Trans: Nhật Nguyên - Edit: Shauran - Nhật Nguyên
Mấy ngón tay tôi chạm vào đôi tai của Nữ Hoàng Tai Thú Liliana.
“Hiya…….”
Chỉ mới nhiêu đó thôi mà đã làm cho Liliana rên lên một tiếng nhỏ và nảy người lên một cái.
Oh, vậy ra đây là tai thú.
Cảm giác khi mofumofu thiệt khó tả. Mềm mại đến khó tin.
“L… làm nhẹ thôi no ja zo….. Tai của tộc Lang Nhân là bộ phận rất nhạy cảm no ja….”
“Biết rồi, biết rồi…..”
Tôi cẩn thận nắn nắn đôi tai thú như thể đó là một tác phẩm nghệ thuật mong manh.
“N…… ahiyu…… hafuu……”
Cứ mỗi khi ngón tay tôi động đậy là Liliana lại rên lên một tiếng và thở mạnh ra.
Sẵn khoe luôn, tôi đang đặt cô ta trên đùi mình, ôm lấy cô nàng từ phía sau và sờ nắn đôi tai thú.
Vì thỉnh thoảng cô ta lại tìm cách bỏ chạy nên tôi phải ôm cô ta vào lòng để giữ lại.
Heheee, đừng hòng thoát khỏi tay anh.
Tôi đút ngón tai mình vô trong lỗ……………….. tai.
Ở trong có hơi ướt và nhạy cảm hơn so với bên ngoài.
“Hiyaun…… waa…… đ… đừng…… chỗ đó…… ja……”
Haa~haaa…. Liliana bắt đầu thở dốc.
Nhưng ngược lại với lời nói, vẻ mặt cô ta đang rất thỏa mãn.
Trước khi tôi kịp nhận ra thì cô ta đã ướt đẫm mồ hôi rồi, cơ thể cô ta tỏa ra một vẻ quyến rũ ma mị đến nổi khó mà tin rằng đó là thân hình của một bé loli.
“Không được à? Chỗ này đang sướng lắm phải không?”
“.....không…… phải……. vậy....... noja……..”
Tôi hỏi và Liliana vẫn ngang bướng lắc đầu.
“Uhn, hiểu rồi. Vậy tôi không làm nữa nhá?”
“U………”
Tôi nói vậy, và Liliana nhìn tôi bằng một cái mặt như đang muốn nói “Ơ?”
“Không thích thì thôi. Tôi không làm nữa.”
Tôi nhìn gương mặt cô ta lần nữa để xác nhận.
Và vậy là mặt Liliana chuyển sang màu đỏ tươi, cô ta nói lí nhí bằng một giọng ngại ngùng.
“......Đừng….. có….. bắt nạt ta nữa… noja…….”
“Muốn tôi làm tiếp ư? Nếu vậy thì hãy nói ‘Nữa đi Onii-chan’ mau đi”
“Làm… làm sao ta nói được cái câu xấu hổ đó……..”
“Vậy thôi không làm nữa.”
“Thôi…. thôi được rồi! Để ta nói! Ta nói là được phải không no jarou.”
Liliana đầu hàng và kêu lên.
Kukuku. Cô ta đã bị kỹ thuật xoa nắn bị của tôi chinh phục hoàn toàn rồi.
Liliana cứ bồn chồn, nhưng rồi cô ta cũng quyết tâm và nói
“Nữa…… nữa đi….. Onii………”
“DẸP LIỀN CHO EM!”
“Úi cha!”
Tira cầm cây trượng nện vô đầu tôi.
Tôi ôm lấy cái đầu sưng vù của mình.
“U…… đúng rồi ha. Tira đâu muốn anh làm vậy với người khác đúng không? Anh xin lỗi vì không nhận ra kịp.”
“Cái con khỉ!”
“Ta….. ta vừa mới…….?”
Coi bộ Liliana đã bình thường trở lại.
Liliana lộn nhào xuống sàn và chạy khỏi tôi.
Rồi cô ta òa khóc.
“.........u…….ta…… ta bị vấy bẩn rồi ja………..”
“Nói quá. Tôi chỉ mới nắn tai cô thôi mà.”
Ừ thì, dẫu cho tai của Lang Nhân có nhạy cảm tới cỡ nào đi nữa, nếu chỉ sờ nắn thôi thì làm sao mà “vấy bẩn” được.
〈Vuốt Ve Tối Thượng〉
Nhờ có skill này, tôi có thể làm cho bất cứ ai phê tới tận mây xanh.
…… cơ mà skill này chỉ hữu dụng trong những lĩnh vực nhất định thôi nhỉ?
“Nhưng, nếu đã làm vậy rồi thì ngươi sẽ giúp đỡ ta, đúng không noja?”
Liliana hỏi bằng một cặp mắt ướt đẫm.
