Chương
“Có những chuyện… không muốn cũng phải làm. Chính là vì thân phận không bằng người…”
Nói xong Vinh Thúy Hà chua chát cười, cô uống hết lý cocktail, như muốn làm mình tê liệt.
Cô không hiểu tại sao lại có thể cùng một người đàn ông lạ nói nhiều tới vậy, có lẽ đồng cảm.
Cô không hiểu tại sao lại có thể cùng một người đàn ông lạ nói nhiều tới vậy, có lẽ đồng cảm.
Cũng có thể cô cảm nhận được sự an toàn từ anh.
“Cảm ơn anh. Ít ra cũng nghe tôi nói.”
Nụ cười đượm buồn của Vinh Thúy Hà làm cho Hồ Cửu nhíu mày.
Anh nhìn tới Trình Vũ.
Xem ra Vinh gia đang muốn lợi ích nhiều nhất mới có thể dùng tới phương thức này.
Vinh Thúy Hà đứng lên, điều chỉnh tâm trạng, muốn đi đến chỗ Trình Vũ.
“Lão Lý?”
“Nhìn kìa, tôi không hoa mắt đây chứ?”
“Lão Lý bỗng nhiên mất tích vài tháng trước, còn thay cả Chủ tịch thành phố. Sao giờ lại ở đây?”
“Nhìn xem ông ta còn cung kính với gã đàn ông trẻ kia.”
“Nhìn xem ông ta còn cung kính với gã đàn ông trẻ kia.”
Mọi người lại xôn xao hơn.
Ngài Thiện cùng Trình Vũ, Vinh Y Tiếu cũng tập trung về phía cửa, sự xuất hiện của Lão Lý cùng Hữu Thủ làm mọi người kinh ngạc không thôi.
Dường mọi sự chú ý lại tập trung vào Lão Lý và Hữu Thủ, hoàn toàn quên mất mục đích tiệc hôm nay là dành cho Trình Vũ.
“Vinh thiếu, lâu rồi không gặp, lại quên tôi sao?” Lão Lý vẫn phong thái ngời ngời.
Ông ta tự tin bước vào, chào hỏi lịch sự mà Hữu Thủ đứng bên cạnh đang bày ra bộ dạng nhìn mọi người như kẻ trên nhìn người dưới.
“Lão Lý, ông nói gì kìa. Ông đột nhiên mất tích, tôi đây lo lắng còn không kịp. Sao lại có chuyện quên chứ.”
Vinh Y Tiếu nhanh chóng nở nụ cười tiêu chuẩn.
“Để tôi giới thiệu một chút.”
“Đây là Ngài Tuệ, dạo này tôi mất tích là vì cùng Ngài ấy làm một số việc.”
“Có lẽ mọi người còn chưa biết, vì nghe danh Chiến thần, Ngài Tuệ từ gia tộc mà mọi người luôn cho là bí ẩn đã đến đây.”
Lão Lý giọng nói vô cùng trầm, nhiều năm ở cương vị cao ông ta cũng biết cách gây chú ý.
Thoáng chốc cả hội trường đều như bị oanh tạc.
Đây là gì?
Hôm nay có Chiến thần, còn cả người đại diện gia tộc bí ẩn.
Đều lộ diện cả rồi!
“Xem đi! Cứ đồn đoán Lão Lý này nọ… người ta là tìm được phát tài đó.”
“Đấy! Nhìn đi!”
Mọi người lại xôn xao nghị luận.
Gã áo đen đi theo Trình Vũ cô cùng khó chịu, hắn biết kẻ kia là đồ giả mạo.