Xin chào! Nếu đọc giả quan tâm tới truyện thì không thể không quan tâm tới các nhân vật đã góp phần tạo nên cốt truyện, đúng không? Khi viết tác phẩm, trong đầu mình đã hình thành nên khuôn mặt của một số nhân vật, qua tính cách và hoàn cảnh của họ, nhưng mình không phải là một thiết kế đồ họa, vậy nên việc vẽ ra nhân vật, mình không thể làm được. Thật may sao, lướt trên gút gồ, mình đã bắt gặp một số pic có phần giống với họ vậy nên, mình sẽ viết một đoạn ngắn về họ!
Người đầu tiên bạn nghĩ đến trong truyện là ai? Với mình đó là bà bói đỏng đảnh trong truyện:
. Marine
Hồ sơ:
Họ và tên: Lục Linh Miêu
Nơi ở: Không xác định
Nghề nghiệp: Nữ Thầy bói
Cung hoàng đạo: Bạch Dương
Trích:
- Này Ngũ Khang! Tôi nói cho anh hay, nghề của tôi không phải ai muốn làm là làm được đâu, kể cả IQ có cao đằng trời cũng đừng mơ mà làm được nhé!
Ngũ Khang tay đánh gôn, mắt nhìn Marine đầy khinh bỉ:
- Cũng chỉ là sờ chân voi mà đoán thành vòi thôi! Kẻ nào ngu mới đi tin cô.
“....”
“Choang”!
- Ngũ thiếu! Cậu không sao chứ? Người đâu, gọi xe cấp cứu, mau!
Klq: Vote cho Miêu nhé
: Ngũ Khang
“Sống là để hưởng thụ”
“Sống là để hưởng thụ”
Hồ sơ:
Họ và tên: Ngũ Khang
Nơi ở: Roma (Iatly)
Nghề nghiệp:
+ Buôn lậu bất hợp pháp hàng cấm.
+ Sản xuất vũ khí trái phép
+ Khai thác khoáng sản bừa bãi
Cung hoàng đạo: Bạch Dương
Tựa:
- Cô còn giám vác mặt tới đây sao?
Marine đặt túi hoa quả xuống, ngồi vắt chân lên bàn nhìn Ngũ Khang:
- Bạn bè tới thăm nhau, anh phải mừng mới đúng!
Ngũ Khang đầu quấn băng, có rỉ chút máu đỏ, gắt lên:
- Ai là bạn của cô? Tôi đáng tuổi chú đấy.
Marine nhún vai, cười trừ:
- Ngũ Khang! Anh có ăn mười cái ly vào đầu chắc cũng không tỉnh ngộ ra nhỉ!
Ngũ Khang phì mũi, nườm Marine:
- Mau biến khỏi đây cho khuất mắt bổn thiếu!
Marine nhìn bốn xung quanh căn phòng, trả lời:
- Tương lai tôi thấy, anh bị té xuống giường, trật mất xương tay, nếu tôi đi bây giờ, điều ấy sẽ thành hiện thực!
Ngũ Khang nhếch mép lên:
- Tôi đây lại phải tin mấy lời nhăng cuội của cô!
- Vậy tôi đi! Có bị sao thì đừng trách tôi không báo trước.
Marine nói xong đứng dậy, phủi mông đi khỏi phòng bệnh. Nửa tiếng sau, Ngũ Khang thức giấc, bỗng thấy khát nước, muốn đi xuống giường, nào ngờ...
Rầm!!!
- Người đâu! Mau gọi bác sĩ, Ngũ thiếu bị ngã trật khớp tay rồi!
Vote cho Ngũ nhé!
