Chương 10
Phần 1
Góc nhìn của Mira*
Đã được một tháng từ lúc tôi nhập học vào Học viện.
Tình trạng bắt nạt mà tôi sợ đã không xảy ra, và tôi tin là tôi có một mối quan hệ bạn bè vừa phải với các bạn cùng lớp. Tôi đặc biệt muốn có một người mà tôi có thể gọi là "bạn thân" trong số các bạn mình; tuy nhiên, việc đó khá là khó, nhỉ?
Chứng sợ người lạ của Công chúa nặng đáng kể. Vì trong lần đầu gặp tôi và Gai, cô ấy đã ở cùng với cha mẹ mình và cuộc gặp gỡ được diễn tra bên trong cung điện, thế nên cô ấy mới có thể chịu đựng được. Hơn nữa, tôi là người vợ yêu quý của anh trai cô ấy; một người mà cô muốn gặp gỡ và kết thân. Thế nhưng, ở trong Học viện, cô ấy luôn bám chặt lấy tôi, và gần như không làm gì khác nữa.
Vì việc đó, những học sinh bình thường không dám tiếp cận chúng tôi. Mặt khác, các học sinh quý tộc thì lại đến với một lí do nào đó ẩn đằng sau. Và rồi sau đó, tự nhiên tôi cảm thấy lo lắng.
Dù chúng chỉ là trẻ con, động cơ thầm kín của chúng lại rất rõ ràng. Đó có thể là một thứ được cha mẹ chúng dạy cho, thật là đáng buồn.
Gai, quả nhiên, đã kết bạn rất nhiều. Đôi khi, tôi thoáng thấy cậu đang nói chuyện với họ trên hành lang. Khi đó, Gai nhanh chóng nhận ra tôi và Công chúa, và tiến đến chỗ chúng tôi trong khi hét lên đầy thích thú.
「Mira! Công chúa!」(Gai)
「Eh? N-này, gọi Công chúa như thế. Cậu có thể làm vậy sao? A, cô ấy vẫy tay kìa!」(Bạn của Gai)
「Cũng bình thường thôi vì chúng ta là bạn mà, phải không?」(Gai)
「Bạn sao!? Cậu là bạn của Filseria-sama sao? Cậu tuyệt thật đấy!」(Bạn của Gai)
Mặc dù, tôi không thật sự hiểu tại sao cậu ấy lại được ngưỡng mộ, ừm nhưng đó là Gai mà.
Cứ như thế, Gai có rất nhiều người bạn là dân thường. Cũng có những quý tộc nữa, nhưng họ đều đến từ các gia đình quý tộc cấp thấp hoặc là con út. Đồng thời, cậu ấy còn đánh bại cả thiếu chủ của nhà Ducal hống hách trong một cuộc chạy đua hồi đầu học kì. Gần đây, tôi còn nghe là họ còn bất phân thắng bại trong một trận đấu võ nữa. Và đồng thời, có vẻ như gần đây cậu ta còn làm rất nhiều thứ ở nhà của Đội trưởng Kenan.
Ừm, rất nhiều chuyện đã xảy ra và rồi hai người họ trở thành Cặp đôi hoàn cảnh của Năm Nhất Lớp 4. Tôi hi vọng là họ có thể bình tĩnh lại và thân thiết với nhau hơn để có thể thành đối thủ của nhau được.
Mặc dù Gai nói cậu ta rất kiêu căng, cậu thiếu chủ đó cũng có chút quan hệ huyết thống với Hoàng tộc. Thế nên chẳng lạ gì khi cậu ta rất tự hào và nghĩ rằng khi người dân tuân lệnh của các quý tộc phụng lệnh nhà vua, thì khi đó trật tự đất nước sẽ có thể được duy trì. Về việc đó thì không có gì sai cả. Mặc dù sự chuyên quyền của các quý tộc khá là phiền phức, nhưng trên thực tế, người dân sẽ được bảo vệ nếu họ tuân theo những điều luật của quý tộc.
Tôi tin là Hoàng gia, những người cũng đã tài trợ cho chúng tôi, rất rộng lượng. Chúng tôi đã làm rất nhiều việc không đúng với lễ nghi, nhưng chúng tôi chưa từng làm việc gì như là làm dụng vị trí được Hoàng gia bảo hộ. Chỉ có cách nói chuyện của chúng tôi là gần như không thể chấp nhận được, nhưng họ vẫn tha thứ cho chúng tôi. Nhưng dĩ nhiên, vẫn có những quý tộc không bằng lòng về việc này.
Tôi biết Gai tất nhiên không phải là một cậu nhóc sẽ khinh miệt hoàng gia chỉ vì cậu thiếu chủ nhà Duchal. Và, tôi tin là với năng lực thể chất tốt của cậu cộng thêm với việc đã có giao ước tạm thời với một Tinh linh, rồi sẽ có ngày cậu được công nhận là một Hiệp sĩ Phép thuật cực kì hứa hẹn trong tương lai.
Không phải ngày đó đến gần một cách bất ngờ sao? Tôi đang suy nghĩ thì nghe thấy một thông báo về trại huấn luyện.
Đó tuổi thanh xuân của cuộc sống, đúng không? Nhưng không phải tuổi thanh xuân của tôi đến hơi sớm sao?
Phần 2
Mặc dù mới đây thôi, tôi còn suy nghĩ về chuyện này chuyện kia, và giờ tôi đã ở trại huấn luyện rồi.
Lạ thật~? Cho dù một đứa trẻ thường thấy thời gian trôi chậm hơn mà. Quả nhiên, đó có lẽ là vì bên trong tôi là một bà cô trên hai chục tuổi nhỉ?
Nhưng tôi tin là vẫn còn quá sớm để cảm thấy như "thời gian trôi nhanh như tên bắn" nhỉ.
「Có rất nhiều biến thể riêng biệt cho phép này, nhưng bằng cách sử dụng , các em có thể dễ dàng đào đất được.」(Thầy giáo Thổ thuật)
Thầy giáo Thổ thuật, tạo ra một cây cột từ cát cao bằng thầy ấy và rồi nhấc bổng lên trước mặt chúng tôi.
Trại huấn huyện này dành cho cả lớp Pháp sư và lớp Hiệp sĩ phép thuật, và chúng tôi được chia theo thuộc tính của mình. Đó là lí do các học sinh xung quanh tôi đều có thuộc tinh Thổ. Công chúa cũng ở cùng tôi.
Trong các tiết học bình thường, không hề có sự phân biệt giữa bốn thuộc tính. Học sinh tiểu học năm nhất có rất ít thời gian để luyện tập phép thuật. Không chỉ cho phép thuật của chính mình, mà còn cho việc sử dụng đá phép thuật trong tương lai, chúng tôi cần phải học lí thuyết về tất cả các thuộc tính. Thỉnh thoảng chúng tôi có thể được tham gia một buổi luyện tập; tuy nhiên, vì chúng tôi được chia theo các thuộc tính, không giống tiết học hiện tại, đó không phải là nơi mà chúng tôi có thể thoải mái học về thực hành phép thuật được. Thế nên có nhiều học sinh lần đầu được thử dùng phép thuật ở trại huấn luyện này. Tôi thật sự vui vì mình được Hoàng gia chăm sóc, vì tôi có thể được tự học thỏa thích.
Các tiết học bình thường là để cung cấp kiến thức về tất cả các thuộc tính, nhưng những tiết học liên quan đến phép thuật là mới thật sự được ưa chuộng. Được yêu thích nhất là được quan sát các học sinh lớp trên thực hành giả chiến, cái được gọi là "Học trực quan."
Sau khi bốn thầy giáo của mỗi thuộc tính đặt một hàng rào bảo vệ quanh sân đấu, các onii-san hay onee-san từ trường cao trung sẽ đấu theo đội hoặc đơn chiến để dùng hết mọi thứ đã học về phép thuật, võ thuật và kiếm thuật hết mức có thể. Tuy nhiên, sức mạnh của Phép thuật Tinh linh bị giảm xuống và các thanh kiếm đều bị cùn. Việc sử dụng phép thuật hay vũ khí có tính sát thương cao bị cấm. Thêm nữa, họ còn thực hiện các biện pháp phòng ngừa bằng cách dùng thuật bảo vệ lên áo quần và giáp. Dù thế nhưng, đây vẫn là một tiết học mang lại thích thú nhất cho học sinh lớp dưới. Bởi vì chúng có thể quan sát được nhiều loại phép thuật khác nhau, nên nó rất thú vị.
