Ấn tượng của Lâm Huyền Huyên đối với cô gái này lập tức thay đổi rất nhiều. Bất quá nàng này mê luyến Tông Thủ, hẳn là tình địch của đô nhi mình. Một yêu nữ Ma Đạo, cuối cùng vẫn không đáng tin - -
Nghĩ như vậy, chợt khẽ giật mình, mình rốt cuộc đang suy nghĩ thế? Chuyện của Tông Thủ cũng không cần nàng xen vào.
Thu nỗi lòng lại, Lâm Huyền Huyên tiếp tục nhìn trước mắt.
Chỉ nghe một hồi tiếng vang thiết giáp va chạm, là hơn mười vạn thiết kỵ rốt cục đã có động tác,
Vị kỵ sĩ áo đen cầm thương lúc trước cũng lục tục đi ra từ trong thiết kỵ trận.
Đều chậm rãi chạy gấp, mang theo mười vạn thiết kỵ, sóng triều nổi lênc. Còn lại Thiên Cương bộ quân đang vững bước đẩy mạnh...
Đến cách phạm vi chừng mười lăm dặm cách Thiên Đàn, bốn mươi vạn Thiên Cương Xích Nỗ Sĩ đầu tiên dừng lại. Sau đó suốt bốn mươi vạn mũi tên lông vũ màu đỏ, che trời lấp đất bắn tới.
Mà cái hơn mười vị Đại Tần thi tướng lại ngưng tụ lấy xu thế vạn quân, liên tục mấy chục đạo đao mang cực lớn chém tới Thiên Đàn.
Mặc dù xích xí kim diễm trận, lập tức mở ra một tầng màng mỏng màu vàng. trận hạch thứ hai trong Thiên Đàn cũng kịp thời dẫn tinh lực trên không trung xuống, tử lực trầm trọng bàng bạc bao trùm hơn hai mươi dặm.
Cũng nhưng có mấy cán trận kỳ, bị ánh đao kia chặt đứt!
Mà bốn mươi vạn mũi tên lông vũ khí thế càng kinh người. Toàn bộ Thiên Đàn, cơ hồ bị bao phủ.
Mặc dù vô lượng thần thông của hắn cũng không cách nào đều thôn phệ. Cuối cùng vẫn là Nguyên Vô Thương ra tay, trong miệng phun ra một chữ ‘ bạo ’.
Hàng tỉ Linh Năng nổ bung, tạo thành một đám mây hình nâm trên không trung trượng. Cương kình như tường, tản ra bốn phương tám hướng. Phá tan toàn bộ những tên nỏ kia
Xích xí kim diễm trận vừa xuất hiện lổ hổng, kim diễm bên trong rõ ràng cũng suy yếu thêm vài phần.
Mười vạn Thủy Tần thiết kỵ vẫn chạy bên ngoài, cũng không vội trùng kích Thiên Đàn. Những Thiên Cương Kiếm Tốt kia lại không hề do dự chần chờ, ngay ngắn bước vào trong trận
Một sát na này, tất cả linh lạc khí mạch của sát thi thông với nhau, khiến trên người Thiên Cương Kiếm Tốt t đều bao trùm lên một tầng cương khí màu đen.
Cho dù bị xích diễm kim diễm đồng thời bị bỏng, cũng vẫn bình yên vô sự. Chỉ chỉ có vô lượng chi quan kia là có thể bỏ qua chận chiến này, khiến cho những thi quân kia, lập tức tử thương gần vạn!
Tông Thủ nhìn xem, lông mày nhíu chặt. Lúc này cách thời gian hắn ước định với Quan Tự Tại còn một thời cơ. Lúc này hắn thực không biết mấy người mình có thể chống qua không nữa.
- Đó chính là Vô Lượng Chung Thủy thần thông?
Ở phía tây nam Hàm Dương thành, một vị thanh niên áo trắng đang ung dung nhìn Hắc Bạch nhị sắc ở phương xa.
Người này chừng hai mươi, dung mạo tái nhợt yêu dị, giữa mi tâm có một đạo vết máu, một mực kéo dài đến mép tóc. Chiều cao bảy xích, thân hình đơn bạc, phảng phất chỉ một cơn gió thổi qua liền ngã.
- Vô tận chi ám, vô lượng chi quang. Có ý tứ! Thật biết điều! Chỉ kém một ít, thoáng hoàn thiện sẽ trở thành Vô thượng thần thông đệ thập tam đẳng. Hắc hắc, không thể tưởng được ta mới bị phong ấn sáu ngàn năm, trong Vân Giới rõ ràng đã xuất hiện một người thú vị như vậy. Người Lý Biệt Tuyết muốn ta giết là hắn sao?