Nhưng tôi lại nở một nụ cười nham hiểm trên mặt.
“Này này, ai nói chỉ sờ tai cô thôi là đủ hả?”
“Cái…. cái gì?”
Ánh mắt tôi chuyển từ Liliana đang sốc sang cô nàng Tể Tướng tai thú xinh đẹp.
“Không lẽ tới cả tôi cũng phải dâng hiến đôi tai thú này hay sao?”
Cô nàng tai thú xinh đẹp nhận ra ánh mắt của tôi và thụt lùi.
Hehehe, tôi nói bằng một nụ cười đắc thắng.
“Vì là cấp dưới nên cô cũng phải thấy thương cảm cho chủ mình vì đã dâng hiến cho tôi, đúng không?”
“Đúng đó! Ta không thể chấp nhận việc chỉ một mình ta bị vấy bẩn được! Ta lấy tư cách Nữ Hoàng để ra lệnh cho ngươi ja! Ngươi cũng phải nộp mình cho tên này noja!”
Liliana cũng đã về phe tôi, cô nàng tai thú xinh đẹp kia chỉ biết cau mày….
“Ku……”
Tôi tới gần cô ta, mấy ngón tay tôi đang ngọ nguậy như chân cua trong không khí.
“Đừng lo, đừng lo. Tôi sẽ làm cô thấy sướng liền thôi.”
◇ ◇ ◇
“Haahaahaaa……. thật…. thật là mất mặt……..”
Cô nàng tai thú xinh đẹp với quần áo xốc xếch và đầu tóc rối bời dưới chân tôi đang thở nhọc.
Cô này còn nhạy cảm hơn cả Liliana, cứ mỗi lần tôi dịch ngón tay là cô ta lại thở hổn hển và xoắn cả người.
Ây da, phải nói là mấy cô nàng xinh đẹp những lúc quằn quại nhìn khiêu gợi phải biết.
“Không ngờ đến cả Tể Tướng Ekbana không ngán ai trên đời cũng bị anh hành ra thế này…….. anh thật là đáng sợ……”
Ellen sửng sốt nói.
Còn Tira thì đang chưng ra một cái mặt không cảm xúc. Thật là dễ sợ.
“Dù… dù sao thì…. bên tôi cũng đã xong phần thỏa thuận rồi……”
Sau khi chỉnh lại đầu tóc và áo quần xong, cô nàng tai thú xinh đẹp nói.
“Ta muốn ngươi chứng tỏ rằng những lời hoa mỹ ngươi nói khi nãy là thật!”
“Tất nhiên rồi. Giờ tôi sẽ chứng minh đây. Đi thôi Shiro.”
“N?”
“Cho anh cưỡi.”
“.........dạ.”
Tuy Shiro ngơ ngáo là vậy, nhưng sau khi vừa nghe xong lời tôi, ẻm lập tức lột phăng áo quần ra.
Bé rồng xé nát cái quần lót mà không do dự, và chẳng mấy chốc đã khỏa thân hoàn toàn.
Lột đồ ngon lành thiệt.
“Cái gì? Rốt cuộc thì ngươi cũng chỉ là một tên biến thái thôi hả?”
Liliana hoang mang nhìn tôi sau khi thấy cơ thể lõa lồ của Shiro.
Nhưng, ngay lúc đó, cơ thể bé rồng bắt đầu phát sáng.
“Cái…. rồng….. ư?”
Liliana tròn mắt sau khi thấy con bạch long đột ngột xuất hiện.
“Không… không lẽ đây là….. Bạch Quang Long…….? Sao….. sao lại có Thánh Long nơi đây?”
Ô, cô nàng tai thú xinh đẹp kia cũng hiểu biết rộng phết.
Đúng là Tể Tướng có khác.
“Em ấy là thú nuôi của tôi.”
“Thú nuôi jato?”
“Cậu thuần hóa được Thánh Long ư?”
Tôi nhảy lên cái lưng trắng của Shiro trong khi mọi người ngạc nhiên ngước nhìn.
“Rồi, tôi đi tí nữa về liền. Đi thôi Shiro.”
“N.”
Shiro mang tôi trên lưng và bay đi.
Chúng tôi ra khỏi phòng chầu và tăng tốc.
“Karuna, anh đã biết dùng phép dịch chuyển thì còn bắt em chở làm gì?”
“Thì tại… cho nó ngầu thôi! Làm vậy để dọa cho quân địch khiếp vía.”
“Em chả hiểu…..”
Shiro nhẹ nghiêng đầu sau khi nghe tôi trả lời.
Đích đến cách đây 10km.
Hai đội quân sẽ chạm trán nhau trong khoảng 10 phút nữa.
Kệ, rồi thì chúng tôi cũng sẽ tới kịp thôi.
Chúng tôi bay xuyên không và thẳng tiến về phía chiến trường.