Trái lại, tiết học không được ưa chuộng nhất là thiền.
Nhắm mắt lại, hít thở sâu, sau đó tưởng tượng đến hình ảnh mặt trăng tròn, dòng suối đang chảy, ngọn lửa đang cháy, hay các cảnh tượng ít khi thay đổi khác. Sau đó, bằng cách tưởng tượng nó như là pháp lực một cách lặp đi lặp lại, nó có thể khôi phục được pháp lực của bản thân.
Các tiết học còn lại là, tập viết, đọc hiểu, lịch sử, toán số học, và tiết học thể dục nhẹ cho những người trong lớp Pháp sư trong khi những người trong lớp Hiệp sĩ Phép thuật phải học nặng hơn một chút. Tôi nghĩ là trong những tiết học đó, Học viện này cũng không khác gì một trường học bình thường cả.
Và rồi, cái tôi đang học lúc này là phép thuật được cho là Thổ thuật cơ bản nhất, ; một phép thuật không dùng đến Tinh linh làm trung gian ―― Phép thuật Cường hóa Thể chất.
「Với Thổ thuật Cường hóa Thể chất, sức nặng của chất liệu là không quan trọng. Các em biết tại sao không?」(Thầy Thổ thuật)
Khi thầy hỏi, các học sinh liền đồng loạt giơ tay lên.
「Hyde-kun.」(Thầy Thổ thuật)
「Vâng. Vì chúng ta có thể thay đổi hình dạng của đất hay đá như ý mình muốn.」(Hyde)
「Đó không phải thuật cường hóa thể chất. Đó chỉ là lí do tại sao ta có thể dễ dàng xử lí vật bằng . Còn ai nữa không?」(Thầy Thổ thuật)
Thầy giáo nhìn quanh để gọi học sinh tiếp theo, và một lần nữa các học sinh lại nhanh chóng giơ tay.
「Vậy, Filseria-san.」(Thầy Thổ thuật)
「Dạ là vì nó có thể tạm thời nâng cao năng lực thể chất của một người desuno.」(Filseria)
「Đúng rồi. Hỏa thuật cũng có thể thực hiện thuật cường hóa thể chất và nó cũng cho ta sức mạnh phi thường tương tự; tuy nhiên, họ chỉ có thể duy trì nó được một lúc thôi. Dù cho họ có sức mạnh phá hủy đá, họ không thể duy trì được lâu.」(Thầy Thổ thuật)
Tôi nhìn kĩ vào thầy giáo. Ở đó, tôi có thể thấy được pháp lực đang bao phủ các ngón tay đang nâng cây cột đất của thầy.
「Tuy nhiên, có một hạn chế khi dùng Phép thuật tăng cường thể chất.」(Thầy Thổ thuật)
「Vâng! Nó làm ta mệt!」(Học sinh)
Thầy cười gượng với cậu học trò vừa trả lời trong khi đang giơ tay lên.
「Đúng vậy. Tuy nhiên, lần sau em hãy đợi đến lúc được gọi tên nhé.」(Thầy Thổ thuật)
「...Vâng.」(Học sinh)
Cậu bé ngồi sau cậu học trò đang chán nản ấy thúc vai cậu để động viên cậu ấy.
「Ta có thể cường hóa thể chất của mình bằng cách dùng phép thuật mà không cần các Tinh linh làm trung gian; tuy nhiên, sau khi phép thuật được giải phóng, đi cùng với cảm giác mệt mỏi tinh thần vì pháp lực bị tiêu thụ, các em có thể còn cảm thấy mỏi cơ một chút nữa đấy.」(Thầy Thổ thuật)
Với một tiếng *bam*, thầy giáo đặt chiếc cột đất xuống, và rồi thầy xoay vòng tay mình để dãn cơ một chút.
「Nhưng, không dùng thuật cường hóa thể chất, các em không thể mang được khối lượng như thế này. Nào giờ, để xem các em có thể nhấc được bao nhiêu đất nào. Bắt đầu thực hành thôi!」(Thầy Thổ thuật)
「Vâng!」(Các học sinh)
Các học sinh nhìn vào tay mình và đọc thần chú . Và rồi, xung quanh họ, các thứ hình bóng nhỏ, vàng, mịn bắt đầu xuất hiện.
Với ánh sáng phép thuật bào phủ tay họ, các học sinh rụt rè đặt tay vào đất. Những đứa trẻ với tưởng tượng tốt dễ dàng xuyên qua được mặt đất, trong khi những đứa thất bại cau mày nhìn đôi tay bẩn của mình. Sau khi đọc thần chú lại, những thứ mịn mịn đó lại xuất hiện một lần nữa.
Những thứ mịn mịn đó, tôi nói thật, là Thổ Tinh linh.
Un, phần nào cảm thấy bị lừa, đúng không? Nhưng tôi hiểu rằng Guno và các tinh linh khác không có ý định tiếp tục lừa dối nữa.
Những thứ mềm mịn đó chỉ vừa mới được sinh ra, họ không khác với các Tinh linh khác. Họ xuất hiện như để trả lời ý muốn của pháp sư, họ phần lớn là một thứ mềm mịn, nhưng nó không có nghĩa là hoàn toàn không có người lùn nào xuất hiện.
Tôi không thật sự hiểu quy trình chính xác, nhưng có vẻ như Tinh linh phát triển từ thứ mịn mịn đó thành người lùn, và rồi từ người lùn thành dạng trưởng thành như Guno. Khi lần đầu tôi thấy Tinh linh mịn mịn đó, tôi nghĩ Viễn kiến Tinh linh của mình bị hỏng rồi. Nó thật sự làm tôi bất ngờ.
「Có chuyện gì sao, Mira-san?」(Thầy Thổ thuật)
「Thưa thầy.」(Mira)
「Em không hiểu gì sao?」(Thầy Thổ thuật)
Thầy giáo cúi thấp người xuống để ở ngang tầm mắt của tôi khi đang ngồi.
「Umm, Phép thuật Cường hóa Thể chất đạt được bằng cách tập trung pháp lực vào tay và rồi chuyển nó thành sức mạnh, đúng không ạ?」(Mira)
「Đúng vậy. Cũng giống như mặt đất chống đỡ mọi thứ vậy, một sức mạnh vững chắc.」(Thầy Thổ thuật)
Thầy gật đầu nghiêm nghị và tiếp tục nói.
「Mira-san và Filseria-san đang dự định sẽ học thuật tăng cường thể chất từ các thuộc tính khác nữa đúng không? Mặc dù thầy tin là sẽ khó đấy, nhưng hãy cố lên. Nếu em có bất cứ câu hỏi nào, cứ thoải mái hỏi thầy nhé.」(Thầy Thổ thuật)
Thầy nở một nụ cười lớn, và rồi rời đi để giúp những học sinh khác.
Có hai sự thật bất ngờ được hé lộ với tôi trước đây. Một là, Công chúa sở hữu hai thuộc tính.
Trừ một người như tôi có được cả bốn thuộc tính, khả năng mà một người có năng khiếu bẩm sinh sở hữu hai thuộc tinh được sinh ra là một phần vài trăm.
Thứ hai, thuộc tính chủ đạo của Công chúa là Thủy và cô ấy chỉ biết được chút ít về Thổ thuật. Tuy nhiên, vì cô ấy có một tính cách là muốn chính mình sử dụng được phép thuật mà không muốn phụ thuộc vào đá phép, cô ấy tập luyện cực kì chăm chỉ để cải thiện khả năng của mình.
Cô công chúa ấy đang nghiêm túc cào đất lên trong khi nhăn mặt. Có vẻ như bất kể có làm bao nhiêu lần đi nữa, cô không thể xúc đất lên nhiều hơn số mà cô có thể cầm được trong tay. Dù cho cô ấy có năng lực bẩm sinh, nó lại yếu, vậy nên giới hạn đất mà cô có thể điều khiển bằng
khá ít. Dù vậy, cô ấy đào lên được lượng đất đủ để làm thành một quả bóng bowling với đống đất nằm gần chân cô.
