Thần Bí Lão Công Không Thấy Mặt

chương 129

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cố Phi Âm quả thật rất mong đợi, trong mộ này tiền âm phủ khẳng định không ít, vàng bạc ngọc thạch linh tinh chắc chắn cũng có. Đến lúc đó tiền âm phủ liền giữ lại cất đi đợi đến lúc chết dùng, vàng bạc ngọc thạch liền đem bán lấy tiền, vậy không phải là vẹn toàn đôi bên sao?

Một đám quỷ như ong vỡ tổ tất cả đều tràn vào trong sơn động, một đường vừa bay vừa ngắm, ước chừng qua hai mươi mấy phút, sơn động không có hình dạng cố định dần dần trở thành hành lang đá vuông vắn vì được bàn tay con người mài dũa đẽo gọt, ma nữ áo đỏ ngạc nhiên nói: "Ngôi mộ này hình như cũng khá lớn đó? Đây là lần đầu tiên tôi tới loại hầm mộ như thế này, họ Trang kia, lúc ông còn sống chắc không phải là địa chủ đấy chứ?"

Quỷ cụt tay nói: "Đúng vậy, không phải địa chủ thì không thể ở nổi ngôi mộ xa hoa như vậy."

"Nói không chừng còn là vị vương công quý tộc nào đó."

Tên họ Trang héo mòn nói: ". . . Nơi này không phải là mộ của tôi, chỉ là trong lúc vô tình bị tôi phát hiện. Tôi thấy ở đây không có quỷ, lại bí mật như vậy, liền biến nó thành căn cứ bí mật của tôi. Mấy năm nay tất cả số vàng bạc châu báu tôi tìm được ở bên ngoài, phần lớn đều để ở đây."

Cố Phi Âm vừa lòng vỗ vỗ cái trán thiếu một nửa của hắn, biểu dương nói: "Làm tốt lắm."

Tên họ Trang: "..."

Bây giờ đều tặng không cho cô, đương nhiên là làm tốt lắm. :(

Ma nữ áo đỏ nhịn không được cười một tiếng, khó được có chút đồng tình tên họ Trang. Có điều cũng đáng đời hắn thôi, rõ ràng đã chạy trốn, cố tình còn muốn vì tình yêu mà đối chọi lại cô gái tóc dài này, khác nào tự mình tìm đánh chứ? Quỷ mà yêu đương ngập não quả nhiên cũng không có chút đầu óc nào.

Cô cũng không ngại phiền việc đi chậm như vậy, hơn nữa cô cũng rất tò mò về ngôi mộ này. Có thể xây dựng một ngôi mộ lớn như vậy, chắc chắn không thể là người bình thường. Cô nhún thân hình một cái nhảy lên trước chạy nhanh hơn một đoạn. Không chỉ ma nữ áo đỏ, mà ngay cả bà lão cũng vác chổi bay nhanh vài phần. Quỷ cụt tay cùng quỷ không đầu cũng nhịn không được nhìn ngó xung quanh. Không có dáng vẻ như trẻ con thấy của lạ chỉ có cô gái hàng xóm đang cúi đầu bay tới, trên lưng cõng cô gái tóc dài đang dắt theo tên họ Trang bị đánh đập thê thảm.

Cố Phi Âm ghé vào tên lưng cô gái hàng xóm, vẻ mặt chờ mong thì thầm bên tai cô: "Hề hề, chúng ta lập tức phát tài to rồi!"

Cô gái hàng xóm: ". . ."

Tên họ Trang: ". . ."

Không lâu sau đó, ma nữ áo đỏ không biết đã chạy tới ngõ ngách xó xỉnh nào đột nhiên hoang mang rối loạn chạy quay về, bà lão ôm chổi bay phía sau cô, khó được có chút vội vàng.

"Làm sao vậy?"

"Không ổn rồi, tôi nhìn thấy ở phía trước có mấy con quỷ luôn!"

Hóa ra ma nữ áo đỏ và bà lão vừa bay vừa xem phong cảnh, đột nhiên nhìn thấy mấy con quỷ nhỏ ở bên trong lượn lờ bay tới bay lui, các cô sợ bị phát hiện, liền nhanh chóng trở lại.

Cố Phi Âm kinh hãi: "Nơi này có quỷ?"

