Trans: Nhật Nguyên - Edit: Shauran
“Làm vua cho tốt nha~”
“Ha, xin cảm tạ người.”
Filia giao lại vật biểu trưng quyền lực cho Gina, đó là một cái vương miệng.
Đó chính là khoảnh khắc mà Đế Chế Gina ra đời.
Tôi đau khổ vỗ tay.
“...........ôi, vậy là mình hết đường thi hành mấy cái mệnh lệnh vừa vô lý lại vừa kích thích của Filia điện hạ rồi……”
“..........ta muốn bị người lợi dụng tiếp quá………..”
“..........Filia-tan, haa…. haa…….”
(Trans: xin trích một câu của Hiyuki-tan: “Tôi nghĩ cái cuối cùng thật bệnh hoạn”; chi tiết xem tại 1)
Trong số những lời tán dương đế vương mới, tôi có nghe được vài lời than thở tiếc nuối.
Vật vã cái đất nước này, sao mà lắm kẻ biến thái quá vậy?
Tôi thấy lo cho vận mệnh cái quốc gia này quá.
Mà kệ, chỉ có khoảng 20% thôi mà.
……….mà chẳng phải 20% là quá nhiều hay sao?!
“Cám ơn người rất nhiều, Karuna-sensei. Nhờ có sensei mà em đã có thể trở thành đế vương như ngày hôm nay.”
Sau buổi lễ đăng quang, tôi là người đầu tiên được Gina gọi tới.
Nó vẫn cứ là một thằng đẹp trai khoai to, đạ mấu…...
“Vậy…. vậy hả……. Nhưng, khó khăn thực sự chỉ mới bắt đầu mà thôi. Vẫn còn có rất nhiều người phản đối việc cậu lên làm vua.”
“Không sao hết. Em đã mạnh mẽ lên nhiều rồi. Nếu cần thì em chỉ việc làm gỏi bọn chúng là xong.”
Gina khoe cơ tay cuộn cuộn của mình và nói.
“Hể? Bậy nha, đừng có dùng bạo lực để giải quyết vấn đề chứ”
Ủa? Sao kỳ vậy?
Khi trước tôi đã dạy dỗ nó đàng hoàng rồi mà ta?
À đúng rồi, sau khi tôi đau buồn vì nhóc này mất đi vẻ nữ tính, Ellen đã xen ngang.
“Đúng vậy! Nhóc đã mạnh mẽ lên nhiều rồi! Chị có lời khen nhóc vì đã hoàn thành xuất sắc khóa huấn luyện!”
“Sư phụ Ellen!”
“Hãy cứ làm theo lời chị dạy, đập tan mọi trở ngại bằng cơ bắp của mình!”
“Ussu!”
Thôi xong, Ellen đã biến thằng nhóc này thành một đứa ‘đầu óc ngu si, tứ chi phát triển’ mất rồi.
Un, phải dạy dỗ lại nó mới được.
◇ ◇ ◇
Có rất nhiều chuyện không lường trước được đã xảy ra, nhưng cuối cùng rồi chúng tôi cũng quyết định sẽ xuất hành khỏi Đế Chế Rein.
Ở nơi này chúng tôi chỉ là người ngoài mà thôi. Tốt nhất là đừng dính líu gì thêm tới đất nước này, vì giờ họ đã có chỗ dựa để xử lý mọi chuyện mà không cần chúng tôi nữa.
Khi chúng tôi tới phòng yết kiến để chào từ biệt, đột nhiên Gina ngồi trên ngai bắt đầu khóc.
“Fuee….. mọi người đi thật rồi……. buồn quá desu………”
“Ừ, ngay từ đầu bọn anh đã không hề có ý định ở lại đây rồi. Nhưng Gina nè, giờ em đã là một Đế Vương lẫy lừng uy danh rồi đó.”
“Ha…. vâng…. Em sẽ cố gắng làm theo những điều mà Karuna-sensei đã chỉ dạy ạ.”
Gina quệt nước mắt đi, nắm chặt tay lại rồi đặt trước ngực mình và làm cái tư thế “Em sẽ cố hết sức!” của con gái. Dễ thương quá.
“Cái….. sao Gina lại biến thành như cũ rồi――?!”
Tiếng hét giận dữ bất thần của Tira vang khắp điện chầu.
“Anh làm đó. Dẫu sao thì Gina trap vẫn là nhất”
“Anh làm á? Anh làm kiểu gì vậy? Đống cơ bắp của thằng nhóc chạy đâu hết rồi?!”
“Tự… tự mình nói ra thì…. ngại lắm…….”
Má Gina chuyển sang sắc đỏ và cậu nhóc bồn chồn nhìn cái sàn nhà. Dễ thương quá.
“Tira à, có rất nhiều chuyện ta đừng nên tìm hiểu lý do thì hơn”
“Em rất tò mò muốn biết anh đã làm gì đấy――?!”
◇ ◇ ◇
“Hừ….. cái thằng nhóc Gina….. em đã tốn không biết bao nhiêu công sức để dạy dỗ nó, vậy mà……..”
Sau khi chào tạm biệt vị vua trap của Đế Chế, chúng tôi leo lên chiếc RV sau một khoảng thời gian dài không xài tới.
Ellen thì vẫn còn ức chế và lải nhải mãi. Nhưng tôi lại rất hài lòng. Sau này nhất định phải về thăm lại Gina-tan.
Hiện tại, ở miền này đang là mùa hè.
Hôm nay trời nắng gắt vô cùng, nhưng nhờ có điều hòa mà chúng tôi vô cùng thoải mái.
“Làm mát.”
Shiro cứ liên tục thoát y làm Tira phát cáu. Tuy vậy nhưng bé rồng vẫn rất vui vẻ và chạy tới đứng ngay trước luồn gió của máy điều hòa.
“Papa ơi, lần này mình đi đâu thế~?”
“Hình như ở hướng đông có bờ biển. Chắc tới đó trước đã.”
“Waa~ Biển~! Lần đầu đi biển!”
Vì là Rối Ma Thuật nên Filia cũng biết về biển, nhưng đây là lần đầu tiên con bé được tận mắt mình chứng kiến.
“À, em cũng chưa từng đi biển lần nào”
“Em cũng vậy. Đó là một dòng sông rất lớn phải không?”
Coi bộ Tira với Ellen cũng chưa thấy biển lần nào.
Vì cả hai đều được sinh ra trong nội địa nên cũng không có gì khó hiểu.
“Biển. Cực kỳ nguy hiểm. Không thể so sánh với sông được”
Shiro vẫn cứ vô cảm như mọi khi.
“Vậy thì anh sẽ chỉ cho mấy em một cách để tận hưởng biển xanh, fufufu…..”
“Sao tiếng cười của anh nghe khả nghi quá vậy………?”
Khà khà, tới lúc đồ tắm xuất thế rồi.
Chú Thích:
1.