「Công chúa, cậu có muốn thử làm những cái này thành quả bóng và nâng lên bằng thuật cường hóa không?」(Mira)
「Cậu nói phải.」(Filseria)
Miễn là công chúa có thể nhấc được lượng mà bình thường cô không thể nhấc được, thế là ổn rồi, vậy nên cô không cần đột ngột cố thử thách bản thân nhấc một thứ lớn đến nỗi người lớn không thể nhấc được.
Công chúa viên đất bằng tay cho đến khi nó trở thành hình cầu. Kết thúc , Công chúa chọc tay mình vào quả cầu đất và rồi nhìn vào đầu ngón tay mình.
「Tay tớ bẩn rồi, desuno.」(Filseria)
「Hãy rửa nó sau vậy.」(Mira)
Vì cô ấy đã giải thuật , vậy nên đành chịu thôi. Mặc dù nếu cô ấy có thể duy trì một lớp màng phép thuật để bao bọc tay thì nó sẽ không bị bẩn, Công chúa không thể làm vậy trong khi duy trì sự tăng cường thể chất.
Cũng may là chúng ta đang ở đồng bằng, vậy nên có một con sông chảy qua nơi này, và cũng cần cho môn Thủy thuật Cường hóa Thể chất nữa. Phải, nơi chúng tôi tổ chức trại huận luyện là ngay bên ngoài bức tường, trên đồng bằng trải dài đến dãy Yggurd. Tuy nhiên, nó cách Học viện có vài mét mà thôi. Sau lưng tôi là một vách núi, tôi không hề phóng đại việc này, nhưng nó thật sự là một vách núi, và bên trên nó là một cánh cổng lớn. Đó là cánh cổng để vào khuôn viên Học viện. Một cầu thang nằm bên cạnh vách núi.
Nó chắc chắn được người thời xưa tạo ra bằng phép . Nguy hiểm thật!
Chúng tôi đi xuống bằng một chiếc cầu thang như vậy. Việc này... Nếu ai đó sợ độ cao thì không phải họ sẽ khóc sao? Cả tôi, người không mắc chứng sợ độ cao, cũng tự nhiên thấy sợ. Tôi không biết bay, nên nếu tôi trượt ngã, tôi chắc chắn sẽ chết. Vậy nên tôi thấy sợ.
Có một cách khác là đi đường bình thường bằng xe ngựa, nhưng chúng tôi đến đây bằng đường ngắn nhất. Cái này cũng là một phần của tập luyện khổ hạnh sao?
Các học sinh tham dự vào trại huấn luyện này bao gồm 240 học sinh năm nhất tiểu học, 174 học sinh năm nhất sơ trung, và 200 học sinh năm nhất cao trung, tổng cộng 614 học sinh. Với một số lượng lớn như vậy, vô số lều lớn đã được dựng lên để các học sinh ngủ cùng nhau như cá mòi trong buổi tối. Trai và gái được chia ra nhưng bất kể công chúa, quý tộc hay dân thường, tất cả đều ngủ cùng nhau như cá mòi.
Ừm, vì nó chỉ kéo dài ba ngày và hai đêm, mục đích chính có lẽ là khuyến khích sự kiên trì của học sinh. Trong trại quân sự thì ta không thể nào ngủ trên chăn ấm nệm êm được mà. Un. Mà không phải là tôi có hứng thú gia nhập quân đội gì đâu.
「Nặng quá desuno.」(Filseria)
Phần nào Công chúa cũng thành công trong việc nhấc quả cầu bằng đất lên bằng cả hai tay được vài xăng ti mét, tuy nhiên việc này có vẻ khó với cô ấy. Gần như là cô ấy không thể nào làm được việc này chỉ với một tay.
「Vậy, hãy thử dùng thuật cường hóa thể chất xem sao.」(Mira)
「Được... Mira, cậu vẫn chưa thực hiện
nữa desuno. Tớ ổn mà, vậy nên cậu hãy làm phần của cậu đi desuno.」(Filseria)
Có vẻ vì cô ấy đã nhận ra việc này, Công chúa hoảng hốt nói. Tôi vội xua tay.
「Không sao đâu, vì tớ đã có thể thực hiện
rồi mà.」(Mira)
Tôi đã học nó trong khi thử tạo ra một chiếc còi tự vệ mà. Mặc dù tôi không thể nào làm cho âm phát ra chuẩn được.
「Vậy thì cậu lại càng phải mau làm nhanh đi. Dù tớ rất vui vì cậu chờ đợi tớ, nhưng nếu cứ thế này, tớ sẽ hoàn thành việc cường hóa thể chất trước cậu đấy.」(Filseria)
Công chúa nói bằng giọng đùa cợt, nên tôi ngây người cười gượng.
「Tớ hiểu rồi.」(Mira)
Tôi có thể muốn làm công chúa đứng hình một lát. Việc này đã động đến sự háo thắng trong tôi... hay đúng hơn, trái tim nghịch ngợm của tôi.
「Guno, hãy giúp tớ một chút.」(Mira)
Tôi tập trung pháp lực dày đặc vào tay phải, và tưởng tượng hình ảnh của đất đá tụ tập lại.
Trong ba tháng gần đây, tôi nhận ra rằng vì mình có thể dùng được mọi thuộc tính, tôi có thể bỏ qua câu "Nhận lấy mana của tôi" hay "Hấp thụ viên đá phép thuật này". Đồng thời, tôi cũng đã có giao ước, tôi không cần phải gọi "Thổ Tinh linh" mà thay vào nó tôi gọi "Guno". Dù việc này không có nghĩa là tôi phải gọi Guno, nhưng nếu tôi gọi Thổ Tinh linh khác, anh ấy sẽ dỗi.
「」(Mira)
Tôi đặt tay lên mặt đất. Tôi không cảm thấy cảm giác chạm vào đất ở tay tôi vì bề mặt tay tôi được bao phủ bởi pháp lực. Với tay tôi làm trung tâm, một vòng ánh sáng phép thuật đường kính 1m xuất hiện.
「C-chuyện gì vậy desuno.」(Filseria)
「Eh, gì vậy! Gì vậy!?」(Học sinh)
Công chúa và các học sinh khác thấy họ đang ở trong một vòng tròn và hoảng loạn nhảy ra ngoài. Dù tôi sẽ không làm hại họ... Ờ thì, họ có thể ngã vì mất thăng bằng, vậy nên nó cũng có chút nguy hiểm, nhỉ? Vậy có lẽ tôi nên cảm ơn họ vì họ đã tự động thoát ra ngoài nhỉ.
Từ cạnh của vòng tròn, tám hoa văn hình dây leo và lá cây dần xuất hiện và tiến về trung tâm. Rồi nó tạo thành một vòng tròn khác có đường kính khoảng 20cm.
「Cái gì vậy? Nhưng nó thật sự rất đẹp.」(Học sinh)
Các học sinh đứng gần đó nhận ra hiện tượng kì lạ và bắt đầu rộ lên. A, thầy giáo đang vội vàng trở lại kìa.
Ah, không sao đâu thầy ơi, vẻ ngoài nó chỉ hơi hào nhoáng một tí thôi.
Trước khi tôi có thể dừng lại, tôi duỗi thẳng chân ra và đứng lên. Khi tôi vung tay lên trời, một cây cột đất xuất hiện. Vì cây cột được tạo ra từ đất xung quanh tôi, chỗ tôi đứng có hơi lún xuống một tí. Tuy nhiên, vì nó được tập họp từ khu vực một mét xung quanh tôi, độ sâu của nó không phải giống như một cái hố bẫy.
Ehem. Hình ảnh của phép thuật này là dựa theo một giả kim thuật sư nào đó đấy!
Cây cột chỉ cao đến khoảng hông tôi. Vậy nên tôi tự hỏi không biết kích cỡ thế này đã được chưa nữa.
「Mira-san!」(Thầy Thổ thuật)
Thầy giáo gọi tôi. Thầy đang lưỡng lự không biết có nên nhảy vào vòng ánh sáng bí ẩn này không.
