Thần Ma Chi Mộ

chương 579: thông thiên chi lộ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Rời khỏi Ma Điện – Vân Trung Sơn, Triệu Thụy lấy toàn bộ Phong Thần Chi Thư ra, sau đó hắn cẩn thận mang chúng ghép lại thành một mảnh hoàn chỉnh.

Khi trang Phong Thần Chi Thư cuối cùng hợp lại thì Phong Thần Chi Thư đột nhiên thoát khỏi sự điều khiển của Triệu Thụy bay lên không trung.

Ngay sau đó Phong Thần Chi Thư rực sáng lên hướng bốn phía tràn ra quang huy màu thủy lam sáng ngời.

Quang huy kia càng ngày càng sáng ngời, cuối cùng làm cho người ta chẳng dám nhìn thẳng vào nó!

Văn tự cổ đại trên trang thư thế nhưng từ Phong Thần Chi Thư nhẹ nhàng bay ra, bay lên cao càng lúc càng xa.

Cùng lúc đó một thanh âm phì tụng kỳ dị từ những văn tự cổ đại kia vang lên, xuyên thấu qua tầng mây rồi truyền đến phía chân trời xa xôi.

Thanh âm phì tụng đó càng ngày càng vang dội, càng ngày càng rõ ràng, cuối cùng giống như tiếng sấm mùa xuân cuồn cuộn không ngừng quanh quẩn tại Thiên không! Lúc này đây từ trong tiếng phì tụng viễn cổ cuồng phong bắt đầu gào thét lên, thổi quét qua làm cho người ta cơ hồ đứng không vững.

Trên Thiên không sinh ra biến hóa cực lớn, vô số đám mây trắng giống như vạn mã cất vó từ bốn phương tám hướng tuôn ra rồi bay lại đây, hội tụ trên đầu đỉnh Triệu Thụy hình thành một tầng mây hình tròn bao trùm khoảng mười km! Tầng mây dày đặc như vậy thậm chí đem ánh nắng mặt trời cũng đều che lấp! Nhưng ở tại trung tâm tầng mây che khuất bầu trời này, một đạo cột sáng tinh khiết màu thủy lam phủ thẳng xuống, xuyên qua tầng mây bắn thẳng đến trên Phong Thần Chi Thư một cách chuẩn xác! Ngay tại khi nó tiếp xúc trong nháy mắt, một đạo cột sáng màu thủy lam đột nhiên gấp gáp khuếch trương cuối cùng đạt đến đường kính khoảng ba mươi thước, đem cả ngọn núi cũng đều bao phủ ở bên trong!

Triệu Thụy ngửa đầu nhìn lên phía trên, chỉ thấy cột sáng màu thủy lam hướng thẳng tắp lên phía trên kéo dài và kéo dài đến tận tầng mây thật dày rồi xuyên qua và kéo dài đến vô tận xa xa, nhìn không thấy điểm cuối.

Hắn cảm nhận được linh lực tràn đầy giống như biển rộng, xem như cột sáng màu thủy lam kia làm thông đạo dẫn từ một thế giới khác bừng lên truyền đến trên địa cầu, sau đó hướng bốn phương tám hướng phân tán mà đi.

Đả thông!

Thông Thiên Chi Lộ sau cách xa hàng ngàn vạn năm rốt cục cũng được đả thông!

Triệu Thụy trên mặt lộ ra tươi cười vui sướng, cổ linh lực vô cùng tràn đầy đúng là từ Tiên Ma Giới truyền tới! Chỉ ở Tiên Ma Giới mới có được lực lượng vô cùng tinh thuần như thế!

Ngay tại Thông Thiên Chi Lộ được khai mở mà nói.

Từ Thục Sơn đến Côn Luân rồi lan tràn cả Phạm Đế(?), toàn bộ người tu hành tại Tu Chân Giới cũng đều cảm giác được cổ linh lực vô cùng lớn này đột nhiên phủ xuống tại phía Tây Bắc Trung Quốc, sau đó hướng toàn bộ thế giới lan tràn đi, đem linh lực cực loãng tại địa cầu trong nháy mắt càng thêm đậm đặc.

