Vài ngày qua đi Ân Niệm Yên thường xuyên đến Thiên Ân Điện cùng Tỉnh Đế dùng thiện, nhưng không ở lại lâu như ngày đầu tiên, làm cho phi tần hậu cung xé rách không biết bao nhiêu khăn tay, Phúc Thọ Cung bên trong Thái Hậu ngồi cười lạnh.
"Ngươi nói xem ai gia đứa con trai này có bao nhiêu si tình? Vì một cái Dung phi mà đem một cái khác nữ nhân đưa lên đầu sống ngọn gió, có đôi khi ai gia cảm thấy bọn họ thật đáng thương, Hoa Tần cùng Kim Tần trụ không được bao lâu, không biết Ngọc Hiền Phi có thể trụ được bao lâu thời gian?"
"Thái Hậu có đều không biết, An Quốc Công Phủ vừa lập công, lại là lão thần tam triều, Dung phi là An quốc công phủ chính nữ, còn cùng Hoàng Thượng có tình cảm thời trẻ, âm thầm sủng ái, dung túng là lẽ đương nhiên, ngài là Thái Hậu, dạy dỗ cung phi là điều nên làm, nô tỳ cả gan khuyên Thái Hậu không nên chạm vào Hoàng Thượng điểm mấu chốt, đối với ngài không có lợi".
Vạn ma ma tránh nặng tìm nhẹ nói, nếu không phải nàng cái đinh ở Phượng Tê Cung báo lại, thì giống như người khác chỉ nghỉ Ngọc Hiền Phi có thủ đoạn được thánh sủng, không nghỉ tới là Hoàng thượng lấy ra tới làm tấm bia cho người khác.
"Ai gia sẽ không làm gì quá đáng, cho dù vậy thì Hoàng thượng có thể làm gì ai gia, là giam cầm hoặc là một ly rượu độc? Hắn chỉ nhớ đến người nuôi dạy hắn Thánh Mẫu Hoàng Thái Hậu, nào nhớ đến ruột thịt mẫu hậu nầy? Ai gia muốn nhìn xem Hoàng Thượng nếu biết Dung phi của hắn không phải như thể hiện bên ngoài thì có phản ứng gì".
Vạn ma ma hiểu Thái Hậu khổ, Tiên đế đa nghi, không muốn hậu cung bởi vì sinh hoàng tử liền tâm đại, hắn không những chia cắt mẫu tử hai người, còn bắt phi tần mình nuôi nhi tử của người khác, nhưng cuối cùng thì sao, tám vị hoàng tử chỉ còn lại ba, hiện tại Thận Thân Vương không còn chỉ còn lại một cái Tỉnh Thân Vương đang ở xa xôi đất phong, không biết có tồn tại lâu dài không.
Phượng Tê cung bên trong có phần náo nhiệt hơn, Ân Niệm Yên bước vào Thuận phi dường như chưa từng buông tha, Tỉnh phi càng là hận không cho nàng xấu mặt.
"Bổn cung còn nhớ kiểu đầu Hoa Quan này đã có từ vài năm trước, Ngọc hiền phi thật là nhớ tình xưa đâu, xem ra là Hoàng thượng thích đi? Bất quá cũng phải, thời gian này Ngọc hiền phi được diện thánh nhiều nhất, không giống như tỷ muội của chúng ta, chỉ có thể đếm lá rụng qua ngày".
"Đúng vậy, hy vọng Hiền phi nương nương khuyên Hoàng thượng mua móc điều dính, tần thiếp trong bụng long thai càng muốn nghe đến hắn phụ hoàng lời nói đâu" Dương quý nhân đầu nhập vào Thuần phi, một lòng nghe theo.
"Có bao lâu không quan trọng, quan trọng là người chảy kiểu đầu này có thích hợp hay không, có bộ diêu nào làm nổi bật lên tôn lên cái mà người khác cho là xưa cũ kia không, còn phải có người ngắm nó hay không nữa kìa, Hoàng thượng khen bổn cung rất thích hợp với những kiểu vấn tóc như vậy, còn tặng không ít bộ diêu cùng Hoa quan đâu, như vậy là đủ rồi, không phải sao?