Vì tôi đang làm như không có việc gì xảy ra, nó có vẻ đã ảnh hưởng đến quyết định không nhảy vào của thầy. Có lẽ nếu tôi rơi vào tình thế nguy hiểm, thầy ấy sẽ nhảy vào mà không do dự. Tuy nhiên, biểu cảm lúc này của thầy là sự kết hợp tồi tệ giữa lo âu và bối rối.
Tôi kết thúc phép thuật
và vòng tròn ánh sáng biến mất. Tôi cúi đầu về phía thầy giáo.
「Em xin lỗi vì đã gây rắc rối.」(Mira)
「Em có sao không?」(Thầy Thổ thuật)
Thầy giáo nhanh chóng chạy đến chỗ tôi, đặt tay lên vai và nhìn vào mặt tôi.
「Mira, cái vòng tròn ánh sáng vừa rồi, nó là cái gì vậy? Mặt đất có lún xuống một tí, nhưng rồi cột đất đó xuất hiện.」(Thầy Thổ thuật)
Công chúa tiến đến một cách đầy lo lắng, vậy nên tôi xin lỗi vì đã làm cô ấy bất ngờ.
「Ta sẽ dễ nhận biết được vùng đất chịu ảnh hưởng của
nếu có dấu hiệu trực quan mà thầy.」(Mira)
Khi tôi trình bày sơ lược về nó, thầy ấy trả lời tôi bằng một cái thở dài.
Sao vậy!?
Trong trận đấu tập lần trước trong tiết Học Trực quan, tôi thấy phép
của Hoàng tử rộng đến 3 mét cơ mà? Trong một trận đơn chiến, chỉ có kẻ địch sẽ nằm trong tầm ảnh hưởng của ; tuy nhiên, với một trận đấu đội, nếu bất cẩn, họ cũng có thể sẽ tự đánh đồng đội mình, đúng không? Để thông báo cho đồng đội hay để hù dọa kẻ thù, không phải thực thể nó sẽ tốt hơn sao?
Hơn nữa, pháp lực của tôi ở một cấp độ mà tôi có thể thực hiện tấn công tầm xa. Tôi đã thể hiện việc này trong trận chiến với Mana Eater lúc trước. Chỉ là lúc đó tôi nghĩ có một vài sai sót khi tính toán phạm vi chi tiết của phép thuật. Nhưng vì nó quá lớn, vậy nên chẳng vấn đề gì dù cho có vài sai sót trong tính toán, và kết quả, con Mana Eater đã nằm gọn dưới đáy hố.
Vậy, nếu là với một tình huống cần độ chính xác đến từng chi tiết thì sao? Tôi tin là xác định địa điểm để kích hoạt phép thuật mà chỉ dùng mắt thì vẫn còn hạn chế. Đó là lí do mà vòng tròn ánh sáng đó ―― "vòng tròn phép thuật" cũng được, được dùng để xác định nó.
Tôi đã tham khảo ý kiến của Swyn-san và Trưởng Pháp sư Gringham, và đã công bố nó trong một buổi tập bí mật được tổ chức ở phía sau Hoàng điện, tuy nhiên...Họ có vẻ bất ngờ.
「Thầy hiểu rồi. Tất nhiên, nếu một người sở hữu pháp lực như Mira-san mắc sai sót trong việc xác định phạm vi, nó có thể sẽ gây rắc rối. Phạm vi Phép thuật Trực quan ―― Vòng tròn Phép thuật, đúng không? Thầy cho phép dùng nó trong lớp.」(Thầy Thổ thuật)
Sau khi thầy giáo nói vậy với tôi, thầy vỗ mạnh tay để làm các học sinh chú ý đến và rồi ra lệnh cho họ.
「Nào giờ mọi người hãy trở lại thực hành đi.」(Thầy Thổ thuật)
「Vâng!」(Các học sinh)
Các học sinh miễn cưỡng giải tán.
「Thầy thành thật yêu cầu các em không được bắt chước theo Mira-san mà không được phép. Nếu dưới sự giám sát của giáo viên và ở trong một phạm vi nhỏ, vậy thì thầy cho phép các em.」(Thầy Thổ thuật)
Thầy cũng không quên đưa ra một lời cảnh báo. Quả đúng là một người thầy. Nhưng một số người có vẻ đang liếc mắt đi chỗ khác.
「Vậy Mira-san, em có vấn đề gì với việc cường hóa thể chất không?」(Thầy Thổ thuật)
「Dạ không vấn đề gì.」(Mira)
Tôi sẽ không làm thứ gì hào nhoáng như vậy nữa đâu.
Đường kính của cây cột là khoảng 20cm còn độ cao là đến 60cm. Độ đặc khít là bình thường, nhưng giống như vẻ ngoài của nó vậy, nó rất nặng. Để làm nó dễ cầm hơn, có một chỗ lõm ở trên đỉnh, tuy nhiên, nếu không có thuật cường hóa, một đứa nhóc không thể nhấc nó lên được. Ít nhất là không thể nào với một người chỉ có điểm thể lực là 30. Dĩ nhiên là lực tay của tôi cũng là con số 0 rồi.
「Vậy chúng ta bắt đầu việc tăng cường thể chất được không?」(Mira)
Tôi quay sang Công chúa và mời cô ấy với một nụ cười, nhưng cô ấy thở dài.
Au. Cả Công chúa cũng vậy sao...
「Tớ biết là Mira là ngoại hạng, nhưng giờ tớ mới nhận ra desuno. Sau việc này, tớ sẽ không bị bất ngờ thêm được nữa đâu, cậu biết không?」(Filseria)
Tôi không thể nào không bất ngờ trước câu nói của cô. Một cách miễn cưỡng, có vẻ như tôi cần phải tự xem xét lại bản thân thôi.
「Tớ hiểu rồi. Vậy tớ sẽ làm cậu bất ngờ theo một cách nhẹ nhàng hơn vậy.」(Mira)
「Nhẹ nhàng sao... Tớ tin là sẽ khó mà có thể nhẹ nhàng hơn được desuno.」(Filseria)
Tôi giơ nắm đấm thể hiện quyết tâm của mình, nhưng Công chúa chỉ nhìn tôi bằng con mắt mở một nửa. Với một cô gái dễ thương như vậy, tôi hi vọng cô ấy luôn cười như thế.
Phần 3
Nào giờ, hãy trở lại việc cường hóa thể chất thôi. Nó là một kĩ năng mà ta cần phải tập trung pháp lực vào trong cánh tay và chuyển nó thành sức mạnh cơ bắp. Tuy nhiên, nhược điểm của phép thuật này là nó không chỉ tiêu tốn pháp lực mà nó còn hao tốn cả thể lực nữa.
Tôi thật sự thành thật khi nói là tôi không muốn tiêu tốn thể lực của mình. Dù sao thì, giá trị tối đa của tôi cũng chỉ có 30 thôi mà. Cả việc ngồi trên xe đến học viện mỗi sáng thôi đã làm tôi mất đi 5 điểm rồi ―― đúng là một năng lực thể chất yếu ớt! Với trại huấn luyện hôm nay, chúng tôi còn phải tự mang hành lí của mình trong khi bước xuống cầu thang, vậy nên nó mất thêm 5 điểm nữa!
Mặc dù bằng cách tập trung mana trong khi nghe giảng, thể lực của tôi đã lập tức hồi phục. Đúng là Khí công có khác! Tuy nhiên, tôi muốn nâng cao thể lực của mình càng nhiều càng tốt...
Quả nhiên, tôi không thể làm thế mà không tập luyện được, nhỉ?
Nào hãy trở lại vấn đề nào.
Sau cái này tôi còn cần tham gia vào lớp cường hóa thể chất thuộc tính Thủy, Phong và Hỏa nữa, vậy nên sẽ rất rắc rối nếu tôi cạn kiệt thể lực. Ở trại huấn luyện có rất nhiều thứ tôi phải học, vậy nên tôi phải làm việc càng hiệu quả càng tốt.
Nhân tiện, tôi hi vọng bài của thuộc tính Thủy là cái cuối. Dựa trên thông tin mà tôi nhận được từ bạn cùng lớp thuộc tính thủy, Thủy thuật cường hóa thể chất cho phép ta di chuyển tự do dưới nước. Dĩ nhiên là, trong khi mặc đồ rồi.
Nguy hiểm! Nguy hiểm!