Cổ linh lực tinh thuần như vậy, dày đặc như thế giống như biển rộng mênh mông cuồn cuộn dùng không bao giờ hết, điều này vượt ra ngoài tưởng tượng của mọi người.

Cho dù là người tu hành nhiều tuổi nhất, tại trong trí nhớ cũng không có cảm thụ qua linh lực tinh thuần như vậy, mạnh mẽ như thế.

Linh lực thật lớn a!

Cổ linh lực lại từ đâu mà đến vậy? Tại sao nó lại đột nhiên buông xuống cái thế giới này?

Trên toàn thế giới, bất luận thân phận người tu hành là gì, bất luận tu vi là gì đều có chút cực độ khiếp sợ, tại trong tâm trưởng đang âm thầm đoán già đoán non.

Không chỉ có một số rất ít người tu hành tu vi tinh thâm, tri thức uyên bác cũng đã mơ hồ đoán được một chút hình dáng, nhưng là loại phán đoán này thật sự quá mức huyền bí! Huyền bí đến nỗi ngay cả đám người cường giả này dù đã trải qua vô số sóng gió, gặp qua vô số chuyện lạ cũng không có trình độ có thể xác định được!

Phạm Đế(?), tại đại sảnh uy nghiêm mà rộng lớn của Giáo Hoàng.

Giáo Hoàng cùng hơn mười người Hồng Y Giáo Chủ và giáo môn tề tụ để thương nghị sự việc ở trong giáo hội.

Bọn họ là Cơ Đốc Giáo là nhân sĩ có quyền lực lớn nhất, địa vị tối cao nhất, mọi việc xử lý đều nằm trong tay bọn họ.

Lúc này đang thương nghị cái gì đó.

Bọn họ thương nghị mỗi một sự kiện có thể liên quan đến chính trị hơn một trăm quốc gia trên thế giới thậm chí là cả toàn bộ thế giới.

Mỗi một phút một giây đồng hồ đối với họ mà nói đều là cực kỳ quý giá.

Nhưng vào lúc này, bọn họ đang đình chỉ thương nghị đại sự, ngẩng đầu lên trên nhìn xuyên qua khung cửa kính ở trên đỉnh, hướng lên không trung nhìn lại, trong tâm lại tràn ngập vô cùng khiếp sợ.

“Cái lực lượng này từ nơi nào vọt tới vậy a! Đây tuyệt đối không phải là lực lượng của thế giới này!

Chỉ Đức Chúa Trời mới có thể có được lực lượng tràn đầy và tinh thuần như vậy!

Nhưng mà lực lượng như vậy tại sao lại đi vào thế giới này?”

Giáo Hoàng đang nắm Thánh Kinh ở trong tay hơi hơi run rẩy lên.

“Chẳng lẽ nói là trong truyền thuyết Thông Thiên Chi Lộ tái hiện nhân gian sao!!” Một gã giáo môn Hồng Y Đại Giáo Chủ nói.

Thật không dễ dàng chút nào mới từ trong khiếp sợ thoáng phục hồi lại, lắp bắp nói.

“Điều này sao có thể? Sự liên lạc Thiên giới thông qua Thông Thiên Chi Lộ sớm đã bị bị Thần phá hủy, một chút dấu vết cũng không có, làm sao có thể lại lần nữa xuất hiện?” Có một Hồng Y Giáo Chủ lớn tiếng phản bác nói.

“Đúng vậy, cho dù Thông Thiên Chi Lộ tái hiện nhân gian, vậy người kia là người gì, sao lại có lực lượng lớn như vậy, lại lần nữa đả thông Thông Thiên Chi Lộ?”

