Trans: Nhật Nguyên - Edit: Shauran
Ran: bản gốc là Onihime-chan, tức công chúa quỷ tộc nha, cơ mà dịch ra thì dài dòng quá ~ :v
“Nếu muốn gặp Ouka-sama, nhà ngươi phải bước qua xác bọn ta!”
Siêu nhân Cuồng Ouka Đỏ rống lên.
“Thích thì chiều.”
“Bube!?” ”Gya!?” “Gua!?” “Gee!?” “……!?”
Cả năm thằng sấp mặt ngay tức khắc.
Mỗi thằng chỉ một phát là xong.
Cứ để chúng nằm ỳ ra thì vướng lối quá, vậy nên tôi hốt xác 5 đứa và định sẽ vứt vào một nơi, nhưng rồi tôi gặp được một người đẹp quen thuộc.
“Karuna-dono. Cậu tới rồi…. ớ, cái gì đây?”
Ouka nhìn 5 thằng bất tỉnh nhân sự mà thắc mắc.
“Hình như tụi nó tự xưng là Biệt Đội Cuồng Ouka.”
“Cái…. cái quỷ gì vậy??? A, tôi từng gặp qua mấy tên này rồi. Là cái bọn chuyên rình rập tôi hồi trước đây mà. Không chỉ mỗi tên này mà cả tên kia, tên đó, tên nọ nữa…. cả 5 tên này!”
Tụi này bốc mùi tội phạm nồng nặc quá.
“Tụi nó bất thần tấn công tôi.”
“Chúng dám làm vậy với ân nhân của công chúa ư………!? Karuna-dono, thành thật xin lỗi cậu.”
“Không có gì đâu.”
Cơ mà, đúng là anh hùng quỷ tộc có khác thật.
Theo như 〈Thông Tin Tối Thượng〉, cô nàng này nổi tiếng không thua gì thần tượng và có rất nhiều Fan Club chui.
Nhân tiện, Công Chúa thì lại khác, em ấy rất ít khi nào xuất hiện trước công chúng, vậy nên rất ít người biết đến em chứ không như Ouka.
Biệt Đội Cuồng Ouka thảm hại khi nãy đã được lính gác dọn xác.
◇ ◇ ◇
Theo sau Ouka, chúng tôi tới điện chầu.
Sàn nhà được trải chiếu tatami, còn tường thì dán kín fusuma. Đây đúng là một tòa nhà theo phong cách Nhật Bản. (Edit: Tham khảo hình ảnh ~ )
Chắc là trong quá khứ từng có người Nhật đến nơi này.
Trước mặt bọn tôi có một cái bục cao, nơi dành cho Công Chúa ngồi, nhưng coi bộ em ấy vẫn chưa tới.
Tôi nghe có mấy tiếng thì thầm từ phía sau tấm dán fusuma.
Tôi dùng 〈Ngũ Quan Tối Thượng〉 để khuếch đại thính giác của mình lên và nghe lén.
“O...Ouka…. nhìn em có kỳ cục lắm không……..?”
“Tất nhiên là không rồi. Công Chúa lúc nào cũng hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ mà”
“Kh…. không…. không phải chuyện đó…….. áo….... áo quần của em……. có kỳ cục không………..”
“Tất nhiên là không rồi. Công Chúa lúc nào cũng dễ thương mà.”
“.......cám….. cám ơn chị………..”
“Giờ đi thôi. Karuna-dono đang chờ người đó.”
“.............”
“Sao vậy?”
“Uu….. em vẫn thấy……….xấu hổ lắm…….”
“Sao lại xấu hổ?”
“Thì…….. thì là………...uu………”
“Đừng nên để ngài ấy đợi lâu quá.”
“Đúng…… đúng vậy…….. nào………..”
[Web Novel này được dịch và đăng tại
và
Những web khác đăng bản dịch này đều là trái phép]
Panpan, tôi nghe một tiếng động và rồi tấm fusoma từ từ mở ra.
Bé Công Chúa quỷ đã xuất hiện.
Trên người là một bộ kimono hành lễ đầy màu sắc, em ấy đột ngột ngưng lại.
“............Công Chúa?”