Dĩ nhiên là có những người cứu hộ trên sông rồi. Nhiều giáo viên thuộc tính thủy và các học sinh cao trung đã hoàn thành bài luyện tập thủy thuật cường hóa thể chất sẽ hướng dẫn một kèm một. Và rồi sau đó các senpai, người cặp với bạn, sẽ thực hiện các chuyển động như cá bơi trong khi cầm tay bạn.
Nếu tôi tham gia nó ngày hôm nay, vậy thì với thể lực có hạn của mình, nó sẽ hết sạch và tôi không thể học thêm môn nào nữa. Nếu không may thì tôi còn có thể không thể di chuyển vào ngày mai nữa.
Tôi có thể nghe thấy một tiếng nổ lớn từ đằng xa. Đó là từ bãi luyện tập cho Gai và các học sinh thuộc tính hỏa khác. Vì các mảnh vỡ bay ra từ vụ nổ đá sẽ rất nguy hiểm, nơi đó cách khu vực cắm trại đến tận 500m.
Nhận tiện, khu vực tập luyện của thuộc tính thổ là gần khu vực cắm trại nhất. Việc này là vì tính chất đặc thù của thổ thuật cường hóa thể chất. Các học sinh khóa trên đã hoàn thành việc học của mình sẽ được giao nhiệm vụ dựng lều. Họ cũng sẽ là người nhóm bếp nữa.
Các học sinh khóa trên thuộc tính hỏa và một phần thuộc tính phong sẽ đi săn bắt và hái quả. Các học sinh lớp trên thuộc tính phong còn lại sẽ giúp đỡ các học sinh thuộc tính thủy đề bắt cá. Vì phong thuật cường hóa thể chất cho ta tốc độ di chuyển lớn, cũng có các học sinh lớp trên làm nhiệm vụ bắt các học sinh không thể tự dừng lại trong lớp phong thuật cường hóa thể chất nữa.
Fumu. Nếu tôi có thể làm chủ tốc độ cao, vậy thì tôi có thể giảm bớt lượng thể lực cần phải tiêu tốn khi đi bộ 500 mét đến khu vực luyện tập thuộc tính lửa. Nếu mọi thứ đi đúng kế hoạch, vậy thì hôm sau tôi có thể chỉ cần phải tham gia vào lớp thủy thuật cường hóa thể chất nữa thôi. Vì lí do đó, tôi cần phải nhanh chóng giải quyết vấn để trước mắt thôi.
「Mira. Có vẻ như cậu đang suy nghĩ về chuyện gì đó thì phải. Lần này cậu đang âm mưu chuyện gì vậy desuno?」(Filseria)
「Ý cậu là sao khi nói âm mưu hả, Công chúa? Danh tiếng của tớ sexaauss đi đấy, Công chúa.」(Mira)
「Thế, cậu đang nghĩ về việc gì vậy desuno?」(Filseria)
「Đó là kế hoạch "Làm sao tớ có thể hoàn thành công việc mà không bị mệt mỏi".」(Mira)
「Kế hoạch?」(Filseria)
Công chúa muốn hỏi thử xem thứ như thế có tồn tại không, nên tôi gật đầu với cô.
「Nếu tôi tớ cố thực hiện thủy thuật cường hóa thể chất khi đang mệt, tớ có thể bị đuối nước. Vậy nên tớ sẽ làm nó vào ngày mai.」(Mira)
「Vậy thì được.」(Filseria)
Cô ấy nhanh chóng OK.
「Cường hóa thể chất là phép thuật mệt mỏi đến bất ngờ desuno. Nếu Mira đã nói vậy, vậy thì tớ sẽ tập luyện thổ thuật cường hóa thể chất cả ngày hôm nay. Mira có thể một mình đi học các thuộc tính khác như cậu muốn. Nhưng, tớ muốn chúng ta ăn trưa cùng nhau, desuno.」(Filseria)
「Được.」(Mira)
Tôi đồng ý với Công chúa bằng một nụ cười.
「Vậy, kế hoạch là như thế nào vậy, desuno?」(Filseria)
Tớ có thể không có sức mạnh thể chất, nhưng không phải là tớ có một lượng pháp lực lớn đến vô dụng sao?」(Mira)
「V-vô dụng sao...」(Filseria)
Mặc dù Công chúa không nói nên lời, nó vẫn là sự thật. Tôi tin là như vậy, vì cho đến giờ, lượng pháp lực lớn nhất mà tôi đã sử dụng là khi tôi tạo ra cái hố để chôn con Mana Eater. Dù vậy, vì lúc đó tôi không có thẻ trạng thái của mình, tôi không thể nào biết được con số chính xác.
「Dù sao thì, tớ đang nghĩ là liệu có thể sử dụng pháp lực để bù lại cho thể lực yếu kém của tớ được không nữa.」(Mira)
Tôi không định đăng kí loại phép thuật này với Hiệp hội. Dù sao thì, đó là một kĩ năng cần một người có lượng pháp lực ở cấp độ cheat cơ mà, vậy liệu có ai có thể dùng nó không? Nếu nó có thể cải thiện cuộc sống của mọi người, thì tất nhiên là tôi sẽ đăng kí nó.
「Bù đắp thể lực bằng pháp lực... Tớ không thật sự hiểu được, nhưng cậu hãy cố hết sức lên nhé desuno.」(Filseria)
「Ừ.」(Mira)
Tôi liếc nhìn Công chúa, người vừa bắt đầu tập trung vào cường hóa thể chất, và rồi quay lại quan sát những người khác trong lớp.
Nếu tôi thử điều chỉnh nó một cách mù quáng, nó sẽ chỉ hút cạn pháp lực của tôi thôi. Mặc dù tôi có lượng pháp lực lớn đến vô dụng, tôi không hề có ý định lãng phí nó một cách vô ích. Dù sao thì, tôi có thể sẽ bị mệt mỏi, về mặt tinh thần.
Khi tôi khảo sát xung quanh mình, sau lưng Công chúa, có một cô bé đang truyền pháp lực của mình vào một con búp bê bằng đất mà cô ấy đang cầm với một bao tay sắt. Mặc dù tôi chỉ có thể nhìn thấy phần dưới vì cái đầu đã bị bàn tay của cô bé đó che mất, nhưng từ hình dạng vai, tôi có thể nói là nó có hình dạng con người. Mặc dù nó có hơi méo mó một chút... Ah, tôi đang làm gì vậy, nhìn tác phẩm của cô ấy sao?
Tôi, một lần nữa, nhìn cách mà pháp lực của cô ấy lưu thông.
Pháp lực lưu thông một cách mượt mà sau đó pháp lực chảy đến ngón tay cô được giải phóng ra bên ngoài. Các Tinh linh mịn màng bao quanh cô ấy như đom đóm. Cô ấy đang hiến pháp lực sao? Nó giống như việc cho động vật ăn vậy.
Khi nhìn những người khác, có nhiều học sinh khác đang giải phóng pháp lực bằng cách tương tự.
Dù chỉ là thiểu số, nhưng có những học sinh có thể giữ lại pháp lực trong tay. Trong khi tay của thầy giáo có mật độ pháp lực đồng nhất mà không hề có điểm bất thường nào, với tất cả các học sinh đó thì nó đều không ổn định. Thế nên khi họ nghĩ họ có thể nhấc một khối đất mà họ đã tạo ra, họ lại làm rơi nó.
Công chúa cũng thuộc về nhóm này.
Các học sinh bị phân tán pháp lực, bắt đầu ngồi xuống và nghỉ ngơi. Nếu họ giải phóng một lượng pháp lực lớn như thế, dĩ nhiên là nó sẽ rút cạn pháp lực của họ rồi.
「Cậu có sao không?」(Mira)
「Tui hông sao. Chỉ hơi mệt chút thui. Chắc zậy.」(Cô gái)
Tôi thử gọi cô gái với cái bao tay sắt, và cô ấy đáp lại bằng giọng giống kiểu vùng Kansai. Cô ấy lấy thể trạng thái của mình ra từ trong túi.
「Quả nhiên, pháp lực của mình gần như đã coạn kiệt.」(Cô gái)
"Coi nè.", cô ấy nói ngay và đưa tấm thẻ hiện thị thông tin cơ bản, giá trị pháp lực, và giá trị thể lực của cô ấy.