Tên họ Trang cũng kinh ngạc: "Đậu má, không phải chứ? Sao lại có con quỷ khác được? Không thể nào, chẳng lẽ là có con quỷ khác đến chiếm mất hang ổ của tôi chứ! Đây là thứ quỷ gì vậy, cũng quá thiếu đạo đức, không biết mộ này đã có chủ rồi sao?"

"Chuyện này làm sao tôi biết được?" Ma nữ áo đỏ vung tay lên quất một roi, "Ông nói xem, có phải ông cố ý mang chúng ta đến mộ của người khác hay không, dụ chúng ta cùng đối phương đấu đến lưỡng bại câu thương, sau đó ông nhân cơ hội chạy trốn, ngồi phía xa làm ngư ông đắc lợi?"

Tên họ Trang vội vàng giải thích: "Không có không có mà, đây đúng thật là hang ổ của tôi, nhiều năm như vậy tài sản tôi thu được, một phần ở ngay tại thôn trang trước kia tôi ở, một phần khác đều giấu ở đây, tôi không hề nói cho bất cứ con quỷ nào! Nơi này có quỷ, khẳng định là bị con quỷ khác phát hiện, sau đó cho rằng đây là ngôi mộ không chủ, mới chiếm lấy!"

Cố Phi Âm nghĩ nghĩ, nói như vậy cũng không phải không có khả năng, dù sao đồ vật không chủ, khả năng bị chiếm mất là rất cao. Dù sao nhiều tiền như vậy, ai có thể bảo chứng sẽ không động tâm chứ? Căn bản không có khả năng mà.

Vậy hiện tại nên làm như thế nào?

Vốn cho rằng đến để kế thừa di sản, nào biết lúc này mới vừa tới cửa đã gặp khó khăn.

Cố Phi Âm rất là nóng vội, đây chính là di sản cô đặt trước rồi đó, sẽ không bị con quỷ khác chiếm mất chứ? ? ?

:(

. . .

Trong mộ có quỷ, đây chính là chuyện lớn đó!

Cố Phi Âm để ma nữ áo đỏ cùng bà lão đi gọi đám quỷ nhỏ trở về, tạm thời không nên bay lung tung, mọi người cùng nhau thương lượng tìm đối sách, xem xét nên làm thế nào.

Lúc này nhóm quỷ nhỏ nhận được tin tức đều trở lại, hiện giờ đều chen chúc trong một hành lang đá, chỉ có quỷ cụt tay không biết đã bay đi đâu chơi rồi, lúc này còn chưa có trở lại. Hai mươi mấy con quỷ nhỏ líu ríu thảo luận: "Cũng không biết con quỷ kia lợi hại hay không, chúng ta có thể đoạt lại được hay không?"

"Chúng ta chỉ nhìn thấy mấy con quỷ nhỏ, sợ bị phát hiện, liền chạy ra đây, cũng không biết bên trong có còn con quỷ siêu cấp lợi hại nào hay không?"

"Nếu chỉ là quỷ nhỏ thì cũng dễ thôi, chúng ta nhẹ nhàng nói chuyện, giải thích rõ ràng với bọn họ , bọn họ cũng không thể không phân rõ phải trái nhất định phải chiếm lấy mộ của người khác được? Đến lúc đó cho bọn hắn một chút tiền là được, mọi người cùng vui mà. Nhưng nếu có quỷ lớn thì phiền toái hơn nhiều, quỷ lớn đều rất lợi hại, chúng ta cũng không cách nào cùng hắn giảng đạo lý. Hơn nữa dưới trướng quỷ lớn có nhiều quỷ nhỏ như vậy, nếu thật sự đối đầu, chúng ta chẳng phải sẽ chịu thiệt sao?"

"Các ngươi nói cái gì vậy, chỗ này không phải đều là tài sản của Đại Vương sao? Bọn họ chiếm hữu phi pháp, dù là quỷ cũng không thể làm như vậy chứ, có biết lí lẽ hay không?"

". . ."

Tên họ Trang nghe một đám quỷ tích cực nghiêm túc thương lượng làm sao để đoạt lại mộ của hắn, nhịn không được rơi huyết lệ cảm động. Đương nhiên nếu hắn không bị trói, bị gặm lung tung cả lên, vậy thì càng tốt hơn.

Hắn lén lút liếc cô gái tóc dài từ lúc nãy sắc mặt không tốt lắm một cái, lại lén lút né ra sau vài bước, chỉ sợ cô không vui lại gặm hắn hai phát nữa, thì hắn thật sự không chịu nổi nữa.