“Có lẽ thần linh lại lần nữa hướng Phàm Nhân Giới phủ xuống thần tích? Làm cho nhóm người có lòng tín ngưỡng đối với hắn?”

Đám người Hồng Y Giáo Chủ nghị luận rất nhiều về vấn đề này.

“Việc này nhất định là chư thần tại Thiên giới hướng chúng ta phủ xuống thần tích củng cố tín ngưỡng nơi chúng ta”.

Giáo Hoàng không để ý đến chư vị giáo chủ nghị luận, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Hãy nhớ kỹ ngày hôm nay, nhớ kỹ hiện tại đây là ngày kỳ tích nhất.

Thời khắc kỳ tích này có thể có được đúng là đại vinh hạnh cho chúng ta”

Đám Hồng Y Giáo Chủ dồn dập từ vị trí đứng lên, trong lòng đối thần tích này tràn đầy tín ngưỡng và đối thần linh vô cùng sùng kính.

Bọn họ nghĩ đến, chỉ có Thiên giới chư thần mới có thể sáng tạo ra Thông Thiên Chi Lộ như thế!

“Cho tới nay Thông Thiên Chi Lộ cũng đều chỉ tồn tại ở truyền thuyết mà thôi, chúng ta ai ai cũng không biết là có thật hay không có thần tích tồn tại.

Nhưng là hiện tại toàn thể giáo chúng rốt cục tự mình cảm nhận được thần tích sinh ra! Ta muốn lấy ngày hôm nay là ngày quyết định thần tích! Làm cho tất cả tín đồ đều cùng chúng ta cùng nhau chia xẻ thần tích này”.

(đoạn này chuối quá)

Giáo Hoàng càng nói càng kích động, càng nói càng hưng phấn, hai gò má cũng đề trở nên đỏ bừng, cuối cùng đưa hai cánh tay hướng lên trời lớn tiếng xướng lên.

"Chúa cùng chúng ta cùng tồn tại! Amen!"

Đám người Hồng Y Giáo Chủ quỳ trên mặt đất tất cả đồng loạt xướng lên lời cầu nguyện, trong thanh âm tràn ngập thành kính.

Cả đám tin tưởng vững chắc thần tích này, nhất định là Thiên Thần phủ xuống.

Bọn họ hoàn toàn không thể ngờ rằng, thần tích làm người ta sợ hãi than thầm này là do người tu chân phương Đông tuổi còn rất trẻ làm nên.

Chính là thông qua bản thân không ngừng cố gắng cuối cùng sáng tạo ra kỳ tích!

Linh lực từ Tiên Ma Giới trào ra thổi quét qua toàn bộ thế giới, rất nhanh tràn tới Thục Sơn.

Thục Sơn đệ tử vô cùng rõ ràng cảm nhận được linh lực ẩn chứa trong thiên địa phát sinh biến hóa cực lớn.

Mấy tên môn nhân đệ tử đang ở trong kỳ tu luyện liền cảm thụ được linh lực càng thêm mãnh liệt!

“Sao lại thế này?”

“Đã xảy ra chuyện gì thế?”

“Vì cái gì linh khí ở trong thiên địa lại trở nên tinh thuần khổng lồ như thế?”

“Đúng vậy, đúng … đúng vậy! Chúng ta tu luyện trở nên công giảm hiệu tăng!”

“Cứ theo đà này, ta dùng không được bao lâu là có thể đi vào Phân Thần kỳ rồi!”

“Trong thiên địa không biết rốt cục đã phát sinh ra cái gì? Việc này có phải hay không là điềm tốt? Hay là đi gặp Lăng Phong chưởng giáo hỏi chút đi!”

Đám Thục Sơn đệ tử nửa mừng nửa lo, một bên nghị luận một bên phóng nhanh về chỗ tu luyện của Lý Lăng Phong, hướng hắn thỉnh giáo.