Người này rõ ràng đang cười lấy, Ma Liên đứng cạnh hắn lại hồn nhiên không cảm thấy bất luận nhiệt độ nào
Lúc này sắc mặt hơi đổi, cẩn thận từng li từng tí:
- Đúng là kẻ này! Người này là Huyết Kiếm Yêu Quân, chủ nhân cường quốc đệ nhất Vân Giới hiện giờ, Đại Càn. Là đích truyền đời hai của Thương Sinh Đạo, kiếm thuật mạnh mẽ tuyệt đối hậu thế. Không đến hai mươi năm ngắn ngủi đã là một trong các cường giả đương thời. Trong vòng nửa năm, đệ tử Ma Đạo ta vì người này mà táng thân đã đạt đến mấy chục vạn. Ngay cả Đạp Thế Thiên Quân, cũng vì người này mà vong. Lúc này càng liên hợp Phật Kiếm hai giáo, uy áp Vân Giới. Vì vậy Nguyên Ma đại nhân hận hắn thấu xương, tất nhiên phải chém mới cam tâm rồi!
- Đạp Thế Thiên Quân? Tinh tà? Tên phế vật kia, nguyên lai đã bị chết sao? Ta còn muốn rút gân lột da hắn, băm ra nhìn kỹ xem, xem thử tên kia đến cùng lấy đâu ra tiền vốn, rõ ràng lại dám tự xưng Đạp Thế?
Thanh niên cười cười, tựa hồ thật sự tiếc nuối không thôi, tiếp theo ánh mắt lại lóe lên.
- Bớt lừa gạt ta đi! Dùng tính tình Lý Biệt Tuyết, mặc dù Ma Đạo chư tông chết hết, cũng sẽ không để ý. Chỉ mỗi Đạp Thế Thiên Quân bỏ mình, vị này thiếu đi một vị giúp đỡ, sẽ thoáng đau lòng một phen. Nhưng sẽ không vì chuyện này mà liều mạng với Thương Sinh Đạo. Những thứ không nói khác, chỉ một Tú Quan đã đủ khiến hắn sợ rồi. Nghe nói lúc này Thương Sinh Đạo, đã có bốn vị Chí Cảnh đúng không?
Ma Liêm rủ mày, không dám nói gì. Đã không dám nói dối thêm, cũng không dám trả lời câu hỏi của người này.
Thanh niên kia lại không thèm để ý, tay phải thò ra, ôm lấy cái cằm Ma Liên, đảy mặt nàng lên, trong đôi mắt tràn đầy ôn nhu.
- Ma Liên! Bản ma trước khi phá phong mặc dù đã phát thề, phải vì tên kia tru sát kẻ này. Bất quá lại không có nói phải bảo toàn tánh mạng ngươi phải không?
Khi nói chuyện, một tay đã lần tới ngực Ma Liên, sau khi tiện tay xé mở quần áo liền cấm chặt ngọn núi đôi kia. Tinh tế vuốt vuốt một hồi, liền bỗng dưng bóp chặt!
- Dù vậy, ngươi cũng không muốn nói sao? Thủ đoạn của ta, ngươi nên biết mới phải.
Ma Liên thân hình sợ run, hoàn toàn không dám phản kháng. Cố nén đau nhức kịch liệt trước ngực, chỉ chỉ đầu của mình nói:
- Ma Liên ngược lại là muốn nói, nhưng Nguyên Ma đại nhân đã có thể để thiếp thân tới gặp Ma Chủ, há lại không đề phòng? Nếu Ma Chủ còn muốn lấy tánh mạng thiếp thân, thiếp thân cũng chỉ có thể chờ chết thôi.
Thanh niên kia nhíu hai mắt lại, cuối cùng khẽ hừ một tiếng, thả Ma Liên ra.
- Dừng lại! Lại là loại cấm thần chi pháp này, thực không có ý nghĩa. Bất quá thực nhìn không ra, ngươi nữ nhân này, ngược lại thật biết cách bảo vệ tánh mạng mình- -
Tựa hồ rất nhàm chán, tiếp tục nhìn về phía Thiên Đàn. Thanh niên lại cho ngón tay vào trong miệng, thỏa thích mút lấy máu nhiễm trên đó.
Hai mắt lại có chút nheo lại, tựa hồ đang suy nghĩ sâu xa cái gì.
Sau một lát, lại hỏi thăm:
- Xích Hồng Y, đã có liên lạc chưa? Còn có Hàn Thanh, ta nghe nói người này được xưng đệ tử kiệt xuất nhất Ma Môn vạn năm qua, tu hữu đại nghịch thiên ma pháp?
- Vâng! Ma Liên đã hết sức liên hệ rồi, bất quá - -
Ma Liên phu nhân có chút chần chờ, vẫn mở miệng nói:
- Hồng Y Ma Chủ tựa hồ không muốn tụ hợp với Ma Chủ ngài, nói là thân chịu trọng thương, lại có chuyện quan trọng khác, không đến được. Còn nói cung chúc Ma Chủ ngài xuất quan, mấy ngày sau tất có lễ trọng chúc mừng.
Thanh niên kia nghe vậy bật cười:
- Đây là không dám tới sao? Kỳ thật không cần như thế, năm đó người cùng thế hệ đã không còn lại mấy người. Ta dù điên cuồng thế nào, cũng nhớ tình bạn cũ, sẽ không ra tay với hắn đâu. Thật không nghĩ tới, ban đầu gia hỏa không ngờ nhất trong cùng thế hệ kia hôm nay rõ ràng đã là một trong mấy vị nhân vật cao cấp nhất trong Ma Đạo ta.