Tỉnh Đế cầm kết quả trong tay, hắn muốn gϊếŧ người tâm đều có, Thái Hậu, Uông gia, Dung phi, Thuận Phi một đám đều phản bội hắn, đặc biệt là Dung phi, hắn đã nói chỉ cần có phi tần sinh khỏe mạnh hoàng tử, liền đưa đến Hỷ Hòa Cung cho Dung phi nuôi nấng, còn lập tức tấn phong nàng vì Hoàng Quý Phi, không nghỉ tới trong âm thầm nàng ta lại đợi không được.
Nhớ năm đó ở Phượng Tê Cung gập Dung Phi, nàng được Mẫu Hậu Hoàng Thái Hậu gọi vào cung làm bạn vài ngày, dáng người yêu điệu thướt tha, tiếng cười trong trẻo vang lên trong gió xuân, làm mát lạnh đến hắn tâm, hắn đã hứa với Thánh Mẫu Hoàng Thái Hậu, nhất định để nàng sống ung dung tự tại trong hậu cung, mới có Dung tự làm phong hào, đang tiếc nàng ta không muốn cuộc sống tẻ nhạt đó, nhất ý cô hành tính kế hắn, vậy thì tự mình vượt qua đi.
Phượng Tê Cung lúc này khác hơn ngày thường, không phải cái gì miệng lưỡi mà là có hỷ phi tần nôn không ngừng, làm Phương Tê Cung ám mùi lên, ngay cả đoan trang như Hoàng Hậu đều nhíu mày.
"Thái Y còn chưa tới sao?"
"Hồi Hoàng hậu nương nương, còn chưa đến, nô tỳ đã mời hai vị tiểu chủ đến trắc điện nghỉ tạm, xin nương nương an tâm".
"Ân, Hàn ma ma cùng đi đi, cung nhân tay chân vụng về, có ngươi nhìn bổn cung an tâm hơn" Hoàng Hậu lời nói việc làm không chọn ra sai, các cung chủ tử chỉ có thể cuối đầu nghe.
Hàn Quý Tần cùng Liên Quý Tần tâm bực bội lên, hai người kia là các nàng trong cung người, hiện tại chạy đến Phượng Tê cung lấy lòng, thật không đem các nàng bỏ vào mắt.
Nữa giờ sau Trương Thái y bẩm báo "chúc mừng Hoàng Hậu nương nương, hai vị chủ tử đều là hỷ mạch, đã hơn hai tháng, long thai khỏe mạnh".
Hai Tháng có thai, Hoàng hậu liếc Hàn quý Tần cùng Liên quý tần hai người, trong cung người có thai lại không biết, còn có thể làm thái y không nói ra, xem ra hai người kia không đơn giản, hậu cung người càng ngày càng không để nàng vào mắt đi.
"Trong cung mười ngày bắt bình an mạch một lần, lại không phát hiện ra hỷ mạch, người như vậy bổn cung sao yên tâm dùng? Bổn cung sẽ tự mình cùng Hoàng Thượng báo hỷ, kế tiếp liền chờ Thánh ý, các ngươi trở về đi".
"Chúng Thần thiếp cáo lui".
Ra khỏi Phượng tê cung cửa, Phùng phi nhịn không được chăm chọc "ngày sau Hàn quý tần cùng Liên quý tần có vội, không biết hai cái có thai mỹ nhân kia được cái gì vị phân, nếu sinh hoàng tử, có khi còn được mẹ quý nhờ con đâu".
"Đúng vậy, trong cung từ tam phẩm vị phân trở lên nhiều, không biết ai có phúc khí nuôi nấng Hoàng tử đâu" Thuận phi lời nói dịu dàng, nhưng lại làm vài người lạnh thấu tâm.
Hinh Tần cuối đầu không nói, nàng cũng chỉ là một cái ngũ phẩm Tần, có thăng cũng chỉ là đến Tứ phẩm, không có tư cách nuôi nấng con vua, chỉ hy vọng Ngọc Hiền Phi có cách.