Còn về mưa móc đều dính sợ là bổn cung không dám nhận, cho dù phân vị có cao đến đâu thì bổn cung cũng chỉ là một cái phi thiếp, nói về khuyên cũng chỉ có chính cung hoàng hậu mới có tư cách này, bổn cung làm sao dám vượt qua? Lời này Dương quý nhân cùng Hoàng hậu nương nương nói đi thôi".
Ân Niệm Yên nói xong liền đứng dậy hành lễ trước Hoàng Hậu "Thần thiếp có nhiều ân sủng đến đâu cũng không dám vượt qua, xin Hoàng Hậu nương nương hiểu cho tấm lòng thần thiếp".
Hoàng Hậu ôn hòa cười nói "Ngọc Hiền Phi là cái khả ái người, chẳng những quy cũ còn kính trọng bổn cung, như vậy một người làm sao có ý gì khác đâu, bổn cung hiểu" Hoàng Hậu nhìn ra được Ân Niệm Yên mượn chuyện này nói lời trong lòng, nếu là như vậy, nàng liền lùi một bước xem như chừa lại cho mình một đường lui, nàng đã không còn một lòng nhào vào Hoàng thượng như trước kia nữa, chỉ cần Nhan Nhi tìm được thích hợp phò mã gả người, thì nàng đã không còn gì vướng bận, ai được sủng ái nàng không còn quan tâm nữa rồi.
"Còn có Cung Yến năm nay Hoàng thượng muốn làm đại hơn so với năm trước, bổn cung cùng Khánh quý phi có chút không rảnh tay, bổn cung đã cùng Hoàng thượng nói thêm người giúp đỡ" Hoàng hậu nói xong cầm ly trà lên uống, một bên âm thầm quan sát phản ứng của từng người.
Phùng phi cùng Tỉnh phi nắm chặc khăn tay, nếu có thể nhân lúc này đổi thành người của mình liền hảo, nhưng phía trước còn có Ngọc hiền phi, Dung phi cùng Thuận phi đâu.
"Nói Tới thì Nhọc Hiền phi đủ tư cách trợ giúp Hoàng hậu nương nương một tay, như vậy Hoàng hậu nương nương liền nhẹ nhàng hơn rất nhiều".
"Tỉnh phi đã quá đề cao bổn cung rồi" Ân Niệm Yên một lần nữa cùng hoàng hậu nói "thần thiếp thân cư Hiền phi chi vị, nhưng tư lịch còn thấp, tuổi lại nhỏ, sợ là không giúp được Hoàng hậu nương nương, ngược lại thêm phiền làm mất hết Hoàng gia mặt mũi, xin Hoàng hậu nương nương tìm người có tài hơn".
"Bổn cung vốn muốn chỉ định Ngọc hiền phi nhưng ngươi từ chối vậy chỉ còn lại Thuận phi, Dung phi, Tỉnh phi cùng Phùng phi. Dung Phi trước nay không yêu ra cửa, bổn cung sẽ không làm khó muội, Thuần phi giải trừ cấm túc không lâu sợ là không quá hiểu hậu cung việc bên trong, vậy thì Tỉnh Phi cùng Phùng Phi đi, lúc sau hai người các muội ở lại bổn cung giao việc cùng căn dặn vài câu".
Nàng biết rõ hiện tại Dung phi muốn xuất đầu, không còn kiên nhẫn ẩn thân như trước, nhưng còn phải xem Hoàng hậu nàng có đồng ý không đã.
"Thần thiếp nhất định làm tốt việc Hoàng hậu nương nương giao cho" Tỉnh phi cùng Phùng phi không nghỉ tới chuyện tốt như vậy lại rơi xuống đầu các nàng, xem ra Ngọc Hiền phi cùng không quá thông minh đi.
