Thần Cấp Tiên Giới Hệ Thống

chương 92: lừa gạt tiên thiên!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dịch: xonevictory

"Không thể, ngươi không thể là Luyện Khí kỳ tu sĩ! Ngươi đột phá đến Bạo Khí Cảnh?" Liên tiếp hai chiêu, Vương Thế Nhân đều không thể làm gì Phương Viêm, Vương Thế Nhân liền phát hiện dị thường, nhất thời không khỏi la lớn.

Không tới một tháng liền từ Luyện Khí kỳ tám tầng đột phá đến Bạo Khí Cảnh, Vương Thế Nhân nhìn hắn như quái vật, Phương Viêm làm sao có khả năng thiên tài như vậy.

Nếu như giờ khắc này để Vương Thế Nhân biết Phương Viêm là Bạo Khí Cảnh ba tầng, hắn tuyệt đối sẽ không có vẻ mặt như vậy, hắn nhất định sẽ kinh ngạc đến cằm đều trật khớp.

Chừng hai mươi ngày, vượt năm cái cảnh giới, trong vòng một ngày, liên tục đột phá ba cấp, này không phải thiên tài, mà là yêu nghiệt, chỉ sợ Ngạo Hàn tông cũng có thiên tài yêu nghiệt như vậy.

"Vương Thế Nhân, ngươi có phải rất ngạc nhiên hay không, rất hối hận đắc tội Phương gia ta a! sợ rồi chứ?" Nhìn Vương Thế Nhân kinh hãi vẻ mặt, Phương Viêm không khỏi cười nói.

Hiện tại hắn đã thích ứng sức mạnh tăng vọt, có thể ra tay đối phó Vương Thế Nhân.

Thông qua quan sát, Phương Viêm phát hiện, Vương Thế Nhân có thương tích trong người, hắn căn bản không phát huy ra Bạo Khí Cảnh chín tầng đỉnh cao thực lực, so với Cao Hi là hơi mạnh hơn chút, so với Vương An Nhiên lại yếu một chút. Lấy hắn Bạo Khí Cảnh ba tầng tu vi, thêm vào một môn kiếm kỹ cùng một môn võ kỹ đạt đến nhất đại tông sư cảnh, còn có một môn Địa cấp kiếm kỹ và một môn Địa cấp thân pháp, đủ để cùng hắn đối bính.

"Liễu diệp Tùy Phong, trảm khắp thiên hạ."

Vương Thế Nhân quát to một tiếng, ánh kiếm như mưa, giống như tơ liễu theo gió phiêu lãng, ánh kiếm điểm, phong tỏa Phương Viêm tất cả đường đi.

"Thiếu chủ."

"Phương Viêm, chúng ta đến giúp ngươi."

Phó Khinh Huyên, Phương Đào hướng Phương Viêm hét lớn.

"Không cần, ta có thể ứng đối, các ngươi chăm sóc người bị thương là tốt rồi." Phương Viêm hét lớn, nếu như Phó Khinh Huyên cùng Phương Đào gia nhập bên trong chiến đấu, bọn họ chỉ chết càng nhanh hơn, còn khiến hắn phân tâm."Đinh! Chúc mừng kí chủ Địa cấp thân pháp Hóa Phong Thân Pháp (tàn thiên) độ thuần thục +500."

Vương Thế Nhân công kích tuy rằng dày đặc, nhưng Phương Viêm thân pháp huyền diệu, tốc độ không phải nhanh bình thường, phần lớn công kích đều bị né tránh, chỉ có một ít ánh kiếm có thể thương tổn được hắn. Nhưng có Tiên Giới hệ thống chữa trị, điểm ấy thương tổn căn bản không gây thương tổn được hắn, còn công kích sắc bén của hắn làm cho đối phương luống cuống tay chân.

"Không được, ta nhất định phải nghĩ cách, như vậy tiếp tục đấu nữa, căn bản không phải biện pháp." tiếng kêu thảm thiết vang lên Bốn phía không ngừng. Phương gia các đệ tử tụ lại một chỗ tự vệ, Vương gia đệ tử vòng ngoài vây giết, Phương Viêm cùng Vương Thế Nhân chiến đấu thoát ly vòng chiến, mà Phương Chấn cùng Tống Ninh chiến đấu giờ khắc này cũng tiến vào thời điểm mấu chốt. Phương Viêm trong lòng hơi động, hướng về phía Phương Đào quát to.

"Phương Đào, lão cẩu này quá lợi hại, ta không kiên trì được, các ngươi đi mau, dùng công thành cự nỏ bắn chết lão cẩu này!"

"Tiểu tử, muốn dùng công thành cự nỏ đối phó lão phu, ngươi đây là đang nằm mơ, chết đi cho ta." Vương Thế Nhân cười gằn, tiếp tục hướng về Phương Viêm đánh giết tới.

Phương Viêm thấy thế, cũng không cùng lão triền đấu, mà nhằm vào đám Vương gia đang vây công Phương gia đệ tử. Thủy Ảnh Kiếm triển khai, nhất thời mấy người Vương gia liền ngã vào trong vũng máu.

"Đinh! Chúc mừng kí chủ giết địch thành công, thu được mười điểm tích lũy."

...

Một chiêu kiếm, Phương Viêm liền chém ba người. Hắn căn bản không cùng Vương Thế Nhân liều mạng, chuyên giết đệ tử Vương gia Bạo Khí Cảnh.

Bạo Khí Cảnh trung hậu kỳ cường giả không ra, căn bản không có người có thể ngăn cản Phương Viêm thuấn sát. Vương Thế Nhân ở phía sau tức giận oa oa kêu to, nhưng vô phương nắm Phương Viêm.

