Trans: Nhật Nguyên - Edit: Shauran
“Tuy không muốn phải thừa nhận, nhưng tao cũng là một kẻ đến từ thế giới khác giống như mày đấy.”
Tôi khinh bỉ trả lời.
“......hểể~”
Hắn ―nhờ vào 〈Thẩm Định Tối Thượng〉 mà tôi biết được hắn tên là Light, vậy nên từ giờ trở đi tôi sẽ dùng tên đó để gọi. Cơ mà, tên gì mà lòe loẹt thế― tôi kìm lại để không bật cười, nhưng tôi không thể giấu được sự dao động trong tim. Tuy càng ngày tôi càng trơ trẽn, nhưng bên trong tôi vẫn là một con người yếu đuối thôi.
“Ra vậy. Mày chính là kẻ đã đánh bại quân đội của tao à. Nhưng làm sao mà mày đến được tận đây? Ma thuật dịch chuyển à? Nhưng đáng ra mày không thể tới những nơi chưa từng tới mới đúng chứ?”
Hắn thăm dò tôi.
Đất nước này cách Ekbana rất xa.
Đồng thời cũng nằm ngoài tầm thăm dò của 〈Dò Tìm Tối Thượng〉
Nhưng tôi đã đọc suy nghĩ của Ouka bằng 〈Thấu Tâm Tối Thượng〉
Nhờ vậy mà tôi có thể tưởng tượng ra nơi này trong đầu và dùng ma thuật dịch chuyển để tới được đây.
Cơ mà đếch cần phải giải thích dài dòng như vậy với tên này làm gì.
「Orugua」
“Hiii!!”
Trong khi tôi còn đang nghĩ suy vớ vẩn thì bọn Orge đã bắt đầu hấp diêm cô bé công chúa quỷ.
Chết, trước tiên tôi cần phải giải quyết vụ đó đã.
“Lũ Orge, chết đi.”
Cùng cái lúc mà tôi thì thầm, ánh sáng trong mắt chúng vụt tắt.
Chúng ngừng động đậy và ngã xuống sàn.
Thế là bọn Orge đã chết.
“Ơ? Ơ……..?”
Cô bé công chúa tròn mắt lúng túng.
Light bắt đầu lên tiếng.
"M… Mày vừa làm gì……..”
“Tao chỉ gieo một lời nguyền lên chúng thôi.”
Tôi đã nguyền rủa chúng bằng 〈Hắc Thuật Tối Thượng〉.
Đúng là một thứ đáng sợ………
Sau khi tôi nói với Light, mặt hắn đờ ra
“.........ra vậy. Đó là skill của mày à”
“Đúng.”
“Ku…...kukukuku…...hahahahaha!”
Ê ê, cái thằng này, sao tự nhiên lại cười như thằng điên vậy?
Nếu phải nói thì tôi sẽ nói là giọng cười của hắn giống y hệt mấy nhân vật phản diện.
---trong khi tôi còn đang suy nghĩ vẫn vơ thì….
“〈Steal〉”
Light xòe bàn tay về phía tôi và bất thần hét lên.
Một khắc sau, tôi cảm nhận được sự mất mát lan tỏa trong cơ thể.
“Chuyện gì vừa mới……..”
“Hahahaha! Thằng ngu! Ngu tới mức dám dùng skill trước mặt tao!”
Light lại rống lên cười lần nữa.
Rồi hắn bắt đầu diễn giải cho tôi dù tôi éo có hỏi.
“Skill mà thần đã ban tặng cho tao chính là 〈Steal〉. Đây là skill mạnh nhất, một skill giúp tao lấy được mọi loại skill mà tao thấy trên đời.”
“Hểể~”
Khi rà soát lại tôi mới nhận ra rằng 〈Tà Thuật Tối Thượng〉 đã bị tên này chôm mất.
Uwa~ đúng là thảm họa~ (giọng đều đều)
“Mới đầu tao còn tưởng đó chỉ là một skill dùng để ăn cắp vặt thôi biết không. Vì vậy cho nên, trong số các ứng cử viên anh hùng là những người bạn của tao, chỉ một mình tao bị coi là một kẻ thất bại. Vì cho rằng tao là một tên trộm nguy hiểm nên chúng bắt đầu lảng tránh tao.”
