời cao thủ Đạo Môn đối phó ngươi. Lúc này Ngọc Lam Đại Đế tới tìm Thái Sư Vấn Hoa cũng là chuyện bình thường.
- Hình như Vấn Hoa Đạo Quan xảy ra chuyện lớn, người trong cung đều bị chặn ở bên ngoài.
- Đi, chúng ta vào xem xem.
Ninh Tiểu Xuyên không muốn đụng độ với người triều đình nên cùng Ngân Trì phu nhân đi cửa sau.
Đương nhiên hắn cũng nghĩ đến việc vào đạo quan mà thần không biết quỷ không hay, nhưng đó là việc không thể. Xung quanh đạo quan bố trí trận pháp khá thần bí, ngay cả hắn cũng không thể phá giải.
Đây là đạo trường của Đạo Môn đệ nhất cao thủ, nếu không có trận pháp bảo hộ thì mới là lạ.
Cốc cốc!
Ninh Tiểu Xuyên gõ cửa, một đạo đồng mười hai mười ba tuổi, da trắng trẻo, mắt long lanh, đầu đội đạo kế đi ra, giọng non nớt nói:
- Vấn Hoa Đạo Quan đóng cửa năm ngày, không gặp người ngoài.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Là Tiên Hậu bảo ta tới.
Đạo đồng đặt tay lên môi, quan sát kỹ Ninh Tiểu Xuyên một lượt, nói:
- Ngươi là Ninh Tiểu Xuyên?
- Chính là ta.
Ninh Tiểu Xuyên đáp.
- Vậy mời vào.
Đạo đồng mời Ninh Tiểu Xuyên và Ngân Trì phu nhân vào trong, thò đầu ra ngoài nhìn trái nhìn phải rồi mới đóng cửa.
Vấn Hoa Đạo Quan được xây dựng với phong cách kiến trúc khác hẳn với Ngọc Lam đế quốc, đạo tháp bằng trúc cao bảy tầng, thành đắp lên bằng đá, trong vườn thuốc trồng rất nhiều loại huyền dược quý hiếm.
Trong đó có một mảnh vườn trồng liên hoa trắng to bằng cái cối xay. Mỗi cánh hoa đều giống như được điêu khắc từ ngọc phỉ thúy màu trắng, phát ra ánh sáng, đứng cách vài chục mét cũng ngửi thấy hương thơm.
- Cửu phẩm liên, sống thêm trăm năm nữa là sẽ thành thông linh kỳ dược rồi.
Ngân Trì phu nhân hơi giật mình, nàng biết rõ sự quý giá của cửu phẩm liên, dù chỉ một cánh hoa cũng có giá trị liên thành.
Ninh Tiểu Xuyên chỉ nhìn một cái rồi thu lại ánh mắt, hỏi:
- Giờ Tiên Hậu đang ở đâu?
Tiểu đạo đồng nói:
- Tiên Hậu và tổ sư đang ở hoa viên luận đạo, bất cứ ai cũng không được vào. Nhưng họ nói nếu là Ninh Tiểu Xuyên tới thì có thể vào hoa viên.
Tiểu đạo đồng dẫn Ninh Tiểu Xuyên tới bên ngoài một bức tường cao, còn chưa vào trong đã ngửi thấy hương hoa mai bay ra.
Vạn Âm Tiên Hậu và Thái Sư Vấn Hoa đều là cao thủ đệ nhất thiên hạ, hai người họ luận đạo thì sẽ có cảnh tượng kinh thiên động địa thế nào?
- Bức tường này…không bình thường…
Ninh Tiểu Xuyên không bước vào hoa viên ngay. Hắn nhìn bức tường vây quanh hoa viên, tay ấn lên bề mặt, lập tức mặt tường xuất hiện gợn sóng, một luồng hấp lực truyền tới kéo hắn vào.
Vút!
Ninh Tiểu Xuyên cảm giác mình như xuyên qua một tấm màn nước, ngay sau đó hắn đã đứng trong vùng hư không hỗn độn. Vô số cây mai lơ lửng trong hư không, rễ cây nhỏ dài mà dày đặc, cành cây to cỡ thùng nước, trên cành nở đầy hoa đỏ.
Ào!
