Chương
Đám người bọn họ sẽ lo mọi sự, còn vui chơi thế nào tuy hắn ta.
Có chuyện tốt như thế Trình Vũ hắn sao lại có thể dại dột mà từ chối chứ.
“Trần tiểu thư có vẻ quá nhạy cảm rồi, chuyện đàn ông của Vinh thiếu có lẽ là chuyện mà đàn ông muốn nói với nhau. Tỷ như… chuyện làm sao để làm phụ nữ vui vẻ hơn…” Trình Vũ cười gian manh nói.
Trần Giai Linh nghe thấy vậy thì hơi đỏ mặt, cô ta dùng quạt lộ ra ánh mắt ngưỡng mộ nhìn về phía Trình Vũ một cách kín đáo.
Trình Vũ chỉ xuất thân một gia đình tầm tầm, xem như lăn lộn cũng có chút tiền, hắn chuyên gia lừa đảo, lừa tình, lừa tiền các cô gái trẻ người non dạ, đến các bà già sồn sồn.
Vì vậy nhìn vẻ mặt đoán ý là sở trường của hắn, mà nhìn thái độ phụ nữ thì hắn có thể ngay lập tức nhận ra ngay họ muốn gì.
“Trần tiểu thư, tôi có thể mạn phép nhờ người đẹp lấy giúp tôi một ly Cocktail vị ngọt hơn không? Cái này quá chát rồi.” Trình Vũ giơ ra ly rượu màu vàng, có chút bất đắc dĩ.
“Vinh hạnh.” Trần Giai Linh nhận ly rượu từ tay Trình Vũ, cũng không quên dùng ngón tay của mình như vô tình lướt qua tay hắn.
Trình Vũ cảm nhận được cảm giác mát lạnh từ ngón tay Trần Giai Linh truyền đến.
Hắn mỉm cười như ý nguyện.
Nhìn thấy Trần Giai Linh đi, Vinh Y Tiếu nhíu mày rồi cười nói nhỏ với Trình Vũ.
“Ngài xem, từ lúc biết ngài tôi thấy bên cạnh Ngài còn thiếu người hầu hạ… Vinh gia tôi cũng không có gì đặc biệt, cô em họ Vinh Thúy Hà kia của tôi cũng xem như có tiếng tăm.”
“Nhan sắc có thể gọi là khá chuẩn. Mà cái khoản phục vụ thì…”
Nói đến đây Vinh Y Tiếu dừng lại, cuồi ẩn ý thăm dò Trình Vũ. Hắn ta muốn biết Chiến thần có thái độ thế nào với việc này.
Dù sao cũng không nên quá lộ liễu, rất dễ gây phản cảm.
Nếu có thể hắn thực sự muốn lột sạch đồ Vinh Thúy Hà, rồi dâng thẳng lên giường Chiến thần.
“Cái này… Có vẻ không tốt lắm…” Trình Vũ bày ra bộ dạng nghiêm túc.
Vinh Y Tiếu hơi căng thẳng, cảm thấy có phải Chiến thần không hài lòng.
Thầm nghĩ không ổn!
Nhưng cuộc nói chuyện không thể quá dài, những người khác còn muốn tìm chút quan hệ với vị Chiến thần này.
Hắn cũng không thể độc chiếm nói chuyện một mình được, quy tắc cư xử giới thượng lưu không phải để phá bỏ.
Chỉ vì Vinh gia cùng Trần gia cao nhất ở đây, những người kia còn chút khách khí mà chờ đợi.
“Chiến thần… Ngài… có thể suy nghĩ một chút.”
“Vinh gia không cầu cho Vinh Thúy Hà danh phận gì. Chỉ là muốn… được san sẻ cùng ngài.”
“Mà phục vụ Ngài xem như vinh hạnh của Vinh gia.”
Vinh Y Tiếu nhanh chóng nói rõ.
Trình Vũ nghe xong thì hơi nhếch miệng, bộ dạng khá hài lòng.
“Sau tiệc tối, cậu có thể gặp thuộc hạ thân tín của tôi. Chúng ta sẽ nói rõ… chuyện này.” Trình Vũ nhấn mạnh.