Nhận Phương Viêm mệnh lệnh, đám người Phương Đào đi điều động công thành cự nỏ của Phương gia, muốn giúp Phương Viêm một tay.

"Phương Viêm tiểu súc sinh, ngươi giết vương gia con cháu ta, ta muốn ngươi phải chết."

Vương Thế Nhân hét giận dữ, muốn học Phương Viêm tàn sát Phương gia đệ tử, lại sợ đối phương nhân cơ hội chạy trốn, chỉ có thể ở sau lưng không ngừng truy sát.

Từng cái Vương gia đệ tử chết dưới kiếm Phương Viêm, Phương Viêm cả người đẫm máu, trong nháy mắt, Vương gia đệ tử chết mấy chục người, chỉ có số ít tu vi tinh xảo còn đang cùng người tiếp tục chém giết. Mà Phương Đào, Phó Khinh Huyên không biết từ đâu tìm đến một nhóm cự nỏ tham gia chiến đấu.

"Thiếu chủ, bên này, nhanh hướng về bên này." Phương Đào hét lớn, bắn ra một mũi tên yểm hộ Phương Viêm lui lại.

Đột nhiên, Vương Thế Nhân bổ ra một đạo ánh kiếm sắc bén, Phương Viêm bị một bộ thi thể dưới chân cản trở khiến hắn ngã trên mặt đất.

"Ha ha... Tiểu súc sinh, không nghĩ tới ngươi cũng có ngày hôm nay, ngươi đi chết đi cho ta!" Phương Viêm đột nhiên ngã chổng vó, phía sau Vương Thế Nhân căn bản không để ý mũi tên từ xa phóng tới, ha ha cười nói.

Phương Viêm ngã xuống đất, hoàn toàn là hắn cố ý. Chân khí trong cơ thể tron trận tiêu hao chiến vừa rồi đều tiêu hao hết, ngay vừa nãy, hắn làm động tác ngã nhân cơ hội ăn vào một viên Hồi Nguyên Đan cuối cùng.

"A, thiếu chủ, mọi người bảo vệ thiếu chủ."

"Nhanh, bảo vệ thiếu chủ!"

"Vương Thế Nhân lão cẩu, ngươi nếu dám đả thương một cọng tóc gáy của Thiếu chủ, ta sẽ giết cả nhà ngươi."

...

Phương Viêm ngã xuống đất cũng không bò lên, Phương Hoành, Phương Trác, Phó Khinh Huyên đám người hướng về phía Vương Thế Nhân là gầm thét. Từng cái liều mạng hướng về Vương Thế Nhân giết tới.

"Các ngươi không có cơ hội." Vương Thế Nhân cười gằn, chân nguyên vòng bảo vệ đẩy lên, không để ý cung tên bọn Phương Đào phóng tới, nhanh chân hướng về Phương Viêm phóng đi.

Kình phong xuất hiện, một mũi tên phóng tới bị đánh bay, Liễu diệp kiếm trong tay vung lên, lại một mũi tên bị chém đứt, mười mấy người công kích dĩ nhiên không thể ngăn trở mảy may.

Vương Thế Nhân cùng Phương Viêm khoảng cách nhanh chóng rút ngắn, Phương Viêm vẫn không thể nào đứng lên đến, bàn tay chống đất, muốn bò lên, nhưng làm sao cũng không đứng lên được. Vương Thế Nhân nhìn ở trong mắt, cũng biết Phương Viêm cung giương hết đà, khoảng cách ngày càng ngắn lại.

Ngay khi Vương Thế Nhân cách Phương Viêm còn có nửa trượng, Vương Thế Nhân không nhìn nỏ tiễn bốn phía, vung lên Liễu diệp kiếm hướng lồng ngực Phương Viêm đâm tới.

"Chết đi!"

Vương Thế Nhân cười gằn, phảng phất nhìn thấy Phương Viêm bị kiếm trong tay hắn xuyên thấu.

"A!"

"Không..."

...

một đám cao thủ Phương gia không đành lòng nhìn thấy Phương Viêm bị đánh giết kêu lên sợ hãi.

"Phốc! Phốc! Phốc!"

Ngay khi Liễu Diệp kiếm cách Phương Viêm chỉ có một xích, bất ngờ Phương Viêm búng người lên, tránh thoát một kiếm đối phương đâm tới, tiếp đó một chưởng ấn đến lồng ngực Vương Thế Nhân. Chỉ nghe phốc phốc ba tiếng, ba cái nỏ tiễn bắn tới trên lưng Phương Viêm.

"A... Không..."

"Nhanh, mau dừng lại, bắn phải thiếu chủ."

Bất ngờ xảy ra chuyện, nhìn Phương Viêm đột nhiên trúng tên, Phương Hoành, Phương Đào không khỏi cả kinh kêu lên.

"Ngươi lừa ta!"

Đột nhiên, một đạo ánh kiếm sáng lên như ánh bình minh, ánh kiếm lao tới yết hầu Vương Thế Nhân, tốc độ kia quá nhanh, Vương Thế Nhân đều không phản ứng kịp, ánh kiếm liền đem cổ lão xuyên thủng, Vương Thế Nhân con ngươi trợn trắng, bưng cổ, chỉ kịp nói phẫn nộ một câu liền ngửa mặt ngã xuống đất.

LIKE ĐỂ GIA TĂNG KINH NGHIỆM~~~ VÀ RƠI ĐỒ~~~

Truyện Chữ Hay