――――――――――――――――――――――
Tên: Keina
Tuổi: 6 tuổi
Nơi sinh: Làng Suối nước nóng Velra, Vương quốc Fimeria
Nghề nghiệp: Học viện Pháp thuật Vương quốc Fimeria Năm Nhất Lớp 2
Tiền án tiền sự : Không
Thể lực: 40 / 47 (Hiện tại /Giá trị tối đa)
Pháp lực: 8/53 (Hiện tại / Giá trị tối đa)
――――――――――――――――――――――
Làng Suối nước nóng Velra là một thành phố nằm ở phía tây và gần Kinh đô. Đúng như cái tên của nó, trong quá khứ nó là một "ngôi làng" có suối nước nóng; tuy nhiên, vì suối nước nóng trở thành địa điểm buôn bán, kết hợp với vị trí gần Kinh đô của mình, phù hợp với nhu cầu của những người giàu có, ngôi làng đã phát triển ngoạn mục thành một thành phố giải trí lớn nhưng lại được gọi là "làng". Tôi thật sự muốn đến đấy vào một ngày nào đó.
「Vì dòng chảy phép thuật đang rời khỏi cậu, cậu không thể duy trì nó được lâu.」(Mira)
「Quả nhiên là hén như rứa, hỉ? Hén giống y như cảm gioác khi mình cứ thêm củi liên tục mà nước chẻng sôi lên.」(Keina)
Sao lại dùng cách ví von nó như vậy chứ? Có lẽ vì nhà cô ấy đang kinh doanh nhà nghỉ với quán ăn sao?
「Quả đúng là người giô ước bẩm sinh. Cậu có thể trở thành một hình mẫu tốt đấy.」(Keina)
「Bẩm sinh?」(Mira)
「Hử, hổng phải sao? Cậu là Mira được đồn là đã có Tinh linh giô ước từ khi mới sinh, đúng hông?」(Keina)
「Không không, không phải đâu. Tớ chỉ mới giao ước với họ mấy tháng trước thôi. Là vào ngay trước khi tớ vào học viện ý!? Cái thể loại lời đồn kiểu gì vậy?」(Mira)
「Zậy sao? Zì cậu nhận được sự bổ hộ của hoàng gioa, nên tớ nghĩ đó lòa sự thật.」(Keina)
Dù có hơi sốc nhưng tôi lập tức phủ nhận.
「Bởi zì bọn mình học khác lớp và cậu lun đi cùng zới công chúa, bọn mình zẫn chưa từng nói chiện, nhưng trông cậu hông khác zân thường như tớ mấy nhỉ.」(Keina)
「Ừm, dĩ nhiên là vậy rồi. Vì tớ cũng là dân thường mà.」(Mira)
Ừm, tớ là dân thường thuần huyết từ cả kiếp trước rồi đấy, cậu biết không?
「À zậy sao, zậy sao. Nhân tiện, cậu có lời khuyên nào hông? Vì một người giô ước thiệt sự có thể nhận thức được pháp lực, zậy có sự khoác biệt nào giữa tớ zoà thầy zậy?」(Keina)
「Hmm, xem nào. Thầy có vẻ như giữ lại pháp lực của thầy trong tay mình, trong khi Keina-chan giải phóng mọi thứ ra xung quanh... Giống như phần lớn học sinh đang mệt mỏi vậy.」(Mira)
「Fumu.」(Keina)
Keina-chan khoanh tay lại và suy nghĩ.
「Ah, cậu có thể gọa tui lòa Keina. Tui gọa cậu loà Mira được hông?」(Keina)
Dĩ nhiên là tôi gật đầu.
「Zậy thì, Mira. Thế này có zẻ hơi xấu hổ, nhưng cậu thấy thế nào khi nhìn những người khác khi họ không nhấc được khối đất được tộ roa bèng ?」(Keina)
「Pháp lực của họ không bị thoát ra, nhưng nó kiểu như là không được ổn định vậy.」(Mira)
「Zậy dấn đề lòa mật độ pháp lực đồng nhất... được rồi.」(Keina)
Keina đột ngột đứng dậy mạnh mẽ và rồi làm một tiếng động lớn bằng tay mình.
「Chú ý! Dù cô ấy hổng phải bẩm sinh, nhưng tui đã nhận được lời khuyên từ Mira!」(Keina)
Mọi người đồng loạt nhìn về phía tôi.
Này, đừng có lôi tớ vào chứ.
Khi trốn sau chân của Keina, tôi liếc nhìn phản ứng của thầy, thầy đang nhìn về phía chúng tôi với biểu hiện thích thú. Tốt rồi.
「Ý cậu là sao khi nóa hông bẩm sinh?」(Học sinh)
「Vậy cô ấy là nhân tạo sao?」(Học sinh)
「Yên lẹng! Bạn A zòa bạn B.」(Keina)
Keina đáp lại lời tsukkomi ngay lập tức. Có lẽ là họ đến từ cùng thành phố.
「*E hèm* Đầu tiên, có những người như tui sẽ lập tức bị thất thoát pháp lực, ừm có thể nóa đó lòa không kiềm chế được pháp lực. Rồi có những người không bị thất thoát pháp lực nhưng không thể nhấc khối đất được. Họ có thể giữ được pháp lực trong tay nhưng hông thể làm nó ổn định như thầy được.」(Keina)
Sau khi hắng giọng một tiếng, Keina nói lại với mọi người những gì tôi vừa nói với cô ấy.
「Cái gì zậy? Tui có thể hiểu được, nhưng tui cũng hổng thể hiểu được.」(Bạn của Keina A)
「Nó vẫn tốt hơn là tự mình mò mẫm nhỉ, chắc vậy?」(Bạn của Keina B)
Mọi người phản ứng khá lưỡng lự. Xin lỗi, nhưng tôi không thể diễn tả nó tốt hơn được.
「Dù sao thì, cảm ơn Mira-chan.」(Bạn của Keina A)
Bạn A và B -kun vẫy tay về phía tôi, thế nên tôi vẫy tay lại họ trong khi chỉ ló mặt ra từ sau chân của Keina.
「Ừm lúc này, có lẽ cậu nên ngồi thiền cho đến khi pháp lực của cậu hồi phục.」(Mira)
Tôi nói với Keina người vừa ngồi xuống trong khi tôi vẫn đang trốn gần chân cô ấy.
「À nè, cậu có muốn ăn trưa cùng zới tui hông? Dù bạn thuở nhỏ của tui có hơi ồn ồ tí.」(Keina)
Tôi nhìn Công chúa.
「Được mà. Hãy cùng ăn với nhau.」(Filseria)
Cô ấy liếc mắt đi; tuy nhiên, có vẻ như công chúa đã quyết tâm hơn rồi. Đây là một kế hoạch lớn để chế ngự sự nhút nhát của cô ấy.
Đừng lo, Keina là một dân thường và không có động cơ xấu nào đâu. Mà nếu có đi nữa thì nó cũng chỉ là để quảng bá việc kinh doanh của gia đình thôi. Khi đến làng suối nước nóng đó, tôi sẽ ở lại chỗ của bạn ấy.
Phần 4
「Vậy giờ không phải đến lúc mình nên làm rồi sao?」(Mira)
Sau khi hứa với Keina, tôi trở lại cây cột mà tôi đã tạo ra và sau đó tập trung pháp lực của mình. Tôi có linh cảm là khi làm việc này, tôi có thể giảm được lượng pháp lực tiêu tốn. Ừm, tôi thật ra là đang trong giai đoạn thử nghiệm xem nó có thật sự giảm hay không. Còn lúc này, chỉ Swyn-san, Trưởng Pháp sư Gringham và Gai đã thử nó.
Kết quả: Gai không thể làm nó một cách thành thạo nên không thể lấy cậu ta làm tham khảo được, nhưng Swyn-san và Trưởng Pháp sư Gringham, quả nhiên, không hổ danh tên tuổi của họ. Họ khéo léo tập trung lưu thông pháp lực mà không gặp khó khăn gì. Tuy nhiên, dù sau khi so sánh giá trị pháp lực trong thẻ trạng thái trước và sau khi dùng phép thuật khi tập trung pháp lực, không có sự khác biệt rõ rệt nào trong lượng pháp lực tiêu tốn. Sự khác biệt là quá nhỏ. Nhân tiện, vì tôi trở nên mệt mỏi sau khi dùng đại phép thuật, tôi không thể xả nó liên tục được.