Cố Phi Âm thở dài, cô thật không nghĩ tới, thế nào mà chỉ có mỗi việc đến kế thừa cái di sản mà cũng khúc chiết như vậy?

Miếng thịt đưa đến tận miệng cô rồi, nói gì cô cũng không nghĩ cứ như vậy mà buông tha. Đây chính là thời cơ tốt để cô một đêm phất lên, không chỉ có tiền thuê quảng cáo, mà ngay cả việc ăn ngon uống đã còn không phải là một câu nói hay sao?

Chẳng lẽ là ông trời chết tiệt lại đang tìm chuyện? Chứ làm gì có chuyện ngôi mộ vài chục năm không bị phát hiện, đến khi cô muốn kế thừa, khéo như vậy liền có con quỷ khác tới chiếm đi?

Cố Phi Âm lại âm thầm mắng ông trời chết tiệt kia mấy chục mấy trăm lần, trong lòng mới xem như thoải mái một ít.

Đoàng ——

Chân trời phảng phất truyền đến một tiếng sấm.

Đám quỷ quái chung quanh Cố Phi Âm đồng loạt rùng mình một cái, lại không hẹn mà ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, như thể không rõ là tại sao.

Ngay khi một đám quỷ còn đang mồm năm miệng mười tranh cãi, quỷ cụt tay rốt cục tìm trở về, nói hắn sau khi phát hiện trong mộ này có con quỷ khác, liền tìm biện pháp trà trộn vào đàn quỷ nhỏ, nhìn thấy ma nữ chiếm hố kia!

Thế mà lại là một con ma nữ?

Ma nữ áo đỏ hoài nghi nói: "Không phải là người vợ trước nào đó của tên họ Trang chứ?"

Tên họ Trang: ". . . Không, không thể nào đâu, tôi không nói cho các cô ấy đâu mà."

Các cô: ". . ."

Ma nữ áo đỏ trợn mắt xem thường: "Xem ra ông đối với chân ái của mình cũng không yêu thương bao nhiêu mà, ngay cả đại bản doanh cũng không nói là sợ đến khi li hôn phải mất một khoản lớn sao?”

Tên họ Trang: “Cô thật thô tục, đã là chân ái làm sao có thể sử dụng tiền tài để cân đo đong đếm? Chúng ta không nói chuyện tiền nong, tổn thương tình cảm."

Ma nữ áo đỏ: "Ọe —— "

Tên họ Trang: ". . ."

Cố Phi Âm cẩn thận nghĩ nghĩ, bất đắc dĩ nói: "Đi, chúng ta vẫn là đi xem xét đi, nếu có thể cùng đối phương giảng đạo lý, để cô ta đem di sản của tên họ Trang cho ta là được, cái khác chúng ta không cần."

Tên họ Trang: ". . ."

Chúng quỷ: ". . ."

Cố Phi Âm càng nghĩ càng cảm thấy biện pháp này không sai, giờ ma quỷ cũng phải giảng đạo lý chứ, mộ này không phải của tên họ Trang, không phải di sản của tên họ Trang cô có thể không cần, nhưng thế nào cũng phải đem chỗ tài sản tên họ Trang giấu đi kia đòi lại, cũng không thể phí công đi một chuyến này chứ.

Cô một đường lại đây, tiền xe qua lại ăn ở đều mất tiền, còn trèo non lội suối, mời nhiều quỷ nhỏ như vậy làm công nhân vận chuyển cũng phải trả tiền công, cẩn thận tính toán, đó cũng là một khoản lớn, cũng không thể không trộm được gà còn mất thêm năm gạo đi? Ngẫm nghĩ một chút cô đều thấy đau lòng.

Nếu như không lấy được tiền, cô cũng đừng nghĩ được ăn một cái tết hẳn hoi.

. . .

Cùng lúc đó, phía bên kia huyệt mộ, trong một gian phòng đá có mấy tên đàn ông đang nằm.

Bọn họ hai ngày trước bị bắt tới. Bọn họ vốn dựng một cái lều ngoài bìa rừng làm trụ sở tạm thời, lại không ngờ chung quanh đột nhiên nổi lên một trận gió lớn, chỉ thấy tràn ngập sương đen, đầu óc váng vất, cuối cùng ngay cả tại sao lại ngất xỉu cũng không biết, vừa tỉnh dậy, đã tới nơi xa lạ này.

Truyện Chữ Hay