Lý Lăng Phong trầm tư thật lâu, sau đó chậm rãi mở mắt nhìn đám đệ tử cùng Tôn Tiểu Lan mỉm cười, nói: “Tiểu Lan, ngươi đoán được nguyên nhân trong đó không?”

Tôn Tiểu Lan lắc lắc đầu: “Đệ tử ngu dốt khó có thể đoán được thiên ý”

Lý Lăng Phong vuốt chòm râu dài, mỉm cười nói: “Đây cũng không phải là thiên ý gì mà là do nhân lực làm ra đó”

“Nhân lực!”

Cơ hồ tất cả Thục Sơn đệ tử đều hô to lên.

Ai mà có lực lượng lớn như vậy, thế nhưng có thể làm cho cả thiên địa linh lực trở nên nồng hậu như thế? Đây tuyệt đối không phải là phàm nhân có thể làm được, cho dù là thần tiên chỉ sợ cũng không có năng lực như vậy!

Mà ngay cả Tôn Tiểu Lan cũng đâm ra nghi ngờ: “Sư phụ, nhân lực chỉ sợ khó có thể tạo thành hiệu quả như vậy?”

“Người khác không làm được nhưng là có một người nhất định có thể!”

Mọi người trong lòng vô cùng hiếu kỳ.

"Triệu Thụy! "

"A! Triệu Thụy? "

Thục Sơn đệ tử suy nghĩ chốt lát rồi lắp bắp kinh hãi.

Triệu Thụy đi Vân Trung Sơn bái phỏng Ma Tông Ma Đế, sinh tử chưa biết, như thế nào đột nhiên làm ra chuyện động trời như vậy

Yên lặng? Tất cả đều yên lặng?

Cho dù Triệu Thụy đánh chết Trương Tụng Ly trở thành đại đỉnh cấp cường giả, cho dù là cường giả mạnh nhất cũng không có khả năng làm cho linh khí trong thiên địa trở nên nồng hậu như thế.

Vì cái gì mà Lăng Phong chưởng giáo lại khẳng định như thế?

Mọi người đang ở thời điểm nghi hoặc, Lý Lăng Phong liền phá tan lòng nghi ngờ trong lòng bọn họ, “Căn cứ tin tức Thi gia Thi Thận trưởng lão truyền ra, Triệu Thụy lần này đi Ma Tông, một là giải quyết hiểu lầm, hai là vì muốn đạt được trang Phong Thần Chi Thư cuối cùng.

Chỉ cần tìm kiếm đủ năm trang Phong Thần Chi Thư là có thể mở ra thông lộ đi Tiên Ma Giới.

Nói vậy Triệu Thụy và Đôn Triệt đã đả thông cái lối đi lên Tiên Ma Giới này mới khiến cho linh khí dũng mãnh tràn xuống địa cầu.

Mọi người lúc này mới chợt hiểu ra, trong tâm không khỏi dâng lên lòng ngưỡng mộ,.

Trong giọng nói mang theo nỗi khiếp sợ và một phần ao ước.

Lấy sức lực một mình, một lần nữa mở ra Thông Thiên Chi Lộ.

Từ xưa đến nay ngoại trừ Triệu Thụy ra, còn không có một tu chân giả nào khác có thể làm được chuyện này! Triệu Thụy hành động lần này không chỉ là chưa từng xảy ra, chỉ sợ sau này cũng tuyệt không có.

Nghe sư tôn giải thích xong, Tôn Tiểu Lan trong lòng nửa mừng nửa lo.

Vui mừng là Triệu Thụy rốt cục cũng thực hiện được tâm nguyện mà tất cả tu chân giả khác đều tha thiết mơ ước, đi vào Tiên Ma Giới là thế giới rộng lớn hơn, cuộc sống phấn kích trải rộng ra trước mắt Triệu Thụy.

Lo là Triệu Thụy không biết khi nào thì trở về, lại không biết hai người sau này sẽ còn cơ hội gặp lại nữa không.

Vân Trung Sơn, bên trong Ma Tông đại điện.