Hơn nữa, có một vấn đề về lượng pháp lực tập trung tối đa mà một con người có thể trữ được.
Giống như có sự khác biệt trong lượng pháp lực giữa mỗi cá nhân, có lẽ cũng sẽ có sự khác biệt trong lượng pháp lực mà mỗi người có thể trữ được. Vì không có mục nào trong tấm thẻ thể hiện cái này, chúng tôi không thể biết được.
Ngoài ra, tôi liệu có thể làm cái này trở nên nổi tiếng được hay không cũng vẫn còn hoài nghi. Dù sao thì, trước khi giải phóng một phép thuật ta cần phải đợi vài phút để tạo ra nó nữa. Dù nếu không phải là tình huống trong chiến đấu thì nó không phải vấn đề.
Tôi suy nghĩ việc này trong khi điều hòa nhịp thở của mình. Sau đó tôi di chuyển pháp lực vào cả hai tay mình, cho đến khi nó phân bố đồng đều trên các ngón tay. Tay tôi trở nên ấm hơn một chút.
「Có đôi mắt có thể nhìn thấy pháp lực, khá tiện trong tình huống này nhỉ.」(Mira)
Có lẽ như thế này, tôi sẽ không gặp vấn đề gì khi nhấc cây cột. Tuy nhiên tôi không được dùng cạn pháp lực của mình. Với thể chất của mình, tôi không thể làm theo cách mà thầy làm được.
Rồi, vào lúc đó, tôi có một gợi ý, lời của Keina. 「Cảm gioác khi mình cứ thêm củi liên tục mà nước chẻng sôi lên.」―――― Nếu pháp lực giống như củi, nói cách khác là nhiên liệu, vậy thì cơ tay được tăng sức mạnh vì pháp lực được rót vào, phải không? Tôi giả định rằng đó là lí do cho sự mệt mỏi cơ bắp.
Vậy chuyện gì sẽ xảy ra khi chúng ta thay đổi nơi đổ nhiên liệu vào? Không phải trực tiếp vào cơ bắp, mà như là một sự hỗ trợ để tăng sự chuyển động của cơ bắp. Phải. Powered Suit.
「Mình chắc là sẽ có một loại được mặc như áo quần.」(Mira)
Tôi điên cuồng cố nhớ lại vốn hiểu biết nông cạn của mình từ kiếp trước.
Powered suit là một loạt các động cơ điện và cơ bắp nhân tạo có dạng như bộ xương ngoài và dạng như quần áo. Chúng có thể nâng cao khối lượng hàng có thể mang được, thực hiện chuyển động chạy và nhảy, và có thể bù đắp cho sự thiếu sức mạnh thể chất.
Mặc dù pháp lực của tôi không thật sự là thuộc tính thổ, nếu nó có thể mang lại kết quả tương tự, vậy thì tôi có thể thay đổi cách dùng nó. Dù bằng cách nào, tôi cũng cần nhanh chóng chuyển pháp lực được tích tụ bên trong ra ngoài. Sau đó pháp lực màu mật ong của tôi bao phủ lấy bàn tay như một cái găng tay, và trong khi chuyển một lượng lớn pháp lực vào vai và phần thân tôi, tôi thay đổi chúng thành hình dạng như tương tự như găng tay năng lượng.
Tôi từ từ cúi người xuống và kéo dãn khớp của mình ra để chắc chắn không có vấn đề gì với việc di chuyển.
OK. Mọi thứ có vẻ ổn.
Trong khi trở nên lo lắng một chút, tôi đặt tay vào chỗ lõm trên cột đóng vai trò như chỗ để nắm. Bạn thấy đó, khá là nguy hiểm khi cầm nó chỉ bằng một tay. Nếu tôi thất bại trong việc điều khiển pháp lực, tôi có thể lại ném nó đi mất. Đó sẽ là một thảm họa!
Tôi từ tốn đầy cây cột sang một bên, cầm nó ở một bên bằng tay phải. Đáy của cây cột được tay trái của tôi giữ. Tôi cẩn thận cố nhấc nó lên, sau đó, tôi ngừng chuyển động.
...À rế? Không phải sẽ vô ích khi chỉ có tay thôi sao? Chả phải hông và chân cũng cần được tăng cường sao?
「Mình không muốn bị đau hông khi chỉ mới có 6 tuổi đâu...」(Mira)
Tôi một lần nữa thả cây cột ra và đứng lên.
Thầy làm nó thế nào vậy nhỉ? Trừ phần tay... tôi không thấy pháp lực ở đâu nữa cả.
Có lẽ, cũng như , có một phạm vi giới hạn với pháp lực.
Ừm, đành chịu thôi khi tôi không thể thấy được nó.
「Umm, nếu là tăng cường hông và chân, vậy hình dạng nào sẽ ổn đây ta?」(Mira)
Tôi khoanh tay và bắt đầu suy nghĩ. Hay là bao phủ cả chân tôi bằng một đôi giày dài giống tay tôi vậy? Khoan. Lúc này tôi đang mang giày, và giờ còn muốn mang thêm một đôi giày nữa sao? Ununu. Có kế hoạch nào khả quan không? Ra đi nào tinh thần anime của tôi ơi.
Không như kí ức về tôi trong kiếp trước, những loại kí ức này có chút dễ dàng hơn khi tôi nhớ lại. Các ý tưởng đang xoay vòng trong tâm trí tôi.
Mà nghĩ đến nó thì, nếu chúng ta đang nói về biến hình, thì bất kể quần áo nào được mặc trước cũng đều thay đổi luôn, phải không? Tiện thật. Tuy nhiên, trang phục của tôi sẽ được làm từ pháp lực. Nhưng, chỉ có một vài người có thể nhìn thấy được pháp lực nên nếu như tôi thay đổi trang phục, không phải tôi sẽ thành vị vua trong Bộ quần áo mới của Hoàng đế sao? Mà trong trường hợp pháp lực của tôi có thể nhìn thấy được; tôi lo là họ sẽ chỉ thấy nó là một bộ giáp lấp lánh, phô trương, hào nhoáng.
「À, đúng rồi, áo giáp.」(Mira)
Vì tôi kém trong các game RPG, tôi không thật sự biết chi tiết, nhưng không phải trang bị đầu tiên thường thấy là giáp mỏng, găng tay và giày da, ―― người ta có mang cả giáp ngực không ta? Dù sao thì, nếu ta chế tạo trang bị từ nguyên liệu lấy được từ quái vật mạnh với lửa, vậy thì trang bị đó cũng sẽ có sức kháng lửa, đúng không.
Đôi giày mà tôi đang mang lúc này chỉ được làm từ da thông thường, nhưng chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi bao phủ nó bằng pháp lực của tôi? Không phải nó sẽ thành giày được phù phép sao?
Đây có phải sự ra đời của Giày Cheats không? Ufufufuf. Thú vị đây.
Tôi dùng tay che miệng và cười tự mãn. Nếu mọi chuyện suôn sẻ thì tôi còn có thể sử dụng chuyển động tốc độ cao của phong thuật cường hóa thể chất nữa.
Tôi quyết định việc này và rồi nhanh chóng truyền pháp lực của mình vào đôi giày.
Vì nó là giày cổ cao đến đầu gối, tôi có thể bao phủ cả đùi của mình và cường hóa nó nếu cần. Màu sắc khá là kì lạ, nhưng vì nó nằm dưới váy của tôi, lúc này tôi không quan tâm đến việc đó.
Chỉ còn lại hông của tôi. Đành chịu thôi nếu chỉ có phần ngực của tôi được bao bọc. Nếu nó bao bọc như đồ bảo hộ của kendo thì sẽ rất khó di chuyển, vậy nên tôi loại nó ra.
「Vậy áo nịt ngực thì sao ta?」(Mira)
Quả nhiên nó sẽ không siết chặt một người có thân hình trẻ con như tôi. Tuy nhiên, khi tôi lớn lên, thì lúc đó sẽ là "Không, cảm ơn".
