Thần Điêu Đại Bịp

chương 43: hạ cánh

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

A hoàn thành quá trình xuyên không đầu tiên bằng một cú hạ cánh không cần bánh, một pha tiếp đất với những cú giật làm hành khách cong người như con khô mực nướng trên lửa hồng. Khi A dừng lại hẳn, không gian trong phi thuyền chợt im lặng một cách rất không bình thường. Những câu hỏi không có lời đáp cứ tự nhiên ùa về ào ạt làm đặc quánh từng khoảng khắc thời gian, làm sự miên man của từng cá nhân dâng lên đến đỉnh đỉnh

Đi qua chương truyện, tác tôi chưa một lần dừng lại để miêu tả diễn biến tâm lý của một nhân vật nào cả. Giờ xin mạn phép nói đôi điều về cái tâm lý của một nhóm người( chứ không phải của riêng mỗi một người)

Thú thật không có một dạng từ ngữ nào để đặc tả cảm giác này, giống như bạn đang đứng giữa lằn ranh siêu mỏng như Kotex chia đôi thế giới hư và thực

Một chân bạn đang ở thực tại, còn chân kia có cảm giác mơ hồ đã xâm chiếm trọn vẹn. Cứ vẫn đứng chôn chân trong lằn ranh, ngập ngừng và liên tục ngập ngừng

Bạn và tôi, bạn tồn tại? hay tôi không từng tồn tại?

Im lặng nối tiếp im lặng Ai cũng miên man trong vùng hỗn độn lộn xộn tựa bánh tráng trộn của chính bản thân, dù đã từng trải qua cảm giác lần ngắc ngoải trên từng cọng vải.

Du hành không thời gian là khoảng khắc bạn tự tan biến đến tận mỗi tế bào, rồi tái lập lại cơ thể tại điểm giao không thời gian đã được cài đặt trước đó.

Đó không phải là cảm giác tái sinh, mà chỉ là sự mơ hồ cho chính bản thân mình, trước một thế giới mới

Người bấm nút enter khởi động quá trình xuyên không phá tan bầu không khí đáng sợ kia bằng một thông báo:

"Chúng ta đã đi về phía tương lai được giây, tới một địa điểm không được xác định. Chỉ biết rằng nó không thuộc biên chế trong vũ trụ quen thuộc của chúng ta, điểm xuất phát trước lúc xuyên không là một tiểu hành tinh không có tên nằm trong khu vực ảnh hưởng của lỗ đen Samara ở vùng rìa vũ trụ của chúng ta"

Anh ấy là Lục Tần Dương, kẻ có lý lịch từng nghịch Thiên vô trùng tại yy, đã bị Ass Hoàng tước bỏ mọi tài sản và tu vi trước khi lưu đày ra đảo Khỉ. Sau khi mãn hạn trở về đại lục, anh lang thang đây đó một thời gian, rồi được Hắc Thủ đưa vào Vạn Vực Thánh Địa bằng đường con bí đạo.

Cùng với mọi người thăng trầm ngày đêm tại yy+, trải nghiệm qua lần hành xác tan tác như cá Thát lát. Lục Tần Dương vẫn thích ẩn mình trầm lặng, dường như anh vẫn bị mắc kẹt trong vô vàn nút thắt quá khứ của chính mình.

Khi ánh sáng từ quả linh cầu Diệp Lục Sơ Thủy bao trùm, khi những tiếng thở dài ảo não, những cái lắc đầu tuyệt vọng. Lúc này Lục Tần Dương mới bước ra khỏi thế giới của mình, anh lúc này là người mới tinh khôi, kẻ vô nhiễm với mớ mù u của hoàn cảnh. Join xuất hồn bước ra hỏi Dương:

"Cậu có thấy sợ khi biến thành cây cỏ không?"

Dương vô tư:

"Có sao đâu, ơ mà tại sao ta lại phải ở đây, ta vẫn còn máy xuyên không để go a way"

Join run rẩy nói:

"Trời, sao ta ngu lâu dốt bền đến thế, ôi chiếc máy tội nghiệp của ta, Lục Tần Dương ngươi mau đi khởi động đi"

Theo hướng dẫn của Natalia, Dương dễ dàng nạp những thông tin vào máy, rồi thản nhiên bấm nút enter.

Quan niệm sống của Dương rất đơn giản:

"Hãy làm một người bình thường trước khi trở thành anh hùng, khi đã là anh hùng, hãy tỏ ra mình cũng là một người bình thường"

¥€¢¥€¢

Sau màn chào hỏi có phần hơi khiếm nhã.Đám bụi mù bao phủ A từ từ lắng xuống, tất cả mọi con mắt ở A đổ dồn vào các cánh cửa sổ.

Đây là vùng đất nào đây?

Điều gì phía trước đang đợi các vị hành giả yy kiên cường?

Trước mắt mọi người một bình nguyên bán sa mạc chạy dài bất tận, những đám cỏ di động đang giành giật từng giọt sương bay là đà sát mặt đất

Những thông tin sốt sìn sịt và khả quan vừa được máy tính cung cấp:

- nồng độ Ôxy trong không khí hoàn toàn phù hợp với nhu cầu sinh lý của con người

- các chỉ số an toàn về phóng xạ và quang học đạt ngưỡng cho phép

- trọng lực hành tinh gần như tương đương Trái Đất

Kết luận:

Các bạn có thể ra ngoài vô tư nhảy nhót và phóng xã, mà không cần trang bị trang phục bảo hộ

( khuyến cáo: không nên quay tay và các hành động tương tự vì lý do chưa cần giải thích lúc này)

Chủ nghĩa anh hùng chỉ có thể tồn tại và tiếp tục tồn tại khi trước đó anh hùng là một người ăn hại

Quyển của Thần Điêu Đại Bịp đóng lại ở đây, mời đọc giả đón xem quyển Thần Điêu Đại Bịp ở các chương tiếp theo

Cùi bắp tiên sinh vô cùng cảm kích

Truyện Chữ Hay