: Văn Tư Viễn
: Văn Tư Viễn
Hồ sơ
Họ và tên: Văn Tư Viễn
Nơi ở: Phía Tây Đài Bắc
Nghề nghiệp:
+ Làm bất động sản
+ Buôn bán vàng đen với trữ lượng lớn
Cung hoàng đạo: Sư tử
Tựa:
Này anh Viễn ạ! Tôi không có ý định gán cho anh cái mác “Phản bội” đâu. Nhưng tôi lại nghe theo lý trí rằng, trong một câu truyện dài nào cũng phải có một người như anh tạo cơ hội cho người yêu cũ của mình có người yêu mới chứ. Phải vậy không. Tôi tin, sẽ có một ngày, Thạch Thảo nhận ra sự hi sinh của anh giành cho cô ấy là không bao giờ thừa. Người con gái không muốn khóc vì anh sẽ lại phải khóc vì điều anh làm cho cô ấy!
Văn Tư Viễn nghe vậy, trợn mắt nhìn tôi:
- Này bà tác giả à! Tôi chẳng cần biết Thạch Thảo có khóc vì tôi hay không. Điều bây giờ tôi biết đó là, trả lại sự trong sáng của tôi đã bị ngòi bút của bà vấy bẩn đi.
- Tôi chân thành xin lỗi, nhưng truyện đã lỡ rồi!
Tôi cúi cúi đầu tạ tội. Văn Tư Viễn thu lại ánh mắt gay gắt kia lại, lặng im một lúc chợt cười nhạt:
- Bà có thể tạ lỗi bằng cách, xóa Lục Phong Thần khỏi truyện, hoặc cho tôi lên làm nam chính!
Tôi cười khổ:
- Xin đấy! Tôi còn muốn sống.
: Lộ Mĩ Ái
: Lộ Mĩ Ái
Hồ sơ
Họ và tên: Lộ Mĩ Ái
Tên tác giả thường gọi: Lộ đanh đá
Nơi ở: Không xác định
Nghề nghiệp: Đúc vàng bạc
Cung hoàng đạo: Thiên bình
“ Thứ gì tôi muốn, tôi nhất định phải có được!”
Tựa:
Vào một ngày đẹp trời, khi tôi đang ngồi ở cửa sổ, say sưa nghe chim hót, nhìn bướm bay lượn tung tăng, thì từ đâu một con ma nơ canh xuất hiện ngay trước của sổ, làm tôi giật mình té ngửa ra sau, ly T.top mới mua dội hết vào người. Tôi đau điếng ngồi dậy nhìn nó:
- Cô tìm ai?
Con ma nơ canh ấy lên tiếng nói:
- Tôi tìm bà Tô Lãnh!
- Là tôi!
Cô ta mỉm cười đầy thân thiện:
- Chào! Tôi là Lộ Mĩ Ái!
Tôi bất giác nhìn vào con ma...à quên, Lộ đanh đá. Tự dưng, cô ả tới tìm tôi làm gì? Cô ta là minh tinh nổi tiếng lại đi mò tới ổ chuột của tôi, há chẳng phải để người đời soi mói sao?
- Chào! Chẳng hay, cô đến tìm tôi có việc gì?
Lộ Mĩ Ái tháo cặp kính râm bản to trên mặt xuống, ngó đông, ngó tây, rồi ghé sát vào tai tôi nói thầm:
- Tôi muốn mua vai nữ chính trong truyện của bà!
Tôi ngạc nhiên đáp lại:
- Vớ vẩn! Sao tôi có thể bán vai nữ cho cô được!
Tôi kiên quyết không bao giờ có thể bán đứng con cưng của mình cho cô lộ đanh đá này được.
Lộ Mĩ Ái hừm một tiếng, đáp một chiếc cặp nhựa ra trước mặt tôi:
- Nhiêu đây đủ để bà đồng ý chưa?
Tôi mở vali ra, nuốt nước bọt cái ực.....tiền.
Một tuần sau đó...
Trên trang nhất của tờ Sự kiện, một gương mặt xấu ma chê quỷ hờn được in trong đó với dòng chữ:
Tác giả Tô Lãnh, bán vai nữ cho Ami Lộ, khiến phan tức giận ném đá, report, cuối cùng, không thể chịu nổi viên gạch của phẫn nộ mà nhập viện cấp cứu.
