Sâm Lâm thờ ơ nói: "Tôi chỉ có một yêu cầu, đừng để Lộ Á làm lão đại bị thương. Dù sao lão đại cũng không huấn luyện hơn một năm nay, thực lực cũng không tiến bộ nhanh bằng Lộ Á."
Đường Trảm nhếch môi cười nói: "Đừng lo lắng, thực lực của lão đại vẫn rất mạnh, tôi vẫn theo dõi ở đây, tôi sẽ không bao giờ để lão đại có bất kỳ điều gì ngoài ý muốn đâu."
Lúc này Sâm Lâm mới im lặng, Đường Trảm mới thở phào nhẹ nhõm, vừa đảo mắt đã nhanh chóng biết phải làm thế nào mới không bị Sâm Lâm gi3t chết.
Anh ta biết Sâm lâm nhất định đang rất tức giận, đến Hoa Hạ việc đầu tiên cô ta làm là sẽ giết anh ta.
"Đúng là, không phải là tôi không nói, là lão đại bảo tôi phải giữ bí mật. Tôi chỉ có thể giấu giếm chuyện này với cô. Làm sao cô có thể trút giận lên tôi được chứ?" Đường Trảm cực kỳ oan ức.
Nhưng mà, anh ta cũng biết chỉ cần lúc nào cũng ở bên cạnh Diệp Vô Phong, Sâm Lâm sẽ không thể nào ra tay với anh ta, bởi vì Sâm Lâm không tin phục ai, nhưng đối với Diệp Vô Phong thì cô ta luôn luôn nhất mực trung thành.
Chỉ cần Diệp Vô Phong nói ra, cho dù có hi sinh tính mạng cô ta cũng sẽ làm.
Vì vậy anh ta đã quyết định rồi, chỉ cần Sâm Lâm đ ến Hoa Hạ, anh ta sẽ luôn ở bên cạnh Diệp Vô Phong, và sẽ không bao giờ để Sâm Lâm có cơ hội ra tay gi3t chết mình.
Đây không phải là hèn nhát, đây được gọi là thức thời.
"Lão đại bảo anh giữ bí mật là chuyện của lão đại, anh giấu giếm tôi là việc của anh, nếu anh giấu giếm tôi, vậy thì có nghĩa là anh đã chuẩn bị đối chiến với tôi rồi.” Sâm Lâm lạnh nhạt nói.
Đường Trảm nhún vai bất lực khi nghe vậy, anh ta biết mình có làm thế nào cũng không thể trốn thoát, nhưng hiện tại Sâm Lâm vẫn chưa đến Tây Sơn, nên đương nhiên anh ta không quan tâm nhiều như vậy.
Anh ta vội vàng nói: "Lão đại và Lộ Á hiện đang đánh nhau. Nếu tôi đoán không nhầm thì trận chiến này có lẽ sẽ không kết thúc sớm. Tôi đi xem bọn họ trước đã."
Sâm Lâm dửng dưng nói: "Nếu cần thì gi3t chết Lộ Á cũng không thành vấn đề."
Đường Trảm Chiêu xong chỉ có thể cúp điện thoại, người phụ nữ này thật sự rất nhẫn tâm, dù sao cũng là bạn đồng hành trước kia, thế mà lại nói giết là giết.
Và có vẻ như Sâm Lâm đ ến nơi này là để giết Lộ Á.
Đối với Diệp Vô Phong, Sâm Lâm sẵn sàng làm bất cứ điều gì.
Đường Trảm thở dài một hơi, nhưng vẫn nghiêm túc theo dõi trận chiến, bật máy liên lạc nói với Tiểu Yêu: "Cậu tiếp tục theo dõi thuộc hạ của Lộ Á. Nếu bọn họ dám động thủ, trực tiếp giết hết cho tôi."
Tiểu Yêu cười nói: "Lão đại đừng lo lắng, em am hiểu loại chuyện này nhất mà, vừa hay, trước đây em luôn muốn chiến đấu với bọn họ, bọn họ cứ ỷ vào Lộ Á rồi tưởng thật sự lợi hại hơn chúng ta, lần này em muốn xem bọn họ lợi hại ở chỗ nào.”
Đường Trảm dửng dưng nói: "Cẩn thận đừng để lật thuyền, nói thì hay nhưng làm mới biết được."
Tiểu Yêu mỉm cười và nói: "Nếu thuyền bị lật, thì bản thân em cũng đáng bị như vậy."
Sau đó Đường Trảm tắt máy liên lạc.
Ánh mắt anh ta rơi vào tòa nhà nơi hai người kia đang đánh nhau, lúc này hai bên đã lên tới mái nhà, súng bắn tỉa trên tay đang hướng về nhau, nhưng cũng không hề nổ súng.
Diệp Vô Phong biết thực lực của Lộ Á, Lộ Á cũng biết thực lực của anh.
