- CÁC CẬU CÓ THÔI NGAY KHÔNG HẢ_ Giọng một người con trai hét lớn. Người con trai đó tiến vào đám đông, mọi người như im lặng hẳn khi nhìn thấy cậu ấy - Là cậu sao? Cậu chịu về rồi hả?_ Nó cười hiền rồi ngất đi trong vòng tay ấm áp của người con trai đó
- Tất cả các cậu xuống phòng máy chiếu hết cho tôi, tất cả không sót một ai, nếu không xuống các cậu sẽ chết trong tay tôi đấy nhớ cho rõ_Người con trai đó đang cố gắng kiềm chế, nhìn sơ sẽ không thể phát hiện cậu đang tức giận nhưng trong lời nói lạnh tanh, không chút cảm xúc kia thực khiến người khác, ai cũng sợ. Rồi cậu cõng nó chạy xuống phòng y tế trước sự kinh ngạc và phán xét của mọi người.
...........................................................................................................
Tại phòng máy chiếu, không khí im lặng và có chút gì đó khá căng thẳng. Nét mặt nghiêm túc, âm điệu sắc bén cất lên
- Thời gian qua, hội trưởng hội học sinh tôi đi vắng đã xảy ra rất chuyện không hay đúng không?_Cậu cố gắng giữ bình tĩnh.
Mọi người không nói gì, chỉ biết cúi gằm mặt xuống, người này nhìn người kia
- TÔI NÓI MẤY NGƯỜI CÓ NGHE KHÔNG HẢ?_Cậu nổi nóng, đập tay xuống bàn làm mọi người giật nảy mình sợ hãi
- Cậu bình tĩnh lại đi, phải trong lúc cậu không ở đây rất nhiều chuyện đã xảy ra_Một người dũng cảm đứng lên nói
- Và các cậu đang hành hạ một bạn nữ hả?_Cậu lườm hỏi vặn lại
- Bọn tớ....bọn tớ...bọn tớ không...._Tên đó lắp bắp không trả lời được
Lúc đó, Hạ Vy đứng dậy, cô ta đập bàn, hoàn toàn mất đi cái dáng vẻ yểu điệu thục nữ mọi ngày, cáu gắt với chất the thé trong lời nói
- Cậu muốn nói gì thì nói mau lên, đừng có vòng vo tam quốc chi cho mệt
- Được rồi, tôi hỏi, tại sao các cậu lại hành hạ An Nhiên hả? Nói mau_ Cậu tức giận
- Tại cậu ấy đẩy tôi ngã mà không xin lỗi, còn kiêu căng hét lên rồi bỏ đi_ Hạ Vy giả bộ đáng thương, vừa nói vừa khóc lóc
- Cậu thôi đi, khóc vừa thôi, đừng giả tạo nữa, lớp phấn trên mặt cậu chất hàng tấn rồi, nước mắt dính vào chỉ sợ trôi hết thì xấu lắm_Cậu lườm, buông lời xiên xỏ cô ta
Một tên con trai khác cũng nổi nóng quát lại
- Cậu nói thế với người con gái yếu đuối như vậy ý gì hả? Cậu chỉ một mực bảo vệ cho An Nhiên, phải chăng cậu đã có tình cảm với bạn ấy?
- Người con gái yếu đuối? Mấy người nhìn cho rõ người con gái yếu đuối đó đi_ Cậu nói xong bất đoạn camera ghi hình được Hạ Vy là người đã cố tình đập vỡ ly thủy tinh rồi nhét vào giày múa của Hạ Băng cùng những lời mà cô ả đã nói. Mọi người đều vô cùng bất ngờ
- Yếu đuối đó, người con gái yếu đuối đập ly thủy tinh cho vào giày múa của người khác mà mấy người nói đấy
- Cậu...cậu lấy đâu ra đoạn clip đó? _Cô ta hoảng sợ
- Thế cậu không biết trong trường đâu đâu cũng có camera giám sát sao? Thật tiếc khi kế hoạch của cậu đã bại lộ_ Thiên Thiên lạnh lùng nói. Hạ Vy thấy mất mặt quá bỏ chạy ra ngoài
- Còn nữa, tôi nói cho mấy người biết đây: Tiết mục văn nghệ mà nhóm An Nhiên và Hạ Băng đã làm đều do tay An Nhiên lên ý tưởng và cách dàn dựng hết đấy. Lực học sao? Trước đây thành tích cậu ấy không cao nhưng hãy nhìn vào bảng điểm hiện tại rồi hãy phán xét. À quên, các cậu hỏi tại sao tôi lại giúp cậu ấy hả? Là vì tôi trân trọng con người và tính cách của cậu ấy đó_ Nói rồi cậu bỏ ra ngoài [chạy đến phòng y tế]
- Bảng điểm? Có tờ giấy trên bàn này_ Mọi người xì xào
- TRỜI ƠI, THỨ TOÀN KHỐI SAO? KHÔNG PHẢI CHỨ?_ Một người hét toáng lên
- Mọi người ơi, chúng ta trách nhầm bạn ấy rồi, làm sao đây?_Một người hỏi
- Hay chúng ta mở một buổi liên hoan nhỏ cho bạn ấy rồi xin lỗi_ Một người nếu ý kiến
- Ừm, tán thành_ Cả lũ đồng thanh