Một dòng hồng lưu tạo thành từ cánh hoa đổ xuống từ trên trời, rồi tan ra, biến thành một trận mưa hoa.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức quay người, nhưng phía sau không có bức tường nào, hắn giống như tự nhiên xuất hiện trong không gian thần kỳ này vậy.
- Đây rốt cuộc là nơi nào?
Ninh Tiểu Xuyên giang đôi cánh bay vào trong rừng mai. Mỗi ngọn cây ở đây đều rất lớn, trong đó cây lớn nhất có đường kính hơn mười mét. Quả thực giống như ngọn cây thần vậy, những đóa hoa đỏ tươi nở rộ trên cành tạo thành một biển đỏ rực rở.
Cũng không biết bay bao lâu, cuối cùng hắn nhìn thấy một lão đạo đang ngồi khoanh chân trong hư không.
Lão đạo ngồi trên một cánh hoa chỉ to cỡ móng tay. Nhìn thì cảm giác nhẹ tựa hồng mao nhưng nó lại có thể đưa được lão đạo kia phi hành.
Cũng không biết là cánh hoa kia thần kỳ hay thân thể lão đạo còn nhẹ hơn cả cánh hoa?
Vạn Âm Tiên Hậu tuyệt đại phong hoa, mặc trường bào vũ y thêu bằng tơ vàng, đầu đội thanh quan bạch ngọc phiến, làn da trắng như ngọc, ánh mắt sáng như những vì tinh tú.
Bà đứng trên đỉnh một ngọn cây mai, chân giẫm trên cánh hoa, khí thế kinh người, xung quanh cơ thể có ba dải hà lưu tụ thành từ cánh hoa uốn lượn, phát ra âm thành ào ào mạnh mẽ.
Lão đạo tóc trắng thì ngồi trên một cánh hoa, tuy dòng hà lưu bằng cánh hoa kia chuyển động tạo thành vô số làn sóng mạnh mẽ nhưng không hề chạm tới một sợi tóc của lão đạo.
- Hai người họ lại ở đây đấu pháp. Vạn Âm Tiên Hậu ba ngày trước tới Vấn Hoa Đạo Quan, lẽ nào họ đã đấu ba ngày rồi?
Ninh Tiểu Xuyên đứng cách đó mười dặm, không dám tiến tới.
Tu vi của hai người này quá đáng sợ, bất cứ một cánh hoa nào bay ra cũng có thể xuyên qua cơ thể Ninh Tiểu Xuyên.
- Tiên Hậu, người ngươi đợi đã tới, ngươi nên đi rồi.
Lão đạo kia mở mắt, miệng không hề động đậy nhưng vẫn có tiếng nói phát ra.
Vạn Âm Tiên Hậu nói:
- Đợi giết chết người rồi bản hậu tự nhiên sẽ đi.
- Chúng ta đã đấu ba ngày ba đêm vẫn chưa phân thắng thua. Thật sự muốn đấu tiếp sao?
Lão đạo bình thản nói.
- Chỉ cần ngươi giao ra Cổ Đạo Đồ dẫn tới Thiên Đế Sơn, bản hậu có thể suy nghĩ tha cho ngươi một mạng.
Vạn Âm Tiên Hậu lạnh lùng nói.
Lão giả thở dài, giơ cánh tay lên, thiên địa nguyên khí của cả không gian tụ lại về phía lão, tạo thành một cái ấn Bát Quái đường kính 28 mét, hai con Âm Dương Ngư màu đỏ và xanh chuyển động bên trong, tạo thành một cái vòi rồng khổng lồ.
Sức mạnh mà Thái Cực Bát Quái Ấn tạo ra quả thực quá khủng khiếp, thấp thoáng có thể nhìn thấy hư ảnh của sông hồ hiện lên trong ấn ký.
Ninh Tiểu Xuyên lại lùi về sau sợ sức mạnh Thái Cực Bát Quái Ấn sẽ hút hắn vào vòi rồng.
Cùng lúc đó, huyết khiếu và tâm khiếu trong tim hắn bao quanh võ đạo tâm cung bắt đầu xoay tròn.
Xem Vạn Âm Tiên Hậu và Thái Sư Vấn Hoa đấu pháp, đây là cơ ngộ cực lớn đối với Ninh Tiểu Xuyên, có thể tham ngộ võ đạo của họ sẽ rất có ích cho hắn sau này khi đột phá cảnh giới cao hơn.