“Thật sự rất lợi hại, nhưng không thể cứ vậy được, kết thúc đi.” Diệp Vô Phong lấy ra khẩu tiểu liên xúc động nói.
Họng súng của anh đang nhắm vào một cánh cửa không xa Lộ Á.
Sắc mặt Lộ Á thay đổi, anh ta đã biết ý đồ của Diệp Vô Phong, lập tức né sang một bên.
Bang bang bang!
Diệp Vô Phong bắn vào cánh cửa sắt.
Viên đạn làm móp cả cánh cửa sắt, nhưng viên đạn đã khúc xạ đến nơi Lộ Á đang ẩn náu.
Lộ Á biết trước điều này nên đã kịp thời né tránh, nhưng việc né tránh vội vàng này luôn để lộ khuyết điểm.
Diệp Vô Phong cất súng tiểu liên, chĩa súng bắn tỉa về hướng Lộ Á bỏ chạy, nheo mắt rồi nổ súng.
Lộ Á nghiến răng và vội vàng lùi lại để né tránh nhưng đã quá muộn, viên đạn xuyên qua vai khiến anh ta phải che vai và chỉ có thể tìm một chỗ nấp.
Nếu lúc nãy anh ta không né kịp thì giờ anh ta đã là một cái xác rồi.
Lúc này anh ta đang nấp sau một chỗ khuất, trên mặt lộ ra vẻ tức giận, anh ta biết lần này mình ra chiêu khá tệ, nhưng anh ta vẫn không cam lòng, liền chĩa súng bắn tỉa về phía Diệp Vô Phong và liên lục nổ súng.
Diệp Vô Phong đang núp sau một chỗ khuất, lắng nghe âm thanh ở phía đối diện, lúc này vẻ mặt của anh thay đổi, vội vàng chạy về phía cửa chính.
Quả bom phát nổ trực tiếp trong tòa nhà anh ở, và mọi thứ trên mái nhà đều bị thổi bay.
Sau khi Diệp Vô Phong đi xuống tầng dưới, anh kinh ngạc nhìn sang tòa nhà đối diện, không ngờ Lộ Á lại giấu một quả bom ở đây, thật sự là điều anh không ngờ tới.
Nhưng ít ra thì anh vẫn chưa bị thương, anh vác súng bắn tỉa tiếp tục bước lên, anh biết Lộ Á đã bị thương và đang gặp bất lợi, chắc chắn không phải là đối thủ của anh.
Sau khi lên đến mái nhà, anh đột nhiên đứng hình trong giây lát, và nhanh chóng chặn khẩu súng bắn tỉa của mình trước mặt, để chặn một con dao găm đang đâm về phía anh.
Anh kinh ngạc nhìn Lộ Á trước mặt, không ngờ Lộ Á lại nhảy qua đây, chính tiếng bom nổ vừa rồi đã che giấu âm thanh tấn công của anh ta.
“Rất mạnh mẽ, thậm chí còn bắt kịp tôi trong việc xử lý các chi tiết đấy.” Diệp Vô Phong cười nói.
Thấy con dao găm của mình bị chặn lại, Lộ Á ngay lập tức tung một cước về phía Diệp Vô Phong, nhưng Diệp Vô Phong vẫn có thể rút lui, thế mà lúc này Lộ Á lại ném một quả bom về phía sau Diệp Vô Phong.
Diệp Vô Phong rất kinh ngạc: "Thế mà anh vẫn còn một quả bom à, anh mang theo bao nhiêu vũ khí thế?"
Lúc này, Lộ Á đã chặn đường đi của Diệp Vô Phong, còn có một quả bom phía sau Diệp Vô Phong, Diệp Vô Phong biết rằng Lộ Á đang định cho anh nổ tung.
Anh tập trung toàn bộ sức lực vào đôi chân, và do hai tay không đủ lực nên con dao găm đã đâm vào vai anh, nhưng anh cũng thành công dẫn Lộ Á rơi khỏi tòa nhà.
Đây là tầng thứ bảy, người bình thường nếu rơi xuống chắc chắn sẽ chết, đám người Diệp Vô Phong là võ giả dũng mãnh, ở độ cao như vậy, bọn họ chỉ cần siết chặt cơ bắp, lăn nhanh sau khi tiếp đất là có thể giải phóng được lực lượng rơi xuống. hoàn toàn không có chuyện gì.
Lúc trước Yêu Phong thê thảm như thế là vì lúc đó Yêu Phong đã bị đánh trọng thương, không thể nào làm được loại chuyện này.
Hai người lần lượt ngã xuống đất, sau khi Diệp Vô Phong đứng lên, anh lập tức chĩa súng bắn tỉa về phía Lộ Á, trong khi Lộ Á ném con dao găm về phía Diệp Vô Phong.