Chả hiểu sao hắn lại bắt đầu lảm nhảm về cuộc đời mình.
“Nhưng rồi tao nhận ra một điều! Skill này có thể lấy được skill của đối phương!”
Mày mới nói khi nãy rồi con à.
Hay tại đây là chuyện quan trọng nên hắn mới lặp lại hai lần?
“Từ đó, tao bắt đầu bước đi trên con đường chinh phục. Tuy trên thế giới này không được bao nhiêu người biết về sự tồn tại của các skill, nhưng sự thực là, nhiều người trong số họ sở hữu skill mà không hề hay biết. Nếu phải nói thì có thể gọi đó là tài năng thiên bẩm. Tao liên tục trộm lấy những tài năng thiên bẩm ấy bằng 〈Steal〉. Tất nhiên là tao cũng trộm skill của bạn bè ta nữa. Cứ mỗi khi nhớ lại gương mặt lúc nhận ra mình đã trở thành người thường của chúng là tao lại…… ahahahaha!”
Light lại phá lên cười.
“Rồi mày cũng sẽ càng ngày càng chìm sâu vào tuyệt vọng thôi! Một kẻ chuyển sinh mà lại không có skill thì quả là……”
Tôi dùng ma thuật dịch chuyển trong khi Light đang nhìn đi hướng khác.
Tôi dịch chuyển ra phía sau hắn.
Tôi chụp lấy cổ hắn ta và vật đầu hắn xuống sàn.
“Gube?!”
Sàn nhà vỡ ra, những mảnh vụn bắn tứ phía.
“Mày…. mày vừa mới làm gì…….”
Light gỡ tay tôi ra và nhanh chóng đứng dậy.
Một dòng máu nhỉ ra từ trên trán hắn ta, nhưng hình như hắn có skill phục hồi nên dòng máu lập tức ngừng chảy.
“Mày nói nhiều quá. Vói lại cái giọng cười cũng tởm quá đi.”
“Ku…. kukuku….. hahahhaahh….. Giỏi lắm, bị tao lấy mất skill rồi mà vẫn còn ngạo mạn được. Mày vẫn còn vài skill thuộc hệ thống ma thuật à? Tốt đấy, nhưng tao phải xin lỗi thôi. Mày không nên dùng trước mặt tao đâu. Stea…”
Tôi rút kiếm ra và chém Light.
“........Oh!”
Light cũng tức khắc rút kiếm ra và đỡ đòn.
Tốc độ phản ứng của thằng này cũng khá là nhanh.
“Hể, cũng giỏi lắm. Hay là gặp may thôi nhỉ? Thật sự là nếu tao không tập trung thì sẽ không thể sử dụng được 〈Steal〉. Vì vậy cho nên tao không thích đánh cận chiến đâu.”
Trái ngược với lời nói của mình, trông hắn khá là vô tư.
Thường thì những thằng tự khai ra điểm yếu của mình sẽ là kẻ thua cuộc.
“Nhưng vì tao đã có 〈Thượng Đẳng Kiếm〉 và 〈Dũng Khí〉 nên không kẻ nào đủ trình để làm đối thủ của tao đâu!”
Light đột ngột chuyển từ thế phòng ngự sang tấn công.
Hắn tấn công tôi bằng một tốc độ nhanh như chớp, hết chiêu này tới chiêu khác.
Thanh kiếm của hắn ngập tràn luồn chiến khí cực mạnh, làm từng đòn tấn công của hắn đều lực vô cùng.
Cơ mà với tôi thì bấy nhiêu cũng không đáng là gì, vì tôi đã có 〈Chiến Khí Tối Thượng〉 và 〈Vũ Khí Tối Thượng〉.
“.....Thế này nghĩa là sao? Tại sao kiếm của tao lại không………….”
Vì không một đòn nào chạm được vào tôi nên hắn bắt đầu trở nên nóng nảy.
“C… cậu ta chiến đấu ngang cơ với Đế Vương ư?”
“Cậu chàng này là ai vậy...?”