Ma Đế ngồi ở trên ghế nhìn về phía xa xa, nhìn cột ánh sáng xuyên qua tầng mây, thật lâu không nói gì.

Thủ hạ của nàng là Ma Tông đệ tử cũng đều nhìn về cột ánh sáng quang trụ lam sắc kia, trong lòng nỗi lên kích động.

Bọn họ bước vào Tu Chân Giới với mục đích duy nhất chính là phi thăng thành tiên, bọn họ cũng từng nghe nói qua rất nhiều tu chân giả thành tiên thành ma trong truyền thuyết.

Nhưng cho tới hôm nay, bọn họ đều đều chưa từng tận mắt nhìn thấy.

Về phần có thể mở ra Thông Thiên Chi Lộ đi Tiên Ma Giới bọn họ lại không bao giờ nghĩ qua!

Hôm nay bọn họ lại tận mắt nhìn thấy thời khắc kỳ tích này, đây là điều mà bọn họ nằm mộng cũng không nghĩ đến! Thông đạo đi lên Tiên Ma Giới! Đây là điều mà người ta luôn hướng tới! Không một vị tu chân giả nào không muốn tiến vào trong Thông Thiên Chi Lộ này, bước lên trời a!

Ma Đế nhìn thông đạo màu lam khe khẽ thở dài: Thông Thiên Chi Lộ, đây chính là Thông Thiên Chi Lộ a! Không nghĩ tới, đại từ có từ thời viễn cổ bị chúng thần phá hủy là Thông Thiên Chi Lộ rốt cục lại lần nữa đả thông! Thật sự là bất khả tư nghị a!”

Ngô Cương đồng ý gật gật đầu: “Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ta cũng chẳng bao giờ tưởng tượng đến.

Nói thật, ta có một chút bội phục tên Triệu Thụy tiểu tử này.

Vì một điều hư vô mờ mịt trong truyền thuyết, hắn thế nhưng không để ý đến gian nan nguy hiểm chỉ muốn đem những trang Phong Thần Chi Thư tập hợp đủ toàn bộ, cuối cùng đả thông Thông Thiên Chi Lộ.

Không có ý chí kiên định dị thường tuyệt đối không thể nào làm được a!

Ma Đế cười cười nói: “Vận khí cũng không là bình thường, nó cũng phi thường trọng yếu”

Chắc chắn vậy, Ngô Cương cười cười đứng lên nói: “Chỉ là không biết Thông Thiên Chi Lộ này có đủ năng lực khai thông được lâu không”

Ma Đế trầm tư một hồi, chậm rãi nói: “Đại khái liên tục không được bao lâu, Phong Thần Chi Thư ẩn chứa năng lượng mặc dù cường đại, nhưng muốn duy trì một cái thông đạo như vậy cũng không dễ dàng gì, chỉ sợ rất khó khăn nữa là đằng khác”.

Nếu điều này xảy ra có thể đem Triệu Thụy cùng Đôn Triệt hai người không tiến nhập Tiên Ma Giới được liền bị giam hãm ở trong đó.

Ngô Cương gật gật đầu: “Ta cũng cho rằng như thế, hy vọng bọn họ có thể có được vận khí tốt”

Tu chân giả khắp nơi trn thế giới tại trong cực độ khiếp sợ qua đi, bắt đầu nắm lấy cơ hội ngàn năm một thuở này liều mạng hấp thu cổ linh lực này.

Cổ linh lực này đến từ Tiên Ma Giới đại khái chỉ có một lần mới có thể hấp thu lấy, tuyệt không có lần thứ hai.

Cứ việc thời gian rất nhanh qua, bất quá Triệu Thụy đả thông Thông Thiên Chi Lộ không tưởng nghĩ là đem linh khí Tiên Ma Giới dẫn vào thế giới này để cho người người trên toàn cầu tu hành.

Ngay bây giờ cho đến nhiều năm sau cũng đều hưởng lợi.