"Đa Tạ Phùng phi cùng Thuận phi tỷ tỷ nhắc nhở, tần thiếp nuôi nấng Tam Hoàng tử đã không có gì thời gian, Hoàng thượng cùng Hoàng hậu sẽ an bài thỏa đáng" Liên quý tần càng chán ghét tân nhân nhóm, cả ngày nghỉ cách câu dẫn Hoàng Thượng, đối với nàng lại hửng hờ có lệ, vậy tự mình tìm chổ dựa đi.
"Tỉnh Di Hiên của tần thiếp quá nhỏ, khó chứa được người có tâm lớn, tần thiếp chỉ đành an phận trong cung, quản hảo cung nhân của mình" còn hai cái mỹ nhân ở hai bên trắc viện kia, nàng mặc kệ "tần thiếp trước cáo lui".
Hàn Quý Tần có ý định nuôi nấng hoàng tử công chúa, nhưng bị Trần mỹ nhân làm thành như vậy, liền từ bỏ, thời gian còn dài, ba năm tuyển tú một lần, nàng không tin không có được một cái công chúa làm bạn.
"Muội xem nàng ta tính tình, cứ như vậy Hoàng thượng làm sao sẽ an tâm giao hoàng tử công chúa cho nàng ta dưỡng a".
"Mặc kệ nàng ta đi, muội liền cáo lui trước" so với Hàn quý tần, Phùng phi càng chán ghét Thuận Phi giả nhân giả nghĩa hơn.
Ân Niệm Yên không vội trở về, nàng muốn nhìn xem Ngự Hoa Viên mùa đông là cái gì quang cảnh, từ lúc vào cung liền ngày ngày tính toán, dựa vào Thái Hậu bản tính, cùng với Hoàng Thượng bị trúng độc đầu óc không quá thanh minh để bước lên Phi vị, hiện tại đã thành công một phần, nên là lúc tìm hiểu hết thảy hậu cung.
"Mùa đông không có gì hoa cỏ, nhưng lại có một cái khác ý cảnh, qua đình thủy tạ kia ngồi đi".
"Chủ tử cẩn thận, đường có chút trơn" Tri Họa nhẹ nhàng đỡ tay Ân Niệm Yên "mùa xuân là đẹp nhất trong năm, rất nhiều loại hoa cùng nhau khoe sắc, trước đây các vị chủ tử nương nương thường mở tiệc ngắm hoa".
"Như vậy cũng tốt, trong cung người đông lại có chút buồn tẻ, ngắm hoa làm thơ cũng là một ý hay, Tháng sau là xuân Yến, năm nay hoàng thượng làm lớn, từ Tứ phẩm quan đều được tham gia Cung yến, bổn cung chưa tham gia bao giờ, ngươi nói xem năm trước là cái gì quang cảnh?"
Tri Họa tốn năm phúc thời gian kể lại cung yến, chỉ nói phần cần chú ý, còn những thứ khác không quan trọng liền lượt bỏ.
"Muội vấn an tỷ tỷ"
"Lâm Mỹ Nhân đứng lên đi, lạnh thế này không ở trong cung còn hứng thú dạo Hoa viên?" Hoàng thượng hiện tại đứng còn không nổi, thì làm sao đi chiêu hoa ghẹo nguyệt đâu?
"Hoàng Thượng vừa hạ chỉ tấn phong Hàn quý tần vì từ nhị phẩm Tu nghi nhập chủ Hàm Chương Cung, tấn phong Trần mỹ nhân vì quý nhân vào ở Tỉnh Di Hiên, còn nói Trần quý nhân sinh sẽ đưa đến chủ vị nuôi dưỡng.
Dương mỹ nhân tấn vì quý nhân vào ở Hợp Hoan Cung, Ẩn Ngọc Các.
Bảo quý nghi hầu bệnh có công tấn vì Quý Tần, còn có Uông cô nương tấn vì Uông quý nhân, còn được dọn vào Trinh Bảo Các, Hỷ Hòa Cung ở, muội biết được liền nhanh tay chuẩn bị lễ đưa đến chúc mừng, trên đường gập tỷ tỷ liền đến thỉnh cái an".