Những người chứng kiến màn so kiếm của chúng tôi bắt đầu kêu lên ngạc nhiên.
Hơn nữa, nếu tôi cứ cù nhây kiểu này thì thể nào họ cũng sẽ bị liên lụy.
Tôi quyết định thay đổi chiến trường.
Tôi dùng ma thuật dịch chuyển để ra bên ngoài.
“U………”
“Ở đây thì tha hồ mà tung hết sức nhỉ?”
Tôi dịch chuyển cả hai ra một nơi cách chỗ cũ 2km và cao 500m trên bầu trời.
Có vẻ như Light dùng được ma thuật bay nên chúng tôi bắt đầu chạm trạm nhau trong khi đang lơ lửng trên không.
“...........đã vậy thì tao sẽ dùng tới con bài tẩy của mình!”
Light nói bằng một giọng trầm trầm.
Chỉ một khắc sau đó, một vòng tròn ma thuật hiện ra sau lưng tôi.
Tôi né những hỏa cầu bắn vào tôi trong đừng tơ kẻ tóc.
Light không hề niệm chú.
Nói cách khác, hắn vừa mới kích hoạt một ma thuật không cần niệm.
Một vòng tròn mà thuật hiện ra ở nơi tôi vừa chạy đến.
Đã vậy còn là hai cái cùng lúc.
Tôi xoay sở né được hai mũi tên băng với vận tốc cực cao phóng về phía tôi.
“Hahaha, thấy sao hả? Thú vị lắm đúng không? Vì tao là kẻ sử hữu 〈Vô niệm〉, 〈Đại Pháp Sư〉 và 〈Tư Duy Song Hành〉 nên tao có thể kích hoạt cùng lúc nhiều ma thuật phức tạp!”
Light lớn tiếng khoe khoang mánh khóe của mình.
Đúng là có thể kích hoạt hai ma thuật cùng lúc, nhưng việc gọi ra hai vòng tròn ma thuật cùng lúc là không thể.
Bởi vì ta không thể nào niệm hai câu chú cùng lúc được.
Cơ mà, nếu ta có thêm vài cái miệng nữa thì chắc là được thôi.
Nhưng người thường thì chỉ có duy nhất một miệng thôi, dù ta có niệm chú nhanh tới cỡ nào thì cũng phải có một độ trễ nhất định giữa thời điểm xuất hiện của hai vòng tròn ma thuật.
Nhưng nhờ có vô niệm và tư duy song song mà vấn đề đó đã được giải quyết.
“Ra vậy. Đó chính là con bài tẩy của ngươi.”
Những vòng tròn ma thuật cứ thay phiên nhau xuất hiện hết cái này tới cái khác.
Thêm nữa, vì không cần niệm để kích hoạt chúng nên chúng đã khai hỏa trước cả khi tôi kịp nhận ra.
Đúng là một chiêu khó nhằn.
“Hahaha! Thằng gà! Chỉ biết né thôi hả? Vậy thì ăn thử cú này xem!”
“Oh~”
Hàng loạt vòng tròn ma thuật xuất hiện xung quanh tôi.
Tổng cộng phải tới 10, à không, phải là 15 cái!
Đã vậy tất cả còn là ma thuật Cao Cấp.
Hết đường né rồi! Tôi không thể nào niệm chú cho kịp.
“Ahahahahaha! Tới đây là chấm dứt! Mày sẽ chết đi và ôm kèm nỗi hối hận vì đã dám thách thức tao!”
Light gầm lên để khẳng định chiến thắng của hắn.
Pin pon pan po~n.
Có tin xấu cho mày đây.
“Không thể nào, nhiều thế này ư?”
Tôi quyết định đối phó với tình thế này bằng cách dùng nhiều vòng tròn ma thuật vô niệm cùng lúc.
Hai mươi vòng tròn ma thuật lập tức xuất hiện xung quanh tôi. Thấy chưa, nhiều hơn số vòng tròn ma thuật của đối phương rồi nhé.
“...........Ớ?”
Light kêu lên một tiếng ngớ ngẩn sau khi tôi bắt chước hắn, xòe bàn tay phải mình ra và hướng thẳng về phía đối phương.