Cũng chính là nhờ vào Triệu Thụy mà đoạn thời gian sau này người tu hành trên toàn thế giới đắc đạo phi thăng với số lượng gia tăng rất nhiều.

Mặt khác bởi vì linh khí dư thừa là nguyên nhân người tu hành trên toàn thế giới tiến độ tu luyện tăng thêm.

Triệu Thụy cũng không ngờ rằng bản thân mở ra Thông Thiên Chi Lộ đối với thế giới tạo thành ảnh hưởng sâu xa như vậy.

Hắn tâm tình bây giờ phi thường kích động, đi Tiên Ma Giới thăm dò cái thế giới rộng lớn hơn, tìm kiếm những điều cực kỳ bí ẩn trong đại chiến viễn cổ là điều tâm nguyện từ trước đến nay của hắn.

Hắn ở trong lòng đã hiện ra vô số huyễn tưởng qua bộ dáng Tiên Ma Giới.

Hiện tại mà nói, nguyện vọng của hắn sắp thực hiện được, hắn sắp sửa bước trên đoạn đường hoàn toàn bất đồng.

Việc này làm sao hắn không hưng phấn, không kích động cho được?

Đôn Triệt đang ngẩng đầu lên, đánh giá thông đạo lam sắc, sợ hãi than nói: “Cái chi khí này là Thông Thiên Chi Lộ à! Thật sự là đồ sộ! Không … không biết cái thông đạo này rốt cục dài bao nhiêu nhỉ? Ở đầu bên kia thông đạo là cái địa phương gì vậy ta?”

Triệu Thụy cười cười nói: “Ngươi đi vào không phải sẽ biết sao?”

Đôn Triệt gãi gãi cái ót, cười hắc hắc: “Ta có chút sợ hãi, vạn nhất thông đạo bên kia vừa là hỏa nham nóng chảy, chúng ta đây liền xong đời”.

“Không phải là không có loại khả năng này” Triệu Thụy nói, “Bất quá, đã đến nước này rồi chúng ta không có thể lui về phía sau được, cuối cùng chỉ đổ một canh bạc thôi, chuẩn bị tốt đi nào?”

Đôn Triệt hít sâu một hơi, cố gắng đè nén kích động ở trong tâm, lặng lẽ dụng lực gật gật đầu.

“Chúng ta liền đi đi thôi!” Triệu Thụy cười lớn một tiếng, bắt lấy cánh tay Đôn Triệt, mũi chân điểm trên mặt đất nhẹ một cái, sau đó bay lên trời.

Nếu như là tại lúc bình thường, Triệu Thụy cùng Đôn Triệt hai người bay lên độ cao nhất định liền không cách nào lần tiếp theo tăng lên độ cao nữa.

Nhưng mà hiện tại, hai người tại bên trong Thông Thiên Chi Lộ càng lúc càng nhanh, càng bay càng cao hoàn toàn không có bất kỳ hạn chế gì!

Hai người chỉ cảm thấy tựa hồ điểm cuối xa xôi của Thông Thiên Chi Lộ có một cổ cường đại lực hấp dẫn vô hình dẫn dắt bọn họ, làm cho bọn họ như tên rời cung! Đến cuối cùng Triệu Thụy cảm thấy được đầu óc của hắn cơ hồ không có biện pháp suy nghĩ, duy nhất cảm thụ được tức là hắn đang còn tại phi thăng, lại còn có thêm suy nghĩ về Tiên Ma Giới!

Cứ như vậy không biết trải qua bao lâu, một điểm sáng hiện ra tại trên đỉnh đầu Triệu Thụy cùng Đôn Triệt.

Cái điểm sáng này càng lúc càng lớn, càng ngày càng sáng ngời, cuối cùng tại trong mắt Triệu Thụy hình thành một cái cửa ra vào thủy lam sắc quang mang.

‘Sưu” một tiếng, Triệu Thụy thân thể xuyên ra cửa ra ngoài rơi xuống trên đại địa kiên cố.