Tôi thử nhiều hình dạng, nhưng lúc này nó cũng đã hoàn thành. Nhân tiện tôi đã làm đôi găng tay với một thiết kế dễ chịu hơn.
Thứ duy nhất làm tôi lo lắng vẫn là màu sắc.
「Vì không ai có thể thấy được nó, vậy thì chắc không sao đâu, tuy nhiên, để xem thử có thể thay đổi màu sắc được không.」(Mira)
Sẽ tốt hơn nếu màu chủ đạo là màu trắng. Nếu có bất kì chỗ nào màu vàng, tôi vẫn có thể chấp nhận được miễn nó là một họa tiết thôi. Màu đen thì... giống như Goth-Loli, đúng không. Tôi nghĩ là nó dễ thương, nhưng tôi không có dũng khí để mặc nó.
Nếu có điểm nào mà tôi phải lo lắng, thì đó là liệu hình dạng này có thể chống đỡ cả cơ thể tôi được không.
Tuy nhiên, tôi không muốn biến nó thành một bộ đồ vàng toàn thân. Vì phép thuật phụ thuộc vào 'tưởng tượng', vậy nên có lẽ tôi có thể làm được gì đó.
Tôi kiểm tra thử cử động có dễ dàng không. Không vấn đề gì. Giống như lần trước tôi làm, tôi cẩn trọng giữ cây cột, và lần này tôi nhấc nó lên.
Yosh!
Tôi làm điệu bộ chiến thắng trong đầu.
「Ah, mình cần phải gọi thầy nữa.」(Mira)
Trong "Môn học Thổ thuật Cường hóa Thể chất", miễn là thầy thấy được học sinh có thể nhấc được vật thể dù chỉ một chút, thì học sinh đó sẽ được nhận điểm đậu.
「Thầy ơi! Mira đã bưng nó lên được rồi, thầy mau tới đây đi.」(Keina)
Cảm ơn, Keina.
Thầy giáo chạy đến. Umm, nếu tôi cứ tiếp tục nhấc cái này đến khi thầy đến, thì không phải việc đó không bình thường sao? ... Được, sau nửa phút, tôi sẽ giả vờ là mình đã đến giới hạn và thả nó xuống. Tôi nghĩ thế này là đã đủ rồi, vì dù sao thì tôi cũng sẽ nhận được điểm đậu thôi.
Thầy giáo thổ thuật có một biểu hiện nghi ngờ nhưng thầy đã cho tôi điểm đậu.
Theo như lời giải thích của thầy: Trong Phép thuật Cường hóa Thể chất, dù cho chỉ một vài phần của cánh tay được cường hóa, thì cả cơ thể cũng sẽ tương ứng theo. Vì vẫn còn chút pháp lực còn bên trong tôi, nên bình thường nó sẽ cường hóa cả cơ thể tôi.
Nói cách khác, cho dù tôi không cần phải cố tình cường hóa cả hông và chân tôi, tôi vẫn sẽ có thể nhấc cây cột lên được.
Sao thầy không nói với em chuyện này sớm hơn? Cả mình nữa, sao không nghĩ đến khả năng này chứ!? Nếu biết được thì không phải đã tốt hơn rồi sao?
「Tại sao à? Thông thường không có học sinh nào có thể nghĩ xa đến vậy. Chúng phần lớn, đầu tiên, cố thử nó chỉ bằng tay mình. Vì lí do đó, chúng sẽ không thể nhấc lên được. Rồi thầy sẽ cũng thảo luận với chúng về lí do chúng thất bại.」(Thầy Thổ thuật)
Thầy ấy đang định nuôi dưỡng khả năng tư duy của học sinh. Nếu thầy dạy hết mọi thứ từ đầu, vậy thì chỉ có học sinh thông minh mới có thể làm được.
Nhưng trong trường hợp này, các học sinh sẽ tìm ra được cách làm mới thông qua thử nghiệm và thất bại. Không thể nào mà tôi nói việc đó là tệ được.
「Vì Mira-san đã tự mình nghĩ ra thuật cường hóa này, thế thì thầy nghĩ phương pháp đó đúng rồi. Tuy nhiên, thầy đã mất đi cơ hội để thể hiện.」(Thầy Thổ thuật)
Tất cả là vì tôi đã nghĩ quá nhiều. Việc này không phải giống như tôi tấn công vào một cây cầu bằng đá lặp đi lặp lại cho vui và kết cục nó lại vô tình làm tăng cường nền tảng cho nó sao?
Uumyu, tôi lại mắc một sai lầm với chuẩn mực của tôi rồi.
Việc này có được cho là bất thường với một đứa trẻ 6 tuổi không? Nhưng giờ đã quá muộn rồi. Dù gì thì, tôi đã quyết định sẽ nghiêm túc hơn trong việc sử dụng cheat của mình rồi mà.
「Tốt hơn là nên cẩn thận.」(Thầy Thổ thuật 2)
Khi tôi đang gặp rắc rối thì, một thầy thổ thuật khác đến. Thầy ấy không lớn như Thầy giáo to con trong ngày đầu, nhưng thầy ấy có một thân hình to lớn.
「Hơn nữa, với cái đó, em có thể tăng lực chân nên tốc độ chạy của em cũng sẽ tăng lên. Nếu em dùng một viên đá phép thuật, sẽ rất khó khi dùng phép thuật hay cường hóa từ nhiều thuộc tính khác nhau cùng lúc. Nhưng em đã làm cho một người có thể vừa vung một vũ khí hạng nặng trong khi lại có tốc độ di chuyển cao, dù cho không cần phải có thuộc tính phong, nên cái này có vẻ tốt, đúng không?」(Thầy Thổ thuật 2)
Vậy là nó có lợi cho chiến đấu đúng không? Tuy nhiên tôi mong muốn có được công việc nghiên cứu và phát triển cơ. Cảm xúc của tôi lúc này hơi lẫn lộn.
Nhìn vào tôi, thầy giáo dùng bàn tay lớn của thầy để xoa đầu tôi.
「Cường hóa thể chất là một kĩ năng giúp ta có thể sống sót trước các tình huống mà không thể sử dụng phép thuật được. Vì pháp lực của em có thể kéo theo nguy hiểm, vậy nên nó rất có ích trong việc tự vệ của em.」(Thầy Thổ thuật 2)
Thầy giáo nói điều này với tôi bằng giọng nhỏ để cho các học sinh khác không thể nghe thấy nó được. Tôi mở to mắt ngạc nhiên.
「Mục đích của môn học Cường hóa thể chất là để cho phép học sinh hiểu được việc dùng phép thuật có thể tiêu tốn cả pháp lực và thể lực. Vì từ đầu, trẻ em vừa mới nhập học vào Học viện không có lượng lớn pháp lực ―― mặc dù các thầy không bao giờ nói vậy để các em khỏi thấy bất an ―― và còn có những người mà mùi hương của mana của họ bị các Tinh linh tránh né nữa. Vậy nên dù cho họ có trở thành pháp sư đi nữa, họ vẫn không thể dùng phép thuật. Với Thuật Cường hóa Thể chất, ít nhất họ có thể dùng tay chân của mình được. Quyết định một trận đấu chỉ dùng sức mạnh thuần túy.」(Thầy Thổ thuật 2)
「Em sẽ bị bắt cóc sao?」(Mira)
Thầy ấy đang ám chỉ tôi sao? Có lẽ là tôi sẽ bị bắt cóc vì năng lực nhin thấy được pháp lực của mình sao?
Thầy chỉ nở một nụ cười tươi.
「Nếu em cường hóa thể chất với lượng pháp lực khổng lồ của mình thì thầy không nghĩ có ai có thể địch lại em đâu.」(Thầy thổ thuật 2)
「Em không biết cách chiến đấu. Em là một người mới hoàn toàn đấy thầy biết không?」(Mira)
Thầy muốn em phải thực hiện cường hóa hết lực toàn cơ thể sao?
Thầy cố nén cười sau khi nghe tôi trả lời, và lại một lần nữa, xoa đầu tôi. Tôi có thể nghe thấy một câu tsukkomi thấu tim, 「Ừm nếu tình thể đưa đẩy, em có thể chỉ cần tự quăng mình vào chúng và thổi bay chúng thôi.」Thầy nói cái gì vậy hả!