Khi nghe tiếng gọi lúng túng của Ouka từng phía sau, em ấy mới lúng lúng bước tiếp.
Hóa ra là em ấy quay đi hướng khác, không nhìn vào chúng tôi nữa.
Và rồi ngay lúc đó.
“Fugiya――――”
Một chân em ấy dẫm lên vạt áo của mình. Bata~n, bé Công Chúa té xuống đất tạo nên một tiếng động lớn.
“Công Chúa!?”
Ouka hốt hoảng phóng ra.
“Người có làm sao không, Công Chúa?”
Ouka hoảng hồn gọi liên tục, nhưng em ấy vẫn cứ nằm ngay đơ trên đất mà không trả lời tiếng nào.
Trong khi tôi còn đang thắc mắc liệu Công Chúa có sao không, thì em ấy đột ngột ngẩng mặt lên.
Rồi em ấy quay mặt về phía chúng tôi như một con robot.
Mắt chúng tôi chạm nhau.
Và thế là―― boom! Đầu Công Chúa xịt khói.
“Khôôôôôôônggggggggg!!!!”
Em ấy tức khắc đứng dậy, hét lên một tiếng thật dài rồi phóng một cái véo ra phía sau tấm fusuma.
Vì tôi nghe thêm một tiếng bata~n nữa nên tôi đoán chắc em ấy lại té rồi.
“C… công chúa? Chuyện gì vậy?”
“Uwaaaan!!! Thật là mất mặt! Chắc chắn Karuna-sama đã coi em là một đứa con gái kỳ quặc mất rồồồồiiiiii!!!!”
Một giọng thống thiết vang lên từ phìa sau tấm fumusa.
………...tất nhiên, không đời nào tôi lại không nhận ra tình cảm cô bé dành cho mình, vì tôi đâu phải một thằng nhân vật chính óc trâu.
“Hình như bé Công Chúa yêu anh say đắm luôn rồi.”
“Dù anh nhận ra được nhưng em khuyên là tốt nhất anh nên giữ mồm giữ miệng…….”
“......anh cũng nghĩ vậy.”
Rốt cuộc thì bé Công Chúa e thẹn cũng không chịu bước ra.
“Thường thì em ấy nhã nhặn hơn nhiều……… nhưng có điều….. đúng là lần này có hơi………… dù… dù sao thì……. tôi thành thật xin lỗi, Karuna-dono!”
Ouka xin lỗi.
Tôi cứ tưởng, cùng là con gái với nhau thì không đời nào cô ấy lại không nhận ra, nhưng coi bộ cô nàng Ouka này chẳng có lấy một tí kinh nghiệm tình trường.
Vì nàng Công Chúa bé bỏng không chịu ra mặt nên chúng tôi được đưa tới một khu nghỉ ngơi hạng nhất. Nền ẩm thực của đất nước này quả rất giống với Nhật Bản, đúng như tiên đoán của tôi. Tôi còn được tắm trong một cái bồn tắm Hinoki rất lớn.
Đôi khi tôi có cảm giác như mình đang bị nhìn chằm chằm. Rốt cuộc tôi cũng nhận ra rằng Công Chúa đang núp sau một cái cột và nhìn trộm tôi từ nãy đến giờ.
Rồi khi bị Ouka gọi, em ấy lập tức phóng đi vớ tốc độ ánh sáng.
Chuyện này chuyện nọ xảy ra, rồi màn đêm cũng buông xuống.
Trong khi tôi đang nằm trên tấm futon, tấm fusuna bổng mở ra.
“...............”
Công Chúa lặng lẽ bước vào phòng.
Khác với ban ngày, em ấy đang mặc một bộ đồ lót màu trắng.
Em ấy rụt rè bước tới cạnh tôi rồi ngồi theo kiểu seiza.
Rồi ẻm nói bằng một giọng run run.
(Trans: dịch tới đây mình cũng run theo) (Edit: run run~ :c )
“..............Karuna-sama………..liệu….. liệu anh có thể……… cho em nằm chung với được không?”
Làm gì mà đốt cháy giai đoạn dữ vậy?!
……….coi bộ đêm nay sẽ dài lắm đây.