Lữ trình kỳ dị và ngắn ngủi đã kết thúc, hắn đã đạt tới mục đích - Tiên Ma Giới!

Triệu Thụy sau khi hạ xuống cũng không như thường lệ là quan sát hoàn cảnh chung quanh mà là Đôn Triệt, nhìn xem cái vị huynh đệ sinh tử chi giao có ăn toàn hay không.

Hắn vừa mới quay đầu nhìn lại liền thấy Đôn Triệt chính hoàn hảo đang đứng ở phía sau, hướng hắn ngây ngốc cười hắc hắc.

Triệu Thụy mới yên lòng, lúc này mới đánh giá Tiên Ma Giới.

Tại trong suy nghĩ của hắn, Tiên Ma Giới hẳn là cái địa phương tiên vụ mờ mịt, cảnh đẹp như tranh làm lòng người say đắm.

Nhưng mà hiện tại hiện ra trước mắt hắn là hoàn cảnh không như nằm trong tưởng tượng, mà hoàn toàn bất đồng.

Đây phải nói là như cánh đồng hoang vu mênh mông vô cùng vô tận.

Đại địa giống như là bị một khối cự chùy bổ xuống như là bổ xuống cái bánh bích quy, làm cho nó phân tán ra các hình dạng kỳ lạ.

Phía dưới chính là vực sâu không thấy đáy.

Cuồng phong lạnh thấu xương từ bên trong vực sâu thổi đến, đem cát bụi màu đỏ sậm bốc lên đến phía chân trời.

làm cho cả thiên không (bầu trời) cũng đều nhuộm thành một màu đỏ sậm.

Hoang vắng, cô tịch đây là ấn tượng đầu tiên mà Triệu Thụy nhìn thấy ở mảnh cánh đồng hoang vu này.

“Đây là Tiên Ma Giới sao? Chúng ta không phải là đi lộn chỗ chứ?” Đôn Triệt chớp chớp ánh mắt có chút không thể tin tưởng được hỏi.

Triệu Thụy cười khổ không biết nói sao cho phải, sau đó khẳng định gật gật đầu: “Nơi này chính là Tiên Ma Giới, hai chúng ta cũng không có đi nhầm địa phương, chỉ là cùng trong tưởng tượng có sự chênh lệch rất lớn”

Đôn Triệt ngắm nhìn bốn phía, bọn họ ở trên một hòn đảo đơn độc giữa không trung có diện tích đại khái gần mét vuông.

Ở bên ngoài hòn đảo đơn độc này có khắc một cái pháp trận cự đại mà tinh mỹ, trong trận pháp được khắc dày đặc những chữ viễn cổ.

Pháp trận này phát ra quang huy màu thủy lam dị thường xinh đẹp.

Bất quá, quang huy đang nhanh chóng ảm đạm, cuối cùng triệt để biến mất.

Đôn Triệt trong lòng hiểu được, Thông Thiên Chi Lộ tại sau khi ngắn ngủi mở ra liền lần nữa đóng lại.

Bất quá, việc này đối với hắn không có nhiều quan hệ, hắn và Triệu Thụy đã đi tới Tiên Ma Giới.

“Tất cả đều là gạt người gì gì đó” Đôn Triệt bỉu môi, “Triệu Thụy huynh đệ, chúng ta bây giờ nên làm gì? Nên đi nơi nào?”

Triệu Thụy đến nơi cái địa phương xa lạ này, đối bản thân cũng không có chủ ý gì, nghĩ nghĩ một hồi mới lên tiếng: “À, chúng ta hướng hướng Bắc mà đi, xem thử có thể nhìn thấy thần tiên khác không”

Đôn Triệt tự nhiên gật gật đầu.

Triệu Thụy cùng Đôn Triệt thi triển ra phi hành thuật hướng hướng Bắc phi hành.

Truyện Chữ Hay