: Mạc Phi Phi
Họ và tên: Mạc Phi Phi
Họ và tên: Mạc Phi Phi
Nghề nghiệp: Hành tẩu giang hồ
Nơi ở: Vòng quanh thế giới
Cung hoàng đạo: Ma Kết
“Sống là để thay trời hành đạo!”
Tựa:
- Tôi cho anh một cơ hội cuối, thả tôi xuống!
Này Cần Am Hiên, tôi khuyên anh mau thả cô Mạc ra đi, nếu không...
Cần Am Hiên trừng mắt nhìn tôi:
- Không phải chỗ của bà lên tiếng, bà tác giả ạ!
Tôi im lặng nhìn anh ta bốc vác Mạc Phi Phi lên xe. Khi Cần Am Hiên vừa đóng cửa xe lại, tôi nghe thấy trong xe phát ra tiếng động lớn cùng tiếng kêu la thảm thiết.
Chết tiệt. Tên điên này lại làm gì Mạc Phi Phi rồi. Thế là tôi vội nhòm vào trong xe, tim cũng dựng đứng tại chỗ.
Mạc Phi Phi, cô ấy đang dùng chân siết chặt cổ Cần Am Hiên lại, khiến anh ta mặt xanh mặt vàng.
Ừ! Tại sao tôi quên, Mạc Phi Phi là cao thủ Karate cổ với món nghề siết khóa cơ chứ.
: Cần Am Hiên
: Cần Am Hiên
Hồ sơ
Họ và tên: Cần Am Hiên
Nơi thường chú: Iran
Nghề nghiệp: Chuyên sửa chữa máy tính
Cung hoàng đạo: Bảo Bình
“Mẹ nó! Lại bị đày sang Châu Phi nữa rồi!”
Tựa:
Một ngày nọ, khi tôi đang đi dạo mát trên bờ biển thì cô bạn An Thạch Thảo gọi điện cho tôi hỏi rằng, Cần Am Hiên có bên cạnh tôi không. Tôi trả lời rằng không có. Cũng thật quái lạ, từ sáng tới giờ, tôi không thấy bóng dáng của Cần Am Hiên trong Lục gia. Thiết nghĩ, chắc hắn chỉ đi đâu đó quay đây.
Tôi nhún vai tung tăng đi trên bãi cát vàng, điện thoại lại đổ chuông reo lần nữa:
- Alo!
Tôi thản nhiên nghe máy. Đầu dây bên kia, Cần Am Hiên hét lên thật to:
- Chạy mau đi, bà tác giả!
Tôi ngạc nhiên hỏi:
- Tại sao?
Rồi nghe thấy đằng sau, có tiếng ô tô lao tới.
- Tôi không phanh được xe!
Đó là câu cuối cùng của Cần Am Hiên nói với tôi trước khi tôi nhập viện vì bị xuất huyết não cho xe tông.
: Trình Phiên và Xuân Nhiên Nhiên
Đôi này viết chung một đè tài...
Hồ sơ
Họ và tên: Trình Phiên
Nơi ở: Không xác định
Nghề nghiệp: Osin cấp của Lục gia
Cung hoàng đạo: Thiên Bình
“ Bất cứ lúc nào cần, hãy tìm tôi!”
“ Bất cứ lúc nào cần, hãy tìm tôi!”
Hồ sơ
Họ và tên: Xuân Nhiên Nhiên
Nơi ở: Không xác định
Nghề nghiệp: Bảo mẫu của tiểu Lục
Cung hoàng đạo: Song Ngư
“ Đừng bắt nạt tôi!”
“ Đừng bắt nạt tôi!”