Lâm Mỹ Nhân nhìn mãi không thấy Ân Niệm Yên có nơi nào giống Lâm gia người, nói không chừng chính là dã loại đâu, nãi nãi lúc nào cũng căn dặn không được cùng Ân Niệm Yên trở mặt, đường tỷ cũng vậy, gập mặt không mấy lần chào hỏi, thật là cục đá a.
"Nếu đã vậy bổn cung là nên trở về chuẩn bị lễ đi" Ân Niệm Yên đứng dậy rời đi, mặt kệ Lâm Mỹ Nhân là cái gì phản ứng, đây là lý do tại sao nàng phải ngồi vào phi vị, thích rời đi lúc nào liền đi, không cần được sự đồng ý của phân vị cao phi tần.
"Ta còn tưởng Lâm mỹ nhân mặt mũi đại đâu, không nghỉ tới tự làm mất mặt, còn tỷ muội xưng hô a" Mai quý nghi tâm trạng không hảo, ra ngoài tản bộ, không nghỉ tới gập phải một màng này, hiện tại nàng cuối đầu trước Ân Niệm Yên, nhưng một cái không sủng Mỹ nhân có thể dạy dỗ đi.
"Tần thiếp tham kiến Mai quý nghi, tần thiếp vội vàng đưa lễ, trước cáo lui" trong cung ai không biết Mai quý nghi tính tình không hảo ở chung, phạt người lại chọn không ra sai, thường xuyên làm khó dễ thấp vị phi tần, nàng thật xui xẻo mới gập phải nàng ta.
"Lớn mật, bổn cung cho ngươi đứng lên sao? Vào cung bao lâu lại không nhớ quy cũ? Ngươi quỳ đây nghe lại cung quy đi, khi nào nhớ khi nào trở về" một đám không để nàng vào mắt, còn tưởng nàng thất sủng sao, cho dù thất sủng thì vị phân của nàng cao gấp mấy lần một cái Mỹ Nhân.
"Tần thiếp không dám, Mai quý nghi bớt giận, tần thiếp có chút vội...." Lâm mỹ nhân vội vàng giải thích nhưng Mai quý nghi lạnh lùng phất tay áo bỏ đi, để lại đại cung nữ Hương Vũ ở lại đọc hậu cung quy cũ.
"Lâm mỹ nhân tốt nhất nên yên tỉnh nghe quy cũ đi, nghe xong sớm, trở về sớm sao" Hương Vũ Khinh thường ra tiếng.
Lâm mỹ nhân dấu đi uất hận cuối đầu nghe cung quy, trong lòng âm thầm thề, nhất định có một ngày nàng cho Mai quý nghi kia sống thật thê thảm.
Chuyện ở Ngự Hoa Viên không lâu sau hậu cung người đều biết, bất quá không ai cảm thấy chuyện này có gì lớn, Lâm quý nghi xem như không nghe thấy, Lâm an bá phủ muốn gì không phải nàng không biết, nam nhân không biết cố gắng, nàng địa vị có cao đến đâu cũng không chống đỡ nổi Bá Phủ ngày một suy tàn.
"Chủ tử, Lâm mỹ nhân bên kia..."
"Không cần để ý đến, Hoàng thượng lâm hạnh tân nhân lại không nhớ đến nàng ta, mượn lần này ra đầu thật không tồi, tháng sau là Cung Yến, lão phu nhân cùng mẫu thân sẽ tiến cung dự tiệc, bổn cung sẽ cùng bọn họ nói, xem như là tận tình tận nghĩa đi".
Nếu muốn thành công thì phải giúp đỡ lẫn nhau, mà không phải bám vấy nữ nhân để nâng cao ngạch cửa, đừng tưởng nàng trong cung mà không biết Lâm gia bỏ ra số bạc lớn mời cung ma ma dạy đường muội nhóm, đây còn không phải đợi thêm ba năm nữa đưa vào cung sao?
"Chủ tử trước dùng bữa" Tư Liên hầu hạ Lâm quý nghi thời gian dài, nàng hiểu rõ chủ tử khổ, nhưng Lâm gia người chỉ cần gập liền trách chủ tử không khả năng, chủ tử chỉ có thể âm thầm nuốt lệ sống trong hậu cung lạnh lẻo qua ngày.