Chương
Dù đại gia tộc bí ẩn kia có tiềm lực lớn, nhưng họ vẫn không thể nhúng tay vào chính trường chính trị.
Họ chỉ có thể xử lý những thứ liên quan tiền tài mà thôi.
Nhưng gã đàn ông đó cũng không thể ngờ, Trình Vũ vào đêm tiệc hôm trước đã thành công biến Trần tiểu thư dòng chính Trần gia làm tình nhân.
“Ngài Trình đây là không hài lòng… Nếu không tôi sẽ đề cử một người khác.” Vinh Y Tiếu nhíu mày nhìn Vinh Thúy Hà.
Hắn ta cảm thấy là do Vinh Thúy Hà biểu hiện quá kém, cho nên làm Chiến thần ghét bỏ.
“Không cần! Chuyện này cứ vậy đi…”
Trình Vũ nhanh chóng xua tay.
Mà Vinh Y Tiếu nhìn thấy vậy cũng không dám nói nhiều hơn, sợ bản thân làm phật ý quý nhân.
Mối quan hệ hắn dày công tạo dựng sẽ sụp đổ.
“Sắp tới Vinh gia cùng Trần gia sẽ phải đạt đủ phiếu tín nhiệm… Nếu không e rằng… chúng tôi không thể còn ở trong Nội bộ Chính trị…”
Vinh Y Tiếu nói xong tỏ vẻ thở dài.
Tuy không nói thẳng nhưng chuyện này nói ra cũng là muốn Trình Vũ dùng danh vị Chiến thần trợ giúp một chút.
“Vinh thiếu quá vội rồi. Trần gia hay Vinh gia, tôi không đảm bảo cả hai, chỉ có thể một.”
Trình Vũ nói không đầu không đuôi, vì hắn ta cũng nghe chuyện này từ gã áo đen.
Hắn biết bọn họ hiện tại chỉ là muốn được nhận phiếu tín nhiệm, sau đó mới có thể bành trướng.
“Tôi sẽ suy nghĩ thêm…”
Nhìn gã đàn ông kia hơi nhíu mày, Trình Vũ biết cần tiễn Vinh Y Tiếu đi, nếu không sẽ sinh chuyện.
Nhìn gã đàn ông kia hơi nhíu mày, Trình Vũ biết cần tiễn Vinh Y Tiếu đi, nếu không sẽ sinh chuyện.
“Ngài Trình…”
Vinh Y Tiếu còn muốn nói gì đó.
Nhưng còn chưa nói thành câu thì Trình Vũ đã rời đi.
Mà gã vệ sĩ kia lại can hắn lại.
“Vinh thiếu, nếu là muốn Chiến thần giúp sức, chi bằng cậu thử tìm cách làm cho Vinh gia có giá trị hơn… tỷ như giúp Chiến thần lấy được thứ Ngài ấy muốn…”
“Tín nhiệm ở vị trí kia làm sao bằng được đầu quân cho Chiến thần. Vinh gia suy nghĩ một chút.”
Gã áo đen ẩn ý nói rồi cũng đi theo Trình Vũ.
Vinh Y Tiếu cho rằng đây mới chính là ý Trình Vũ, nhưng ngại nói ra.
Hắn suy nghĩ một chút, chuyện này khá hệ trọng, cũng không thể mình hắn quyến định.
Chiến thần đây là muốn Vinh gia cùng Chiến thần có thể hợp tác một chuyện khác, tất nhiên theo cách nói kia của gã vệ sĩ thì bọn họ sẽ đạt lợi ích rất cao.
“Vô dụng!”
Vinh Y Tiếu đứng dậy nhìn Vinh Thúy Hà lúc này đang thở phào thì quát.
Sau đó hắn cũng bỏ đi.
Vinh Thúy Hà nhìn mọi người rời đi, cô ta ngồi bệt trong phòng VIP mà uất ức khóc.
Cô ta từ nhỏ tới lớn làm gì chịu cảnh này chứ, ngồi cũng không được ngồi, phải mặc bộ đồ đẹp, chỉnh chu nhất.
Bày ra bộ dạng tốt nhất, lại chỉ để người ta xem là hàng hóa.