Ra khỏi Phượng Tê Cung, Dung phi mắt lạnh nhìn Tỉnh Phi cùng Phùng Phi đắc ý, hết thảy những thứ đó kể cả Phượng Tê Cung đều là của nàng, Hoàng thượng đã hứa sao lại không làm đâu? Nàng ngồi trên Dung phi vị trí hơn bốn năm rồi, Triệu thị đạp lên nàng ngồi lên quý phi vị trí liền thôi, kế tiếp là Ân Niệm Yên tiện nhân kia, hiện tại lại đến Tỉnh phi cùng Phùng phi, không... nàng không muốn ẩn nhẫn chờ đợi được nữa.
Trước cung yến vài ngày mọi người đều vội vàng lên, không chỉ hậu cung mà tiền triều đều như thế, năm nay cuối năm Hoàng thượng muốn gát bút mười ngày, các nơi quan phủ đều phải chuẩn bị thỏa đáng, nếu có chuyện gì không hay liền hỏi tội quan đứng đầu, quan viên các nơi biết được tin tức liền cụp đuôi làm người, tận hết khả năng làm việc không dám qua loa.
Ân Niệm Yên vội vàng kiểm tra lại sổ sách Bích Tiêu Cung, bốn tháng gần đây nàng dùng quá nhiều ngân lượng, chủ yếu là thưởng người cùng đưa lễ, tuy bạc còn nhiều nhưng không tránh khỏi đau lòng một phen.
"Chủ tử không cần quá lo lắng chuyện bạc không có, Sở gia bởi vì có ngài nên làm ăn tốt hơn rất nhiều, lần trước phu nhân đưa vào năm vạn lượng vẫn còn chưa dùng đến, cộng hết lại có hơn hai mươi vạn lượng đâu, chưa tính đến trang sức cùng đá quý trong rương, Bích Tiêu Cung đã là giàu có hơn nơi khác rất nhiều".
Tử Họa quản trang sức ngọc khí cùng ngân lượng, nàng càng hiểu rõ chủ tử lo xa, nhưng bạc như vậy là quá nhiều rồi, huống chi hàng năm Sở gia còn đưa tiền lời cho phu nhân đưa vào cung cho chủ tử đâu.
"Ân... là bổn cung lo xa, ngươi nhớ nhắc nhở bổn cung khi gập mẫu thân, căn dặn Sở gia phải làm ăn chân chính mới có tương lai, cho dù là thương gia nhà, cũng nên phấn đấu làm Hoàng thương mới có lợi cho con cháu đời sao".
"Nô tỳ nhớ kỷ đâu, chủ tử nhìn xem tân bộ diêu thế nào? Đây là chúng ta tự mình bỏ tài liệu ra làm, không phải trang sức từ phần lệ của chủ tử, phần trang sức kia có phần không thỏa đáng, nô tỳ đã gọi người đưa đi sửa lại, là một bộ diêu cửu vỉ phượng trâm, nhìn sơ khó phân biệt được, bởi vì có vài đuôi phượng nhỏ dính sát vào đuôi phượng lớn, người có tâm nhất định nhận ra".
"Chuyện khi nào?".
"Hôm trước, lúc đó chủ tử đang dùng thiện ở Thiên Ân Điện, Tư chế phòng đưa đến, nói là vội đưa trang sức cung khác, có ý muốn rời đi, nô tỳ ngăn người lại, kiểm tra kỷ thì phát hiện có mưu mẹo, nên trả về, sợ là người của cung nào muốn thử chủ tử đi" Tử Họa càng lúc càng cảm thấy hậu cung còn đáng sợ hơn chiến trường, ít ra trên chiến trường người còn biết địch đến từ hướng nào.
"Đây là một phần lý do tại sao bổn cung không dùng Phượng trâm, đối với bổn cung thân phận tôn quý không nằm ở loại trâm cày nào, mà là ở Đế Vương tâm, chuyện này tạm thời gác lại, đợi qua Cung Yến nhìn xem đối phương có hành động khác không, Bạch Thược cùng Tiểu Hỉ Tử nhớ cho người canh gác Bích Tiêu Cung trong ngoài cẩn thận, đừng nhân lúc trong cung náo nhiệt để người chui chổ chống".
"Dạ, chủ tử".