Tựa:
Một ngày nọ, khi ánh nắng chan hòa tỏa ra muôn nơi, khi chim đực gọi chim cái, cùng nhau ríu rít trên mái nhà, thì ở dưới hoa viên của Lục gia, một chàng trai mặc áo khoác trắng, tai đeo headphone, đang cặm cụi cắt tỉa đám cây cảnh. Cảnh đẹp, người cũng đẹp, tuyệt nhiên đây là một thiên đường đích thực. Nhưng rơi vào mắt của một con nhóc chưa hiểu chuyện đời như Xuân Nhiên Nhiên thì khung cảnh ấy như là trốn âm ti địa ngục vậy.
- Đã làm xong bài tập tôi giao chưa?
Trình Phiên ngừng việc cắt tỉa lại, tháo bao tay để xuống bàn, thuận miệng hỏi Xuân Nhiên Nhiên. Xuân Nhiên Nhiên làm ngơ, định lảng đi chỗ khác thì bị anh ta vươn tay, kéo cổ áo lại:
- Định giở bài chuồn ra đây sao?
Xuân Nhiên Nhiên vì bị xách cổ áo đến nghẹn thở mà kêu lên:
- Thả cháu ra!
Trình Phiên nới lỏng tay ra:
- Làm xong bài tập chưa?
Xuân Nhiên Nhiên nhất quyết không chịu nói, cô vùng vẫy như cá mắc cạn:
- Thả ra!
Rầm!!!!
Một tiếng động lớn làm chấn động cả một góc trong hoa viên, khiến An Thạch Thảo đang mải đối phó với Lục Phong Thần trên giường cũng phải ngó ra khỏi cửa sổ hỏi vọng xuống:
- Có chuyện gì vậy? Người của Dương Sở Lãnh đánh bom à?
Trình Phiên ở bên dưới đáp vọng lại:
- Không có gì!
rồi nhìn Xuân Nhiên Nhiên đang chúi đầu trong đống thùng giấy trước mặt:
- Chỉ là, tôi đang dạy học cho Nhiên cô nương!
- Em xuống xem Nhiên Nhiên thế nào! Khổ thân con bé, bị Trình Phiên hành xác.
An Thạch Thảo thấy Xuân Nhiên Nhiên đang vùng vẫy trong đống thùng bèn vội vã chạy vào mặc quần áo, Lục Phong Thần vốn đang vui vẻ, tự dưng bị đứt đoạn thì không khỏi cảm thấy mất hứng. Anh sa sầm mặt lại, mặc chiếc quần thể thao và áo khóa vào, đi còn nhanh hơn An Thachjn Thảo:
- Để anh!
Trình Phiên đáng ghét, dám làm gián đoạn mộng xuân của ta. Lần này, không Iran thì là Châu Phi.
Hai hôm sau, trình Phiên với gương mặt méo mó, xách hành lí lên trực thăng đang đỗ trong sân của đại bản doanh Lục gia, cũng cùng lúc ấy, Cần Am Hiên bước xuống, gương mặt nư được tắm nắng xuân, vỗ vai chiến hữu:
- Đúng là tình đồng chí! Cảm ơn cậu đã sang Iran thay tôi.
Rồi dúi vào tay Trình Phiên một vật:
- Đây là kem chống muỗi! Bên ấy rất nhiều muỗi, coi chừng nó đốt. Mất công bị sốt xuất huyết lại khổ.
Trình Phiên hẩy tay Cần Am Hiên ra, nghiến răng đi lên trực thăng.
- Mẹ nó, Xuân Nhiên Nhiên, cô cứ chờ đấy!
- Tôi vẫn chờ mà chú!
Xuân Nhiên Nhiên từ ghế sau nhào ra ôm chầm lấy cổ Trình Phiên. Trình Phiên bị một phen hú hồn, tay đang cầm lái oặt sang một bên. Cầm An Hiên đang đứng dưới sân quan sát máy bay cất cánh bỗng dưng nghiêng ngả thì giật bắn mình. Suýt chút nữa bị dính cánh quạt vào người. Anh ta hét lên
- Mẹ nó! Lái may bay cho tử tế vào.
Còn tiếp......